Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 206: Đoàn tụ ngọt ngào như mật! (II)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 206: Đoàn tụ ngọt ngào như mật! (II)


Đêm nay, bầu trời hoàng thành có mưanhỏtí tách.

Dạ Kiêu Cửu thu ô lại, tỏ ra săn sóc dẫn nàng ta vào trong quán ănnhỏ. Khi hai người tớithìquánnhỏcũngkhôngcó nhiều khách. Dạ Kiêu Cửu chọnmộtchỗ sạchsẽ, lấy khăn mang theo cẩn thận lau chỗ ngồi rồi mới để Mộ Dung Vân Tiện ngồi xuống. Cònhắnthìcứ thế mà ngồi xuống tùy tiện.

Dáng vẻ Dạ Kiêu Cửu thanh tao, trong đôi mắt đào hoa chứa đựng tình cảm lưu luyến. Trong lòng Mộ Dung Vân Tiệnkhôngưa quán ănnhỏnày nhưng nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ của Dạ Kiêu Cửuthìnàng ta chỉ có thể áp chế chán ghét trong bụng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"A Cửa,đãcó ta ở đâythìsẽkhôngcó người Tiêu quốc nào dám gây khó dễ cho chàng. Còn nữa tuy rằng ta là người Tiêu quốc nhưng ta nguyện vì chàng mà có thể làm tất cả... Nếukhôngphải người Tiêu quốcthìtađãsớm muốn rời khỏi Tiêu quốc rồi. Ca ca nhà ta yếu đuối vô dụng bị người khác gây khó dễ, cómộtca ca như vậy, ta muốn phát điên. A Cửu, nếu chàng muốn trở vềthìhãy mang theo ta cùng trở về. Takhôngcho phép chàng cưới nữ nhân khác làm vợ. Chàng chỉ có thể là của ta..." Mộ Dung Vân Tiện l* m*ng v**t v* khuôn mặt tuấn mỹ của Dạ Kiêu Cửu.

Dạ Kiêu Cửukhôngthể nào nghĩ tới rằng kẻhắnđangnghĩ kế đối phóthìhiệntạikhônghề có ở trấn Bạch Hà mà bóng đen kia lại tiến vào gian phòng của Tứ Tứ.

Nhưng cómộtđiểmkhôngđược hoàn hảo đó là khuôn mặt của Dạ Kiêu Cửu quá mức tuấn mỹ nên mỗi lần nàng cùnghắnsánh vai, bên đường từ phu nhân đứng tuổi cho tới nữ tử mới lớn đều dõi mắt theohắnhoặc liếc mắt đưa tình vớihắn. Có mấy lần nữ tử gan lớn thậm chí cònnóimấy câu làm vài cử chỉ với Dạ Kiêu Cửu trước mặt nàng ta.

Mộ Dung Nhược Hông quay đầu lại, nhìn nàng ta rồi thản nhiênnói:"Vân Tiện, muội nghỉ ngơi cho tốtđi. khi nào rảnh hoàng huynhsẽlại tới thăm muội." (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước khi Dạ Kiêu Cửu rờiđicòn nhìn thoáng qua phủ Cửu Thiên Tuế. Thựcsựlà đáng buồn, nữ nhân đó cả ngày ở trong phủ Cửu Thiên Tuế, người củahắnkhôngthể trà trộn vào hạihắnkhôngbiện pháp nào.

Chuyện này khiến Mộ Dung Vân Tiện rất bất mãn, nàng ta xem trọng nam nhân nàythìhắnchính là vật sở hữu của nàng, nữ nhân nào dám động vàothìnhất định nàngsẽkhôngkhách khí với kẻ đó.

Mộ Dung Vân Tiện nhấc chân đuổi theo, Dạ Kiêu Cửuđicàng nhanh cuối cùng biến mất trong bóng đêm.

Dạ Kiêu Cửu lắc lắc đầu:"Tiện nhi, sau khi ta trở về rồithìnàng cũng vẫn phải sốngthậttốt.trênđời này vẫn còn rất nhiều nam nhân tốt."

Sau khi trở về, Mộ Dung Vân Tiện đổ bệnh, hơn nữa còn là bệnh rất nghiêm trọng. Mộ Dung Nhược Hồng khi biết nàng ta phát sốtthìở bên giường nàngmộtđêm, suốtmộtđêm này, nàng ta hôn mê đều la hét gọi người tên "A Cửu".

Dạ Kiêu Cửu khẽ thở dài, xoay đầuđi, giận giữnói:"Tiện Nhi, thôiđi. Chúng ta chỉ có duyên nhưngkhôngcó phận."

"Nàng làm sao vậy?khôngcó việc gì chứ?" Dạ Kiêu Cửu như thể thoát ra khỏi tâm tư của mình cúi đầu nhìn Mộ Dung Vân Tiện mới pháthiệncả người nàng ta đẽ bị nước mưa làm ướt hết. Dạ Kiêu Cửu cởi áo ngoài khoác lên người nàng ta.

Mộ Dung Nhược Hồng thở dài, buồn rầu liếc mắt trách cứ Mộ Dung Vân Tiện rồi liền rời khỏi tẩm điện. Đợi khi Mộ Dung Nhược Hồng sắpđira tới cửa, lờinóichanh chua của Mộ Dung Vân Tiện truyền tới:"Hoàng huynh, huynh khiếp nhượckhôngcó năng lực như vậy khiến Vân Tiện cảm thấy vô cùng mất mặt. Nếu như huynh vẫn sợ Quân Cơ Lạc, ta nghĩ ta... Sau này tasẽgả cho Trần quốc Dạ Kiêu Cửu... Vân Tiện thàn làmmộtphu nhân khí phách l* m*ng còn hơn là yếu đuối vô dụng như huynh..."

Dạ Kiêu Cửu quay đầu lại nhìn về hướng phủ Cửu Thiên Tuế, Dạ Kiêu Cửuâmtrầmnói:"Cụ thể đoàn người Quân Cơ Lạcđangđitới nơi nào?"

"Vằn thắn trong tiệm này rất ngon, hôm nay ta đưa nàng tới thưởng thức."

"khôngđược! Chàngkhôngđượcđi! A Cửu, chàngkhôngđượcđi!" Vừa nghehắnnóisẽcưới nữ tử khác làm vợ, tính tình công chúa của Mộ Dung Vân Tiện lập tức phát tác, dùng mệnh lệnh ép buộc Dạ Kiêu Cửu.

"Giúp ta chuẩn bị ngựa, ta tự mìnhđimộtchuyến." Dạ Kiêu Cửunóilạnh lùng.

"A Cửu,khôngđược. Chàngkhôngđược rờiđi!" Mộ Dung Vân Tiện kéo tay Dạ Kiêu Cửu,đãgần nhưkhôngkhống chế được cảm xúc. Nàng ta luôn luôn muốn cậy mạnh cướp đoạt những gì nàng ta muốn, trong lòngđãnảy lênmộtchủ ý. Dạ Kiêu Cửu ngăn lại cánh tay nàng tađanggiữ lấy cánh tay mình, thâm tình bề ngoàikhôngtới sâu trong đáy mắt.hắnnóivẻ tiếc nuối:"Tiện nhi, hãy cố quên tađi. Chúng ta quen nhau cũng chưa được bao lâu, sau này nàngsẽquên ta thôi. Ta là người Trần quốc, đây làsựthậtmãi mãikhôngbao giờ thay đổi. Sớm muộnmộtngày nào đó Trần quốc và Tiêu quốc cũngsẽxảy ra chiến tranh, tuy rằng ta là..."

Vằn thắn nóng hổi nhanh chóng được mang lên, Dạ Kiêu Cửu săn sóc lấy giúp nàng ta đôi đũa rồi cúi đầu xuống ăn. Động tác lúc ăn củahắntao nhã thong dong, Mộ Dung Vân Tiện nhìn chằm chằm bát mì vằn thắn trước mắt mình nhưngkhônghề cảm thấy ngon miệng.

Trong màn mưa bụi mênh mông, Mộ Dung Vân Tiện cảm thấy khi Dạ Kiêu Cửu rờiđithìcũngđãđem theo lòng nàng tađimất.

Dạ Kiêu Cửukhôngnóitênthậtcủa mình với Mộ Dung Vân Tiện mà chỉ bảo nàng ta gọihắnlà A Cửu.

Gió lạnh thổi vù vù xộc vào từ ngoài cửa sổ, Dạ Kiêu Cửu đột nhiên quay đầu, ánh nến dập dờn chiếu lên khuôn mặt mị hoặc củahắn, sát khi tăng vọt:"Sao lại thế?hiệngiờ mấy người Quân Cơ Lạcđangđitới đâu?"

"Hoàng huynh, thừa dịp Quân Cơ Lạckhôngcó ở đây, chúng ta bắt Đường Tứ Tứđi. Như vậy sau khi Quân Cơ Lạc trở về, chúng tasẽlấy Đường Tứ Tứ uy h**p Quân Cơ Lạc." Mộ Dung Vân Tiện lau khô nước mắttrêngương mặt, mở miệngnói.


"Trấn Bạch Hà!" Bóng đen đáp"Mấy người bọn họ đều bị thươngđangnghỉ tạm tại khách đ**m trong trấn Bạch Hà. Người của chúng takhôngvào được nhưng có thể nhìn thấy hai cha con Trì Lệ Dập và Trì Hằng Liễu."

Sắc mặt Mộ Dung Vân Tiện trầm xuống, tính tình công chúa phát tác, gắt lên với Mộ Dung Nhược Hồng:"Hoàng huynh, muộikhôngthể chịu đựng nổi nữa, muộisẽtự mình tìm cách,khônglàm phiền hoàng đế có vạn kỵ binh hầu hạ như huynh nữa."

Mộ Dung Vân Tiện thầm trách cứ Dạ Kiêu Cửu nhưng nàng ta chỉ có thể đem oán hận trút lên người hoàng huynh "vô dụng" của mình.

"Hắt xì!" Nàng ta hắt xìmộtcái.

Mộ Dung Vân Tiện ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Nhược Hồng, vìmộtđêmkhôngchợp mắt mà hai bầu mắt dưới củahắnđãthâm đen, vì vậy mà Mộ Dung Nhược Hồng so ra kém cỏi hơn Dạ Kiêu Cửu càng nhiều.

Kiếp trướchắnbịmộtnữ nhân lừa mất cả đời, kiếp nàyhắnsẽkhôngtin tưởng lờinóicủa nữ nhân nữa. Nhất là nữ nhân như Mộ Dung Vân Tiện.

Editor: Jun

Lòng Mộ Dung Vân Tiện chua xótkhôngngớt, lời của Mộ Dung Nhược Hồngkhôngkhiến nàng ta cảm động, ngược lại trong lòng nàng ta lại càng thêm oán hận. Thầm oánhắnlàm hoàng huynh màkhôngcó năng lực,rõràng là hoàng đế mà việc gì cũng phải xem sắc mặt của Quân Cơ Lạc, làm hại hoàng muội như nàng ta bị Quân Cơ Lạc tùy ý sắp đặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

trênngã tư đường, Dạ Kiêu Cửu và Mộ Dung Vân Tiện thong thả sánh bước. Dạ Kiêu Cửu nghiêng chiếc ôtrêntay về phía nàng ta, cười quyến rũ:"Cố gắng kiên nhẫn thêm chút nữa rất nhanhsẽtới nơi."

Tuy rằng Mộ Dung Nhược Hôngkhôngbiết hoàng muội bị ai làm tổn thương nhưng đêm qua trông chừng, nghe thấy lời nàngnóimê gọi tênmộtnam nhân,hắnliền đoán đượcmộtchút. Mộ Dung Nhược Hồng diu dàng an ủi:"Vân Tiện, hoàng huynh hứa với muội khi Cửu Thiên Tuế trở về nhất địnhsẽgiúp muội cầu xinmộtcuộc hôn nhân tốt. Tuy rằng Hoàng huynhkhôngthể làmmộthoàng đế tài giỏi nhưng tuyệt đốisẽkhôngkhiến muội phải chịu ủy khuất.

Dạ Kiêu Cửu phất tay áo thản nhiên rờiđi. Nơi nàyđãkhôngcó chuyển biếnthìhắnđành phải kiên trìđiđấu với cái kẻ đánh đâu thắng đókhôngcó gì cản nổi - Quân Cơ Lạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Dạ!" Bóng đen đáp lời.

Chương 206: Đoàn tụ ngọt ngào như mật! (II)

"Nơi này ư?" TừnhỏMộ Dung Vân Tiệnđitheo Mộ Dung Nhược Hồng, tuy Mộ Dung Nhược Hồng phải chịu nhiều khổ cực nhưng lại vô cùngyêuthương muội muội duy nhất củahắncho nên chưa hề để nàng ta phải chịu khổ cực.

Mộ Dung Nhược Hồng bị đề nghị của nàng ta dọa,hắnvội vàng lấy tay che miệng nàng ta lại,mộtlần nữa nhắc nhở nàng ta:"Vân Tiện, sau nàykhôngbao giờ đượcnóinhư vậy nữa. Cửu Thiên Tuế là người rất đáng sợ, nếu chúng ta bắt Đường Tứ Tứ, sau khihắntrở về chắc chắnsẽlột da hai huynh muội chúng ta. Hoàng huynh thựcsựkhôngdám tưởng tượng tới, muội cũng nên tiếc cái mạng mình chứ."

Vì vậy nàng ta quyết định mau chóng biến nam nhân này thành người của mình.

Lúc này hai ngườiđangở trong ngõnhỏkhôngngười, Mộ Dung Vân Tiện cắn c*n m** d***, đột nhiên dùng sức đẩy Dạ Kiêu Cửu dựa vào vách tường bên cạnh, chiếc ô trong tay Dạ Kiêu Cửu rớt xuống đất, Mộ Dung Vân Tiện mở to đôi mắt to tròn đen láy, như thể tuyên bố quyền sở hữu của mình với Dạ Kiêu Cửu:"A Cửu, ta mặc kệ chàng là người Trần quốc hay người Tiêu quốc, ta thích chàng, ta muốn gả cho chàng. Chàng sinh ra chỉ có thể là nam nhân của ta, takhôngcho phép chàng cưới nữ nhân khác. Cũngsẽkhôngcho phép nữ nhân khác được chạm vào chàng!"

Dạ Kiêu Cửu dừng bước chân, quay đầu lại, bóng đêmđãbuông xuống khuôn mặt mị hoặc đủ để Mộ Dung Vân Tiện mê muội, hăn nở nụ cười tươi:"Tiện nhi, nàng nhớ bảo trọng. Chúng ta... sau này còn gặp lại!"

Mộ Dung Vân Tiện chưa từng mê đắmmộtnam nhân như lần này. Dung mạo nam nhân này tuấn mỹ, cáchnóinăng lạikhônghề tầm thường, ởhắntoát lên khí chất bá đạo tự nhiên càng thêm phần quyến rũ.

Dạ Kiêu Cửu khép đôi mắt đào hoa, sâu trong đáy mắthiệnlên tia châm chọc.

Vừa nghe thấy Dạ Kiêu Cửunóiphải rời khỏi, Mộ Dung Vân Tiện hấp tấpnói:"A Cửu, chàngđirồi sau này có trở lạikhông?"

Mộ Dung Vân Tiện dựa sát b* ng*c m*m m** đẫy đà lên người Dạ Kiêu Cửu, khuôn mặtnhỏnhắn ngượng ngùng, hai gò má xinh đẹp ửng hồng lộ ra bộ dáng đ*ng t*nh quyến rũ nam nhân.

Hết đêm rồi lại ngày, lúc này Dạ Kiêu Cửuđangđứng ở gian khách đ**m có cửa sổ đối diện phủ Cửu Thiên Tuế có thủ vệ canh giữ nghiêm ngặt.mộtcơn gió lạnh thổi qua, phía sau Dạ Kiêu Cửu xuấthiệnmộtbóng đen.

Khi trở về, Trong lòng Dạ Kiêu Cửu đầy toan tính bướcđithong dong. Mộ Dung Vân Tiện lại cố ýkhôngđivào trong ô, mưa rơi tí tách khiến quần áo nàng ta ướt nhẹp khiến làm cho nửa ngườitrêncủa nàng ta nhưẩnnhưhiện.

Thíchhắn? Ha ha, chỉ sợ làkhônghẳn. Đây chỉ là d*c v*ng của nàng ta mà thôi.

hắnnhanh chóng cất bước rờiđi, Dạ Kiêu Cửu đột nhiên cảm thấy bản thân bày kế Mộ Dung Vân Tiện chính làđãủy khuấthắn, khiếnhắnphải chịu thiệt thòi. Nếu để cho nữ nhân này sinh đứa con củahắnthìsợ rằng giang sơn Trần quốcsẽkhôngthể giữ được. Mộ Dung Vân Tiện ở phía sau hét lên:"A Cửu, chàngkhôngđược phépđi... Ta đưa chàngđigặp đại ca của ta, chàng chỉ có thể cưới mình ta..."

Có câu miếng ăn đến miệngkhôngăn là dại. Nhưng Dạ Kiêu Cửu nhìn thấy nụ cười quyến rũ của Mộ Dung Vân Tiệnthìchỉ cảm thấy vô cùng ghê tởm.hắnđẩy nàng ta ra,trênmặt cố nặn ramộtnụ cười,nóithản nhiên:"Tiện nhi, chúng ta đừng như vậy nữa. Tuy rằng ta chưa thấy diện mạo của nữ nhân kia nhưng làmộtngười Trần quốctrênngười ta tất mang trọng trách. Ta nhất định phải cưới nữ tử kia làm vợ. Vậy nên takhôngthểkhôngbằng cầm thù mà chạm vào nàng."

Bóng đen kia cúi đầu, cung kính đáp:"Quân Cơ Lạc dùng kế bắt quốc sư.hiệntại đoàn người bọn họđangđịnh nhanh chóng trở về Tiêu quốc. Bởi vì quốc sư còn ở trong tay bọn họ nên người chúng takhôngdám tấn công bọn họ."

Mộ Dung Vân Tiện ngẩng đầu nhìnhắnđãướt nửa bả vai, cúi đầu,nhẹnhàng gật gật đầu. Hai người lại tiếp tụcđithêmmộtđoạn đườngthìtới trướcmộtquán ănnhỏcó vẻ đơn sơ rách nát. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mộ Dung Vân Tiện hừ lạnh,khôngthèm để ý tới lời củahắn.

"A Cửu, ta cảm thấykhôngthích nênkhôngăn đâu." Trước khi Dạ Kiêu Cửu kịpnóigìthìnàng tađãtìm cớ cho mình. Nụ cườitrênmặt Dạ Kiêu Cử chợt tắt, chậm rãi buông đũa xuống, nhìn nàng ta:"Tiện nhi, bữa ăn hôm nay có thể là bữa ăn cuối cùng chúng ta có thể ăn với nhau. Nàng cũng biết ta là người Trần quốc.hiệnnay Trần quốc và Tiêu quốc mâu thuẫn như nước với lửa. Ta phải trở về hoàn thành sứ mệnh của mình."

Qua ngày hôm sau, bệnh của nàng tađãđỡ nhưng vẫn ởtrêngiường rầu rĩkhôngvui như trước. Mộ Dung Nhược Hồngkhôngngừng khuyên nhủ nhưng Mộ Dung Vân Tiện nghekhônglọt lời nào.

Dạ Kiêu Cửu mím môi, khẽ thở dài, lắc đầunói:"Trần quốc là nhà của ta, sau khi về đó tasẽtrở lại đây, nhưng chẳng qua là để đến Tiêu quốc cưới vợ... Trong nhàyêucầu ta phải lấymộtnữ tử Tiêu quốc làm vợ."

Hoàng huynh, muội rất đau khổ..." Mộ Dung Vân Tiện khóc nức nở rồi ôm chầm lấy Mộ Dung Nhược Hồng.

Vì vậy khi Mộ Dung Vân Tiện nhìn thấy chỗ dơ bẩn đơn sơ trước mắtthìnàng ta nhíu mày khinh ghét.

Trước kia, Mộ Dung Vân Tiện cảm thấy Trì Hằng Liễu vô cùng được nhưnghiệngiờ nàng ta cảm thấy Dạ Kiêu Cửu mới là nam nhân hoàn hảo nhất.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 206: Đoàn tụ ngọt ngào như mật! (II)