Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109-2: Kỹ năng số 6 của Cửu Thiên Tuế : Dưỡng thành hôn quân! (2)
hắnkhôngtiếng động nhếch miệng cười. Nhưng ngay lúc này lại cảm nhận đượcmộtánh nhìn chướng mắt liếc về phíahắn. Nhìn qua ánh nhìn kia,hắnliền thấy Đường Tử An giống như gà mái bảo hộ gà con tràn đầy đề phòng trừng mắt vớihắn.
Edit: Lavender
“Nhược Hồng…”
Chương 109-2: Kỹ năng số 6 của Cửu Thiên Tuế : Dưỡng thành hôn quân! (2)
“Cũngkhôngbiết khi nàothìta và chàng có thể gặp lại, vật này tặng cho chàng, lúc chàng nhớ ta, hãy lấy ra xem…” Đường Vân Nhiễm ngại ngùng lấy cái yếm bên người nhét vào trong tay Mộ Dung Nhược Hồng,mộtcặp mắt như có nước lại càng trong suốt chuyển động, đẹp khiến người ta xem đủ.
Khuôn mặt béo trònnhỏnhắn của Đường Tử An run rẩy, lại dùng vẻ mặt ghét bỏ liếc Quân Cơ Lạcmộtcái, sau đó luôn quấn quítnóichuyện cùng Đường Tứ Tứ. Ánh sáng mặt trời tắt, bóng ba người đều bị kéo dài, từ phía sau nhìn lại, thế nhưng hài hoàmộtcách kỳ lạ.
Đường Tứ Tứ nhớ Trưởng công chúađãnóiqua loại độc này chỉ có bon họ có giải dược, cho nên vẫn có chút lo lắng. Nàng lạinóivới Quân Cơ Lạc, “Nếukhôngthìngươi nênđiđòi trực tiếp Mộ Dung Ôn Trạchđi.”
Quân Cơ Lạc đương nhiên muốnnóikhông! Nhưng Đường Tứ Tứđãcườinói, “Tốt!” Nàng là ngại cự tuyệt biểu ca – ngườiđãcứu mạng mình, lại vì tỷ đệ bọn họ suy nghĩ khắp nơi.
Đường Tứ Tứ lắc đầu, buông tay bị Quân Cơ Lạc nắm ra,thậttình cảm tạnói, “Biểu ca, lần này may mà có huynh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Vân Nhiễm chờhắnthề xong, mớikhôngvui trừng mắt nhìnhắn, “Chàng cần gì thề như vậy, ta hi vọng chàng có thể cả đờikhônglo.”
Quân Cơ Lạc phẩy tay áomộtcái, lập tức lên xe ngựa củahắn. Đường Tứ Tứ nhìn qua, thấy bóng lưnghắncứng rắn, như là bị người ta chọc giận. Nàng có chút khó hiểu,khôngbiếthắntức giận cái gì.
Quân Cơ Lạc khẽ chống cằm, buồn bực vuôt cái cằm bóng loáng của mình.
Ý cườitrênkhoé miệng Mộ Dung Nhược Hồng còn chưa kịp thu lại,hắnmở to hai mắt nhìn Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc hừnhẹ, “Giang sơn và mỹ nhân ngươi chọnmộtđi. Dù sao ngôi vị hoàng đế Tiêu quốc cũngkhôngphải chỉ có Thần vương ngài có thể ngồi. Cùng lắmthìbản đốc đổi chủ ý, phò trợ người khác lên ngôi!” Ánh mắt củahắndò xét hướng Mộ Dung Ôn Trạch.
Tình cảnh rất nhanh trở thành Trì Hằng Liễu cùng Đường Tứ Tứ sóng vaiđitới trước. Mà Đường Tử An còn nhu thuận ghé vào lưng Trì Hằng Liễu, yên tĩnh nhắm mắt lại! (đọc tại Qidian-VP.com)
“đivề trướcđi. Trong khoảng thời gian này muội cùng Tử An gặp nhiều tai nạn, tađãvì bọn muội chuẩn bị dạ tiệc. Chúng ta hồi Đường gia!” Khi Trì Hằng Liễunóilời này, cực kì khách khí nhìn Quân Cơ Lạc, như là hỏihắncó thể chứ?
Quân Cơ Lạc hít dàimộthơi, cong khoé miệng nghiêng đầu nhìn Đường Tứ Tứ, ánh sáng màu cam chiếu vào mặt nàng, làm nàng được bao bởimộtvầng sáng thánh khiết. (đọc tại Qidian-VP.com)
“khôngcó việc gì.” Trì Hằng Liễu tao nhã buông mi, vốnhắnmuốn giúp Tam hoàng tử, nhưng Quân Cơ Lạc quyền thế ngập trời, làm sao có thể bị diệt trừ dễ dàng như vậy. Bất quá thế cục nhưhiệntại cũngkhôngtính quá xấu. Tam hoàng tử cùng Quân Cơ Lạc đều có người nguyện trung thành, trong tay cũng đều nắm quyền thế. Tuy rằng cục diện có giằng co, nhưng về sau muốn lật đổ Quân Cơ Lạc, vẫn là có cơ hội.
Quân Cơ Lạc cũngkhôngđể ý nhiều tớihắn, phất ống tay áomộtcái, trở về bên người Đường Tứ Tứ, nắm tay nàng rờiđi. Đường Tứ Tứ vội vàngnói, “Độctrênngười Tử An còn chưa có giải mà.”
“Nhị tỷ, mùi dấm chua hết rồi.” Đường Tử Annhỏgiọng rầm rìnói. (đọc tại Qidian-VP.com)
“khôngphải có lão Tiết ở đó sao, nàng sợ cái gì.” Quân Cơ Lạc tiếp tục dắt Đường Tứ Tứ hướng cửa điện rờiđi. Đường Tử An như là cố tình làm Quân Cơ Lạc khó chịu, cũng khiêu khích nắm tay còn lại của Đường Tứ Tứ.
Mũi Đường Tử An ngửinhẹ, vô ýnói, “Biểu ca, tại sao trongkhôngkhí đột nhiên bay tớimộttrận mùi dấm chua nhiều như vậy?
Trong hoàng cung, phong ba bức vua thoái vịđãbị đè ép xuống. Mộ Dung Nhược Hồng và Đường Vân Nhiễm đối diện trước khi chia lìa. Đường Vân Nhiễm xinh đẹp đứng ở đầu cây cầu đá vòm, phía sau nàng là đầm hoa sen nở rộ.
Đường Tứ Tứ ngửi ngửimộtchút, cònthậtsựđáp lời, “Làm sao có mùi dấm chua được, khẳng định là đệ ngửi nhầm rồi.”
Quân Cơ Lạc thử nhe răng, cảm thấy mình nên “hối lộ”thậttốt cho cậu em vợ kì quái này.
Ra khỏi cửa lớn hoàng cung, Đường Tử An thất sắc, bỗng chốc nhìn thấymộtthân ảnh quen thuộc đứng bên ngoàimộtchiếc xe ngựa ở cửa cung. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì saohắnnhìn thấy, hình ảnh ba người bọn họ ở chung so với cùnghắncàng thêm hài hoà mỹ mãn như vậy? Đây nhất định là do mắthắnnhìnkhôngđúng rồi. Hàng lông mi dài đẹp của Quân Cơ Lạc giương lên, trừng mắt nhìn, lại nhìn, tình cảnh trước mắt tại sao vẫn chói mắt như vậy chứ!
Mộ Dung Nhược Hồng trong lòng giãy dụamộtcái, lập thứckhôngđược thoải mái.
“Biểu ca!”hắnhô tomộttiếng, lập tức muốn chạy qua. Nhưng thương tíchtrênngười làm chohắnchạy vài bươc liền mệtkhôngthở nổi. Trì Hằng Liễuđitới, khuôn mặt tuấn dật nở nụ cười trong trẻo,hắnngồi xổm xuống để Đường Tử An ghé vàotrênlưnghắn.
Quân Cơ Lạc chắp tay sau lưng, nhìn trời, “Các ngươi trở vềđi, bản đốc đột nhiên nhớ ra còn có chuyện chưa làm. Tứ Tứ, buổi tối tasẽđiđón nàng.” Biểu ca biểu muộimộtnhà thân thiết, vì mắt củahắn,hắnsẽkhôngđitìm tội.
Tình huống gì vậy?
Đường Tứ Tứ đột nhiên nhớ đến Quân Cơ Lạc, nàng quay đầu nhìn nhìn, pháthiệnQuân Cơ Lạc vẫn đứng tại chỗ. Nàng buồn bựcnói, “Ngươi sao lạikhôngtheo kịp?”
Dù sao, đêm nàyhắncó thể “thu thập” nàngthậttốt.
Quân Cơ Lạc đemsựsay mê của Mộ Dung Nhược Hồng đối với Đường Vân Nhiễm thu hết vào đáy mắt, ngay sau đóhắnliền lên tiếng đánh vỡ giấc mộng tốt đẹp của Mộ Dung Nhược Hồng, “Hoàng thượng, Đường mỹ nhân dù sao cũng là nữ nhân của tiên đế, lại từng cómộtđêm xuân với Hiền vương, người làm hoàng đế như ngươi…khôngthể đụng vào!”
Trì Hằng Liễu khẻ mỉm cười, có chútcôđơn nhìn về phía Đường Tứ Tứ.hắnđimộtquãng thời gian dài như vậy, cómộtsố người,mộtsố viêc đều thay đổi.
“Biểu ca, huynh lần này nhất định phải ở lâumộtchút.”. Đường Tử An thoải mái toét miệng, hừ hừ ha hanói.
“Nhiễm Nhi…”
Trì Hằng Liễu cười sủng nịch, rồi quay đầu về phía Đường Tứ Tứ, “Tứ Tứ, muộikhôngsao chứ?” Khihắnnhìn về phía nàng, trong đôi mắt ôn nhu pha lẫn tia sáng như bầu trời đêm chợt loé qua sao băng.
“Nhiễm Nhi, nàng yên tâm. Ta nhất định rất nhanh g**t ch*t Quân Cơ Lạc, sau đó mới đem nàng tiến cung. Đến khi đó, thiên hạ nàykhôngcó người nào có thể quấy nhiễu chúng ta ở bên nhau.” Mộ Dung Nhược Hồngđilên phía trước, hung hăng ôm lấy nàng, dường như muốn đem cả người nàng nhập vào thân thểhắn.
“khôngquan hệ, chỉ cần nàngđitìm lão Tiếtnóimuốn thu y quán củahắn. Cam đoan ngày thứ haihắnsẽđem độctrênngười đệ đệ nàng quét sạch.” Lúc ba người rời khỏi đại điện, đúng lúc chạng vạng, mắt trờiđãsắp xuống núi.
Mộ Dung Nhược Hồng giơ tay thề với trời, “Nhiễm Nhi, ngươi nhất định phải tin tưởng ta. Ngày khác ta nắm quyền lớn trong tay, nhất định cho nàngmộtđời ân sủng. Bằngkhông, ta liền bị thiên lôi đánh, chếtkhôngtử tế!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.