Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 170: Quân Cơ Lạc VS Mộ Dung Quân Thương, trận chiến cuối cùng (năm)
Mộ Dung Quân Thương tàn bạonói, "Tiết thần y, bản vương nhường các ngươimộtbước vậy. Nếu ngươikhôngmuốn đồ đệ ngươi chịu khổ, vậythìtrói Quân phu nhân lại trước.”
Mộ Dung Quân Thương lật lật cánh taynhỏbé của Hoa Ca trong chảo dầu, đợimộtlát mới nhấc cánh tay của Hoa Ca từ trong chảo dầu lên, cườinóivới Đường Tứ Tứ, "Quân phu nhân, tất cả những chuyện mà bây giờ bản vương làm chỉ là học hỏi theo phu nhân của ngươi thôi, chuyện màhắnlàm còn ác liệt hơn bản vương mấy trăm lần. À đúng rồi, Quân phu nhân, ngươi có muốn nếm thửmộtmiếng haykhông, cánh tay nàyđãđược chiên chín rồi…”
Miếng thịt khó khăn lắm mới đưa tới miệng, Mộ Dung Quân Thươngkhôngthể nào để cho Đường Tứ Tứ rờiđinhư thế.hắnđẩy xe lăn,đimộtđoạn ngắn về phía trước, dừng lại trước chảo dầu nóng bỏng.
hắnvừanóixong, trong cổ họng liền xộc ramộtngụm đàm, bắt đầu ho khan dữ dội. Vìkhôngmuốn để cho đám người Đường Tứ Tứ giễu cợthắn, sau khi cổ họnghắnhết ngứa,hắnliền dùngmộttấm khăn che miệng lại.
Trong lúc đó, Tiết thần y cùng Đường Tứ Tứ đều phẫn nộ chửi rủa hành vi củahắn, nhưng Mộ Dung Quân Thương vẫn bỏ cánh tay của thằng bé vào trong chảo dầu sôi sùng sục. Tiết thần y thống khổ đến mức hậnkhôngthểđitìm c·h·ế·t thay Hoa Ca.
Cho nên,hắnluôn bức thiết hy vọng có thể thắng được Quân Cơ Lạc... Thắng Quân Cơ Lạc, chỉ cần thắng Quân Cơ Lạc,hắncó thể đứngtrênnơi cao nhất cúi xuống nhìn Quân Cơ Lạc hèn mọn.
Dầu trong nồiđãbị nấu sôi sùng sục, khí nóng bốc lên hừng hực.
Yến Mặc xoay người, băng qua bọn họ,điđếnmộtlùm cây cao lớn bên cạnh, từ trong lùm cây ôm Hoa Cađãbị đánh ngất xỉu ra. Tiết thần y nhìn thấy Hoa Ca, đôi con ngươikhôngtự chủ mà phóng đại.
Tiết thần y vẫn cau chặt mày, lo lắng liếc nhìn Đường Tứ Tứ bên cạnhmộtcái, sau đó mớinóivới Mộ Dung Quân Thương, “Ta cũngđãtrực tiếp đưa người tới trước mặt ngươi rồi, ngươi nên thả mấy đồ đệ của ta rađichứ?”
Đường Tứ Tứ nâng tay vén vén tóc mái rũ trước trán,trênkhuôn mặtnhỏnhắn mộc mạckhôngcó vẻ ngưng trọng như của Tiết thần y, đôi mắt trong vắt của nàng sáng rực, cườinói, "Tiết thần y, tin tưởng tađi. Ta nhất định có biện pháp lấy thuốc giải cho ngươi.”
Khi đó lão còn từng cảm thán, nàng mới tí tuổi màđãcó tâm cơ đến thế. Nhưng bây giờ lão đột nhiên lại cảm thấy hết sức hổ thẹn, tuổi lãođãmộtbó to tướng rồi mà cònkhôngto gan như đứanhỏnày đâu.
Đường Tứ Tứ nhấc mũtrênđầu mình ra, cười ngẩng đầu nhìn sang hướng có ánh sáng. Dưới vầng sáng mờ tối, Mộ Dung Quân Thương nhìn thấy nàng, đầu tiên là giật mình, sau đó trong đôi mắt trong trẻo lạnh lùng lạihiệnra tia sáng rực rỡ điên cuồng.
Gân xanh nơi thái dương của Mộ Dung Quân Thương nhảy lên ‘thình thịch’, khóe miệng khó có thể ức chế mà cong lên, tươi cười, “E làkhôngđược rồi… Trước đó bản vương đáp ứng với ngươi, ngươi hạ độc nàng, bản vương mới thả đồ đệ của ngươi. Lúc này xem ra, Quân phu nhân còn có thể đứng an ổn trước mặt bản vương như vậy, nhất định là Tiết thần y ngươikhôngchấp hành mệnh lệnh của bản vương rồi.”
Đường Tứ Tứ mở miệng, giọngnóicủa nàng nhu hòa dễ nghe, cực kỳ tương phản vớiâmthanh bén nhọn lạnh lùng của Mộ Dung Quân Thương.
Mẫu phihắnmất sớm, phụ hoànghắnsa vào trong nữ sắc, huynh đệhắnrìnhhắnnhư hổ rình mồi… Từnhỏhắnchỉ biết, muốn sống sót, nhất định phải hùng mạnh. Mà muốn hùng mạnh hơn, nhất định phải tàn nhẫn độc ác! Người thắngsẽđược ca ngợi, còn kẻ thất bại, chỉ cómộtcon đường c·h·ế·t.
“Ọe…” Đường Tứ Tứ nhịnkhôngđược, trực tiếp nôn ra. Nam nhân loại nào mới có thể b**n th** đến mức làm ra chuyện như vậy chứ. Xem ra quyết định của nàngkhôngsai, hôm nay nếu nàngkhôngđứng ra, cũngkhôngbiếtmộttên ác ma nhưhắncòn muốn lăng nhục bao nhiêu người vô tội nữa.
“Nhiếp chính vương, ngươinóimấy lời này e là chỉ vì muốn tìmmộtcái cớ đàng hoàng cho mìnhđi? Cho dù đêm nay Tiết thần y cóthậtsựhạ độc ta, ngươi cũngkhôngđịnh thả mấy đồ đệ của lão.”
Tiết thần y trầm mặc, nhớ tới tiểu đồ đệ mới chỉ có bảy tuổi của mình. Đúng vậy, lần này nếu lãokhôngtới nơi hẹn, Hoa Ca có lẽ liền... Hoa Ca đáng thương,thậtvất vả tránh thoát khỏi ôn dịch, lại bị lão làm liên lụy…
Đôi khi kẻ yếu chỉ có thể thỏa hiệp đối với thực tế đáng buồn. Cũng giống như lão, giờ khắc này lãokhôngcầu mình có thể sống sót, chỉ cầuthậtsựcó kỳ tích gì đó xảy ra, có thể làm cho Đường Tứ Tứ giúp lão cứu mấy đồ đệ. Dưới điều kiện tiên quyết là có thể bảo đảm cho bình an của Đường Tứ Tứ, vậythìcứu đồ đệ của lão ra, lão bằng lòng nghe theo.
Mưu tính cất giấu trong lòng Mộ Dung Quân Thương cứ thế bị Đường Tứ Tứkhôngkiêng nể gì mànóihuỵch toẹt ra hết, bàn tay núp dưới ống tay áo củahắnhơi nắm lại, lạnh giọng bác bỏ, "Quân phu nhânthậtsựđãlấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi. Bản vương cho dù có ác độc hơn nữa, cũngkhôngthể nào so sánh với phu quân Quân Cơ Lạc của ngươi. Thủ đoạn củahắncòn ác độc hơn bản vương nhiều.”
Yên tâmđi, ta cam đoan với ngươi, nhất địnhsẽkhôngđể mình phải gặp chuyệnkhôngmay. Con người của ta ấy mà, cũng xấu xa lắm. Bây giờ lại còn sốngmộtđoạn thời gian cùng với quỷ thiếu đạo đức trong miệng của ngươi, ta sớmđãgần mựcthìđen rồi. Tasẽkhôngđể cho người khác chiếm được món lợi gì từ ta đâu.”
Người như Mộ Dung Quân Thương, nếukhôngthể đắc thủ,hắnsẽkhôngtừ bỏ. Vậy lần sau đến lượt ai bị thương tổn? Cậu nàng? Hay là Tử An nhà nàng?
“Nhưng mà…” Tiết thần y há miệng th* d*c, "Nhiếp chính vương cũngkhôngphải làmộtkẻ dễ đối phó… Nếu ngươiđi, có khikhôngnhữngkhônggiải quyết được vấn đề, ngược lại còn bịhắnbắt. Đến lúc đó, ngươi bảo ta phải ănnóisao với quỷ thiếu đạo đức đây…”khôngchỉkhôngbiếtnóisao với quỷ thiếu đạo đức, mà thậm chí lão cũngkhôngcó mặt mũi nào mànóichuyện với Trì tướng quân, trước đórõràngđãđáp ứng với ông ấy.
"Đường nha đầu,khôngphải là ngươiđãviết thư cho quỷ thiếu đạo đức rồi sao? Chi bằng chúng ta cứ đợi thử xem… Biết đâu quỷ thiếu đạo đức đến,hắnsẽcó biện pháp đối phó Mộ Dung Quân Thương." Lúc này Tiết thần y ngược lại lại khuyên bảo Đường Tứ Tứ. Chuyệnđãtệ hại đến mức này, nếu nàng xảy ra chuyện gì nữa, đống xương tàn này của lão có thể trực tiếpđitìm c·h·ế·t cho xong.
Đối với loại ngườiđãkhốn nạn còn muốn được lập miếu thờ, Đường Tứ Tứthậtsựbịhắnlàm cho ghê tởmkhôngchịu nổi.
Khihắncòn chưa làm hại đến nhiều người hơn, nàng nên cố gắngmộtchút.
Khóe miệng Đường Tứ Tứ cong lên, nở nụ cười nhàn nhạt, dùng giọngnóibình thản trả lời, "Tiết thần y,hiệngiờ ngươi trúng cổ trùng, đồ đệ của ngươi cũng bịhắnnắm giữ trong tay. Thế cục này, đối với chúng ta mànói,thậtsựlà cực kỳ gay go. Dù sao thế cục cũngkhôngthể nào tệ hại hơn được nữa, chúng takhôngngạithìcứ thử xem.
Tiết thần y dẫn Đường Tứ Tứ đến địa điểm hẹn với Mộ Dung Quân Thương. Đây làmộtnơi ở giữa sườn núi củamộtngọn núinhỏ. Khi bọn họ đến, Mộ Dung Quân Thươngđãở đó cùng với vài thị vệ củahắn. Đường Tứ Tứ nhìn thấy trước mặt Mộ Dung Quân Thương còn bàymộtcái nồi, bên dưới nồi là củi lửađangcháy hừng hực.
Bởi vì là buổi tối, Đường Tứ Tứ lại quấnmộtcái áo choàng đentrênngười, đứng trong vầng sáng mờ mờ, nên Mộ Dung Quân Thương cũngkhôngcó lập tức nhận ra nàng, chỉ cau màynói, "Tiết thần y, rốt cuộc ngươi cũngđãchịuhiệnthân rồi. Bản vương đợi ngươi lâu lắm rồi đấy.”
Edit: Diệp Nhược Giai
Trốn tránhkhôngthể giải quyết được vấn đề!
Lời này của Đường Tứ Tứ làm cho Tiết thần y giật mình ngẩng đầu nhìn Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ ngại ngùng cười cười, "Tiết thần y, ngươi yên tâmđi. Bây giờ trong bụng ta vẫn cònmộtđứa bé, sao ta có thểđilàm chuyện mà takhôngnắm chắc cơ chứ?”
Đường Tứ Tứ nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đôi mắt trong veo như có ngọn sóng hùng vĩ mãnh liệt cuộn trào, "Cho dù chúng ta có thể chờ, có lẽhắncũngsẽkhôngđể cho chúng ta tiếp tục đợi như thế…”
“Lần này ngươi có thể giam giữ đồ đệ của Tiết thần y, uy h**p bắt lão hạ độc ta. Lần sau ngươi cũng có thể đem đồ đệ ra uy h**p Tiết thần y lần nữa, để lãođiđối phó với Cửu Thiên Tuế. Ha ha... Chỉ cần trong tay ngươi có mấy đồ đệ của lão làm lợi thế,khôngbiết ngươisẽcó thể tiết kiệm được bao nhiêu công phu đâu. Thử hỏi, dưới tình huống ấy, ngươithậtsựsẽthả mấy đồ đệ của Tiết thần y sao?” Dù sao nàng cũngkhôngtin!
Nếuhắnkhôngđộc,mộthoàng tử nhàn tảnkhôngcó cái gì hỗ trợ nhưhắnlàm sao có thể còn mạng mà sống đến hôm nay?
Tiết thần ythậtsựlà nghekhôngnổi nữa,khôngnhịn được liền quát, "Người kháckhôngthèm để ý, nhưng ta để ý! Thù hận giữa ngươi với quỷ thiếu đạo đức, dựa vào cái gì mà liên lụy đến vài đồ đệ của ta? Bọn họ thiếu tiền ngươi hay là thiếu mạng ngươi? Đúng! Xuất thân của bọn họkhôngcó cao quý như ngươi! Nhưng ngươi cmnđãcao quý như thế, vậythìdùng bộ não cao quý của ngươiđimà đấu với quỷ thiếu đạo đứcđi. Ngươi bắt đồ đệ của làm gì? Chỉ có cái loại người cmn vô dụng như ngươi mới lôi đứa bé ra mà áp chế người khác!”
"Nhiếp chính vương, ngươiđãhoàn toànkhôngbiểuhiệnramộtchút thành ý nào với bọn ta như thế, vậy bọn ta cũngkhôngthể ngây ngốc đứng hứng gió đêm ở đây với ngươi. Nếu ngươikhôngthả ngườithìthôi, bọn ta cũng về.” Đường Tứ Tứ dùng lờinóidò xéthắn, sau đó làm ra vẻ muốn kéo Tiết thần y rờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Dung Quân Thương bỏ xuống thứtrêntay, lạnh lùng liếc Tiết thần y, “Vậy bây giờ, Tiết thần y, ngươi nên biết phải làm sao rồi chứ?”
Khóe miệnghắntạo thànhmộtđộ cong tàn ác lãnh khốc, ánh mắt dừngtrênchảo dầu, "Tiết thần y, ngươithậtsựcứ bỏđinhư thế à? Mặc kệsựsống c·h·ế·t của đồ đệ ngươi sao?”
Ánh mắt củahắndừng lạitrênngười Đường Tứ Tứ bị quấn kín mít trong áo choàng đen, đôi môi mỏng lạnh lẽo mím lại, "Tiết thần y, vị kia là ai?"
Tiết thần y càngnóicàng kích động. Chẳng qua mấy lời chỉ trích của lão khi lọt vào tai Mộ Dung Quân Thương, ngoại trừ cảm thấy có chút ồn àothìcũngkhôngảnh hưởng gì đếnhắn. Từnhỏmôi trường sống củahắnđãđịnh đoạt thủ đoạn cùng với phương thức làm việc củahắn.
Khóe miệng Mộ Dung Quân Thương cong lên, nhíu màynói, "Được rồi, thắng làm vua thua làm giặc mà thôi. Nếu bản bương có thể thắng được Quân Cơ Lạc, có aisẽđể ý đến thủ đoạn mà bản vương dùng đâu?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho nên, Tiết thần y nghĩ nghĩ, vẫn bác bỏ đề nghị của nàng.
"Nhiếp chính vương, ngươi có thể diệnmộtchútđicó được haykhông? Bây giờ tađãdẫn Đường nha đầu tới trước mặt ngươi. Ngươi muốn đối phó với nàng, vậythìđể cho người của ngươi trực tiếp tới hạ độc nàngđi? Dựa vào cái gì mà vẫn còn muốn giam giữ đồ đệ của ta!” Tiết thần y trực tiếp giậm chân,trênmặt cònhiệnra biểu cảm phẫn nộ.
Chương 170: Quân Cơ Lạc VS Mộ Dung Quân Thương, trận chiến cuối cùng (năm)
Nàngnóinăng rất khiêm tốn, nhưng ánh sáng rực rỡ trong đôi mắt đen nhánh lại có thể đốt cháy người khác. Kiên trì cùng với tự tin trong đôi mắt nàngđãcuốn hút Tiết thần y.
Trong lòng nàng quảthậtlà có chủ ý,mộtchủ ý lợi dụng nhược điểm của Mộ Dung Quân Thương. Quá trình có thểsẽcó chút mạo hiểm, nhưng điều gì tới cũng phải tới. Mộ Dung Quân Thươngđãxông về phía nàng, nàng trốn được lần này, vậy lần sauthìsao?
âmthanh bỗng nhiên mãnh liệt lên,hắncất giọng the thénói, “Nếuđãnhư vậy, bản cương cũngkhôngcó gì đểnóivới Tiết thần y ngươi nữa.”
Nhưng sau khi Đường Tứ Tứ trầm tư trongmộtthời gian ngắn, lạinhẹgiọng an ủi, "Tiết thần y,khôngsao hết.khôngphải chỉ làmộtMộ Dung Quân Thương thôi sao. Cửu Thiên Tuế có thể đối phóhắn, ta cũng có biện pháp đối phóhắn. Lần này tađicùng với ngươi, có ta ở đây… Ta có cách kiếm được thuốc giải cho ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
mộtkhắc đó, Tiết thần y hơi giật mình. Đúng vậy, sao lão lại quên mất, trước khi nha đầu này gả cho Quân Cơ Lạc, cũngkhôngphải là thiên kim khuê các thuần lương gì, nàng cũng từng dùng kế đối phó với thứ tỷ cùng di nương của nàng kia mà.
âmthanh ‘lách tách’ do lửa cháy khuếch tán trong đêm đen im lặng, lộ ramộtloại cảm giác quỷ dị.
"Đúng vậy, Cơ Lạc chính làmộttên hoạn quan tội ác tày trời, thủ đoạn độc ác trong miệng ngươi. Nhưng chàng chưa từng giống ngươi, bên ngoàithìphô trương tâng bốc mình vô tội cỡ nào, bên trong lại làm hết mọi chuyện suy đồi đê tiện.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu tâmhắnkhôngác,mộtđứa con traikhôngcó mẫu phi lạikhôngđiđược nhưhắnlàm sao có thể khiến cho phụ hoàng quan tâm cho được?
Đêm dài vắng lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà đối với phẫn nộ của lão, Mộ Dung Quân Thương chỉ hừnhẹ, trào phúng cười cười, "Các ngươithậtđúng là xem bản vương như tên ngốc… Bản vươngkhôngtin hai người các ngươi lại dám to gan đến nơi ước hẹn này… Biết đâu đấy, người của các ngươiđãmai phục khắp nơi xung quanh đây… Chỉ chờ bản vương vừa thả người ra, có khi bản vươngsẽbị người mà Quân phu nhân an bài trói lại. Cho nên, bản vương nhất địnhsẽkhôngthả con tin này ra!”
Miệngnóinhư vậy, Mộ Dung Quân Thương cũng mang theo ý khiêu khích liếc Đường Tứ Tứmộtcái, giống như là giận dỗi nàng. Tiếp nhận Hoa Ca từ trong tay Yến Mặc, lần nàyhắnkhôngcó trực tiếp cắt ngón tay thằng bé, mà ôm thằng bé, ấnmộtcánh tay của thằng bé đến gần chảo dầu. Dầu sôi nóng bỏng lập tức đánh thức Hoa Ca dậy từ trong cơn hôn mê. Hoa Ca đau đớn gào lên, nhưng lại bị Mộ Dung Quân Thương điểm trúng huyệt vị,khôngnhúc nhích được!
Đường Tứ Tứ sợ Tiết thần ysẽbị thái độ lạnh nhạt như núi băng chọc tức khiến cho cổ trùng trong người lại phát tác, liền tiến lên khuyên lão vài câu. Tiết thần y vỗ vỗ ngực, đôi mắt vẫn còn oán hận trừng Mộ Dung Quân Thương.
Tiết thần y đấu tranhmộttrận trong lòng, cuối cùng có chút trầm trọng gật gật đầu, đáp ứng thỉnh cầu của Đường Tứ Tứ.
Tiết thần y bất đắc dĩ thở dài, “Chủ ý của ngươithậtsựcó thể cứu đám Hoa Ca ra ngoài sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.