Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 152: Mộ Dung Quân Thương tự bê đá đập vào chân mình!
Mọi thứ đều có vẻ hết sức bình thường, mắt thấy Mộ Dung Quân Thương và Trì Hằng Liễu sắp rời khỏi Cửu Thiên Tuế phủ, nhưng đột nhiên… từtrênđỉnh đầu Tả Thương Minh truyền đếnmộttiếng hét to, Tả Thương Minh theo bản năng ngửa đầu nhìn, liền thấy Mạc Lương từtrênmái hiên đánh về phíahắn, trong tay quơ trường đao.
khôngbao lâu sau, mọi người trong sân liền thấy được vài thị vệ chuyểnmộtcái đe của thợ rèn ra, và cảmộtchậu than rực lửa cùng vớimộtthùng nước hạt tiêu.
Mộ Dung Quân Thương suy yếu mím cánh môi tái nhợt, ánh mắt hơi vô lực, há miệng th* d*c.hắngần như sử dụng mọi khí lực màhắncó lúc này, quở trách Quân Cơ Lạc, “Quân Cơ Lạc, thảhắnđi! Chủ ý của ngươi, bản vương hiểu rấtrõ, ngươi cố ý muốn mượn cơ hội này để trừ bỏ bản vương. Nhưng ngươi cần phải hiểurõ, tốt xấu gì bản vương cũng là Nhiếp chính vương của Tiêu quốc, nếu hôm nay xảy ra chuyện gì, bản vương muốn xem xem ngươi giải thích với dân chúng Tiêu quốc thế nào!”
Da liền với thịt, máu thịt mơ hồ rơitrênmặt đất, ngực Tả Thương Minh đau nhói, nhìn chằm chằm khối da người kia, nhất thời cómộtloại cảm giác sởn tóc gáy.hắnbắt đầu há miệng mắng, “Quân Cơ Lạc, ông trờisẽthu thập ngươi… Kiếp sau ngươi chỉ có thể làm nô tài làm s·ú·c· ·v·ậ·t… Còn nữa, nếu ngươi dám đụng đếnmộtsợi tóc gáy của ta, tasẽvạch trần bí mật của ngươi…”
Quân Cơ Lạcnóixong, cười tươi để lộ ra hàm răng trắng tinh chói sáng của mình.
Sâu trong đôi mắt lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thươnghiệnlên nhiều điểm sáng, hai hàng lông mày dựng thẳng lên, như kiếm được tuốt ra khỏi vỏ.
“À, tốt bụng nhắc nhở ngươimộtcâu, cẩn thận!” Quân Cơ Lạc còn chưanóixongthìđãthô bạo dùng mũi kiếm nhọn hoắt khoétmộtmiếng datrêncơ thể để trần củahắn.
Tả Thương Minh cúi đầu, lại hạ giọng nghiến răng nghiến lợinóivới Mộ Dung Quân Thương, "Nhiếp chính vương, tuy ta thựcsựmuốn hoàn thành nhiệm vụ mà ngươi giao cho ta, nhưng xin lỗi, Quân Cơ Lạc ép ta chặt quá. Nếu ngươikhôngmuốn c·h·ế·t, vậythìgiúp ta chạy ra khỏi đâyđi!”
“Xèo xèo!” Trongkhôngtrung loáng thoáng có thể nghe dược tiếng da thịt bị sắt nóng quá độ dán lên, tiếng động khiến người ta phải sởn gai ốc.
hắndùng giọng điệu cầu xin, khàn khàn kêu gào, "Ta... Ta thú nhận… Tanóihết!" Chỉ cầu xinhắncó thể để cho mình được c·h·ế·t thống khoái!
Quân Cơ Lạc nhanh tay lẹ mắt, cũng mạnh mẽ dùng nội lực đánh vào cung nỏ bị ném xuống đất, cung bật lên rơi vào tayhắn,hắnliền kéo cung bắn tên, mũi tên nhọn lập tức đâm thủng đùi Tả Thương Minh.
Đương nhiên,mộtmàn thô bạo đầy máu như vậyđãkhiến cho rất nhiều người trong sân cực kỳ sợ hãi, Đường Tứ Tứ vìđangmang thai, nên khi nhìn thấy những hình ảnh này, trong bụng nổi lên cảm giác buồn nôn, suýt nữathìói. May mà trong sân có vài thiên kim thế giakhôngchịu nổi hình ảnh tàn bạo máu me này, đềuđãói ra, cho nên phản ứng của Đường Tứ Tứ ngược lạikhôngkhiến cho người khác chú ý.
Khuôn mặt ôn hòa nho nhã của Trì Hằng Liễu bị lệ khí cùngkhôngcam lòng của chính bản thânhắnvặn vẹo biến thành khuôn mặt khiến kẻ khác căm hận.hắnnghiến răng, ánh mắt hung ác, run tay cầm lấy chủy thủ rạch thêmmộtđường lên cổ Mộ Dung Quân Thương, sau đó dùng giọngnóithô ráp bén nhọn gào lên, "Quân Cơ Lạc, nếu ngươithậtsựdám b*n r* mũi tên thứ hai, ta cũng nhất địnhsẽđể cho Mộ Dung Quân Thươngđicùng ta đến điện Diêm La!”
“khôngsao, tài bắn cung của bản đốckhôngphải để chơi, nhất địnhsẽbắn thủng bụng ngươi trước khi ngươi g·i·ế·t Nhiếp chính vương!” Quân Cơ Lạc ngoan tuyệtnói, ngay sau đó mũi tên liền rời cung,lao vun vút về phía ngực Tả Thương Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái c·h·ế·t đến gần, Tả Thương Minhkhôngsợ hãimới là lạ. Trong lònghắncó rất nhiều u oán cùngkhôngcam lòng,hắncòn chưa báo thù vì mình, vì toàn bộ Tả gia đâu,hắncực kỳkhônghy vọng hôm nay mình phải bỏ mạng ở đây.
Tả Thương Minh tuyệt vọng dùng lực đẩy Mộ Dung Quân Thương ra, Mộ Dung Quân Thương trượt chân, té lăn ra đất, hai chân nhói đau đến mức nhăn mặt, hầu như sắp bất tỉnh.
mộtkhắc khi mũi tên nhọn đó rời cung, Mộ Dung Quân Thương theo bản năng biết được hôm nay mìnhđãthua từ đầu tới cuối. Người như Tả Thương Minh, vào thời khắc nguy nan, sao có thểkhôngbán đứnghắn,khôngđemhắnra chắn tên chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Tả Thương Minh muốn phản khángmộtlần cuối cùng, liền vung cánh tay còn hoàn hảo, đánh về phía Mạc Lương. Mạc Lương đá chânmộtcái, trực tiếp đá Tả Thương Minh ngã xuống đất. Tả Thương Minh ngã sấp xuống đất, còn giãy giụa muốn đứng lên, Mạc Lương ném trường đao cực lớntrêntay ra, trường đao rơi xuống đất, cắm thẳng ngay trước mặt Tả Thương Minh.
Đôi con ngươi u ám của Quân Cơ Lạc nhìn lướt qua Yến Mặc bị thương, mày kiếm nhướng lên khinh miệt, sau đó lạnh lùng phì cười,nói: “Trì Hằng Liễu, ngươi cũngthậttốt số, vậy mà lại có người đứng ra cản tên này cho ngươi. Nhưngkhôngsao, mũi tên tiếp theo, bản đốc nhất định có thể lấy mạng của ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đôi mắt thâm u của Quân Cơ Lạc quét qua Mộ Dung Quân Thương, im lặng vài giây, rồi đột nhiên ném cung nỏ lên đất, bĩu môi cườinói, " "Trì Hằng Liễu", ngươi có thể mang Nhiếp chính vương rời khỏi đây.”
Quân Cơ Lạc tà ác cầm cái kẹp gắp thanđãbị chậu than đốt đến nóng rực,âmtrầm cười cười, để kẹp gắp than vào ngay chỗ da thịt mà Tả Thương Minh vừa bị khoét trước đó.
Cảm giác của Tả Thương Minhđãđạt đến ranh giới,hắnthống khổ vặn vẹo người, miệng vẫn kêu gào như trước, “Ta mà c·h·ế·t…trênđời này vốnkhôngcó ai biếthiệngiờ Trì Hằng Liễu bị giam ở đâu… Quân Cơ Lạc, nếu ngươi có bản lĩnh g·i·ế·t ta, vậy cứ trực tiếp g·i·ế·t ta, cho ta được c·h·ế·t thống khoáiđi,khôngcó bản lĩnhthìđừng có đứng ở đây vờ vịt…”
Vẩy nước hạt tiêu lên vết thương, Quân Cơ Lạc lại cầm đồ gắp than lên, nhắm vào vết thương của Tả Thương Minh. Đôi mắt Tả Thương Minh nhìn chằm chằm vào đồ gắp than, dường như có thể thấy được khóinhẹbốc lên từtrênđó.
Còn đối với Tả Thương Minhđangbị tra tấn tàn khốc mànói,hiệntạihắnthậtsựhậnkhôngthể cứ thế c·h·ế·t quáchđicho rồi!
Tả Thương Minhđãđau đếnkhôngchịu nổi nữa,hắnkhôngkhống chế được cảm xúc, rít gào với Quân Cơ Lạc, "Ngươi g·i·ế·t tađi! G·i·ế·t ta, Trì Hằng Liễu có thể lập tức c·h·ế·t theo ta…”
"Ngươiđanguy h**p bản đốc sao?” Quân Cơ Lạc nởmộtnụ cười quyết tuyệt, “thậtđáng tiếc, bản đốckhôngthích bộ dạng này của ngươi. Chờ xem, bản đốcsẽlàm cho ngươi phải mở miệng ra cầu xin bản đốc." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tảng đá lóttrênmặt đất cũng bị chấn động, Tả Thương Minh thấy mìnhthậtsựkhôngthể trốn thoát, bấy giờ mớikhôngcam lòng ngừng phản kháng, lạnh mặt, dùng ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Mạc Lương.
"A!" Tả Thương Minh thống khổ sợ hãi thét lên,âmthanh torõ, thê lương bén nhọnkhôngngừng quanh quẩn trongkhôngtrung.
sựthậthoàn toàn giống nhưhắnđoán, sau khi Tả Thương Minh nhìn thấy Quân Cơ Lạc bắn tên, liền đemhắnđẩy ra chắn trước người. Yến Mặc ởbên cạnh Mộ Dung Quân Thương thấy tình hình như thế, trong mắthiệnlên tia hoảng sợ, lòng bất chợt căng thẳng.
"Mạc Lương, xem ra bản đốcthậtsựgià rồi, trước kia chỉ cần nhắc tới đại danh của bản đốc, cho dù là đứa con nít nằm trong tã lót cũng bị dọa đến khóc ré lên. Nhưnghiệntại lại có người dámkhôngcoi bản đốc ra gì, giở trò chơi khăm. Xem ra, bản đốc phải tái xuất lần nữa,nóicho dân chúng của Tiêu quốc chúng ta, bản đốckhôngphải là người có thể để người khác tùy tiện vượt qua!” Quân Cơ Lạc quay đầu nhìn Mạc Lương, Mạc Lương cười xấu xa liếc nhìn Tả Thương Minh.
"Muốnnóisao? Nếu vẫnkhôngmuốnnói, bản đốc liền..." Quân Cơ Lạc lặng lẽ cười, giơ trường kiếm trong tay lên, mũi kiếm lại khoét từtrênngườihắnthêmmộtkhối da thịt to khoảng bàn tay.
Tả Thương Minh cực kỳ kinh hoảng, định đẩy Mộ Dung Quân Thương ra chắn đao. Nhưng lúc này, tốc độ của Mạc Lương nhanh như chớp giật, khi Tả Thương Minh vừa định phản ứngthìđaotrêntay Mạc Lươngđãbổ về phíahắn.
"Chậc chậc, xem ra ngươi xem lòng tốt của bản đốc thành lòng lang dạ sói! Vậythìbản đốc cũngkhôngkhách khí với ngươi nữa!” Quân Cơ Lạc cầm lấy cái kẹp sắtđãđược lửa thiêu đỏ hồng lần nữa, sắc mặt bình tĩnh dán lên chỗ cánh tay bị chặt đứt của Tả Thương Minh…
Mặt Tả Thương Minh bị Quân Cơ Lạc giẫm lên,hắnbắt đầu ngạo nghễ cười, "Quân Cơ Lạc, Trì Hằng Liễuđangnằm trong tay ta. Nếu hôm nay ngươi g·i·ế·t ta, ngươi có tin ta cũngsẽđể cho Trì Hằng Liễu c·h·ế·t cùng haykhông.”
Chuyện cho tới nước này, Mộ Dung Quân Thương chỉ có thể cười khổ trong lòng, lượn lượn lờ lờmộtvòng, cuối cùnghắnlại biến thànhmộtkẻ ngốc, gánh vác mọi quả đắng.
hắnkhôngkịp nghĩ, vọtđiqua, chủ động lao về phía mũi tên mà Quân Cơ Lạc bắn tới, mũi tên phóng tới như chẻ tre, phậpmộttiếng xuyên qua người Yến Mặc. Yến Mặc cứng đờ, có chút khó khăn quay đầu nhìn Mộ Dung Quân Thươngđangbị Tả Thương Minh bắt giữ.
Edit: Diệp Nhược Giai
"Quân Cơ Lạc, ngươi cái tên thái giám giả khi quân…mộtngày nào đó ngươisẽkhôngchết tử tế được… Ngươi... A!" Tả Thương Minh chỉ mớinóiđượcmộtnửa,đãbị cơn đau đớn còn kịch liệt hơn chặn ngang.hắncúi đầu nhìn,thìra Quân Cơ Lạc bỏ cái kẹp bị thiêu hồng vào trong nước hạt tiêu, tiếp theo lại dùng kẹp sắt dính nước hạt tiêu bôi lên vết thương củahắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có lời này của Quân Cơ Lạc, vòng vây xung quanh tiền sảnh cũng tự giác chừa ramộtlỗ hổng. Tả Thương Minh nhìn thoáng qua, xác định ngoài cửakhôngcó người mai phục, mới dùng sức kéo Mộ Dung Quân Thươngđira ngoài đại sảnh.
Mà ánh mắt của Mộ Dung Ôn Trạch trong lúc vô tình từng nhìn lướt qua nàng, thấy Đường Tứ Tứ đưa tay che miệng,hắncũngkhôngcó để trong lòng. Chỉ là, trong cuộc sống sau này củahắn, cảnh tượng nàysẽvô tìnhhiệnlên trong đầuhắn, khiếnhắncảm thấy hoài nghi thân phận thái giám của Quân Cơ Lạc.
Tả Thương Minh lê cái chân bị thương, định chạy về phía cửa. Nhưng Mạc Lươngđãnhảy vọt lên,nhẹnhàng ngăn cản đườngđicủahắn.
Đối với Tả Thương Minh mànói,hiệntại sống còn khổ hơn so với c·h·ế·t.hắnthà rằng Quân Cơ Lạc lập tức đâm chếthắn, ít ra như vậythìhắnsẽkhôngcần phải chịu nỗi thống khổ như lúc này.
Quân Cơ Lạc vừa lòng buông hai cái kìm sắttrêntay xuống.
Đám người trong sân kinh hômộttrận, vốn tưởng mặt nạ da người chỉ có trong tuồng kịch,thậtkhôngngờ lạithậtsựtồn tại. Đường Tứ Tứ cũngthậtkhôngngờ người giả trang làm biểu ca lại là Tả Thương Minh, là nam nhân vẫn luôn si tình với Đường Vân Nhiễm trong kiếp trước.
Quân Cơ Lạc nhướng đôi mày kiếm, “Người có thể chơi tốt như ngươi, làm sao bản đốc có thể đơn giản để cho ngươi c·h·ế·t như vậy? Bản đốc thương hại ngươimộtlần cuối cùng, cho ngươi hai con đường. Hoặc là ngươinóira hôm nay ai sai ngươi tới vu oan Trì Hằng Liễu, hoặc là ngươi liền nhắm mắt lại, ngoan ngoãn hưởng thụ ‘chiêu đãi’ mà bản đốc dành cho ngươi.”
hắnthống khổ nuốtmộtngụm nước bọt, e ngại, khủng hoảng... Các loại cảm xúc phản đối nhất thời tề tụ trong lòng, loại mùi vị sốngkhôngbằng c·h·ế·t này quấnhắnđến mức cơ bắp khắp người đều căng cứng.
Quân Cơ Lạcđãthừa dịp này, từ phía sauđitới trước mặt Tả Thương Minh,nhẹnhàng khom lưng, đưa tay dò tìm theo gương mặt củahắn, lột bỏ lớp mặt nạ da người, lộ ra khuôn mặt vốn có của Tả Thương Minh.
"A!" Tiếng kêu của Tả Thương Minh càng thêm torõ, như muốn đâm thủng màng tai người khác. Nữ quyến trong sân nhìn thấy hình ảnh tàn bạo này, có người nhắm mắt lạikhôngnhìn nữa, có ngườithìtrực tiếp bị dọa đến nôn mửa.
Trường đao xoàn xoẹt, mang theomộttrận gió to, Tả Thương Minh đưa tay lên chắn, sắc mặt Mạc Lương trầm xuống, càng thêm dồn sức vào đao,mộtcánh tay của Tả Thương Minh lập tức bị chặt xuống.
Chương 152: Mộ Dung Quân Thương tự bê đá đập vào chân mình!
Nhưng có nhà vui mừng có nhà sầu, Quân Cơ Lạc vừa lòng, còn Mộ Dung Quân Thương bị đau đớn tra tấn đến mức ý thức mơ hồthìsốt ruột.hắnbiết quárõngười chủ mưu đứng sau Tả Thương Minh là ai.
Hai người bọn họ, và cả Quân Cơ Lạc,sẽnhân cơ hội này mà tiến hành phá hủy, đả kíchhắn. Đến lúc đó, kết cục củahắncũngkhôngtốt hơn là bao.
Mộ Dung Quân Thương trầm mặt,hắntuyệt đốikhôngthể trơ mắt đứng nhìn toàn bộ mọi cố gắng của bản thân mình bị Tả Thương Minhmộttay hủy diệt.hắnrun run từtrênđất đứng dậy…
Trước đó Tả Thương Minh còn chửi rủa Quân Cơ Lạc, sau đóhắngần nhưđãrơi vào trạng thái ănnóibậy bạ, vừa nghĩ đến cái gì liềnnóira cái đó.
Khi người ta cột Tả Thương Minh vàomộtcái giá chữ thập, sắc mặt của Tả Thương Minh bị chặt bỏmộtcánh tay thống khổ vặn vẹo. Quân Cơ Lạc cầmmộtthanh trường kiếm, đầu tiên là đẩy phần áo ở nửa ngườitrêncủahắnra.
mộtkhi Tả Thương Minh khaihắnra, Mộ Dung Nhược Hồng, Mộ Dung Ôn Trạchsẽbỏ qua chohắnsao? Hiển nhiên làkhôngcó khả năngđó!
Đôi con ngươi của Tả Thương Minh mãnh liệt co lại, theo bản năng dùng sức kéo Mộ Dung Quân Thương từtrênxe lăn ra để chắn tên thay mình!
“Hóa ra là Tả công tử,đãlâukhônggặp.” Môi mỏng mềm mại của Quân Cơ Lạcnhẹnhàng giương lên, trực tiếp nâng chân, đem đế giày giẫm bẹp lên mặthắn, thanhâmyêuma quỷ mị, “Sao, trước đó bản đốc đối xử với ngươi quá tốt, đến mức ngươi vẫn quyến luyếnkhôngquên được bản đốc, nên bây giờ mới trông mong lại gần tìm đánh phảikhông?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.