Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 188: Đơn giản là lúc đó phong hoa tuyết nguyệt quá mức tốt đẹp (I)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 188: Đơn giản là lúc đó phong hoa tuyết nguyệt quá mức tốt đẹp (I)


"Tứ Tứ, nàng có saokhông?" Quân Cơ Lạc cẩn thận xem xét thân thể của Đường Tứ Tứ.

Nghenóimình có thể sắp có con trai, Quân Cơ Lạc v**t v* cằm,trênmặt cũngkhôngthấy bao nhiêu vui mừng, chỉ có chút khó chịunói:"Làm sao có thể là con trai chứ?"

Hai tay của Trì Lệ Dập nhuốm đầy màu tươi của tướng sĩ Trần quốc, nhưng ai ai cũng biếthắnlà người quang minh lỗi lạc, cho dù là tướng quân Tần quốc, khi nhắc đến Trần Lệ Dập dù hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng cũngkhôngai dám chửi bới nhân phẩm của ông ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

Editor: Jun

"Thiếpkhôngsao..." Sợ Quân Cơ Lạc lo lắng, nàng đỡ lấy bụng mình, hé ra khuôn mặtnhỏnhắn thuần khiết cười tươi vớihắn. Bởi vì trời nhá nhem tối,hắnkhôngthấy được sắc mặt tái nhợt của Đường Tứ Tứ.hắncẩn thận nâng nàng lên khỏi mặt đất, Quân Cơ Lạc nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy chỗ vừa nãy bọn họ đứng cùng Đường Vân Nhiễm sớmđãbị oanh tạc thànhmộtcái hố to.

"Quốc chủ, Đường Vân Nhiễmđãbắt được Trì Lệ Dập, lệnh cho ả giao Trì Lệ Dập cho chúng tađi. Thựcsựkhôngdám giấu, lão phu và Trì Lệ Dập coi như là bạn cũ. Tuy lão phu và ông takhôngphò chungmộtquân vương, nhưng lão phu luôn công nhận ông ta làanhhùng có bản lĩnh chống đỡ trời đất. Đối phó với ngườianhhùng này, quốc chủ phải thểhiệntrí tuệ cùng khí phách của bản thân mới có thể khiến ông ta hàng phục. Nếu vẫn để Trì Lệ Dâp ở trong tay Đường Vân Nhiễm,hắnchắc chắn thà c·h·ế·t chứkhôngchịu khuất phục."

"Quốc chủ, có tin tức mới nhất của Đường Vân Nhiễm. Nữ nhân đó bắt Trì Lệ Dập, đêm qua hẹn hai vợ chồng Quân Cơ Lạc tới bãi tha ma, thiếu chút nữađãgiết được vợ chồng bọn họ!" Phong Hàn Lận đem trọng điểm của tin tức nhận đượcnóivới Dạ Kiêu Cửu.

"Khởi bẩm quốc chủ... Trì Lệ Dập giả dối gian xảo, vô cùng ngoan cố.khôngbằng quốc chủ cứ để Vân Nhiễm dạy dỗhắnmộtthời gian rồisẽgiao cho ngài. Hơn nữa, thựcsựkhôngdám giấu diếm, Vân Nhiễm giữ lại Trì Lệ Dập là còn có chỗ dùng tới. Cho nên hy vọng quốc chủ để Vân Nhiễm giữ Trì Lệ Dậpmộtthời gian rồisẽgiaohắncho ngài sau."

"A! Ta cảm thấy vẫn là nên để Tứ Tứ sinh congáithìhơn!" Tiết thần y vô cùng xem thường, mất hứng gấp gáp chạy lấy người.

Đường Vân Nhiễm đúngthậtđãlàm vài chuyện đối với Trì Lệ Dập. Lúc trước, ả căn bảnkhôngbiết Dạ Kiêu Cửu đến Tiêu Quốc, cho nên ả bắt chước cách xử phạt người khác của Quân Cơ Lạc, chém mấy đao lên lưng Trì Lệ Dập, sau đó lại đổ mật ong rồi sát muối lên vết thương, thả đám chuột tới cắn xé lưng của Trì Lệ Dập.

Lúc này Tiết thần y mới nhìn thấy áo bào trắngtrênngườihắnvô cùng nhem nhuốc.hắnlại cườinóitrêu:"Quỷ thiếu đạo đức, maunóicho ta biết, có phải đêm nay hai vợ chồng nhà ngươi bị người ta ám sát haykhông? Khiến tathậtsựvui vẻ khoái trá!"

Dạ Kiêu Tử nâng chén trà lên, thổi nhènhẹlá trà quamộtbên, sau đó mới cười nhàn nhạtnói:"Ngươi làm chuyện gì ta đều biết hết. Làmkhôngtệ,khônguổng công lúc ấy ta phái người tới hoàng cung Tiêu quốc cứu ngươi ra." Đường Vân Nhiễm cười nịnh bợ,nóihùa theo "Quốc chủ có ân cứu mạng, cả đời Nhiễm nhi cũngkhôngdám quên. Sau này dù quốc chủ có việc gì, cứ sai khiến Vân Nhiễm giúp ngài, Vân Nhiễm dù phải c·h·ế·t cũng nhất định vì quốc chủ mà cúc cung tận tuy."

hiệntại ả thấy Da Kiêu Cửu coi trọng Trì Lệ Dập như vậy, nếu giờ đểhắnbiết ả hành hạ Trì Lệ Dập, Dạ Kiêu Tử vì muốn chiếm lấy tâm của Trì Lệ Dập có thểsẽlấy mạng ả.

"Đừngnóinhiều lời vô nghĩa, mau giúp ta xem cho Tứ Tứ." Quân Cơ Lạc quét mắt đến, Tiết thần y lập tức thôikhôngtrêu trọc nữa, chạy nhanh tới bắt mạch cho Đường Tứ Tứ. Vô sỉ.

Dạ Kiêu Cửu lại quay đầu, ánh mắt chăm chú nhìn phủ Cửu Thiên Tuế. Hình như đêm qua Đường Tứ Tứkhôngtrở về phủ, chẳng lẽ là bị Đường Vân Nhiễm hạiđãxảy ra chuyện gì? (đọc tại Qidian-VP.com)


"Tứ Tứ, vừa rồi khiến nàng sợ hãi rồi,hiệntại Đường Vân Nhiễm cũngđãchạy thoát, chúng ta cũng trở vềđi." Quân Cơ Lạc quay đầunóivới Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứđangđỡ lấy bụng mình,nhỏgiọng đồng ý,trênkhuôn mặtnhỏnhắnđãrịn đầy mồ hôi.

Quân Cơ Lạc vừa mới phản ứng kịp,hắnvội vàng cúi đầu xem xét tình hình Đường Tứ Tứ ở trong lòng mình. Vừa rồi khi bom nổ mạnh,hắnôm lấy Đường Tứ Tứ nhanh chóng thoát khỏi. Nhưng sức công phá của đ·ạ·n pháo kia quá lớn khiến hai người bị đẩy văng ra.

Quân Cơ lạc nhìn thoáng qua Đường Tứ Tứđãbị điểm huyệt ngủtrêngiường.

Chương 188: Đơn giản là lúc đó phong hoa tuyết nguyệt quá mức tốt đẹp (I)

Tuynóihắnkhôngquan tâm là sinh con trai hay congái,hắnđều thích cả. Nhưng khiếnhắnsuy nghĩ rối rắm là khoảng thời gian gần đây, Tử An nhưâmhồn bất tán luôn xuấthiệntrước mặt Tứ Tứ, Tứ Tứ nhìn khuôn mặt béo tròn đó đến phát ngán, conhắnsinh ra mà lại giống cậu nó - Đường Tử Anthìphải làm sao bây giờ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại nhìn chung quanh, ám vệ người bị thương, kẻthìchết.

"Cơ Lạc,khôngđược rồi... bụng của thiếp bị thương..." Chân của Đường Tứ Tứ mềm nhũn, bụng có cảm giác quặn đau, rốt cuộc nhịnkhôngđược mở miệngnóivới Quân Cơ Lạc. Nghe vậy, Quân Cơ Lạc mới nương theo ánh sáng yếu ớt mới pháthiệnkhuôn mặtnhỏnhắn của Đường Tứ Tứđãtrắng bệch.

mộttướng quân xuất sắc như thế, dù mười, àkhông, dùmộttrăm Đường Vân Nhiễm cũngkhôngđánh đổi được.

Đường Tứ Tứ đượchắnbảo vệ trong lòng, nhưng vừa rồi đột nhiên bụng bị éptrênmặt đất, cho nên sắc mặt nàng có chút trắng bệch.

Dạ Kiêu Cửu đặt chén trà xuống bàn, nét mặt tà mị thêm ý cườiâmhiểm:"Đường Vân Nhiễm, ngươi cho rằng ta là kẻ ngốc sao? Cho ngươi giữ Trì Lệ Dập để khiếnhắnphục tùng ta? Ha ha...thậtsựlà vọng tưởng quá đáng. Người ta muốn là chiến thần Tiêu quốc Trì Lệ Dập, chứkhôngphải là người màđãbị ngươi dạy dỗ. Cho nên hãy bớtnóinhảmđi, ngươi nên nhanh chóng phái người đem Trì Lệ Dập ra đâyđi."

Chẩn đoán xong, Tiết thần y chậc chậc lưỡi rồinói:"Quỷ thiếu đạo đức, người tanóitai họa thường dai dẳng ngàn năm mới chấm dứt, ta đây là muốnnóirằng, tương lai con ngươi khẳng định so với ngươi còn là cái tai họa to lớn hơn. Nhìn xem, nếu gặp trường hợp này cái thai thường làkhônggiữ nổi, nhưng con ngươi lạikhôngxảy ra việc gì. Như vậy, xú tiểu tử này chỉ chờ mẫu thân sinh nó ra, sau đó liền làm xằng làm bậy. Ai, dân chúng Tiêu quốc chúng tathậtsựgặp nhiều tai họa."

Dạ Kiêu Tử thản nhiên nhìn ả, ngồi xuống ghế đối diện Đường Vân Nhiễm. Sau đó liền có người nông phụ bưng trà xuân long đỉnh lên. Phong Hàn Lận ngồi xuốngmộtchỗ cáchkhôngxa Dạ Kiêu Cửu.

Dạ Kiêu Cửu đứng lên khỏi ghế, bước tới trước mặt Đường Vân Nhiễmthìdừng lại "Hãy bớtnóinhảmđi, mau cho người đem Trì Lệ Dập dẫn ra đây!" Đường Vân Nhiễm ra sức thoái thác khiếnhắncàng chắc chắn Đường Vân Nhiễmđãlàm gì đó với Trì Lệ Dập.

Đường Vân Nhiễm hèn mọn ngẩng đầu lên, Dạ Liêu Cửu nhìn thấy khuôn mặt đầy sẹo của ảthìchán ghét nhíu mày, nâng chân đá ả vài cái "Ngươi cứ cúi đầu mà đáp lờiđi."

Quân Cơ Lạc đỡ lấy nàng, muốn mang nàng rờiđi, Đường Tứ Tứ cố sứcđiđược vài bước, liền cảm thấy đôi chân run lênkhôngcó lực.

Khóe miệng Dạ Kiêu Cửu nhếch lên trào phúng,hắnnóilạnh lùng " Hy vọng ngươi nhớ kỹ lờinóingày hôm nay. Tốt lắm, trước kia ta dặn ngươi làm chuyện gìthìcứ tiếp tục làm cho tốtđi. Ngươi lệnh cho thủ hạ đem Trì Lệ Dập ra đây."

Dạ Kiêu Tư gật gật đầu đồng ý,hắnxoay ngườinóivới Phong Hàn Lận:"Ngươi phái ngườiđithông báo cho Đường Vân Nhiễm, ta muốn gặp ả."

Phong Hàn Lận lui xuống.

Đôi mắt đào hoa của Dạ Kiêu Tử hơi nheo lại, khuôn mặt mị hoặc như đóa hoaanhtúc hé ra trong đêm tối tươi cườiyêudã,hắnvuốt cằm mình:"Đường Vân Nhiễm này cũng có chút bản lĩnh đó chứ."

Sáng sớm ngày hôm sau, Phong Hàn Lận nhận được tin tức mới nhất có liên quan tới Đường Vân Nhiễm,hắnliền vội vàng chạy tới gian phòng của Hạ Kiêu Tử. Dạ Kiêu Tửđãrời giường rửa mặt xong,hắnđangđứng ở cửa sổ có thể nhìn ra đại môn phủ Cửu Thiên Tuế.

Cho nên, ả mớikhôngdám sai người đem Trì Lệ Dập tới.

hắnlôi Tiết thần y ra khỏi phòng, Quân Cơ Lạcnhẹgiọng hỏi:"Làm sao ngươi biết là con trai? Saokhôngcó khả năng là congái?"

trênmặthiệnlên vẻ bối rối, Quân Cơ Lạc ôm nàng chạy như bay suốt đêm tới gõ cửa y quán của Tiết thần y. Nửa đêm, Tiết thần y bị người ta đánh thức dậy, dụi dụi mắt liền mở miệng mắng mỏ. Khihắnmở cửa rathìliền thấy Quân Cơ Lạc tóc tai bù xù ôm Đường Tứ Tứ,hắntrêu trọc:"Quỷ thiếu đạo đức,khôngphải hơn nửa đêm ngươi mang tiểu nương tửđiđào than đấy chứ? Bằngkhônghai người sao lại ra cái dạng này?"

Khihắnđirồi, khóe miệng Quân Cơ Lạc lộ vẻ tươi cười, cúi đầu,hắndựa vào vách tường, ôm lấy hai cánh tay, bắt đầu tính toán làm thế nào để đối phó với Đường Vân Nhiễm, mới có thể giệt trừ tận gốc rễ ả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiết thần y tỏ vẻ xem thườnghắn, hừ giọng kiêu ngạonói:"Bụng nàngkhôngquá lớn mà lại tròn, thai đạp thường xuyên, mạch đập khá nhanh, căn cứ vào nhiều năm kinh nghiệm của ta, chín phần là con trai." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Quốc chủ... Trì Lệ Dập....Vân Nhiễm sợhắncố chấp khó thuần phục,sẽhại đến quốc chủ!" Đường Vân Nhiễm nhanh chóng kiếm cớ.

mộttrận nổ rung chuyển trời đất, khiến toàn bộ bãi tha ma rung lên, mà chim sống trong rừng cũng bị dọa tới mức đập cánh bay tán loạn...

Trong đôi mắt của Quân Cơ Lạc xuấthiệntia sáng quỷ dị, lúc nàyhắnthấy mìnhđãquá xem thường khả năng phá hoại của Đường Vân Nhiễm. Đúng là người đàn bà lòng dạ độc ác, xem ra đối phó với ả cũng có chút khó khăn.

Lờinóikhôngđứng đắn của Tiết thần y kéo tâm tríđangngao du phương nào của Quân Cơ Lạc trở về. Quân Cơ Lạc bĩu môi, sắc mặt biến hóa kỳ lạ sau đó cườinóivới Tiết thần y:"Lão Tiết, nếu ta là ngươi,hiệntại ta nên lo lắng mới phải, trước kia chỉ có quỷ thiếu đạo đức ta cả ngày gây khó dễ ngươi. Sau này, quỷ thiếu đạo đức lớn là ta cùng quỷ thiếu đạo đứcnhỏsẽcùng đến gây khó dễ ngươi. Chẳng lẽ ngươikhôngbiết là sau này ngươi chính là người đáng thương nhất sao... Đến lúc đó, lão Tiết, ngươisẽphải chịu áp lựcthậtlớn."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 188: Đơn giản là lúc đó phong hoa tuyết nguyệt quá mức tốt đẹp (I)