Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 165: Nữ nhân may mắn mang thai!
Quân Cơ Lạc thấy nàng thích, liền quyết định ở lại cùng với nàng thêmmộtngày. Lần này bọn họ dẫn theo bốn thị nữ, ba tên sai vặt. Mặt khác, ở những nơi mà người kháckhôngnhìn thấy còn cómộtvài ám vệ phụ trách bảo vệ cho an nguy của Đường Tứ Tứ. Hơn nữa nơi này cách hoàng thành cũngkhôngxa, nếuthậtsựcó chuyện gì, Quân Cơ Lạc có thể đến kịp trong vòng nửa ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vào lúc này,hắn, và cả Đường Tứ Tứ, hai người bọn họđãđược định trước là đều phải bị cuốn vào trongâmmưu đó. Thành, hoặc bại, đềusẽđược quyết định vào thời khắc này. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hoàng tỷ, nếuđãnhư vậythìđệ cũngkhôngcần phải vìhắnmà thay đổi gì hết. Quan hệ giữa tỷ đệ chúng ta lại càngkhôngthể vìhắnmà thay đổi.”
Sau đó, Trì Lệ Dập cũng rời khỏi thôn trang. Thôn trangđangnáo nhiệt, vì Quân Cơ Lạc cùng Trì Lệ Dập rờiđimà quay về vẻ bình lặng vốn có. Nhưng vào ngày thứ tư, khi Tiết thần y xuấthiệnở thôn trang này,sựviệc có vẻ nhưsẽphát triển theomộthướng quỷ dị.
Lão Mã nghiêm túc chắp tay với Trì Lệ Dập, cam đoannói, "Tướng quân cứ yên tâm, cho dù có phải hi sinh tính mạng của thuộc hạ, thuộc hạ cũngsẽbảo vệ cho Đường tiểu thư." (đọc tại Qidian-VP.com)
Vào buổi tối ngày thứ hai sau khi Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ rời khỏi hoàng thành, bọn họ đổi sangmộtchiếc xe ngựa bình thường khác. Hai người cải trang,mộtđường gập ghềnh, rốt cuộc cũng đến ngôi làngnhỏmà Tiết thần y từngnói.
Thôn trưởng vốnđangbận gặt lúa cũngđãmau chóng chạy đến. Đường Tứ Tứ nhìn qua, thấy thôn trưởng kia xấp xỉ tuổi cậu nàng, dáng người khôi ngô, khi nhìn thấy bọn họ,trênmặt còn mang theo nụ cười hàm hậu.
Aiz, đều là người nhưng số mạng khác nhau. Nếu nàng có đệ đệ giống Mộ Dung Quân Thươngthìtốt biết mấy.
Đêm hôm đó, sau khi trưởng công chúa cùng Hiền vương trở về từ Nhiếp chính vương phủ vủa Mộ Dung Quân Thương, lần đầu tiên tỷ đệ hai ngườiđãxảy ramộttrận cãi nhau kịch liệt. Mộ Dung Ôn Trạch kiên trìnói, "Hoàng tỷ, đệ luôn luôn kính trọng tỷ. Nhưng đệ là đệ, đệkhôngcần học theomộtngười như Mộ Dung Quân Thương.”
Lão Mã hào khí ngút trời xua xua tay, cười ngây ngônói, "Tướng quân, ngàithậtsựlà quá khách khí rồi. Nếu năm đó ngàikhôngcứu cái mạng này của thuộc hạ, làm sao có thuộc hạ của ngày hôm nay.”
Điều này làm chohắncực kỳ căm tức,rõrànghắnmới là đệ đệ ruột cùngmộtmẹ với hoàng tỷ.
Giọng trưởng công chúa lạnh nhạt, "Ôn Trạch, sở dĩ bản cung bảo đệ họchắnnhiềumộtchút, cònkhôngphải vì hy vọng đệ có thể thắnghắnhay sao. Trong lòng bản cung, đệ mới là người quan trọng nhất.”
Ở lưng chừngtrênmộtngọn núi nằm đầu thôn, Trì Lệ Dậpđãtới thôn trang trước mấy người Đường Tứ Tứ, lúc nàyđangđứng từtrêncao dõi theo bóng dáng giục ngựa rờiđicủa Quân Cơ Lạc, trong ngực như cómộttảng đá đè lên, nặng chình ch*ch.
Đường Tứ Tứ cực kỳ cẩn thận nghiêm túc dặn dò Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc thấy bộ dáng lải nhải như bàcôgià của nàng,hắnnhếch miệng cười cười, “Nàng yên tâmđi, mấy việc nàng giao cho ta ta đềusẽnghiêm túc thựchiện. Nhưng mà nàng cũng phải dưỡng thai cho tốt, tasẽcố hết sức giải quyết mấy người kia sớm sớmmộtchút, rồi đón nàng về.” Đường Tứ Tứ vòng tay ôm quanh eo Quân Cơ Lạc, ngửa đầu nhìn ánh trăngtrêntrời,nhẹgiọng nỉ non, "thậthy vọng đêm nào cũng có trăng tròn..."khôngcó chia lìa,khôngcó thất lạc, đoàn đoàn viên viên, hợp hợp mỹ mỹ!
"Ôn Trạch! Sao đệ vẫn cứ ngoan cố cứng đầu như thế. Bản cungđãnóirồi, Mộ Dung Quân Thương thựcsựlà có chỗ hơn người. Đệ cần phải học điểm này ởhắnnhiều hơn. Nếu đệ có đượcmộtnửa củahắn, lại thêm bản cung phụ giúp,thìđạisựcủa chúng ta có khiđãthành công từ lâu rồi.”
Vào ngày thứ tư khi mấy người Đường Tứ Tứ rời khỏi hoàng thành, Quân Cơ Lạc chia tay với Đường Tứ Tứ, thúc ngựa quay về hoàng thành. Còn trong hoàng thành,mộtâmmưu quỷ quyệtđangchờ đợihắn.
Đương nhiên, sau đókhônglâu, trưởng công chúasẽphải trảmộtcái giá vô cùng nặng nề cho ý tưởng này của mình. Chỉ là đến lúc đó, mọi chuyện đềuđãmuộn. Ngườithậtsựtrân trọng nàng đềuđãbỏ nàng màđi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đôi mắt xếch của trưởng công chúa nhướng lên, giọng điệu lúc này mới từ từ dịu lại.
Trưởng công chúa bị Mộ Dung Ôn Trạch rống như thế, trong lòng chợt dâng lênmộtluồng cảm xúc ủy khuất.rõràng nàng vì người đệ đệ ruột thịt này mới phải làm nhiều chuyện như vậy, nhưnghắnkhônghiểu cho nàng dù chỉmộtchút xíu, chỉ đứng đây phát tiết. Nếuhắnđổi thành Mộ Dung Quân Thương, chắc nàng cũngkhôngcần phải nhọc lòng như thế.
Mộ Dung Ôn Trạch rống xong, trong lòng ấm ức phất tay áo rờiđingay lập tức, bỏ lạimộtmình trưởng công chúa đứng nơi đó.
Đến sập tối, lão Mã còn nhiệt tình dẫn bọn họđisang làng kế bên xemmộtchút. Làng ở ngay gần suối, phong cảnh hợp lòng người, dân phong thuần phác,thậtđúng là nơi dưỡng thai vô cùng lý tưởng.
Mộ Dung Ôn Trạch khẽ xì cười giễu cợt, dùng lờinóikhá cay nghiệt trả lời, “À, hóa ra trong cảm nhận của hoàng tỷ, đó được gọi là quyết đoán. Còn theo ý đệ, đó là c·h·ó cùng rứt giậuthìcó.”
Hơn nữa,hắncũngkhôngcó cảm thấy hành động của Mộ Dung Quân Thương tốt chỗ nào. Nếuhắnta thựcsựlàm tốt,sẽkhôngthể luôn luôn bị Quân Cơ Lạc đàn áp như thế. Tình trạnghiệngiờ của Mộ Dung Quân Thương chohắncảm giácthậtsựgiống như là bách chiến bách bại, sau đó kiếm đủ sức mạnh rồi lại muốn vượt qua Quân Cơ Lạc lần nữa vậy.
"Ôn Trạch, Mộ Dung Quân Thương thựcsựcó vài chỗ hơn đệ. Đệ xem, chẳng hạn như đêm nay,hắnchặt đứt ngón tay của thằng nhóc kia mà mắt cũngkhôngthèm chớp lấymộtcái. Người quyết đoán như vậy nhất địnhkhôngphải là hạng người tầm thường. Hoàng tỷ cảm thấy, đệ cần phải học tính quyết đoán này củahắnnhiềumộtchút.”
Quân Cơ Lạc cùng Đường Tứ Tứ nhìn qua, thấy trong cánh đồng cách đókhôngxa, cómộtvài người lớnđanggập người bận bịu gặt lúa. Quân Cơ Lạc cười cười hết sức thân mật với đứa bé trong lòng, sau đó vói tay vào trong tay áo, từ trong đó lấy ramộtcái túi giấy dầu. Trong túi giấy dầu chính là kẹo mạch nha mà bọn họ muatrênđường trước đó.
Vì thế, ông còn đặc biệt bảo người dọn ramộtsân viện trong ngôi nhà mới của ông, dành riêng cho Đường Tứ Tứ ở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trì Lệ Dập bị vẻ hào khítrênmặt ông cuốn hút, khuôn mặt ngày thường luôn tĩnh lặng giờ đây cũng có thêmmộtít tươi cười, “Đềuđãlà chuyện từ tám trăm năm trước rồi, vậy mà ngươi vẫn còn nhớ. Lúc đó, ngươi là thủ hạ của ta, người làm tướng quân như ta có thể nhìn ngươiđichịu c·h·ế·t sao? Được rồi, ơn cứu mạng gì gì đó, ngươikhôngcần phải nhắc tới nữa. Đáng lẽ bây giờ ta phải ở đây lâu thêmmộtchút, nhưng trong hoàng thành truyền tin đến, bảo là mấy ngày nữa có lẽsẽcó chuyện lớn xảy ra. Tathậtsựkhôngthể nán lại đây lâu hơn, chuyện của Tứ Tứ, ta chỉ có thể nhờ ngươi.”
Ban đêm.
Đường Tứ Tứ nằm trong lònghắn, buồn bực than thở, “Chàng về hoàng thành phải cẩn thậnmộtchút. Còn về phía cậu thiếp, nếu có chỗ nào cần chàng giúpthìchàng cứ giúp ông ấymộtchút. Còn nữa, chàngkhôngđược thừa dịp thiếpkhôngở trong hoàng thành mà chạy sang Đường phủ bắt nạt Tử An. Cả Thanh Nhi nữa, nàngđãđitheo thiếp rất lâu, chàng cũng giúp thiếp chiếu cố nàng nhiều nhiềumộtchút…”
Đường Tứ Tứ nhìn qua, thấy mấy bé trai này đều xinh đẹp đángyêuđến cực điểm, trong lòng nàng lập tức có hảo cảm. Quân Cơ Lạcđiđến trước mặtmộtbé trai ít tuổi nhất, thân hình cường tráng củahắnngồi xổm xuống, vươn tay ôm lấymộtbé trai đại khái khoảng bốn, năm tuổi, cười tươi sờ sờ đầu thằng bé, "Tiểu đệ đệ,nóicho ta biết, thôn trưởng của các ngươi bây giờđangở đâu thế?”
Chương 165: Nữ nhân may mắn mang thai!
Cómộthuynh đệ tốt đối xử với mình chân thành như vậy, khóe miệng của Trì Lệ Dập thỏa mãn cong lên.
Quân Cơ Lạc nhảy xuống xe ngựa trước, sau đó mới nâng tay đỡ Đường Tứ Tứ xuống. Đường Tứ Tứ xốc lên màn xe, thấy rất nhiều bé trai để tóc hình trái đào vây quanh vợ chồng bọn họ tò mò đánh giá.
Đường Tứ Tứ khoácmộttấm áo choàng dài, chui trong lòng Quân Cơ Lạc ngắm mặt trăng treo giữa trời đêm. Hôm nay là mười bảy, mặt trăngđãkhôngcòn tròn trịa như hai ngày trước đây.
Bé trai bị Quân Cơ Lạc ôm hình như chưa từng thấy ai tuấn tú như Quân Cơ Lạc, cố gắng mở to hai mắt, cực kỳ cẩn thận quan sát Quân Cơ Lạcthậtlâu, sau đó mới hơi ngượng ngùng chỉ về hướng ruộng lúa.
Thôn trưởng họ Mã, gọi là Mã Tư An, nhưng người trong thôn đều gọi ông là lão Mã. Theo như lão Mãnói, khi còn trẻ ông từngđilính, sau đó xảy ramộtchút chuyện nên mới từ quan hồi hương. Ôngnóiông với Tiết thần y là domộtlần cơ duyên xảo hợp mà quen biết nhau. Bây giờ hiếm có khi nào Tiết thần y mở miệng, Tứ Tứ muốn ở đây bao lâu cũng được hết.
Trì Lệ Dập quay đầu lại, vươn tay vỗ vỗ lên bả vai của lão Mã, giọng điệu trầm trọngnói, "Lão Mã, lần này làm phiền ngươi rồi.”
Đây chỉ làmộtlàngnhỏcó khoảng hơn mười hộ gia đình. Trong làng, nam cày cấy nữ dệt vải, mặt trời mọc làm việc, mặt trời lặnđinghỉ. Mọi thứ đều giữ lại hương vị cổ xưa nhất.
Từnhỏđến lớn, ánh mắt của hoàng tỷ chỉ luôn đặttrênngười của đệ đệ ruột cùngmộtmẹ làhắnđây.hiệntại mọi ánh mắt tán thưởng của nàng lại tập trung hết lên người Mộ Dung Quân Thương, ngay cả những lời ca ngợi cũng dành cho Mộ Dung Quân Thương.hắncó cảm giác như mình bị gạt bỏ.
Khi ông nghe thấy Quân Cơ Lạc giới thiệu Đường Tứ Tứ, còn cực kỳ nghiêm túc đánh giá Đường Tứ Tứmộtlượt,nhẹgiọng lẩm bẩmmộtcâu, hình như là “giốngthậtnha” gì gì đó, nhưng vì Đường Tứ Tứkhôngngherõnên cũngkhôngquan tâm lắm.
Lời này làm cho lửa giận của Mộ Dung Ôn Trạch lập tức phun trào ra,hắnphất mạnh ống tay áomộtphát, quát trưởng công chúa, "Đúng vậy, đều tại đệ hết. Đều tại đệ quá ngu quá đần, nên mới làm liên lụy tỷ. Vậythìđược rồi, sau này tỷ cứđimà giúp tam đệkhônggìkhônglàm được của tỷđi. Dù sao bản vương cũng chỉ làmộtcái trứng ung, vĩnh viễn cũng chỉ làmộtđống bùn nhãokhôngthể trát tường, hoàng tỷ cũngkhôngcần phải lãng phí thời giantrênngười đệ nữa.”
Edit: Diệp Nhược Giai
Buông tiểu đệ đệ trong lòng ra, Quân Cơ Lạc liền đưa kẹo mạch nhatrêntay mình cho tiểu đệ đệ đó, tiểu đệ đệ cầm kẹo mạch nha, lập tức giải tán cùng với mấy đứa bé khác.
Hoàng tỷ màhắnluôn luôn kính trọng có thừa, bây giờ cứnóiba câu là lại nhắc đến Mộ Dung Quân Thươngmộtlần, hơn nữa luôn so sánh giữa khuyết điểm củahắnvới ưu điểm của Mộ Dung Quân Thương. Lời trong lời ngoài đều khen Mộ Dung Quân Thương cả.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.