Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 175: Trốn không thoát đâu Mộ Dung Quân Thương!
Mộ Dung Quân Thương ngồi ngay ngắntrênxe lăn, thân hình ốm yếu căng cứng trong màn đêm rét buốt.trênmặthắn, ngoại trừ vẻ lãnh đạm lạnh băng, cũngkhôngcòn biểu cảm nào khác.
Đường Tứ Tứ cực kỳ miễn cưỡng nặn ramộtnụ cười vớihắn, ánh mắt nhìn về hướng Trì Lệ Dập. Có lẽ cậu của nàng có thể cứu nàng trong lúc nguy nan, nhưng Quân Cơ Lạcthìsao? Đêm nay ông ấy có thể ra tay kéo Quân Cơ Lạcmộtphen haykhông?
Nhưng lúc này Trì Lệ Dập lại đứng dậy, sắc mặt căng cứng, lên tiếngnói, "Trì mỗ là võ trạng nguyên nhậm chức đầu tiên sau khi tiên hoàng kế vị, mấy năm nay tiên hoàng thương cảm vi thần, vi thần cũng vẫn vô cùng trung tâm, nguyện trung thành với tiên đế, tiên đế vẫn thường hay trao đổi thư từ với vi thần. Xin hỏi Nhiếp chính vương, vì sao ngươikhôngcho Trì mỗ đứng ra phân biệt bản di chiếu đó cùng với mấy vị đại nhân? Chẳng lẽ Nhiếp chính vương cảm thấy Trì mỗkhôngcó tư cách này? Hay là Nhiếp chính vương có mưu mô gì khác?”
“Đương nhiên là có tình huống bất đắc dĩ…” Mộ Dung Quân Thương khô cằnnóimộtcâu. Nếu lấy ra sớm,thìhai tên ngu ngốc Mộ Dung Ôn Trạch cùng Mộ Dung Nhược Hồngđãđứng về phe của Quân Cơ Lạc từ lâu rồi. Đến lúc đó, chẳng nhữnghắnkhôngcó thời gian để đối đầu với Quân Cơ Lạc, mà e là còn phải đối mặt với hai tên đần kỳ đà cản mũi đó nữa.
Quân Cơ Lạc khoanh tay đứng, cườinói, "Bệ hạ, hai tiểu thái giám này chỉ là hai thủ hạ của bản đốc, cực kỳ bénhỏkhôngđáng kể. Nhưng chỉ cần cầm lên mật chỉ đó, bọn họ đều có thể bắt chước đến mứckhônghề có chút khác biệt nào. Mà hai người bọn họ còn có thể làm, thủ hạ của Nhiếp chính vương toàn là ngọa hổ tàng long, sao lạikhôngthể làm được chút việcnhỏnày chứ?”
"Nhị tỷ, cậunói, đêm nay tên vô lại Quân Cơ Lạc kia có thểsẽbại dưới tay Nhiếp chính vương. Lát nữa nếu Quân Cơ Lạcthậtsựxảy ra chuyện, tỷ theo đệ vềđi.khôngcòn Quân Cơ Lạc, cậusẽkhônggiận tỷ nữa!” Đường Tử An hồn nhiên ngây thơnói. Đường Tứ Tứ cười khổ, nếu đêm nay Quân Cơ Lạcthậtsựthua, chẳng những Quân Cơ Lạckhôngđiđược, mà nàng cũngsẽkhôngđi…
“Trẫm kế thừa ngôi vua, ý muốn để thiên hạ được thịnh vượng, nhưng vì lời gièm pha của tiểu nhân, làm trẫm tính sai, lê dân khốn khổ, ngân khố quốc gia ít ỏi mà phải điều độngkhôngdứt… Gian thần Quân Cơ Lạc, mê hoặc quân vương dân chúng, là kẻ mà ai ai cũng có thể chém g·i·ế·t, hy vọng chư thần có thể đồng lòng hợp sức, dốc lòng giúp đỡ, cùng nhau trảm gian thần… Khâm thử!"
"Vì saokhôngthể? Nhiếp chính vương ngài chính là người mỗi ngày đều suy nghĩ xem phải làm sao để đuổi bản đốc xuống. Hơn nữa, ngài thân thiết với tiên hoàng như vậy, đương nhiên có thể dễ dàng bắt chước chữ viết của tiên hoàng. Trừ phi Nhiếp chính vương ngài có chứng cứ xác thực có thể chứng minh phần mật chỉ nàythậtsựxuất ra từ tay tiên hoàng.”
Quân Cơ Lạcnhỏgiọngnóithầm vài câu bên tai Mộ Dung Nhược Hồng, Mộ Dung Nhược Hồng gật gật đầu rồi lập tức thấp giọng mệnh lệnh An công công bên cạnhhắnđilàmmộtchuyện.
Mộ Dung Quân Thương cúi đầu nhìn mật chỉ, lạnh giọng tuyên đọc, "Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Trẫm lên ngôi được mười sáu năm, trong nước yên bình, dân chúng an cư, vạn nước phục tùng, quân thần hòa thuận. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tử An, nam tử hán đại trượng phu đổ máukhôngđổ lệ. Nếu sau này nhị tỷkhôngthể chăm sóc cho đệ được nữa… tự bản thân đệ phải cố gắng lên!” Đường Tứ Tứ áy náynói.
Nếu đểhắnbiết nội dung thánh chỉ này sớm sớm, hồi trước cho dù thế nàohắncũngsẽkhônghợp tác với Mộ Dung Quân Thương.
Chương 175: Trốn không thoát đâu Mộ Dung Quân Thương!
Trong lúc tỷ đệ hai ngườinóichuyện, An công côngđãdẫn vài tiểu thái giám quay về. Mấy thái giám này chuyểnmộtcái bàn đến, cũng cầm theo văn phòng tứ bảo trong tay.
“Tứ hoàng tử ôn nhu khiêm tốn lương thiện kính cẩn, là trụ cột của triều đình, trẫmthậtlàyêuthích. Hy vọnghắncó thể cần cù làm tốt trách nhiệm.
Mộ Dung Quân Thương cũng coi như thông minh, lúc trước sợ tỷ đệ bọn họ náo loạn,khôngdám lấy ra mật chỉ này,hiệngiờ thấy bọn họ đềuđãngồitrêncùngmộtcon thuyền, bấy giờ mới giả mù sa mưa lấy mật chỉ ra.
Quân Cơ Lạc cười cười, "Rất tốt. Đêm nay bản đốc vừa vặn có thời gian để giúp Nhiếp chính vương chứng minh tính chânthậtcủa thánh chỉ này. Nhưng trước lúc đó, bản đốcthậtmuốn hỏi, Nhiếp chính vương nắm trong taymộtmật chỉ quan trọng như vậy, vì saokhônglấy ra sớmmộtchút? Mà lại cứ khăng khăng phải giấu giếm trong tay, đợi đến bây giờ mới lôi ra?”
Đôi mắt của Mộ Dung Quân Thương nguy hiểm híp lại, thu hồi ánh mắt, hai taynhẹnhàng nắm chặt cuộn lụa vàng trong tay.
Lúc này hiển nhiên là Mộ Dung Nhược Hồng đứng bên phía Quân Cơ Lạc, phụ hoàng hồ đồ củahắn, mau chóng cút quamộtbên hóng mátđi.
Hai sắp xếp này lại chọc giận trưởng công chúa và Mộ Dung Nhược Hồng lần nữa. Trưởng công chúakhôngthể nào cam lòng rời khỏi hoàng thành, huống chi đất phong mà phụ hoàng của nàng cấp cho cũngkhôngchả tốt vào đâu. Trong lòng nàng có trăm mối cảm xúc mâu thuẫn.
Quân Cơ Lạc từtrênđất đứng dậy, vươn tay đỡ Mộ Dung Nhược Hồng, cười cực kỳ xinh đẹp, "Bệ hạ,trênthánh chỉ của Nhiếp chính vươngnói, bản đốc là gian thần, muốn chém g·i·ế·t kìa! Ngài cảm thấy, bản đốc nên nhậnsựtrừng phạt này sao?”
Mộ Dung Nhược Hồng mở to hai mắt cẩn thận nhìn chằm chằm nét chữtrêntờ giấy tuyên thành kia. Nét chữ cứng cáp hữu lực, chữ viết quả thựckhônghề khác biệt so với chữ của phụ hoàngđãqua đời củahắn.
"Vô liêm sỉ! Chỉ bằng hai tên tiểu thái giámkhôngbằng heo c·h·ó này màđãmuốn chứng minh phần di chiếu này của bản vương là giả? Hoàng thượng, Cửu Thiên Tuế, các ngươi cũngkhôngkhỏi quá coi thường bản vương rồi. Bản vương nhắc lại lần nữa, phần di chiếu trong tay bản vươngthậtsựxuất ra từ tay tiên hoàng!”
Trì Lệ Dập chắp tay, "Nhiếp chính vương khách khí. Mặc kệ đêm nay ngươi với Cửu Thiên Tuế như thế nào, Trì mỗ cũng muốnmộtmình tìm Nhiếp chính vươngmộtchuyến. Về cái c·h·ế·t của khuyển tử, Trì mỗ cũngđãtìm được nhân chứng, chứng minh ai là đầu sỏ đứng phía sau màn gây nên." Trước đó tuy quản gia của Mộ Dung Quân Thương c·h·ế·t cháy ở trong cùngmộtgian khách đ**m với Trì Hằng Liễu, nhưng vìkhôngcó chứng cứ gì, cho nênkhônguy h**p được Mộ Dung Quân Thương. Lần này, thái độ của Trì Lệ Dập vô cùng kiên quyết! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vô liêm sỉ! Ý của ngươi là mật chỉ trong tay bản vương là giả?" Mộ Dung Quân Thương hung hăng vung tay áo, ánh mắt như lưỡi dao sắc bén, hung hăng đâm vào người Mộ Dung Nhược Hồng cùng Quân Cơ Lạc.
Lúcđiđến cạnh Đường Tứ Tứ rồi, bàn taynhỏbé củahắnkhẽ kéo kéo, kéo Đường Tứ Tứ đếnmộtchỗ có tường viện bị đổ. Ở đây, gió thổinhỏhơnmộtchút. Đường Tứ Tứ vui vẻ cười với Đường Tử An, đôi con ngươi của Đường Tử An quay tròn, nhìn về hướng Trì Lệ Dập, thấy Trì Lệ Dập quay lưng, tầm mắtkhôngcòn nhìn về hướng hai tỷ đệ bọn họ.
"Nhiếp chính vương, ngươi luôn miệngnói, phần di chiếu trong tay ngươi làthật. Vậy bản đốc muốn hỏimộtchút, vì sao nội dung trong bản di chiếu đó chỉ có lợi đối với mỗimộtmình ngươi chứ? Tiên hoàng là minh quân thời thịnh thế, trước lúc lâm chung ông ấysẽbiếm Hiền vương đến Man Lan?sẽđuổi trưởng công chúa cùng đại phò mã ra khỏi hoàng thành? Đồng thời cũng trục xuất bệ hạ lúc ấy vẫn là Thần vương ra khỏi hoàng thành? Đến lúc đó, trong hoàng thành chỉ còn lại có duy nhất Nhiếp chính vương ngài làm phụ tá cho tân đế. Nhưng ngự y từng bắt mạch cho Nhiếp chính vương, quả quyết Nhiếp chính vương ngài sốngkhôngquá hai mươi tuổi. Đến lúc đó nếu Nhiếp chính vươngthậtsựbuông tayđivề hướng tây, tân đế cònnhỏtuổi như vậy, triều chínhsẽdo ai đứng ra chủ trì? Tân đếsẽdo ai đứng ra phụ tá? Bản đốckhôngtin tiên đế lại có thể làm ra chuyện hồ đồ như vậy?”
Mộ Dung Quân Thương lại mãnh liệt ho khan vài tiếng, sau khiđãđè xuống cơn ho,hắnmới kéo kéo khóe miệng, cười lạnhnói, "Bệ hạ,trêndi chỉ của tiên hoàngđãviếtrõràng rành mạch, chém g·i·ế·t Cửu Thiên Tuế chính là ý chỉ mà tiên hoàng lưu lại! Chẳng lẽ bệ hạ dámkhôngnghe theo sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngũ hoàng tử có tính cách ngu muội trời sinh, phẩm hạnh tồi tệ, quảthậtkhôngthể gánh vác trách nhiệm to tát. Sau này, trẫm ban Cao Châu làm đất phong, cả đờikhôngđược giao trọng trách…”
"Nhiếp chính vương, ngươi xác định?" Đối mặt với kiên trì củahắn, Quân Cơ Lạc kiên trì hỏimộtcâu.
Khi Mộ Dung Quân Thương đọc đến đây, trưởng công chúa ở trong sânđãbắt đầukhôngvui nhăn mày, khó trách trước đó Mộ Dung Quân Thươngkhôngchịu lấy phần mật chỉ này ra, hóa ra là vậy…
Ha ha... Quả nhiên là phụ hoàng tốt củahắnmà. Làm chuyện gì cũng vĩnh viễn đều chỉ thiên vị cho tam hoàng tử của ông ta.
Tuy thái độ này của Trì Lệ Dập cũngkhôngnóilên làsẽgiúp cho Quân Cơ Lạc, nhưng ít ra cũng là hướng về phía Mộ Dung Quân Thương mà đến. Trưởng công chúa đột nhiên cảm thấy có khả năng đêm nay mình với Mộ Dung Ôn Trạchsẽbị Mộ Dung Quân Thương làm liên lụy.
Mộ Dung Quân Thương đọc quamộtlần toàn bộ những an bài của Mộ Dung Long Thịnh đối với con trai congáicủa ông, đến khi đọc đến đoạn cuối cùng,hắnhơi ngừng lại, ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc.
mộtvấn đề sắc sảo như thế, đổi lại chính là vẻ sầu não của đám đại thần trong sân. Ngẫm lại cũng đúng, tiên đế đuổi hết tất cả những kẻ có thể uy h**p tân đế kế vị đến đất phong, vậy nếu sau đó Nhiếp chính vương buông tayđivề phía tây, triều đình nàykhôngphảisẽgặp phảimộttrận gió tanh mưa máu hay sao? Suy ngẫm lại, liền cảm thấykhôngđược bài bản cho lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đoạn văn cuối cùng chính là an bài của Mộ Dung Long Thịnh đối với Quân Cơ Lạc, ánh mắt trong trẻo củahắnnhư chứa băng, đột nhiên đề caoâmlượng, rét lạnh mở miệng đọc lên.
Mộ Dung Quân Thương lại tức giận, mà cũng bởi vì tức giận, nên lại ói ra máu lần nữa.hắnthậtsựnghĩkhôngra,trênđời này làm sao có thể có người bỉ ổi như thế. Quân Cơ Lạc cùng Mộ Dung Nhược Hồng, hai tên cấu kết với nhau làm việc xấu,khôngbiết xấu hổ này… Vì sao bọn họkhôngđichếtđi!
Hầu kết của Quân Cơ Lạcnhẹnhàng lên xuống vài cái, cố ý kéo dài giọng, “Ồ?nóinhư vậy, chẳng phải bản đốc còn phải cảm tạ ơnkhônggiết của Nhiếp chính vương.”
Nghe được phụ hoàng của mình khi lâm chung để lại mật chỉnóimình tính cách ngu muội trời sinh, phẩm hạnh tồi tệ, sắc mặt Mộ Dung Nhược Hồng xấu hổ, trong lòngâmthầm ghi hận Mộ Dung Long Thịnh. Tuynóiquả thực làhắnkhôngthông minh bằng hai người Mộ Dung Quân Thương cùng Mộ Dung Nhược Hồng, nhưng cho tới bây giờhắnluôn xem Mộ Dung Long Thịnh như phụ hoàng, đặt ở trong lòng mà đối đãi. Dựa vào cái gì Mộ Dung Long Thịnh chỉnhẹnhàngnóivài câu như thế, khiến chohắnphải mất mặt trước quần thần.
hắnnóixong lời này, ánh mắt lại nhìn về phía đám người, "Giản Thừa tướng, Cao Thượng thư, Đinh đại nhân, Lý đại nhân... Vài người các ngươi đều là lão thần của tiên hoàng, bản di chiếu này của bản vương có phải là giả mạo haykhông, các ngươi có thể giúp bản vương nhìn xem!"
Cái này…
Trong lúc Mộ Dung Quân Thươngnóichuyện,hắncũng chậm rãi mở ra mật chỉ kia, mọi người trong sân đồng loạt rào rào quỳ xuống.
Mộ Dung Quân Thương lại đọc thêmmộtít nội dung trong mật chỉ. Lần này mật chỉnóiMộ Dung Long Thịnhđãan bài cho trưởng công chúa và đại phò mã cũng phải rời khỏi hoàng thành. Còn thất công chúa Mộ Dung Vân Tiện, nàng được an bài gả cho con trai trưởng của Thừa tướng Giản Tư Minh làm vợ.
Tam hoàng tử Mộ Dung Quân Thương, nhân phẩm quý trọng, rất cung kính với trẫm, cứng rắnkhôngthể làm hao mòn ý chí, mê hoặckhôngthể động tấm lòng son. Trẫm vốn muốn truyền ngôi chohắn, nhưng ngại thân thểhắnkhôngthích hợp. Cho nên sau này, trẫm lậphắnlàm Nhiếp chính vương, hy vọnghắndốc lòng giúp đỡ tân đế, cùng bảo vệ xã tắc. Triều thần phải lấy tam hoàng tử làm đầu.
Dường như Đường Tử An nghe hiểu ý tứ trong lờinóinày của Đường Tứ Tứ, vội vàng ngửa đầu an ủi, "Nhị tỷ, tỷ yên tâm. Có cậu ở đây, tỷ nhất địnhsẽkhôngsao hết.”
hắnkhôngcó điểm danh Trì Lệ Dập, do sợ Trì Lệ Dậpsẽvì chuyện của Trì Hằng Liễu mà giận c·h·ó đánh mèo vớihắn, cuối cùng ảnh hưởng đến kết quả.
Mộ Dung Nhược Hồng gật gật đầu, "Cửu Thiên Tuếnóicực đúng!”hắnnóichuyện, lại cong môi lên, hơi cay nghiệtnói, "Nhiếp chính vương, trẫm biết ngươi với Cửu Thiên Tuế có thù cũ, nhưng ngươi cũngkhôngthể to gan giả truyền di chiếu của phụ hoàng chúng ta như vậy nha.”
Khóe miệng Quân Cơ Lạc vẫn còn chứa ý cười, ánh mắtkhônghề e ngại nhìn về phíahắn. Ánh mắt hai người giao nhau ngay giữakhôngtrung, va chạm, ma sát!
Đường Tử An ngẩng khuôn mặt bánh bao lên, lập tức gật đầuthậtmạnh, sau đó liềnđiđến bên cạnh Đường Tứ Tứ.
"Bản vươngđãlấy ra phần mật chỉ này, đương nhiênkhôngsợ cái miệng dẻo quẹo của Cửu Thiên Tuế ngài. Bởi vì bản vương tin tưởng,sựthậtluôn có sức thuyết phục!" Mộ Dung Quân Thương thở hổn hển vài hơi rồi hào hùng trả lời.
Còn nữa,mộtkẻ làm ca ca nhưhắnbị đuổi ra khỏi hoàng thành, nếu sau đóhắnởtrênđất phong có dị tâm gì, muốn làmmộtchút chuyện mưu quyền soán vị, có hoàng muội củahắnlàm con tin ở đây, đương nhiên Mộ Dung Quân Thươngsẽlấy ra lợi dụng.
Trong lòng Mộ Dung Nhược Hồng sáng ngời, lập tức mở miệngnói, "Đúng vậy, Nhiếp chính vương. Cửu Thiên Tuếnóirất có lý nha. Lúc phụ hoàng viết mật chỉ này, có nhân chứng nào haykhông? Trẫm làm vua củamộtnước, lúc nàykhôngthể chỉ nghemộtphía tinmộtphía, mà phải nghe ý kiến của cả hai bên.”
Man Lan chính là địa phương nằm gần Nam Cương. Nơi đó dân phong bưu hãn, thuật vu cổ hoành hành, lại còn thường xuyên xảy ramộtvài chuyện tình cực kỳ quỷ dị. Cái kháckhôngnói, mà như nàng biết, nơi đó thường xuyênsẽcó tin tức quan viên được phái đén đó bị g·i·ế·t truyền về hoàng thành. Phụ hoàng của nàng ra taythậtđúng là “hào phóng”, vậy mà lại chọnmộtnơi có phong thủy quý báu như thế để đưa cho đại hoàng tử của ông ta.
Đại hoàng tử Mộ Dung Ôn Trạch lương thiện thông minh, nhưng ý chí lạikhôngđủ, quảthậtkhôngnên giao cho địa vị cao, sau này, trẫm ban Man Lan vực làm đất phong, nếukhôngđược tân đế cho phép,khôngthể bước vào hoàng thànhmộtbước.”
Mộ Dung Nhược Hồng đặtmộtbàn tay lên vai Quân Cơ Lạc, cực kỳ trịnh trọng vỗ vỗ vai Quân Cơ Lạc, ra vẻ như đó là chuyện lạ, cao giọng mở miệngnói, "Cửu Thiên Tuế trung quân ái quốc, làm sao có thể là gian thần kia chứ.”
Mà trong khoảng thời gian đó, Trì Lệ Dập thừa dịp ánh mắt của mọi người đềuđangnhìn Quân Cơ Lạc cùng Mộ Dung Nhược Hồng ở giữa sân, ông liếc qua nhìn nhìn Đường Tứ Tứ. Tuytrêncơ thể gầy yếu của nàng quấnmộtlớp quần áo dày chống lạnh, nhưng chứng kiến thấy nàngđangđứng ngay đầu ngọn gió, ông cau chặt hàng lông mày, vươn tay đẩy đẩy Đường Tử An đứng bên cạnh,nhỏgiọngnói, “…đisang chỗ nhị tỷ của conđi, để con bé đừng đứng ngay đầu gió nữa. Còn nữa, đừng cónóivới con bé là cậu bảo conđi.”
Mộ Dung Quân Thương tiếp tục dùngâmđiệu trong trẻo lạnh lùng đọc tiếp,
Ngược lại với mâu thuẫn của nàng, Mộ Dung Nhược Hồng thựcsựsắp nổi khùng len rồi. Phụ hoàng củahắnthậtlà tốt nha, c·h·ế·t rồi mà còn muốn bố tríhắn.trêndanh nghĩa là để Vân Tiện gả cho con trai trưởng của Giản Tư Minh làm vợ. Nhưng con trai trưởng của Giản Tư Minhđãmất mẹ từnhỏ, sau đó Giản Tư Minh tái giá.hiệngiờ ngườithậtsựđược sủng ái trong Giản phủ chính là con trai của kế phu nhân mà. Để hoàng muội củahắngả cho đứa con trưởngkhôngquyềnkhôngthếkhôngcó chỗ dựa của Giản Tư Minh, đâythậtsựđược coi như làmộtmối nhân duyên tốt sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộ Dung Quân Thương đọc xong hết nội dung trong mật chỉ, sau đó ngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc, cười lạnhnói, "Cửu Thiên Tuế, đây chính là mật chỉ mà phụ hoàng lưu lại cho bản vương,trênmật chỉ lại viết muốn chém g·i·ế·t ngươi.hiệngiờ bản vương mới lấy ra, đối với ngươi mànói,thậtra cũngđãxem như là phúc hậu.”
Man Lan? Phi! Nàngsẽkhôngđể cho đệ đệ ruột cùng mẹ của nàng phải đến đó chịu khinh bỉ.
Mộ Dung Quân Thương lại nhận lấymộtcuộn màu vàng từ trong tay Yến Mặc, giơ lên caonói, “Thứ mà bản vương cầmtrêntay, chính là mật chỉ mà phụ hoàng lưu lại lúc lâm chung, vốn bởi vì trong đó đề cập đếnmộtít chuyện tình vô cùng riêng tư bí mật, bản vươngkhôngmuốn lấy ra. Nhưng hôm nay, mọi chuyện đều phải cómộtkết thúc!”
“Khụ khụ…” Mộ Dung Quân Thương vỗ vỗ lồng ngực, ho khan mãnh liệt. Khá lắm tên Quân Cơ Lạc giảo hoạt kia, đen cũng có thểnóithành trắng. Đôi môi mỏng củahắnmím lại thànhmộtđường thẳng tắp, lạnh lùng mở miệng, "Cửu Thiên Tuế, ngàithậtsựxem các vị đại thần trong triều là kẻ ngốc hết sao? Phần mật chỉ này cóthậtsựxuất ra từ trong tay phụ hoàng của bản vương haykhông, chỉ cần dựa thao chữ viết là có thể phán đoán."
Edit: Diệp Nhược Giai
Chuyện đêm nay quá mức nguy hiểm. Nếu thành, sau này vợ chồng bọn họ có thể sống yên đượcmộtquãng thời gian. Nếu bại,mộtnhà ba người chỉ có thể vĩnh viễn rơi xuống địa ngục.
Khó khăn lắm Mộ Dung Quân Thương mới ngừng ho khan,hắnnâng lên khuôn mặt trắng bệch,nói, “Tuy cơ thể bản vương ốm yếu, nhưng phụ hoàng tin tưởng bản vương nhất địnhsẽan bài tốt mọi thứ trước khi lâm chung, cho nên vấn đề mà Cửu Thiên Tuế ngài đưa ra, cũngkhôngcó điểm nào có thể đồng ý được.”
“Ồ, phải vậykhông?”mộtcánh tay của Quân Cơ Lạc khoanh ở trước ngực, tay kiathìvuốt ve cái cằm bóng loáng, cười tươi như hoa, mở miệngnói, "Nhiếp chính vương, ai có thể chứng minh mật chỉ trong tay ngàithậtsựđược xuất ra từ tay tiên hoàng? Lúc đó bản đốc cũng hầu hạ ở đó, tiên hoàng bị bệnh lâu rồi, từtrêngiường ngồi dậy cũngkhôngphải là việc dễ dàng, sao có thể rời giường viết ramộtmật chỉ dài dằng dặc như vậy chứ?”
Đối mặt với chất vấn của Quân Cơ Lạc, Mộ Dung Quân Thương lại ốm yếu ho khanmộttrận đến mức tê tâm liệt phế. Tiếng ho đó khiến cho mấy người trong sân càng thâm cảm thấy, e là Nhiếp chính vươngthậtsựkhôngsống nổi đến hai mươi tuổi.
Lại nhìn tờ giấy còn lại, chữ viết cũng giống y như đúc với phụ hoànghắn.
Gương mặt phiêu dật như trích tiên của Mộ Dung Nhược Hồngđãvặn vẹo thànhmộtđống.hiệngiờ đột nhiênhắnrất muốnnóicám ơn với Quân Cơ Lạc. Tuy Quân Cơ Lạc biếnhắnthànhmộthoàng đế bù nhìn, nhưng thếthìsao chứ, vẫn tốt hơn chán so với an bài của phụ hoàng.
Quả nhiên, trong lòng của phụ hoàng, chỉ có Mộ Dung Quân Thương mới là nhi tử “tốt”thậtlòngthậtdạ đối đãi với ông ấy, còn những nhi tử khác chỉ toàn là kẻ lòng lang dạ sói. Thậm chí ngay cả tứ ca củahắn, xin chiếu chỉ đượcđitới đất phong từ sớm, cũngkhôngcó tranh giành gì với Mộ Dung Quân Thương, nhưng phụ hoàng cũng chỉ khenhắnmộtcâu “ôn nhu khiêm tốn lương thiện kính cẩn” mà thôi.
Sau khoảngmộtchén trànhỏ, hai tiểu thái giám gần như đồng thời để bút xuống, có thái giám tiến đến, cầm trang giấy mà hai tiểu thái giám kia viết,thậtcẩn thận đưa đến trước mặt Mộ Dung Nhược Hồng.
Về phần Quân Cơ Lạc,hắncũng chuẩn bị hai tiểu thái giám, cầm thánh chỉ mà Mộ Dung Quân Thương coi là trân bảo ở trong tay, đưa tới trước mặt hai tiểu thái giám. Hai tiểu thái giám chờ đến khi mực trong nghiênđãđược kha khá, Quân Cơ Lạc cầm bút lông sói lên, hai tiểu thái giám múa bút ngaytrêntờ giấy tuyên thànhtrênbàn. Có vài ngườikhôngnghĩ ra đượchắnđanglàm gì, đương nhiên cũng có người nhìn ra manh mối.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.