Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 144: Làm một nam nhân có trách nhiệm với vợ mình!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Làm một nam nhân có trách nhiệm với vợ mình!


Đến buổi trưa, Quân Cơ Lạc làm chủ, mọi người đều vây quanh bên bàn cơm. Bữa cơm này Trì Lệ Dập ăn màkhôngchút để ý, ánh mắt ông từ đầu đến cuối đều dán chặt lên người Đường Tứ Tứ, thấy nàng ănthậtchậmthậtchậm, cũng lại chỉ dám ănmộtít để tránh bị nổi lên phản ứng nôn mửa, lông mày ông cau lại càng chặt thêm.

nóithật,hắncực kỳ hâm mộ ghen tị với Đường Tứ Tứ. Trước mười lăm tuổi,hắncũng có ông bà nộiyêuthươnghắn, có phụ thânluôn thích xụ mặt răn dạyhắn, cả mẫu thânvẫn thích tự tay làm các loại điểm tâm ngon lành chohắnăn, và muội muội tròn tròn đángyêu, nhị thúc rất khoái đánhhắn, nhị thẩm mỗi lần nhìn thấyhắnđều cười rất dịu dàng… Vào thời điểm đó, những người này chỉ còn là hồi ức vô cùng đẹp đẽ củahắn.

Đối với Trì Lệ Dập, nữ nhi phải được nuôi trong giàu sang phú quý, tầm mắt mới có thể caomộtchút. Như vậy đến khi trưởng thành mớikhôngđể chính bản thân mình phải ủy khuất, bị mấy nam nhân nham hiểm có ý xấu lừađimất.

Trì Hằng Liễu ngồi bên cạnh ôn hòanóitrêu, "Cha, chanóioan cho Tứ Tứ rồi,khôngphải tháng nào Tứ Tứ cũng viết thư cho cha, còn gửi kèm cả mấy thứ mà nàng tự tay làm cho cha sao? Tứ Tứ đâu có bạc tình như chanóinhư vậy.”

Quân Cơ Lạc vuốt cằm,đangmuốn phản kích, Đường Tứ Tứ lại vươn tay kéo kéo tay áoQuân Cơ Lạc, sau đó nàng cụp mắtnóivới Mộ Dung Quân Thương, "Cám ơn Nhiếp chính vương tán thưởng. Chỉ là Tứ Tứ nông cạnkhôngbiết gì, lại thích an nhàn, vẫn chưa cảm thấy Cửu Thiên Tuếkhôngtốt chỗ nào. Vợ chồng chúng ta có phúc cùng hưởng có họa cùng chia,thậtsựkhôngcó chuyện chàng tốt takhôngtốt, hay là takhôngtốt chàng tốt gì gì đó.

Quân Cơ Lạcđiđến bên cạnh Đường Tứ Tứ, hai người sóng vai mà đứng, nam tuấn mỹ nhưyêunghiệt, nữ thanh mát như bông hoa, hai ngườinhư vậy, khi đứng chungmộtchỗthậtkhiến người ta phải chú ý.

Mộ Dung Quân Thươngthìngược lại, sắc mặt củahắnkhôngđược tốt như Quân Cơ Lạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trì Lệ Dập mang vẻ mặt tức giậnnói, “Đứanhỏtorng bụng Tứ Tứ… là của ai?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây là chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của cháu ngoại mình, đương nhiên Trì Lệ Dậpkhôngthể qua loa, lập tức gật đầu đồng ý. Đường Tứ Tứ sợ Quân Cơ Lạcsẽcãi vã ầm ĩ với Trì Lệ Dập, cũng muốnđiqua đó, nhưng đề nghị của nàng bị cả hai nam nhân bác bỏ.

Mộ Dung Quân Thươngnóixong,trênmặt còn lộ ý cười khiêu khích trắng trợn, chỉ thiếu nước viếttrênmặtmộtcâu “Hoa đẹp có chủ, ta muốn đến đào đất” mà thôi.

Trì Hằng Liễu có chút lo lắngnói, "Tứ Tứ, hôm nay muội bị gì vậy? Khẩu vịkhôngtốt, mà cả người cũngkhôngcó tinh thần gì cả? Có muốn tìm đại phu đến bắt mạch haykhông?”

Quân Cơ Lạc cố ý mở to hai mắt, khẽ thở dài, “Tiểu nương tử này của bản đốckhôngđọc nhiều sách lắm, cũngkhôngbiếtnhảy múa, lúc rảnh rỗi vẽmộtbức tranh, cũng phải trầy trật mấy tháng mà còn chưa chắc là bức tranhsẽđẹp, duy nhất có vẻ am hiểu chính là đàn vài khúc nhạc. Aiz, chẳng qua là nồi nào vung nấy, người tầm thường dung tục như bản đốc có thể tìm đượcmộtnương tửnhư vậy,thậtsựrất tốt. Nhưng còn Nhiếp chính vương ngài..."

Đầu tiên làâmthầm khiêu khích Mộ Dung Quân Thương, đừng có mà đánh chủ ý lên người tiểu nương tử của ta, bộ mắt ngươi bị mù,khôngthấy được hai vợ chồng chúng ta là hợp nhất rồi sao? Tiếp theo lại ngoài khen trong chê, tỏ ý, người có thể xứng đôi với Mộ Dung Quân Thươngthìchỉ có loại người như Đường Vân Nhiễm mà thôi.


Đường Tứ Tứ cũng chỉ ngồi nhìn chứkhôngăn. Đường Tử An đưa cho nàngmộtmiếng dưa hấu, nàng cầm trong tay nhưngkhôngdám ăn. Sau đó Quân Cơ Lạc phải giải vây cho nàng, ăn miếng dưa hấuđó.

Lời này chặn đứng những điều mà Đường Tứ Tứ địnhnói.

Thấy nàngkhônghề tỏ vẻ nhiệt tình gì với mình, Mộ Dung Quân Thương lại cười khẽ cảm thánnói, "Cửu Thiên Tuế phủthậtsựlàmộtnơi đất lành.”

Đến khi đám người Mộ Dung Quân Thương được quản gia tiễnđikhỏi rồi, Trì Lệ Dập vẫn luôn ngồi trong phòng kháchkhôngnóilời nào, trong đôi mắt chợt lóe lên tia sáng. Còn Đường Tứ Tứ sau khiđivào phòng kháchthìnhận được ánh mắt ra hiệu của Trì Hằng Liễu. Trì Hằng Liễuđangdùng ánh mắtnóicho biểu muội của mình, tâm trạng của phụ thân huynh hôm naykhôngđược tốt lắm đâu, muội nên cẩn thậnmộtchútthìhơn.

"Tử An, bầu bạn với nhị tỷ của conđi.” Trì Lệ Dập dặnmộtcâu rồi lập tức cất bướcđitheo Quân Cơ Lạc đến thư phòng. Sau khi hai ngườiđivào, cửa thư phòng cũng được đóng chặt.

Ánh mắt ảm đạm của Trì Lệ Dập lướt nhanh qua bộ quần áo rộng thùng thình của nàng, hơikhôngvui vuốt râu, làm như cảm thánnói, "Đềunóicongáilớnkhônggiữ được, lời này quảkhôngsai mà. Tứ Tứ, con gả cho người ta, người mà trong lòng con nhớ thương nhất chắc vẫn là phu quân của con thôi.”

Giữa bữa cơm, Trì Lệ Dập đột nhiên buông đũa, thái độ khác thường cười cườinóinói, hơn nữa còn bảo Đường Tử An phải hiếu kính Đường Tứ Tứmộtchút. Đường Tử An tiếp thu ngay cũng thực hành ngay, lập tức gắp rất nhiều thức ăn ngon vào bát Đường Tứ Tứ.

Quân Cơ Lạc chỉnh lại quần áotrênngười, khuôn mặt bình tĩnh,nói, "Đứa bé chính là con của bản đốc… Bản đốcsẽphụ trách cả cuộc đời này của nàng.”

Khó khăn lắm bữa cơm rườm rà này mới kết thúc, hạ nhân bưng trái câyđãđược chuẩn bị tốt lên.

Nhưng bây giờ xem ra, cháu ngoại ông có vẻđãbị tên nam nhân xấu xa kia “mê hoặc” mất rồi.

Lại quay sang Trì Lệ Dập ôm quyền, Quân Cơ Lạcnói, "Trì tướng quân, chúng ta có thể dời bước đến thư phòngnóichuyện haykhông.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Quân Cơ Lạc mỉm cười, quay sang nhìnĐường Tứ Tứ,nóimộtcâu làm cho Trì Hằng Liễu cùng Đường Tử Ankhônghiểu gì cả, "Tứ Tứ, tađãnóirồi mà, lừakhôngnổi Trì tướng quân đâu, coi như hôm nay nàng phải chịu khổ suông rồi.”

Sau mười lăm tuổi,hắnvẫn luôn phải sống trongmộtxã hội ăn thịt người.hắnkhôngcòn nhân từ, thựcsựích kỷ, vì sống sót, khổ sở gìhắncũng chấp nhận.hắntừng bị quan phủ truy nã, bị tổ chức sát thủtrêngiang hồ đuổi g·i·ế·t, bị người chôn sống...

Tầm mắt Mộ Dung Quân Thương cũngkhôngrời khỏi người Đường Tứ Tứ, khóe miệng nởmộtnụ cười nhu hòa nhàn nhạt, trong con ngươi lạnh lùng như xẹt quamộttia gì đó, đến khi cảm nhận được ánh mắt đối địch của Quân Cơ Lạc,hắnmới khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.

Quân Cơ Lạc cợt nhả cườinói, "Nhưng còn Nhiếp chính vương ngài, phẩm đức thanh cao, diện mạo tuấn dật, học thức uyên bác, đảm nhận hai chữ ‘quân tử’ rất tốt, phu nhân ngài sau này nhất định phải khuynh quốc khuynh thành, tài hoa hơn người, khéo léo tháo vát, chỉ có người phù hợp những điều kiện đó mới có thể đứng sánh vai cùng với Nhiếp chính vương. Nhưng bản đốc nghĩ tới nghĩ lui, người thích hợp hình như chỉ có mỗi thứ tỷ của Tứ Tứ.nóicho ngaythìNhiếp chính vương ngài với nàng quảthậtlàmộtđôi trai tàigáisắc.”

Nhưnghắnvẫn cườinóinhư trước, "Đường nhị tiểu thư, sau này nếu gặp phải chuyện gìkhôngthể giải quyết được, cứ tìm bản vương."hắnnóitới đây, lại ngẩng đầu lên liếc Yến Mặcmộtcái, Yến Mặc lập tức làm tròn bổn phận đẩyhắnrờiđi.

Nhưng khi Đường Tứ Tứ nhìn thấy đống thức ăn trong bát,mộtcảm giác ghê tởm lại xông lên từ trong bụng nàng. Nàng thoái thác, bảo là khẩu vịkhôngtốt,khôngăn được. Trì Lệ Dập là ngườiđãtừng trải qua bao nhiêu sóng to gió lớn, mánh khóenhỏđó của Đường Tứ Tứ làm sao có thể qua mắt ông được.

Nàng biểu lộrõràng thái độ của mình với Mộ Dung Quân Thương, nàng và Quân Cơ Lạc là cùngmộtthể,khôngthể chấp nhận “ánh mắt ái muội”, “lờinóiái muội” hay mấy ý đồ dụ dỗ nào khác của Mộ Dung Quân Thương.

Đường Tứ Tứ vừađiđến cạnh cửa, chợt nghe thấy giọngnóicủa Mộ Dung Quân Thương, “Hôm nay bản vương chỉđingang qua, biết Phụ quốc công ở đây nên ghé vào. Chờ sau khi chào hỏi với Phụ quốc công rồi, bản vươngsẽđiVân Phúc lâu. Phụ quốc công, đêm nay chúng takhônggặpkhôngvề."

Lúc này Đường Tứ Tứ trưng ra lớp da mặt dày cộm của mình, đẩy Trì Hằng Liễu sangmộtbên, nhõng nhẽo cườinói, "Cậu, cậu nhìnđi, biểu ca ghen tị với con kìa!”

Nếunóihai vợ chồng chúng ta khiến ngài có cảm giác như đại ca dẫn theo emgáiút, đó cũng là do Tứ Tứkhônghiểu chuyện, chưa từng trải nhiều cho nên có vẻ ngờ nghệch như thế.” Đường Tứ Tứnóinhững lời này rất cương quyết, chắc như đinh đóng cột.

Trì Lệ Dập thấy nàngkhôngnóiđược câu nào nữa, quay đầu, ánh mắt hung ác nhìn Quân Cơ Lạc, giọng điệu sắc bén, "Cửu Thiên Tuế, sao ngàikhôngnóilời nào thế? Chẳng lẽ định đứng tránh phía sau lưng con bé, bắt con bé phải gánh chịu mọi thứ cho ngài à?”

Trì Lệ Dập thu hồi ánh mắt của mình, lại có chút đau đầu liếc mắt nhìn qua cái bụng bằng phẳng của Đường Tứ Tứ.

Lúv này Quân Cơ Lạc vừađiđến cạnh cửa, cợt nhả cườinói, “Sao? Nhiếp chính vương cũng muốn cưới vợ rồi à? Ha ha, nếuthậtnhư vậy, bản đốc vừa khéo cómộtngười thích hợp, Nhiếp chính vương có muốn bản đốc làm bà mai haykhông?”

Trì Hằng Liễu lại ôn hòa cườinói, "Cha, được rồi, nhìn điệu bộ của cha, ai biếtthìcòn biết Tứ Tứ chính là cháu ngoại của cha, aikhôngbiếtthìcòn tưởng muội ấy là nữ nhi của cha đấy. Cha, đối với đứa con trai ruột như con đây, cha còn chưa có quan tâm đến thế đâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Tứ Tứ dừng bước chân, tự nhiên lại cảm thấy chán ghét Mộ Dung Quân Thương. Người này đúng làâmhồnkhôngtan, chỗ nào cũng có bóng dánghắnhết.

"cônương có thể được Nhiếp chính vương đểý tới, nhất định làmộtcônương cầm kỳ thư họa ca múa mọi thứ đều tinh thông, giống như "Hoàng thành đệ nhất mỹ nhân" trước đây, ả cũng làmộtngười cầm kỳ thư họa ca múa linh tinh gì đó đều thông thạo cả…khônggiống phu nhân của bản đốc."

Trì Lệ Dập nhìn ba đứanhỏtrước mắt, cũng chỉ đành phải thở ramộthơithậtdài cho buồn bực gì đó trong lòng ra hết. Ông khiển trách Trì Hằng Liễu,khôngquên pha thêm chút sủng nịch trong giọng mình, “Trong Trì gia chúng ta, nữ nhất định phải được nuông chiều, còn namthìphải sớm ném vào trong quân doanh.”

Lời này của Quân Cơ Lạc đương nhiên khiến Mộ Dung Quân Thương cực kỳkhôngvui, ánh mắt của Mộ Dung Quân Thương mang theomộtít tính chất giận dỗi,khônghề che giấu mà dán hẳn lên người Đường Tứ Tứ.

Ánh mắt Trì Lệ Dập lại liếc qua Quân Cơ Lạcđang im lặng đứng ởmộtbên. Lúc này vẻ mặt Quân Cơ Lạc nhìn rất ôn hòa,đôi mắt u ám rực rỡ sáng ngời.

“Ngươi tên khốn nạn này! Ngươi hủy hoại nàng rồi!” Đôi con ngươi của Trì Lệ Dập mãnh liệt co rút lại, chấn kinh trong phút chốc, ngay sau đó tức giận tùy tay chộp lấy nghiên mựctrênbàn, đập về phía Quân Cơ Lạc. Vốn tưởng rằng Quân Cơ Lạcsẽtránh né, nhưng lần này,hắnvẫn đứng thẳng ở đó, nghiên mực đập vào đầuhắn,hắncũng chỉ hơi nhíu màymộtchút mà thôi.

Edit: Diệp Nhược Giai

Đường Tử An cũng vội vàng bĩu môinói, "Cậu, nhị tỷ vẫn rất thương con mà, lần trước con bị trúng độc, nhị tỷ ở bên cạnh chăm sóc con lâu lắm. Nhị tỷ còn dạy cho con biết rất nhiều đạo lý làm người nữa.”

"Cửu Thiên Tuếnóiđùa rồi. Thân mình bản vương bệnh tật dở dở ương ương thế này, sao có thể gieo tai họa cho nữ nhân khác được chứ. Chỉ là..."hắnhơi dừng lạimộtchút, ánh mắt lướt qua người Đường Tứ Tứ, “Chỉ là, trong lòng bản vươngđãcó nữ nhân mà mìnhyêuthích rồi, bản vương hy vọng nàng có thể sống tốt. Nếu cómộtngày, bệnh của bản vương khỏi hẳn, lúc đó có thểsẽđitìm nàng."

Lúc này Yến Mặc vừa vặn đẩy xe lăn ra tới cửa, Mộ Dung Quân Thương liền chạm mặt Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứkhôngthể né tránh, đành phải quy củ hành lễ với Mộ Dung Quân Thương. Đôi mắt đào hoa lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương khẽ nhếch, con ngươi sáng ngời.

hắncuồng vọng, kiêu ngạo, bước ra ngoài đườngmộtlần làsẽthấy ai nấy cũng đều chửi rủahắn. Nhưng vậythìsao, tuyhắních kỷ, nhưnghắnkhônghại nước hại dân.hắncuồng vọng, nhưnghắncũng chưa từng giếtmộtdân thường vô tội nào… Miệng mọctrênngười của người khác, cuộc đời là củahắn,hắnkhôngcần phải sống trong miệng lưỡi của kẻ khác. Người sốngtrênđời, chỉ mong có thể sống cho đúng với hai chữ “tùy ý”.

Vốn tưởng rằnghắnđãlàmộttên cực kỳkhôngbiết thẹn, bây giờ lại còn tòi ramộttênkhôngbiết thẹnhơn cảhắncơ à? Khóe miệng Quân Cơ Lạc hơi buông xuống, tên Mộ Dung Quân Thươngnày, lại dám ngang nhiên đùa giỡn tiểu nương tử ngay trước mặt tướng công nhưhắnđây. Vậythìđừng tráchhắnkhôngkhách khí...

"Đường nhị tiểu thư, hạnh ngộ..."hắnnhẹnhàng gật đầu với nàng, ánh mắt nhịnkhôngđược mà nhìn nàng nhiều hơn vài lần. Hôm nay nàng búi tóc kiểu vụ tấn vân, khuôn mặt mảnh mai như bông sen, khi nàng mỉm cười, mắt ngọc mày ngài, khiến người takhôngthể dời mắt.

Trong thư phòng.

Lời của Đường Tứ Tứ khiếnmộtkẻ có tính nết hay ghen như Quân Cơ Lạc cực kỳ vui sướng.

trêntrán ông lặng lẽhiệnlênmộttia ưu sầu.

Chương 144: Làm một nam nhân có trách nhiệm với vợ mình!

Đường Tứ Tứ cảm giác đượchắnđangđánh giá nàng, sắc mặt lạnh lùng, im lặng cụp mắt,khôngnóicâu nào với Mộ Dung Quân Thương.

Khóe miệnghắncong lên, Đường Tứ Tứ đứng bên cạnh nhìn thấy, liền biết Quân Cơ Lạc lại chuẩn bị há miệng phun dao g·i·ế·t người.

hắnnói, "Cửu Thiên Tuếkhôngcần phải hạ thấp Đường nhị tiểu thư như thế. Bản vương cảm thấy, nàng là người vô cùng tốt. Chỉ là số mệnh của nàng hơi khổ chút thôi, gặp phải người như Cửu Thiên Tuế ngài. Đương nhiên ý của bản vươngkhôngphải làđangnóiCửu Thiên Tuếkhôngtốt, chỉ là Cửu Thiên Tuế ngài và Đường nhị tiểu thư khi đứng cùng với nhau,thậtsựlà nhìnkhôngđược hợp lắm. Thứ cho bản vươngnóithẳng, hai vị cũngkhôngcó tướngvợ chồng, hai người sóng vai đứng chung như vậy, bản vương cứ có cảm giác như là đại ca dẫn theo đứa emgáiút của mình ấy.”

Trì Hằng Liễuthậtsựquan tâm Đường Tứ Tứ, nhưng sao Đường Tứ Tứ dám kêu đại phu đến bắt mạch cho nàng chứ, vì vậy muốn tìm lời từ chối. Nhưng Trì Lệ Dập lạiđangđợi có người đề cập đến chuyện này trước, ông thấy Đường Tứ Tứ môt mực từ chối, liềnnóichắc như đinh đóng cột, "Tứ Tứ,khôngphải trong thư con viết cho cậu bảo là Cửu Thiên Tuế chăm sóc cho con rất tốt sao? Sao rồi,hiệngiờ conkhôngthoải mái, vậy mà Cửu Thiên Tuế phủ cũngkhôngmời nổimộtđại phu đến à?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi bần cùngnhất,hắncònđiđoạt bánh mì thiu với c·h·ó, lừa gạtkẹo hồ lô củamộtđứa con nít, thậm chí từng bị người tưới nước tiểu ngựa lên người…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 144: Làm một nam nhân có trách nhiệm với vợ mình!