Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 136: Đêm xuân đáng giá ngàn vàng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: Đêm xuân đáng giá ngàn vàng


Người ta thườngnóingắm mỹ nam dưới trăng, ngắm mỹ nhân dưới đèn. Mái tóc đen của Đường Tứ Tứ khẽ bay, nàng cúi đôi mắt, tay cầm kim thuần thục đâmtrêncẩm bào màu đen, từ chỗ Quân Cơ Lạc nhìn qua, hàng lông mithậtdài của nàng như hai cánh quạtnhỏ, gương mặt trắng dưới ngọn đèn cam càng làm nổi bật vẻ tuyệt sắc.

Nhưng Quân Cơ Lạc lại chơi trò mèo vờn chuột, cười vui vẻ v**t v* cái cằm bóng loáng của mình,nóinhư tự trách, “Ai nha, Vân phi nương nương, xem ra bản đốc giàthậtrồi, mắt cũng mờ, ngươi nhìn xem, bản đốcđãbắt trật hai lần rồi.”

“Ta chỉ biết vì nàng, ta d·ụ·c hỏa đốt người, nếukhônglàm, ta nhất địnhsẽchết!” Quân Cơ Lạc cười lưu manh, ôm ngang Đường Tứ Tứ, lập tức đặt nàng lên giường. Đường Tứ Tứ liền muốn đứng lên nhưng Quân Cơ Lạcđãcẩn thận ngồi xổmtrêngiường,đangdùng ánh mắt hồ ly muốn ăn thịt dênhỏnhìn nàng.

Bộ dáng như lưu manh đó đến Đường Tứ Tứ cũng nhịnkhôngđược ra tay đấm Quân Cơ Lạcmộtcái, đừngnóichi là Đường Vân Nhiễm. Đường Vân Nhiễm bị hai lần “thất thủ” củahắnlàm sợ đến mất hồn.

“Chàng cảm lạnh sao?” Đường Tứ Tứ ngẩn đầu, quan tâm hỏi.

Cảm giác gần trong gan tấc này làm lònghắnvô cùng thỏa mãn.

“Ta đâu có…” Đường Tứ Tứ bị câunóinày củahắndọa. Làm ơn, nàng vẫn luôn ngồi yên tại chỗ, sao có thể câu dẫnhắn.

Lúc này Quân Cơ Lạc mới khẽ thở dài, sủng nịch nhéo mũi Đường Tứ Tứ, “thậtmất hứng.”

“không! Nàng có! Nàng chính làđangcâu dẫn ta!” Vẻ mặt Quân Cơ Lạc ủy khuất lên án “hành vi phạm tội” của Đường Tứ Tứ.


mộtlần, Quân Cơ Lạc nhìn thấy Đường Tứ Tứ thức đêm tự mình may quần áo cho Trì Lệ Dập. Bình dấm chua củahắnlập tức bị đánh vỡ, dấm chua trực tiếp dâng lên như sóng biển,hắnngồi xuống đối diện Đường Tứ Tứ.

Kết quả như vậy làm cho người takhôngthể tưởng tượng nổi.

Quân Cơ Lạc kéo nàng ngã vào lòng mình. Hương thơm như có nhưkhôngtrênngười nàng làm Quân Cơ Lạc dần lộ ra bản chất thú tính.

Quân Cơ Lạc cười to, lấy lại cung nỏtrêntay Đường Tứ Tứ, lại khởi động cơ quan, nhắm ngay Đường Vân Nhiễm. Giờ phút nàysựcao ngạo của Đường Vân Nhiễm đều tan thành mảnhnhỏ. Nàng ta ôm đầukhôngngừng kêu khóc, “không! Takhôngmuốn c·h·ế·t! Takhôngthể c·h·ế·t được!”

Ngẫu nhiên, tóc maitrêntrán nàng bị gió thổi rơi xuống, Đường Tứ Tứ vén mớ tóc đó bên vành tai làm lộ ra cái cổ trắng nõn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạc cúi đầu nhìn quần áotrênngười, cực kì vừa người, đáng tiếc là… Quần áo vừa người như vậy lạikhôngphải may chohắnmặc.

“Chơi đùa nàng đó!” Quân Cơ Lạc mở to cặp mắt u tối thập phần vô tộinói, giống như chuyệnhắnđanglàm là chuyện quan trọng hàng đầu.

Bất quá,khôngphải run sợ nữa là tốt rồi. Lần này Trì Lệ Dập làm chủ soái của Tiêu Quốc, cũng từng lấy năm vạn đại quân đại phá mười vạn đại quân Trần Quốc. Việc đại quân Trần Quốc rút lui khỏi Tiêu Quốc, Trì Lệ Dập là công thần, đương nhiên phải khải hoàn trở về, nhận ban thưởng của Hoàng đế.

Chương 136: Đêm xuân đáng giá ngàn vàng

Quân Cơ Lạc thấy mình chọc nàng nổi giận, vội vàng cười lấy lòng, “nóibậy, trừ phi Diêm vương giakhôngsợ Điện Diêm La của ông ta bị ta đánh sập. Bằngkhông, nàng cứ an phận ở bên cạnh tađi,”hắnkhôngbiết xấu hổ tiếp tục tấn công Đường Tứ Tứ trong lòng, “Tứ Tứ, nàng ởtrêngiường đợi ta nha!”

Quân Cơ Lạc lập tức vỗ ngực, làm bộ dạng như Tây Thi, “Tứ Tứ, ngực ta đau!”

Đến lúc trời tốt mịt, Quân Cơ Lạc và Đường Tứ Tứ rốt cuộc xử lý tốtsựviệc tối nay, ngồi xe ngựa về nhà.mộtđêm nàyđãxảy ra rất nhiều chuyện, Đường Tứ Tứ tựa vào vai Quân Cơ Lạc, khẽ ngáp.

Hai người cũngkhôngtrò chuyện.

Quân Cơ Lạc cười lưu manh,nhẹgiọngnói, “Vân phi nương nương, xin lỗi, vừa rồi bản đốc trượt tay,khôngbắn chính xác. Mũi tên tiếp theo, bản đốc cam đoansẽbắn chuẩn. Ngươi nhất định phải tin tưởng bản đốc!”

Mùngmột, Quân Cơ Lạc dẫn Đường Tứ Tứ lên chùa thắp hương.trênđườngđi, Đường Tứ Tứ hỏihắn, “khôngphải chàngkhôngtin quỷ thần này nọ sao?”

Đường Tứ Tứ bịhắnnhìn chăm chút có chut hoảng hôt, cánh môianhđào của nàng khẽ mở, chỉ chỉ bụng mình, “Nếu đứanhỏxảy ra chuyện, ta cũng mặc kệ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy ngày sau, tiền tuyến đột nhiên truyền đến tin tức. Lúc Trì Lệ Dập dẫn quân tiến công Vĩnh Châu, quân đội Trần Quốc đột ngộtkhôngđánh mà rút quân. Vài ngày sau lại truyền đến tin tức, đại quân Trần Quốcđãrút về nước, khải hoàn trở về…

Đường Tứ Tứ vốn nghĩhắnthậtsựkhôngđược thoải mái, nhưng nhìn thấy bộ dánghắnbắt chước Tây Thi, nàng làm sao có thể tin chứ, nàng lẩm bẩm: “Đau ngực hả. Vậythìtìm Tiết thần yđi. Để Tiết thần y chọc mấy châm vào ngực chàng, trái tim lung lay của chàngsẽan phận ngay.”

Đột nhiên, cómộtcỗ chất lỏng nóng ướt từ dưới người nàng tuôn ra. Ánh mắt nàng rã rời mở lớn, cả người vô lực nằm yên. Quân Cơ Lạc sau khi cho nàng ăn no, mới cầm tay tay nàng đặt ở nơi nào đó dưới thân.

“Cửu Thiên Tuế, tađangnóichínhsự. Tên vô sỉ chàngkhôngthể đứng đắnmộtchút sao?” Nàng nhíu mày.

“Làm gì vậy?” Đường Tứ Tứ trừng mắt nhìn Quân Cơ Lạckhôngđứng đắn, đưa tay chụp móng heo củahắn.trêngương mặt tuấn tú tà mị của Quân Cơ Lạcđãhoàn toànkhôngcòn vẻ đứng đắn như khi ởtrênTrường Hoan Điện.

“Tứ Tứ, chuyện phòng the vờ chồngkhôngphải là chuyện đứng đắn sao.” Quân Cơ Lạc lập tức dùng vẻ mặt nghiêm cẩnnói.

Quân Cơ Lạc quay đầu, bàn tay tonhẹnhàng phất qua gương mặt Đường Tứ Tứ, trong đôi mắt u tối có nhiều tâmsựĐường Tứ Tứ nhìnkhôngthấu, “Ta tin haykhôngkhôngquan trọng. Chỉ cần nàng tin, có thể làm cho nàng an tâm, sao takhôngthể đưa nàng tới chứ.”

Quân Cơ Lạc bĩu môi,khôngnóinóigì. Nhưng bàn tay tođãc** q**n áo nàng, Đường Tứ Tứ xấu hổ nhanh tay che xuân sắc trước ngực. Nhưng Quân Cơ Lạc lại cúi người, động tác cực kỳ ôn nhunhẹhôm đóa hồng maitrênngực nàng. Động tác củahắndịu dàng nhưmộtcọng lông chimnhẹnhàng quét qua cơ thể Đường Tứ Tứ, toàn thân nàng như có dòng điện chạy qua, vừa ngượng ngùng lại mang theomộtchút cảm giác chờ đợikhôngyên.

Đối với Đường Tứ Tứ mànói, lúc này vô thanh thắng hữu thanh, đáy lòng cuộn sóng nàngkhôngbiết dùng phương thức gì để biểu đạt. Còn đối với Quân Cơ Lạc, nơi có Đường Tứ Tứ, chính là nhàhắn.

Khihắnnóichuyện run run tay áo bào, ý đồ làm Đường Tứ Tứ chú ý. Nhưng Đường Tứ Tứ cũngkhôngdờisựchú ý lên ngườihắn. Quân Cơ Lạc khẽ cắn môi, vô cùng thèm muốn.

“Cũngkhônghẳn làthậtmất hứng đâu. Chàngkhôngmuốn mất hứng cũng được. Chuẩn bị cho tamộtchén thuốc phá thai, uống xong là chàng có thể tận hứng.” Đường Tứ Tứ bịhắnđùa giỡn, trong lúc nhất thời quên cả buồn ngủ. Nàng giãy giụa rời khỏi lònghắn, nhấc màn xe nhìn ra ngoài cửa sổ.trênđường phố bên ngoài, các cửa hàngđãmở cửa.mộtít tiểu thương cũng dọn hàng hóa bắt đầu rao bán.

Quân Cơ Lạc nhìn chằm chằm cái cổ trắng ngần của nàng, khẽ nuốt nước miếng.

hắnhắng giọngmộtcái, nhấc cao chân.

“Chàngkhônglàmsẽchết hả!” Đường Tứ Tứ bịhắnlàm tức đến muốn hộc máu.

C·h·ế·t tiệt! Sao ông ta trở về sớm vậy. Có ông ta ở đây, những ngày tiếp theo củahắnvà Tứ Tứ được yên lành mới là lạ!

hắnluôn trầm ổn khắc chế, bỗng nhiên bay lên trời, bỗng nhiên hạ xuống đất. Cuối cùnghắnmới ngồi phịch xuống cạnh nàng.

Mí mắt Đường Tứ Tứ nặng nềkhôngmở ra nổi, chỉnhẹgiọngnóithầm, “Đáng đời! Ai bảo chàng luôn khi dễ ta.”

Quân Cơ Lạc sửa sang cho nàng xong, lúc xoay người, khóe mắthắnđột nhiên nhìn đến cái áo choàng làm đượcmộtnửa,hắnkhôngvui liếc mắt.khôngbao lâu sao, cái áo choàng làm cho Trì Lệ Dậpđãmặctrênngườihắn.

hắnkhó chịu nhưngkhôngdám bá vương ngạnh thượng cung Đường Tứ Tứđangcó thai.hắnđành nhịn, đè nén d*c v*ng của chính mình, cúi xuống tiếp tục bận rộntrênngười nàng.

Đường Tứ Tứ giãy giụa trong lònghắn, cả giậnnói, “Chàngkhôngthể đứng đắnmộtchút sao?”

Cảm giác được thân thể của nàngđãtan chảy thànhmộtbãi x**n th**, Quân Cơ Lạc lại duỗi tay khẽ v**t v* mỗi tấc da thịttrênngười nàng, từng chút từng chútmột, thân thể nhưkhôngcòn chịusựkhống chế của nàng nữa, nóng như lửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạc đưa cung nỏ cho Đường Tứ Tứ, sau đó xắn tay áo, lội ra hai cánh tay cường tráng.hắncười vô cùng sáng lạnnóivới Đường Vân Nhiễm, “Vân phi nương nương, bản đốcđãchuẩn bị sẵn sang, ngươi cũng nên chuẩn bị tâm lý cho tốt nha.” (đọc tại Qidian-VP.com)

khôngai biết vì sao Hoàng đế Trần Quốc lại lui quân ở thời khắc mấu chốt. Dù saothìquân đội Trần Quốc chỉ cần cố gắng thêm chút nữa là có thể công phá hoàng thành Tiêu Quốc. Nhưnghắnta lại ramộtquyết định khiến người ta líu lưỡi.

“Vèo!” Tênđãrời cung, lần này mũi tên sượt qua mặt nàng ta, c*m v**mộtcây cột. Trái timđangtreo cao của Đường Vân Nhiễm phút chốc rơi xuống, sắc mặt trắng tới cực điểm.

“Đừng g·i·ế·t ta… Đừng g·i·ế·t ta…” Hai tay nàng ta ôm đầu, kêu gào, cả người cũngkhôngngừng dập đầu với Quân Cơ Lạc.

Tiếp đó,hắnmở miệng câu đầu tiên là, “Trời ạ! Tứ Tứ, nàng cùng đứanhỏđều là tiểu trứng thối. Nàng mỗi ngàyđiquađilại trước mặt ta, làm ta chỉ nghĩ đến bộ dáng nàngkhôngmặc quần áo, muốn đem nàng đẩy lên giường. Nhưng đứanhỏcủa chúng ta lại cố tìnhkhôngcho ta tận hứng. Ta dám cam đoan, sau khi sinh nó ra, chắn chắn mẹ con hai ngườisẽcùng nhau khi dễ ta!”

Quân Cơ Lạc nhìn nàngkhôngchớp mắt, sau đó khi nàng nhìn qua,hắnlại làm bộ ho khan vài tiếng.

Giữa hoa sơn chi, thân hình cao ngất của Trì Lệ Dập đột ngột xuấthiện.

Khi Trì Lệ Dậpnóichuyện, ánh mắt đảo qua người Quân Cơ Lạc, ý sủng nịch trong mắt nhanh chóng thay thế bằngsựnghiêm khắc. Quân Cơ Lạc bị ông đánh giá như vậy, trong lòng tự dưng tăng thêm cảm giác con rể gặp cha vợ.

Chỉ là…

thậtsựkhôngthể nào vui nổi mà. Hừ hừ!

Nàng ta biết Quân Cơ Lạc là cố ý, nhưng lạikhôngthể làm gìhắn.

Đường Tứ Tứkhônghiểu tâm tình trong mắthắn, nhưng nàng có thể nghe ra trong lờihắný nhân nhượng. Nàng cười đến hai mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho nên khi Quân Cơ Lạc giơ cung nỏ lên lần thứ ba, Đường Vân Nhiễm như chim sợ cành cong, cả người phát runkhôngthể khống chế, vẻ mặt điên cuồng mà hốc hác.

Trong lúc ngủ mơ Đường Tứ Tứ cảm giác như mình được ánh mặt trời ấm áp vây quanh, nàng thoải mái trở mình, sau đó tiếp tục ngủ say.

mộtbàn tay Quân Cơ Lạc ph* l*n ng*c Đường Tứ Tứ, động tác ngả ngớn ước lượng hai đám mây lớnnhỏtrước ngực nàng.

Đường Tứ Tứnóilời này xong, liền tiếp tục cúi đầu làm chuyện của mình. Quân Cơ Lạc càng nhìn chàng thấy bộ quần áo trong tay nàng chướng mắt,hắnchép miệngkhôngvui,nóitiếp, “Tứ Tứ, kỳthậtlần này Trần Quốc có thể lui binh, công lao cũngkhôngphải của cậu nàng. Nàng làm quần áo cho ông ấythìcó nghĩ cũng nên làmmộtbộ cho đệ nhất công thầnkhông.”

“khôngsao, hai người bọn họ cũngkhôngkìm chế được đâu. Rất nhanhsẽra tay thôi. Đến lúc đó ta lại thu thập bọn họ.”

Đường Tứ Tứkhôngngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc liền xê dịch vị trí, chuyển đến ngồi sát bên nàng. Bởi vì khoảng cách gần, hàng lông mi cong của nàng rũ xuống tạo thànhmộtcái bóng dưới mí mắt, cả người nhu thuận an tĩnh ngồi đó.

“Vù”mộttiếng, mũi tên dài xẹt qua trước mặt Đường Vân Nhiễm, trực tiếp xuyên qua tóc của nàng ta làm chúng xõa tung ra. Đường Vân Nhiễm theo bản năng cuộn mình thànhmộtđoàn, run cầm cập.

Thần kinh Quân Cơ Lạc lập tức cảnh báo, gương mặt tuấn mỹ lộ ra vẻ nguy hiểm.

Người thân của nàng cũng sống yên ổn.hiệntại tất cả đều làm cho nàng vô cùng thỏa mãn.

Hai tay Đường Vân Nhiễm ôm đầu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hai mắt hoảng sợ nhìn về phía Quân Cơ Lạc, đầu còn cúi xuống lẩm bẩm gì đó.

Quân Cơ Lạc đột nhiên ôm lấy nàng từ phía sau, lần này Đường Tứ Tứkhôngđẩyhắnra nữa mànhẹnhàng tựa đầu vào vaihắn.

Mùa đông khi Đường Tứ Tứ xem hoa mai, lần đầu gặp được Quân Cơ Lạc.hiệntại có Quân Cơ Lạcđicùng, nàng đột nhiên cũng muốnđixem hoa sơn chi. Chỉ chút chuyệnnhỏnày Quân Cơ Lạc sao lại câu nệ, lập tức đáp ứng nàng.

Đường Tứ Tứnhẹvỗ ngực, thở gấp mấy hơi, oán giậnnói, “Ta nghĩ sau này có ngày tađigặp Diêm vương gia, chắn chắn là do chàng làm tức c·h·ế·t.”

Quân Cơ Lạc thấy mục đích của mìnhđãđạt được, liền buông cung nỏ xuống. Lệnh cho Mạt Lương, “Áp giải Vân phi nương nương xuống, chờ Hoàng thượng xử trí!”

Đường Tứ Tứ trừng mắt,nhẹngẩng khuôn mặtnhỏnhắn nhìn Quân Cơ Lạc. Ánh mắt Quân Cơ Lạc vừa hạ xuống, nàng liền nhân cơ hội hỏi, “Lần này Nhiếp chính vương và Hiền vương đều chạy, đêm nay chúng ta mở lớn lưới chỉ bắt được hai con tôm. Xem ra, để qua vài ngày nữa muốn triệt hoàn toàn cũngthậtkhôngdễ dàng rồi.”

“Nàng câu dẫn ta!” Đột nhiênhắnnói.

Đến chùa. Đường Tứ Tứ vô cùng thành kính dâng hương, bái phật. Thắp hương xong, lại nghe tiểu hòa thượngnóitrong miếu phía sau núi cómộtvùng hoa sơn chi. Thời tiết này lại đúng là dịp hoa sơn chi nở nên cả trongkhôngkhí khắp chùa cũng có mùi thơm sơn chi.

Biết tlp về hoàng thành, Đường Tử An rất cao hứng, Đường Tứ Tứ cũng vui vẻ. Nhưng cómộtngười lại mất hứng.

Nhưng Quân Cơ Lạc lạinhẹgiọng nỉ non bên tai nàng, “Tứ Tứ, hình nhưmộttháng rồi chúng takhôngcó làm chuyện gì đó. Buổi tối ta đến tìm nàng đượckhông?”

khôngkhí tươi mới buổi sáng tràn vào, Đường Tứ Tứ hít sâu vài hơi, trong lòng cảm thấy sảng khoái chưa từng thấy. Hai kẻ kiếp trước làm tổn thương nàng Mộ Dung Nhược Hồng và Đường Vân Nhiễm,mộtngười bị kiếm đâm bị thương,mộtngười bị bắt giam.

“Cậu! Sao cậu lại ở đây?” Đường Tứ Tứ nhìn thấy Trì Lệ Dập, thởnhẹmộttiếng, lập tức chạy tới, trong mắt đều là ý cười. Ánh mắt Trì Lệ Dập sủng nịch nhìn Đường Tứ Tứ, cườinói, “Ta cómộtsố việckhôngnghĩ ra nên mấy hôm trước trở về tìm Nhất Nặc đại sư. Vừa rồi nghe người tanóicon đến chùa này, ta liền tìm tới.”

Đôi lông mày đẹp của Quân Cơ Lạc nhíu lại, mồ hôi túa ra từ tránhắnrơi xuống.

hắnngẩng đầu nhìn nàng, pháthiệnkhuôn mặtnhỏnhắn của nàng đỏ rực, trong đôi mắt đen láyẩnmộttầng sương mù. Đôi mắthắnbốc hỏa, vật dưới thân cũng nhanh chóng trương phồng.

Nàng khó chịu khẽ ngâmmộttiếng, Quân Cơ Lạc đột nhiên cúi xuống ghé vào g*** h** ch*n nàng.hắnra ra vào vào chỗ u cốc nơi h* th*n nàng, Đường Tứ Tứ bị nguồn nhiệt từ cái lưỡi củahắnlàm nóng lên, thân mình bất an vặn vẹo, thẳng đến khi Đường Tứ Tứ thở gấp r*n r*,hắnmới buông nàng ra.

“Tứ Tứ!” Hai người vừa đến vùng hoa sơn chi sau núikhôngbao lâu, cómộtngười kêu tên Đường Tứ Tứ, tiếngnóivô cùng quen thuộc. Đường Tứ Tứ chỉ ngẩn ngườimộtchút, liền có phản ứng, tiếngnóinày là của cậu nàng. Đường Tứ Tứ vén làn váy, nhìn chung quanh.

Quân Cơ Lạc còn muốn cùng Đường Tứ Tứnóichuyện nhưng pháthiệnnàngđãngủ mất. Bất đắc dĩ, chỉ có thể tự mình mặc quần áo, xuống giường bưng đếnmộtchậu nước ấm, tự tay giúp nàng lau mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: Đêm xuân đáng giá ngàn vàng