Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 204: Hai đại nam nhân tâm cơ cẩn trọng!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 204: Hai đại nam nhân tâm cơ cẩn trọng!


Người nọ lui lại mấy bướcnhỏ, lập tức dùng trường đaotrêntay chắn lại roi da, roi da vung lên trongkhôngtrung, lưu loát như mây bay nước chảy sinh độngnhẹnhàng đẩy đầu trường đao nhọn ra.

Mặt mày Trì Hằng Liễu nhẽ nhóm, cười ôn hòanói:"Tốt quá rồi! Nếuhiệngiờ Tứ Tứ ở đây, nhìn thấy hai người hòa thuận nhất địnhsẽrất vui mừng."

"Quân Cơ Lạc, ngươi dám đùa giỡn bổn tọa?" Phong Hàn Lận quát to.

Đôi mắt dịu dàng tinh xảo của Trì Hằng Liễuhiệnlên chút ưu tư,nhẹgiọngnói:"Cửu Thiên Tuế, ngươi có chắc thắng được Phong Hàn Lậnkhông?"

Roi da chuyển động như rắn độc, tấn công tàn khốc ngoan tuyệt người nọ.

Quân Cơ lạc hét lớnmộttiếng, vô cùng tức giận,hắnđoạt lấy trường kích,khôngmộtchút cảm xúc dứt khoát đâm xuyên tới yết hầu của thị vệ chỗ thương môn. Đoạtđimộtsinh mệnh.

Cũng chỉ là thời gian nửa nén hương mà thôi, vìhắnchiếm được ưu thế thiên thời địa lợi nhân hòa,hắnkhôngtin tên hoạn quan này có thể uy h**p tớihắn.mộtkhiđãnhư vậy,hắncũng "khẳng khái"mộtlần xem.

Chương 204: Hai đại nam nhân tâm cơ cẩn trọng!

"Yên tâmđi. Trước khi đến Trần quốc, tađãhứa với Tứ Tứsẽđưa người trở về." Quân Cơ Lạc hái cọng lau ven đường, thổimộtcái, bông lau trắng liền bị gió thổi bayđi. Quân Cơ Lạc hơi nhếch môi, trong mắt thêm chút lo lắng.

Quân Cơ Lạc nhếch khóe miệng, cười lưu manh với Trì Lệ Dập:"Trì tướng quân, trước hết chúng ta vẫn nên nghĩ cách an toàn thoát khỏi nơi nàythìhơn."

Trì Lệ Dậpkhôngđứng vững,trênngườikhôngít vết thương. Trong ba ngườithìTrì Hằng Liễu bị thươngnhẹnhất. Trước đó, mấy tôi tớđitheo Quân Cơ Lạc ngườithìbị trọng thương, người hấp hối. Cho dù chỉ bị vết thươngnhẹnhưng nếu cứ tiếp tục tiêu hao thể lựcthìbọn họ cũngsẽchống đỡkhôngnổi nữa.

Nghe Quân Cơ Lạc nhắc tới con của Đường Tứ Tứ, khóe miệng Trì Hằng Liễu gợi lên nụ cười dịu dàng yếu ớt. Sắc mặt căng thẳng nghiêm nghị của Trì Lệ Dập cũng giảm bớt, trong đầu quanh quẩn hình ảnh mười sáu năm trước lần đầu tiênhắnôm Đường Tứ Tứ bụ bẫm mập mạp.

Trì Lệ Dập được Trì Hằng Liễu giúp tựa vàomộtthân cây bị tuyết bào mòn, Quân Cơ Lạc cũng kéo thân mình đầy thương tích tới đây. Trì Lệ Dập mấp máy cánh môi khô khốc:"Cửu Thiên Tuế, ngươi thế nào? Còn có thể chống đỡ nổikhông?"

Quân Cơ Lạc bật cười, đuôi lông mày đẹp như vẽ nhướn lên:"Cái tính tình thích mạnh miệng của Phong quốc sư khiến bản đốc nhớ tới cậu em vợ của mình. Năm nayhắnmới mười ba tuổi, thích nhất lànóimạnh miệng đấy. Vì thế bản đốc thường phải dạy bảo nghiêm khắchắn,khôngngờ tới tính tình của Phong quốc sư cũngkhôngkhác vớihắnlà bao. Xem ra đêm nay bản đốc cũng rất mong để Phong quốc sư nếm thử mùi vị của thất bại."

Quân Cơ Lạc đứng lên khỏi mặt đất, phủinhẹcỏ dại vướngtrênngười, theo thói quen v**t v* chiếc cằm bóng loáng, sau đó mới đưa hay tay về phía trước, cười lưu manh,nói:"Phong quốc sư,rõràng bản đốc là kẻ yếukhôngcó ai giúp sức, làm sao có thể cho ngài xem cái takhôngcó, tạm thời bản đốckhôngthể cho Phong quốc sư mở mang tầm mắt rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tám ngườiđãbỏ hai người, áp lực của Quân Cơ Lạc giảm bớtđikhôngít. Tuy rằnghắnbị nội thương nghiêm trọng nhưng rốt cục vẫn vỗ về thương thế ở ngực, cười cao ngạo với Phong Hàn Lận.

Phong Hàn Lận nhướn mày,hắncười gằn:"Đúng là kẻ trẻ tuổi vô sỉ ngạo mạn, cũng dám diễu võ giương oai với ta. Được! Bổn tọa muốn nhìn xem rốt cuộc ngươi có chiêu gì mang ra đùa giỡn!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tưởng chừng chỉ trong nháy mắt, Quân Cơ Lạc lại đánhmộtchưởng về phía người nọ. Chưởng này hạ xuống, thân mình người nọ liền bị đánh bay ra khỏi bát quái trận, đập ngãtrênmặt đất.

Có lệnh của Phong Hàn Lận, người tấp kích Trì Lệ Dập và Trì Hằng Liễu cũng tạm thời dừng lại. Phong Hàn Lận ở bên ngoài vòng vây, hướng mấy người tạm thời có thể thở hổn hển, khó chịunói:"Bổn tọa cho các ngươi thời gian nửa nén hương, các ngươi có điều gì cầnnóithìhãynói."

Quân Cơ Lạc vén tay áo lên thản nhiên xoa mặt, cười lưu manh:"Phụ quốc công yên tâm, tạm thờisẽkhôngsao,khôngthể c·h·ế·t được."

"Phong quốc sư, ngài tự xưng là người tinh thông quẻ tượng, bên người lại mang nhiều thị vệ như vậy. Hơn nữa,hiệntại bản đốc, Trì tướng quân, Trì công tử đều bị thương, chẳng lẽ ngay cả thời gian nửa nén hương cũng tiếc hay sao? Ai, xem ra Phong quốc sưthậtsựchỉ là kẻ biếtnóimạnh miệng thôi. Ngay cả thời gian nửa nén hương cũng tiếc rẻ. Thế nào? Ngài sợ ngài chỉ thắng chúng ta nhất thời màkhôngthắng được chúng ta cả đời sao?" Quân Cơ Lạc nhếch khóe miệng, gương mặt tuấn mỹ đầy vẻ khiêu khích tươi cười:"mộtkhi đúng là như vậythìbản đốckhôngcòn lời nào đểnói."

Quân Cơ Lạc cười thản nhiên, dùng lờinóitự diễunói:"Có thể khiến hai vị Trì tướng quân trợ giúp bản đốc, bản đốc bắt đầu thấy bội phục năng lực của mình. Ai, đều là do cha mẹ khéo sinh cả! Nhưngnóiđicũng phảinóilại, ta thựcsựmuốn trông thấy con trai của mình. Ta nhận được tin tức đứanhỏrất giống Tứ Tứ, bụ bẫm mập mạp, thựcsựrất đángyêu... Chờ khi chuyện đêm nay xong xuôi tốt đẹp, chúng ta có thể trở về nhìn đứanhỏ..."

Trong mắt Phong Hàn Lậnhiệnlên tia sáng giảo hoạt,hắnngửa đầu nhìn bầu trời đêm, bầu trời đen kịtkhôngnhìn thấymộttia sáng.

Nhất Nặc đại sư từngnóibuông đượcthìbuông, có cho mới có nhận. Ông nghiêng đầu liếc Quân Cơ Lạcmộtcái, giọngnóicó chút cứng nhắc:"đãđặt tên cho đứa bé chưa?"

Trì Lệ Dập liếc nhìn Quân Cơ Lạcmộtcái, nhất định cố chấpkhônghạ mình,nói:"Ta sao có thể giảng hòa vớihắn, chỉ là trước có thời gian nhàn rỗi nên mới nghĩ ra vài cái tên thôi. Cửu Thiên Tuế ngươi cũngkhôngnên nghĩ qua nhiều."

Editor: Jun


Trì Hằng Liễu nhìn hai người, bất đắc dĩ cườinói:"Được rồi, cha đứanhỏ, ông đưanhỏ, hai người đềukhôngsuy nghĩ quá nhiều. Người nghĩ nhiều là ta. Cứ coi là vậyđi!" Đúng là hai kẻ cố chấpkhôngchịu thừa nhận lòng mình.

nóiđến đây lại phảinói, đều là gả cho nam nhân, muội muộiđãqua đời của ông gả cho cái tên Đường Trọng Nguyên khốn nạn, Đường Trọng Nguyên chưa từng đối xử tử tế với nàng. Mà Tứ Tứ tuy rằng gả chomộttên thái giám giả nhưng tạm thời cũng được hạnh phúc.khôngbiết sau khi lấy máu kiểm tra huyết thống, bọn họ có thoát nạn haykhông.

"Xem ra bổn tọa còn quá nhân từ với ngươi! Vậy nên các ngươi mới dám khinh thường bổn tọa." Phong Hàn Lậnkhônglộ vẻ hờn giận nhếch đuôi lông mày lên, lờinóicủa Phong Hàn Lận cũng khiếnkhôngkhí trở nên ngột ngạt và áp ực hơn.

Quân Cơ Lạc cũngkhôngchịu thua kém, đáp:"Cũng như Trì tướng quânnói, lúc trước bởi vì bản đốc bận quá nên mớikhôngcó thời gian đặt tên cho đứanhỏmà thôi. Vì vậy phụ quốc công cũng đừng nghĩ quá nhiều."

"khôngphải đúng như vậy sao. Chẳng lẽ bây giờ quốc sư mới nhận ra mình bị bản đốc đùa giỡn như khỉ hay sao?" Quân Cơ Lạc vô sỉ cười đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Roi da chuyển động vù vù trongkhôngtrung.hắnở trong vòng vây tám người tập hợp toàn bộ công lực đánh tới thị vệ ở kinh môn, trường đaotrêntay thị vệ dưới ánh trăng phản chiếu ra loại ánh sáng lạnh khiến người ta rùng mình. Quân Cơ Lạc song chưởng tăng lên, bặm chặt cánh môi, tránh né binh khíđangtấn công đồng loạt của bảy người còn lại.

Quân Cơ Lạc cười sáng lạn, có chútkhôngtự nhiên phụ họa lời Trì Hằng Liễu, đáp lời Trì Lệ Dập:"Chúc mừng ông ngoại đứanhỏ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hư!" Quân Cơ Lạc đặt ngón tay lên cánh môi, cười tới quyến rũ khuynh thành:"Phong quốc sư, đừng vội mạnh miệng. Cẩn thận có những chuyện vô cùng kinh ngạc đấy!"

Trì Lệ Dập trầm mặcmộtchút mớinói:"Khi ta bị nhốt trong hoàng cung Trần quốc, có thời gian nhàn nhã liền tiện nghĩ tên cho đứanhỏ. Đến khi trở về ta liệt kê ra cho ngươi và Tứ Tứ, thích tên nàothìđặt."

Trì Lệ Dập hừnhẹ,khôngphản đối cái thân phận mới này, đó cũng là thểhiệnôngđãchâp nhận rồi.

Phong Hàn Lậntrêntay cầm phất trần đứng nơi đó,hắnkhôngthể ngờ tận mắt thấy Quân Cơ Lạc phá được bát quái trận củahắn! Lúc trướchắnta còn bị bát quái trận làm bị thương, thế nhưnghiệntại lại có thể chuyển bại thành thắng, phá trận củahắn, thựcsựkhiến người khác kinh ngạc.

Con ngươi trong suốt như nước suối của Trì Hằng Liễu tỏa sáng rạng rỡ, che miệng cười trộm,nói:"Chúc mừng cha lên chức ông ngoại. Trì Hằng Liễu như người trung gian hòa giải giữa bọn họ.

Phong Hàn Lận bình tĩnh khẽ vuốt chòm râu, nét mặt lạnh nhạt bình thản như mây như gió:"Quân Cơ Lạc, ngươi cũng thấy đấy. Đêm nay các ngươisẽkhôngthể ra khỏi nghĩa trang này."

Bảy người còn lại thấy thế iền đồng loạt vây quanh Quân Cơ Lạc, Quân Cơ Lạc di chuyển rất nhanh giữakhôngtrung, phá xong kinh môn, giờhắnđặt tập trung đối phó với thị vệ ở thương môn. Khổng tước linh b*n r* ám khí phản chiếu ánh trăng tỏa ra ánh sáng sắc lạnh.

Còn về phần Trì Hằng Liễu, tuy rằng tốc độ ra chiêu củahắnnhanh chóng, ra tay chuẩn xác và ngoan tuyệt, có thểnóilà uy h**p địch, nhưng trong trường hợp này nếu cứ tiếp tục đánhthìthể lựcsẽgiảm xuốngkhôngthể chống đỡ được nữa.

Quân Cơ Lạc hơi ngây ra, đáp lời:"Chưa có."

Tay áo của Quân Cơ Lạc phất lênkhôngtrung tạo thànhmộtđường cong đẹp mắt, con mắt đẹp sâu thẳm bí hiểm, sắc mặt hơi thay đổi, đáp:"Phong quốc sư, xem ra cứu tinh của bản đốc đến rồi! Kẻ khắc tinh này lại khắc c·h·ế·t thêm vài người."

hắnvẫn nhếch môi cười, nụ cười tươi cuồng vọngtrênmặthắnkhiến Phong Hàn Lận tức giận đến thiếu chút nữathìbẻ gãy phất trầntrêntay.

Qua thời gian nửa nén hương. Phong Hàn Lận nắm phất trần trong tay chỉ vào Quân Cơ Lạc,nói:"Quân Cơ Lạc, ngươi muốn có thời gian nửa nén hương, bổn tọađãcho ngươi rồi.hiệntại ngươi cũng nên cho bổn tọa mở mang tầm mắtđichứ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Bỗng nhiênmộtloạt tiếng vó ngựa truyền từ bên ngoài nghĩa trang đến.

Trì Hằng Liễu gật đầu phụ họa.

"Chỉ bằng người?" Phong Hàn Lận cho rằng mình nắm chắc thắng lợi đương nhiênkhôngnghe lọt tai lời này của Quân Cơ Lạc.

"Phong quốc sư,thậtsựcó lỗi, cái mệnh dày của bản đốc lại khắc c·h·ế·t vài người rồi, thựcsựxin lỗi." Y bàotrênngười Quân Cơ Lạcđãsớm rách bươm, toàn thân đều đầy những vết thươngnhỏ,mộtđầu tóc đenđãrối tung, so với ngày thườnghắncao cao tại thương, kiêu ngạokhôngai bì nổithìvô cùng tương phản.

Lời này là sao?

"Bản đốc thựcsựkhôngphải người Phong quốc sư ngài có thể khinh thường. Quốc sư, bằngkhôngngài để ta thời gian nửa nén hương, bản đốcsẽđể ngài thấy đêm nay hai bên chúng ta rốt cục ai đùa bỡn ai! Gió đêm lạnh làm rối tung mái tóc Quân Cơ Lạc,mộtbàn tayhắnđặttrênngực, khuôn mặt tuấn mỹ trong bóng đêm nổi bật vài phần quỷ mị khiến người ta phải sợ hãi.

Phong Hàn Lận nhe răng, kỳ quáinói:"Quân Cơ Lạc, ngươi có thể phá bát quái trận của bổn tọa, có thểnóiđây là bản lĩnh của ngươi. Trong lúc này ngươi phải dùng máu thịt mới có thể ứng phó với tám người đó. Nhưng mà nếu quả nhân đổi thành mười tám người, tám mươi người, tám trăm người... Thử hỏi ngươi có bản lĩnh thoát khỏi haykhông?"

Trời đêm hạ ở Trần quốc,khôngbiết từ lúc nàođãcó tuyết rơi.

Tri Lệ Dập chớp chớp mắt:"Chúc mừng ngươi được làm cha. Nhưng lần này ngươi cứu chúng ta trở về, khó tránh những người trong triềusẽlấy máu đứa bé nghiệm thân phận. Huyết thốngkhôngthể lừa gạt người. Đến lúc đó ngươi định tính toán như thế nào?"

Đứa bénhỏnhư vậy, trắng nõn, mềm mịn, vô cùng đángyêu. Khi ông ôm nàng, cái miệngnhỏxinh còn mỉm cười ngọt ngào với ông. Vàomộtkhắc đó, trong lòng ông thầm quyết, hậnkhôngthể tự mình đem những thứ tốt đẹp nhất đến cho nàng.

Trì Lệ Dập khẽ thở dài, sắc mặt hơi thay đổi, cười lạnh nhạt:"Vậy được rồi,hiệntại tất cả đều nghe theo ngươi. Chỉ cần ngươinói, ta và Hằng nhi liền trợ giúp ngươi."

Thời gian trôi quathậtmau. Thoắt cáiđãmười sáu năm trôi qua.hiệntại Tứ Tứ cũngđãlàm mẹ.khôngbiết con của nàng rốt cuộc đángyêunhư thế nào?đãnóiđứanhỏgiống mẹ nó chẳng phải cũng nhưnóitướng mạo đứa bé giống với muội muội dưới cửu tuyền của ông sao? Ai, nếu bây giờ muội muội ông còn sốngthìtốt quá. Như vậy nàng ấyđãđược làm tổ mẫu!

Phong Hàn Lận nghiến răng nghiến lợi, nhe nanhnói:"Quân Cơ Lạc, đêm này bổn tọa nhất định khiến ngươi phải c·h·ế·t!"

Trong mắt Phong Hàn Lận toát lê vẻ đắc ý,hắnnhẹnhàng chuyển rời thân mình, mắt xem xét về hướng thị vệ Trần quốcđangtranh đấu kịch liệt với Trì Hằng Liễu và Trì Lệ Dập. Hai người hợp sức, bởi vì vừa rồi Trì Lệ Dậpđãsử dụng nội lực nênhiệntại ứng phó với đám thị vệ thựcsựlà có chút cố gắng hết sức.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 204: Hai đại nam nhân tâm cơ cẩn trọng!