Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 82

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82


Còn Cố Thiền và Phó Y Lan, hai người cho dù là chất liệu quần áo, hay là đồ trang sứctrênngười cũngkhôngkhác nhau là mấy. Ban ngày, lúckhôngcó việc gì làm, các nàng còn búi tóc cho nhau giống nhau như đúc.

"Tiểu nhânkhôngdám, tiểu nhânkhôngcó ý đó." Binh lính liên tục xin lỗi "Xin phu nhân đừng tính toán với tiểu nhân."

Cố Thiền vừa muốnđilên phía trướcnóichuyện vớihắnlại đột nhiên bị Phó Y Lan lén lút lôi kéo thắt lưng.

Tất nhiên là bởi vì những chén bát đó đều làm từ sứ, đập vỡthìcũng có thể cắt da thịt.

Trong lòng Hồng Hoa tức giận, chỉ nhìnmộtchútđãquay về tên binh lính kia xoi mói "Các ngươi hẹp hòi như vậy, ngay cả bàn tủ ghế cũng tiếckhôngcho Vương phi của chúng ta dùng sao?"

Cho dù là ba bữa ăn hay nước trà, đều có người đưa đến đúng giờ,sẽkhôngđể các nàng bị đói khát.

Tình hình mấy ngày saukhôngngừng chứng minh suy đoán của các nàng là chính xác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạnh Bố Ngạnkhôngbiến sắc nhìn qua Cố Thiềnmộtchút, lại quay về Phó Y Lannóitiếp "thậtsựlà chuyện xảy ra quá đột ngột, Mạt tướng sợ thời giankhôngkịp cho nên quênkhôngcầm theo tín vật, kính xin Vương phi thứ lỗi. Chuyện cấp bách, Vương phi tất phảiđitheo Mạt tướng mới được."

Phó Y Lan dùng lực rất mạnh, Cố Thiền chỉ cảm thấytrênbụng chỉ xiết lạimộtcái, đaukhôngchịu được, hành động tất nhiên bị chậm lại.

"Ha." Mạnh Bố Ngạn cườimộttiếng "Chuyện xảy ra đột xuất,đigấp rút cho nên quênkhôngtheo tín vật."

nóikhôngđicó tác dụng gìkhông?

Editor: huyetsacthiensu

Ngoài lều lạimộttrận la hét,côgáikia vô cùng nhanh mồm nhanh miệng, rốt cuộc dần dần chiếm được thế thượng phong, được phépđivào lều.

Đáp án tất nhiên làkhông.

Trong kiếp trước, bởi vì trong đêm tân hôn nàng giấu trâm cài trong người muốn tự sát, sau đó cómộtkhoảng thời gian Hàn Thác cũng đối phó với nàng như vậy, lất hết tất cả những đồ vật sắc bén trong Phượng Nghi cung, ngay cả thảm trải sàn cũng đổi, chỉ có điều đồ gia dụngthìkhôngmangđimà pháimộtsố tâm phúc nhìn nàng chằm chằmkhôngrời.

rõràng làhắnchỉ kiếm cớ, nhưng ngay cả lờinóidốihắncũngkhôngthèm chau truốt, chứng tỏhắnỷ vào bọnhắncó nhiều người mà bắt nạt bốn người bọn họ, cho dù các nàng có đồng ý haykhôngcũng phảiđicùng bọn chúng.

Suyđinghĩ lại, cuối cùng bốn người vẫnđitheo Mạnh Bố Ngạn, để mặchắnsắp xếp lên xe ngựa.

Bốn nữ tửkhôngai tin tưởng lời giải thích của Mạnh Bố Ngạn.

Binh lính cụp mắt đáp "Tiểu nhânsẽbẩm báo lại với Tướng quân,nóiVương phikhônghài lòng với trang trí trong lều, cần điều chỉnh thêm."

Nàng tự nhận mình là Vương phi, cố gắng trấn định, khẩu khí cũng ung dung tự nhiên, dường nhưthậtsựcoi Mạnh Bố Ngạn là thuộc hạ của Hàn Thác.

"Sơ suất? Có gì so suất? Ý ngươi chẳng lẽđangnóita là gian tế sao?thậtlà to gan, dámnóixấu ta, nếu để cho thủ lĩnh biết được, ngươi cho rằng ngươisẽkhôngbị phạt sao?"

Ngày hôm đó lúc ngủ trưa, Cố Thiềnđangtrong giấc mơ, nghe được ngoài lều có giọng nữ ồn ào.

nóixong dựa vào đó làm lý do xin cáo lui.

Các nàng đều hiểu ngầm với nhau, cho dù Hàn Thácthậtsựmuốn đón Cố Thiền về doanh trại cũngsẽtự mình dẫn đầu.

Hơn nữa, Hồng Hoa với Bạch Hoa cũng chưa từng nghe trong Huyền giáp quân có người nào tên là Mạnh Bố Ngạn, cứ coi như là các nàngđãrời quân ba năm nhưng có thể thay Hàn Thác chấp hành chuyện nàythìchắc chắn phải là người thân tín, tuyệt đốikhôngthể nào làmộttên vô danh như thế này được.

Chỉ là, người phụ nữ đưa cơm đến, mỗi lần đềusẽở trong lều chờ các nàng ăn xong, sau đósẽlập tức bê hết tất cả chén bátđira ngoài,khôngđể lại bất cứ thứ gì trong lều.

"Đây là lều trại Tướng quân đặc biệt chuẩn bị cho Vương phi, xin mời Vương phi cùng các vị tỷ tỷ đây nghỉ ngơi, bên ngoài mười hai canh giờ đều có người canh giữ, có việc gì mọ người dặn dò là được.

Trong lều cómộtcái giường lớn,trêngiường trảimộtchiếc áo lông Bạch Hồ mềm mại,trênđất trảimộtchiếc thảm lông cáo,trênchiếc thảm dựngmộtcái bàn trà, bốn phía có ghế có đệm da động vật. Ngoài rakhôngcó đồ vật gì khác.

Bạch Hoa tiến lên phía trước chất vấn: "Ngươinóingươi là người được Vương gia phái đến, nhất địnhsẽmang theo tín vật? Nếukhôngcó tín vậtthìkhôngthể chứng minh thân phận của ngươi, đương nhiên chúng ta cũngsẽkhôngđitheo ngươi."

khôngcầnhắndặn dò, tự có binh lính chủ đợngo tiến lên dẫn bốn người bọn họđi.

Hàn Thác để lại sáu mươi tên thị vệ, chia làm ba tổ, phân ra canh giữ ở bên ngoài Mặc Viên, trong vườn cùng vớiđituần. Lúc Bạch Hoa thổi sáo chính là kêu hai mươi ngườiđituần ở hồ sen, những người còn lại chắc chắnđãbị nhóm người Mạnh Bố Ngạn giải quyết hết.

"Vương gia ở đâu?" Cố Thiền chỉ giả vờkhôngbiết có chuyện kỳ lạ trong đây, vừa xuống xe ngựađãmở miệng hỏi "Xin Mạnh đại nhân mau dẫn chúng tađigặp Vương gia."

Sau đókhôngcó aiđivào nữa.

"Cũng có thể là sợ chúng ta mượn cơ hội hại người." Bạch Hoanói"Nô tỳ với Hồng Hoa có võ công, có thể chẻ đôi cái ghế ra, đến lúc đósẽcó vũ khí,nóikhôngchừng còn được đồ vật sắc nhọn, đâmmộtcái là bị thương."

Cố Thiền vẫn ngồitrêntấm thảm, tay chống lên bàn trà, nhiều lần đánh giá xung quanh bố trsi có chút quái dị,mộtlúc lâu sau mới quay về ba người kianói"Ta thấy Mạnh Bố Ngạn này chưa chắc là hẹp hỏi, áp lông cáo đắt hơn áo ngủ bằng gắm nhiều lần nhưnghắndùngkhôngkeo kiệt chút nào."

âmthanh cao lại chói tai, hình nhưđangrất giận dữ,âmthanh này lại có chút quen tai, nhưng giọng điệu này lại rất xa lạ.

"Ừ, được rồi, ta bỏ qua cho ngươi." Giọng nữ kia dường như hừ vài câu từ trong lỗ mũi, bày ra tư thái khoan dung, sau đó chuyển đề tài trở lại ban đầu "Chỉ cần ngươi để cho tađivào…"

Chương 82

Lúc này Mạnh Bố Ngạn cũngkhônggải vờ nữa,nóithẳng "Tạm thời Vương giakhôngở trong trại, chờhắnđến ta nhất địnhsẽthông báo để Vương phi đến gặp ngay lập tức, trước tiên mời Vương phi vào lều nghỉ ngơi giải lao."

Cố Thiền đáp "ta cảm thấy, có thể làhắnsợ chúng ta tự sát, gấm vóc có thể xé ra bện thành dây thừng" Nàngnóiđến đây chỉ tay về đỉnh giá gỗ "Nếu như muốn c·h·ế·t, cần đạp lên cái bàn cao để treo mình lên, cái bàn này quá thấpkhôngđủ độ cao."

Nếu Mạnh Bố Ngạnnóikhôngphải làsựthật,hắncố ý làm ra vẻ bíẩnkhôngnóinguyên do, chí ít tạm thờihắnsẽkhônglàm gì thương tổn đến các nàng. Hôm nay bốn người các nàngđãnhư cá nằmtrênthớt, cách tốt nhất để tự vệkhôngphải là đọ sức với hơn trăm tên lính mà là thuận theo, sau đó tìm cơ hội để phản kích cũng được, để trốn thoát cũng tốt, dù sao cũng hơn là ở đây l* m*ng rồi mất mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thiền ôm đầu gối ngồi ởtrêngiường, giọng nữ kia nghe rất giốngmộtngười, nhưng mà, sao có thể…

Giọng nữ kia lại tăng thêm mấy phần buồn bực,âmthanh của nàng vang dội, Cố Thiền bị làm cho tỉnh lại, vươn mình ngồi dậy, thấy bên cạnh Phó Y Lan, Hồng Hoa, Bạch Hoa cũng đềuđãtỉnh, bốn ngườikhônglên tiếng, chỉ nhìn nhau với ánh mắtkhônggiải thích được.

"Vậyhắnđịnh làm gì?" Phó Y Lan ngồi quỳ bên cạnh nàng tiếp lời hỏi.

Lúcnóichuyện, hai mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm vào bốn ngườiđangở giữa vòng vây của binh lính,rõràng làkhôngthể xác định được ai mới là Tĩnh vương phi.

"Tiểu nhânkhôngdám…" Binh lính pháthiệnra mìnhnóinhư thế nào cũng bị bắt lỗi, đơn giản là nhiều lần lặp lại bốn chữ này.

"Tại saokhôngcho tađivào?"

Dựa vào võ công của Hồng Hoa, Bạch Hoa, Phó Y Lankhôngphảikhôngthể liều mạng, nhưng màkhôngcó ý nghĩ gì.

Cố Thiền mơ mơ màng màng xoay người, trong lúc nử mơ nửa tình lại nghe được binh lính cũnhgkhôngnhường bước trả lời: "Tiểu nhânkhôngdám làm khó dễ phu nhân, chỉ là thủ lĩnhđãphân phó, trừ bà v·ú đưa cơm nước hàng ngày ra những người kháckhôngcho phépđivào lều. Nếu xảy ra sơ suất gì, dùng quân pháp xử phạt,mộtngười phạm sai lầm, toàn đội bị xử phạt. Tiểu nhânthậtsựkhônggánh được tội này, kính xin phu nhân thứ lỗi."

Bạch Hoa, Hồng Hoa đều mặc quần áo của nha hoàn, lại bởi vì hai người vốn là nữ hộ vệ cho nên quần áo, đồ trang sức đều cực kỳ đơn giản, nhìnmộtcái là có thể nhận ra bọn họkhôngphải là chủ nhân.

Chỉ là doanh trại nàykhônglớn bằng doanh trại của Hàn Thác, nhiều nhất cũng chỉ có mấy trăm đỉnh lều bạt, tổng số người cũngkhôngquá năm vạn.

Mặc dù Mạnh Bố Ngạn chưa từng xuấthiệnlại nhưnghắnthủ hạ củahắnlại đối đãi với mấy người Cố Thiền rất chu đáo.

Trong lều đề phòng như thế, ngoài lều cũng vậy,mộtđội binh lính mười hai canh giờ giám sátkhôngngừng nghỉ, phía trước là mười lăm người, phía sau là bao nhiêu còn chưa biết.

Từ trước đến giờ Mạnh Bố Ngạn đều chưa từng nhìn thấy hai người, lúc này tất nhiên làkhôngthể nào phân biệt được ai là Vương phithật; thấy Phó Y Lan chủ động thừa nhận thân phận cũngkhôngnghi ngờ gì.

"Mạt tướng sợ rằngkhôngnghe theo lời Vương phi được."hắnnóiđến đâythìcố ý dừng lại, khơi dậysựtò mò của bốn người mới tiếp tụcnói"Ba ngày trước Ngõa Lạt tập kích đại quân, Vương gia xuất binh nghênh chiến, trúng mai phục, bị thương nặng, chỉ sợkhôngcứu được, cho nên ra lệnh cho Mạt tướng đến đón Vương phi về đại doanh nhìn mặt Vương gia lần cuối."

khônglâu lắmthậtsựcó người vào sắp xếp lạimộtlần nữa.

Chỉ thấy cửa lều được vén lên,mộtbóng người vàng nhạt lung layđivào, Cố Thiềnkhôngthể tin trợn mắt lên, để cho nàng đoán đúng rồi.

"Ý ngươi là ta cố ý lừa thủ lĩnh làm việc sao?" Trong nháy mắt giọng nữ lại cao lê, có vài phần thẹn quá hóa giận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có điều, chỉ là dọn dẹp ở bên cạnh giường lớnmộtchút, xếp chỗ đủ cho ba người nằm dưới đất, vẫn trải lông cáo làm đệm.

Đoàn ngườiđivề hướng Tây Bắc, lúc trời tờ mờ sáng,thậtsựđiđếnmộtdoanh trại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn nữa còn có khả nănghắnnóiđúng, nếu lúc nàykhôngđitheohắn, nếu Hàn Thácthậtsựcó chuyện, vậysẽlàm cho Cố Thiền hối hận đến cuối đời.

Trong đầu Cố Thiền nổ "Ầm" mốt tiếng, thân thể lắc lư, gần như là ngấtđi, may mà Hồng Hoa vẫn ở bên cạnh giơ tay kéo nàng mớikhôngbị ngã xuống.

Mạnh Bố Ngạnkhôngquan tâm các nàng có tin haykhông, trực tiếp đưa tay ra hiệu "Vương phi, xin mời."

Đồ ăn phong phú mĩ vị, trà là Minh Tiền Long Tĩnh mới nhất, dùng để tiếp đãi khách quý đềukhôngthất lễ chút nào.

Phó Y Lan nhân cơ hội tiến lên, ngẩng đầu ưỡn ngực, hếch cằm lên, bày ra tư thếkhôngcoi ai ra gì,nóivới giọng lạnh như băng: "Nếuđãnhư vậy, mời Mạnh đại nhân quay trở vềđi. Nếu Vương gia có trách cứ, ngươi hãy mờihắntự mình đến đây tìm ta hỏi tội là được." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiểu nhânkhôngdám ngông cuồng suy đoán tâm tư của phu nhân…" Binh lính vội vàngnói"Nếu phu nhân có ý này, hay là ngườiđibàn bạc với thủ lĩnh trướcđi…"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82