Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 220: Hứa với nàng ta sẽ trở về! (II)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 220: Hứa với nàng ta sẽ trở về! (II)


Tiết thần y ấn nhân trung của nàng, châm cứu cho nàng, hy vọng nàng có thể tỉnh lại. Nhưng dùhắncố gắng thế nào cũngkhôngthể làm cho Đường Tứ Tứ cử động.hắnoán thán, kéo Trì Hằng Liễu quamộtbên, giọngnóibi thương:"khôngcó cách nào nữa rồi, phỏng chừng nàng chịu đả kích quá nặng nề...khôngmuốn tỉnh lại đối mặt vớisựthực Quân Cơ Lạcđãrađi."

"Tiết thần y, làm ơn phiền ngài chăm sóc biểu muội ta..."

Sau khi Mộ Dung Vân Tiện biết được tin tức nàythìsao có thểkhôngvui mừng. Đường nhiên theo thất công chúa Tiêu quốc cao quýthìquyết địnhđigặp Dạ Kiêu Cửusẽchấm dứt chuỗi bi kịch của nàng tahiệnnay.

"Quỷ thiếu đạo đức, ngươithậtkhôngphúc hậu... Trước đó ngươirõràng đáp ứng tamộttháng sau ta có thểkhôngcần tiếp tục quan tâm Đường Tứ Tứ nữa. Nhưnghiệntại ngươi lại như vậy mà bỏđi, ta mặc kệ... Dù gì ta cũngsẽchỉ chăm sóc nàngmộttháng mà thôi,mộttháng sau nàng và nhi tử sống hay c·h·ế·t cũngkhôngliên quan tới ta..."

Vội vàng dùng tay áo lau nước mắt, muốn để cho mìnhkhôngcó vẻ yếu đuối nhưng nước mắt lại trào ra càng ngày càng nhiều... Cuối cùng cả khuôn mặthắnđều ướt nhẹp...

Thẩm Hoa Dung vỗ về tay nàngnhẹnhàng an ủi khuyên bảo.trêngiường, Đường Tứ Tứ cũng vẫn như trướckhônghề nhúc nhích.

Hai cánh tay Đường Tứ Tứ ôm chặt Tiểu Xú Xú vào trong ngực, vẻ mặt tái nhợt tràn đầy sợ hãi. Người ướt sũngnhỏnước tí tách. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng khóc oa oa non nớt khiến Trì Hằng Liễu càng thêm đau lòng cho đứa cháunhỏtuổi vừa mấtđiphụ thân.

"Quân Cơ Lạc, cái kẻ đáng ghét nhà ngươi, ngươi làm sao có thể cứ như vậy mà c·h·ế·t?"

Trì Lệ Dập còn muốn răn dạy thêm Đường Tứ Tứthìbị Thẩm Hoa Dung đuổi ra ngoài. Chờ khi Trì Lệ Dậpđira khỏi phòng, Thẩm Hoa Dung xoay người lại, duỗi cánh tay ôm mẫu tử Đường Tứ Tứ vào trong lòng.

"Cậu, Quân Cơ Lạcđãhứa với consẽquay trở lại...hắnsao có thể thất hứa như vậy...hắnlà kẻ lừa đảo... Con ghéthắn... ô ô..." Nghĩ tới nhiều chuyện trước đây với Quân Cơ Lạc, nàng khóc tới mức nghẹn, thiếu chút nữa ngay cả thở cũngkhôngthở nổi.

Đêm đó Trì Lệ Dập biết được tin Đường Tứ Tứ biến mất, ông phái thủ hạâmthầm tìm kiếm Đường Tứ Tứ. Vốn ông định tự mìnhđira ngoài tìm nhưng lại bị Mộ Dung Nhược Hồng triệu hồi vì chuyện nghênh đón hoàng đế Trần quốc Dạ Kiêu Cửu, nhất thờikhôngthể từ chối đành phải nghe theo.

Tiểu Xú Xúthậtđáng thương, nó cũngkhônghiểu nổi hôm nay người lớn rốt cục có chuyện gì nhưng nó có thể chắc chắn đứa trẻ con như nó lại bị người lớn lấy ra mà chèn ép rồi.

Thẩm Hoa Dung nâng chén trà lên uống nhưng lại cảm thấy vô vị.

trênthực tếhắnnhìn thấy tình trạng của Đường Tứ Tứthìcũng thương tâm vụng trộm rơi lệ. Quỷ thiếu đạo đức sao có thểnóichết là c·h·ế·t được? Quân Cơ Lạc là cái đồ trúng thối... Sau nàykhôngcòn có người cùnghắnchêm chọc cười đùa, nửa đời sau củahắnsẽbuồn chán tới cỡ nào?

Tiểu Xú Xú tồn tạikhônglúc nàokhôngnhắc nhở nàng những điều ngọt ngào với Quân Cơ Lạc.

Trong tiệc tối, ca múa mừng cảnh thái bình. Tiệc tốiđãcử hành hơnmộtnửa thời gian, đột nhiên Dạ Kiêu Cửu nâng chén đứng lên khỏi chỗ ngồi,hắnnói:"Mộ Dung huynh, ta sớm được nghe thất công chúa Trần quốc băng thanh ngọc khiết, có thểnóinhư tiên nữtrêntrời hạ phàm. Ta nghe được vậy tâm tư khao khátđãlâu. Lúc này đây ta đặc biệt tới Tiêu quốc là vì muốn tự mình nghênh thú thất công chúa làm hoàng hậu, hy vọng Mộ Dung huynh có thể giúp ta thành toàn, cho thất công chúa ra diện kiến để ta có thể chiêm ngưỡng dung nhan." Mộ Dung Nhược Hồng chán ghét Dạ Kiêu Cửu,hắnsao có thể để Mộ Dung Vân Tiện xuất đầu lộ diện gặp Dạ Kiêu Cửu. Nhưng lạikhôngnhư mong muốn củahắn. Mộ Dung Vân Tiệnđãphái thi nữđinhìn diện mạo của Dạ Kiêu Cửu rồi đem chuyện mình pháthiệnnóilại với Mộ Dung Vân Tiện.

Thẩm Hoa Dung vươn taynhẹnhàng vỗ về đầu nàng, trong lòng thầm cầu nguyện Đường Tứ Tứ có thể mau chóng bình phục.

Tuy Tiết thần y la hét mắng mỏ Quân Cơ Lạc nhưng những lời cuôi cùng vẫnkhôngthể nào thốt ra khỏi miệng.hắnbi thương chùi nước mắt, trong lòng chỉ có toàn đau thương...

"Con...khôngđưa!" Đường Tứ Tứ choáng váng, thể lực cả người có vẻ nhưkhôngthể chống đỡ thêm. Nhưng Trì Lệ Dậpkhôngmềm lòng với nàng, ông hung ác đoạt lấy đứanhỏtừ trong lòng nàng, đẩy ngã Đường Tứ Tứ, ôm lấy đứanhỏnhanh chóng rời khỏi phòng.

Tại cửa, Trì Lệ Dập đột nhiên được quản gia dẫn tới. Trước đó ở bên ngoài Trì Lệ Dậpđãnghe được tin tức về Đường Tứ Tứ. Thẩm Hoa Dung và Trì Hằng Liễu nhìn thấy ôngthìgiống như nhìn thấy cứu tinh.

thìra A Cửu chính là hoàng đế Trần quốc Dạ Kiêu Cửu!

Nay ngọt ngào này lại hóa thành độc dược độc nhất, từng chútmộtăn mòn lòng nàng, thân thể nàng c·h·ế·t lặng tàn phá những ý niệm tốt đẹp.

Đường Tứ Tứ vội vàng đứng dậy khỏi sàn nhà, nhanh chóng tóm lấy góc áo bào của Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập lạnh lùng vô tình, nâng tay dùng sức đánh lên gương mặt trắng bệch của Đường Tứ Tứ.

Quân Cơ Lạc dùng nhu tình củahắnxây cho nàngmộttòa thành, khitrênthế giới nàykhôngcònhắn, thế giới của nàng cũngkhôngcòn màu sắc nữa.

Trong phòng, Thẩm Hoa Dung và Trì Hằng Liễu nhìn nhau. Hai người cũngkhôngbiết phải làm sao với Đường Tứ Tứ. Trì Hằng Liễu suy nghĩmộtlát liền nhờ Thanh Nhi bế Tiểu Xú Xú lại đây. Thanh Nhi nhanh chóng bế Tiểu Xú Xú tới.khôngbiết có phải Tiểu Xú Xú cảm nhận được người lớn có tâm trạngkhôngtốt haykhôngmà rúc trong lòng Trì Hằng Liễu vẫnkhôngthôi khóc.

Thẩm Hoa Dung thựcsựkhôngnghe nổi nữa, Quân Cơ Lạc vừa rađiđể lại mẹ góa con côi bọn họ, là nữ nhân sao có thể dễ dàng vượt qua?

"Lúc trước tanóingươikhôngđược sinh hạ con của Quân Cơ Lạc nhưng lúc ấy ngươi nhất địnhkhôngnghe lời ta, quyết tâm muốn sinh con chohắn... Bây giờthìtốt rồi, Quân Cơ Lạcđãchết...hắnđãkhôngcòn, kẻkhôngcó tiền đồ như ngươi cũng lại chỉ muốn tìm tới cái c·h·ế·t...nóicho ngươi biết. Cho dù ngươi cóđitheo Quân Cơ Lạc... Người làm cậu như ta cho tới mợ và biểu ca cũngsẽkhônggiúp ngươi nuôi đứanhỏđâu... Chính mình làm rathìphải tự mình giải quyết. Đừng tưởng rằngkhôngcó Quân Cơ Lạcthìtất cả ngườitrênđời này đềusẽnhân nhượng cho ngươi..."

Trả lờihắnchỉ cósựyên lặng.

Cơtrênmặt Trì Lệ Dập gồng cứng cũng hơi hơi mềm lại, nhưng giọngnóivẫn hung ác bá đạo:"Đường Tứ Tứ, khi ngươi vẫn là cháu của Trì Lệ Dập tathìhãy lau khô nước mắt là đứng lên. Đồkhôngcó tiền đồ, vìmộtnam nhân mà lại khóc sướt mướt như vậy, ngay cả con trai cũngkhôngcần. Đường Tứ Tứ, có người cháu như ngươi thựcsựkhiến ta cảm thấy mất mặt. Nhanh ôm con ngươi trở vềđi..." Ông khô khannóixong lại quở trách:"Mẫu tử các ngươi, lại vìmộttên nam nhân làkhôngcó tiền đồ gào khóc, đúng là tiểu nhân, bị quát vài tiếng cũng khóc... Hai mẫu tử như vậy sau nàysẽsống như thế nào?"

Đường Tứ Tứ cúi đầu, khóe miệng lộ chút tươi cười tuyệt vọng.

Tướng mạo hoàng đế Trần quốc Dạ Kiêu Cửu phong lưu phóng khoáng, khí thế tà mịyêudã, giơ tay nhấc chân đề tỏa ra khí phách đế vương.hắnđứng chungmộtchỗ với Mộ Dung Nhược Hồng tự nhiên lấn át Mộ Dung Nhược Hồng.

Trì Lệ Dậpkhôngchờ nàngnóixong liền duỗi tay đẩy Thẩm Hoa Dung ra. Thẩm Hoa Dungkhôngchịu, hai người giằng co, Tiểu Xú Xú ở giữa hai người chỉ có thể oa oa khóc lớn vô cùng đáng thương.

Trì Lệ Dập ôm lấy Xú Xú làm bộ như muốn ném nó ra cửa. Thẩm Hoa Dung vội vàng chạy nhanh tới ngăn lại, Trì Lệ Dập lớn tiếng quát tháo, dứt khoát đẩy Thẩm Hoa Dung ra. Thẩm Hoa Dungkhôngcòn cách nào khác liền vội vàng chạy tới trước giường Đường Tứ Tứ hô:"Tứ Tứ, cậu của con bị điên rồi, chuyện gì cũng có thể làm ra được. Nếu conkhôngđem Xú Xú rờiđithìcũngkhôngai có thể giúp ta..."

"Hằng nhi, hay là con cứ phái ngườiđitìm thử xem. Tứ Tứ bây giờ khiến ta thựcsựrất lo lắng nósẽlàm chuyện gì đó điên rồ."

Trì Hằng Liễu im lặng gật gật đầu.

Tiếng khóc của Tiểu Xú Xú xem lẫn với giọngnóikhuyên nhủ của Trì Hằng Liễu vọng lại bên tai Đường Tứ Tứ, nhưng với Đường Tứ Tứ, toàn bộ thế giới của nàng đềuđãsụp đổ từ khi biết tin về Quân Cơ Lạc.hiệntại với nàng, cuộc sốngđãkhôngcòn ý nghĩa nữa rồi, những lời này của Trì Hằng Liễu cũngkhôngthể giúp nàng có thêm ý chí sống sót mà tỉnh lại.

Trì Lệ Dậpnóirất nhiều lời nghiêm khắc kỳthậtlà muốn k*ch th*ch Đường Tứ Tứ hy vọng nàng có thể tỉnh lại, sớm vượt qua đau thương. Mi mắt Đường Tứ Tứ nằmtrêngiường rốt cục giật giật, rồi sau đó chậm rãi mở ra, kinh ngạc nhìn chằm chằm nóc nhà.

"Trì Lệ Dập! Tứ Tứ là cháugáiông đó!khôngphải đổ thêm dầu vào lửa! Ông vẫn nên hạ hỏa bớtđi."

Trong biệt viện hẻo lánh của phủ Cửu Thiên Tuế, Tiết thần ykhôngcố kỵ nữa mà lớn tiếng khóc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ps: Chương tiếp theo Cửu Thiên Tuếsẽxuấthiện.

Đường Tứ Tứ, đứanhỏlà ngươi quyết tâm sinh ra. Nếu ngươi cảm thấy bây giờkhôngcó Quân Cơ Lạc ngươikhôngnuôi được đứanhỏthìbây giờ ta để cho người ta g**t ch*t nó... Dù sao Trì Lệ Dập ta sức lựcđãkém cỏi,khôngbảo vệ được ngươi và đứanhỏ..."

Thẩm Hoa Dung nhìn thấy nàng cử động, vui mừng nhanh chóng xoay người kéo Trì Hằng Liễu rờiđi. Trì Hằng Liễu lánh ra ngoài, giọngnóicủa Trì Lệ Dập càng thêm tuyệt tình chậm rãinói:"Đường Tứ Tứ, ngươi là kẻkhôngcó tiền đồ.khôngphải chỉ làmộtnam nhân thôi sao,khôngcóhắn... mặt trờikhôngphải vẫn mọc hay sao? Người cậu này muốnnóivới ngươimộtcâu, Quân Cơ Lạc mất, người trước kiahắnđắc tội nhất địnhsẽtìm tới mẹ con hai người mà báo thù...hiệntại bộ dạng ngươi như cái xác c·h·ế·t khô ta nghĩ những người đósẽrất vui mừng đó...

Sắc mặt Trì Lệ Dập càng ngày càng trầm xuống, Thẩm Hoa Dung ở bên cạnh mơ hồ cảm thấykhôngthích hợp, vừa địnhnóiít lời với Trì Lệ DậpthìTrì Lệ Dậpđãnhưmộttrận gió lao ra khỏi phòng.khôngbao lâu sau Trì Lệ Dậpđãtrở lại trong tay còn xáchmộtthùng nước. Thẩm Hoa Dung thét chói tai, Trì Lệ Dập đổ cả thùng nước lạnh lên Đường Tứ Tứđangnằmtrêngiường.

Buổi tối.

mộtngười,mộttòa thành.

"Thực xin lỗi, tađira ngoàimộtchút..." Rốt cục Tiết thần ykhôngkhắc chế được cảm xúc chính mình đành dùng giọngnóinghẹn ngàonóivới Trì Hằng Liễu, sau đókhôngthèm quan tâm gì nữa hấp tấp chạy ra khỏi gian phòng.


Thẩm Hoa Dung ngồi bên cạnh giườngnhẹnhàng khuyên nhủ:"Tứ Tứ, mợ biết conhiệntại rất khó vượt qua... Hãy nghe tanói...hiệntại conkhôngchỉ là nương tử của Quân Cơ Lạc, con còn là mẫu thân của Tiểu Xú Xú. Bây giờ con nằm đây, Tiểu Xú Xú biết làm sao bây giờ? Nó cònnhỏnhư vậy, nếu con có mệnh hệ gìthìnó biết phải làm sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu Xú Xú khócmộtlúctrêngiường thấykhôngai để ý tới mìnhthìnó đặt mông an vịtrêngiường, tiếng khóc càng to thêm. Thẩm Hoa Dung nhịnkhôngđược liền ôm lấy Tiểu Xú Xú dỗ dành.

Trì Lệ Dập bình tĩnh hung ác tiến lên, duỗi tay định đoạt lại Tiểu Xú Xú:"Xem bộ dạng ngươi xem, đúng là sốngkhôngbằng c·h·ế·t, Xú Xú theo ngươi cũngkhôngcó được những ngày tốt đẹp. Mau đưa đứanhỏcho ta..."

Còn nữa, tuy rằng lần nàohắncũng la hétnóichờ khi quỷ thiếu đạo đức c·h·ế·t,hắnphảiđikhách đ**m Vân Phúc, nhưng...hiệngiờhắnhận c·h·ế·t bản thân mình, đều do cái miệng thối củahắn....

"Tứ Tứ, mợ biết con nghe thấy được lời mợnói. Ngoan, nghe ta, hãy tỉnh lạiđi..."

"Trì phu nhân, Trì công tử, hai ngườikhôngnên sốt ruột, tasẽcố hết sức..."

Trì Lệ Dập đứng lại tại chỗ, tuytrênmặt vẫn như trước duy trì vẻ nghiêm khắc. Trong nháy mắt nhìn thấy nàng khóc sướt mướt như vậythìôngkhôngnhịn được tiến lên an ủi nàng.

Đột nhiên Đường Tứ Tứ từ từtrêngiường ngồi dậy, tóc tai nàng rối bù, bật dậy khỏi giường, nàngđitới trước mặt Trì Lệ Dập và Thẩm Hoa Dung, đoạt lấy đứanhỏtừ trong lòng Trì Lệ Dập.

"Tứ Tứ..." Trì Lệ Dập lại nâng cao giọng hơn gọi. Đường Tứ Tứ vẫnkhônghề nhúc nhích.

Tiểu Xú Xú trở lại trong lòng mẫu thân của mình liền mếu máo, khuôn mặtnhỏbé mập mạp biểu tình vô cung ủy khuất.

Thẩm Hoa Dung ôm lấy Tiểu Xú Xúđitới trước mặt Trì Lệ Dập dùng ánh mắt lo lắng nhìn ông. Ngũ quantrênmặt Trì Lệ Dập như được đao khắc, ông mở miệng gọi:"Tứ Tứ..."

Đường Tứ Tứ tiến vào trong lòng Thẩm Hoa Dung, hơi cúi đầu ánh mắt chăm chú nhìn Tiểu Xú Xú được ôm trong ngực. Tiểu Xú Xú trước đó còn khóc nháo thế nhưnghiệntạiđãim lặng ngủ trong lòng nàng.

Trì Hằng Liễu cầm lấy khăn tay mang theo mình dịu dàng lau nước mắt cho đứanhỏ. Sau đóhắnmớinhẹnhàng đặt Tiểu Xú Xú lêntrêngiường, khóe miệng Trì Hằng Liễu cong lên nhu hòa, dịu dàngnóivới Đường Tứ Tứ:"Tứ Tứ, Quân Cơ Lạckhôngcòn, chúng ta cũng rất hiểu tâm trạng của muội... Nhưng đúng như lời mẫu thân tanói, bây giờ muội còn có Xú Xú... Nó là con của muội và Quân Cơ Lạc, muội nên suy nghĩ cho nó. Nóđãkhôngcòn phụ thân nếu cònkhôngcả muộithìmuộinóixem nó phải làm sao đây? Vì vậy, Tứ Tứ à, muội tỉnh lại có đượckhông?"

"Trì Lệ Dập, lão già ông có phải bị điên rồi haykhông, lại có thể đối xử với cháugáimình như vậy..." Thẩm Hoa Dung quở trách.

Ngày hoàng đế Trần quốc Dạ Kiêu Cửu tới hoàng thành, Mộ Dung Nhược Hồng dựa theo đúng lễ tiết đón Dạ Kiêu Cửu vô cùng long trọng nghênh, hơn nữa con tổ chức tiệc tối hoan nghênh.

Đường Tứ Tứ trong lúc mê mang hoảng hốt nghe đượcâmthanhnóichuyện của Thẩm Hoa Dung. Nàng vốn muốn mở mắt ranóichuyện cùng họ nhưnghiệngiờ cả người nàng như bị người ta ném vào trong hầm băng, toàn thân lạnh lẽo tưởng chừng như c·h·ế·t lặng.hiệntại nàngkhôngthể nghĩ tới bất cứ chuyện gì cũngkhôngthể nào động đậy, tưởng như cái xác khô nằmtrêngiường.

"Quân Cơ Lạc, ngươi làyêutinh hại người, quỷ thiếu đạo đức, kẻ gây chuyện... Ta rủa ngươi ở dưới cửu tuyền..." (đọc tại Qidian-VP.com)

Trì Lệ Dập ném thùng nướctrêntay xuống mặt đất, sắc mặtâmtrầm vô cùng đáng sợ, ông sẵng giọng quở trách:"Đường Tứ Tứ, đừng cho là chúng ta là người thân của ngươi mà sau này phải giúp ngươi." Đoạt lấy Tiểu Xú Xú từ trong lòng Thẩm Hoa Dung, ông nâng mi mắt, ném Tiểu Xú Xú lêntrêngiường ướt sũng.

Editor: Jun

Tiết thần y và Trì Hằng Liễu thấy như vậythìhai người đều thở dàimộttiếng. Nhất là Tiết thần ý,hiệngiờhắnchỉ cảm thấy lòngkhôngngừng chua xót, lồng ngực như thể bị ai đó bóp nghẹt, khó chịu đến nỗihắnchỉ muốn bật khóc.

Thanh Nhi bưng cơm chiều đến trước cửa phòng rồi đẩy cửađivào. Trong phòngtrêngiường lớn, Tiểu Xú Xú ngủ vô cùng ngoan ngoãn. Mà Đường Tứ Tứ vốnđangôm Tiểu Xú Xú ngủđãkhôngthấy đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 220: Hứa với nàng ta sẽ trở về! (II)

Vẻ mặt Trì Hằng Liễu ưu sầu quay đầu nhìn Đường Tứ Tứđangnhắm nghiền mắt, trong đôi mắt ôn hòa dâng lênsựthương tiếc. Nàng còn trẻ tuổi như vậy, Quân Cơ Lạc lại rađi, sau này nàng biết phải sống như thế nào đây?

âmthanh thanh thúy vang lên, Đường Tứ Tứ bị ông đánh ngãtrênmặt đấy,mộtbên má inrõràng năm đầu ngón tay của Trì Lệ Dập. Đường Tứ Tứ cũngkhôngkịp ôm máđãsưng vù, nàng giãy dụa đứng lên khỏi mặt đất đột nhiên khóc rống lên với Trì Lệ Dập.

Thẩm Hoa Dung vô cùng lo lắng, Trì Hằng Liễu nhìn chằm chằm chữ viết thanh tútrênlá thư, thở dàinói:"Mẫu thân, Tứ Tứ viếttrênthư muội ấy ra ngoàimộtchút, chúng takhôngcần quá lo lắng. Nàng như bây giờ ra ngoài tản bộ cho khuây khỏa cũng tốt."

"Tứ Tứ, đừng nghe mấy lời cậu connói. Yên tâmđi, chúng ta là ngườimộtnhà, con và Tiểu Xú Xú gặp khó khăn chúng takhôngcó lý gì mà lại mặc kệ. Nhưng con phải nhanh chóng hồi phục tinh thần, ta tin rằng Quân Cơ Lạctrêntrời linh thiêng cũngkhônghy vọng consẽđau khổ vìhắn."

trêngiường đặtmộtphong thư. Trong lòng Thanh Nhi có dự cảm chẳng lành, lập tức cầm lấy lá thư mở ra xem, sắc mặt nàng biến đổi. Sau đókhônglâu, mấy người Thẩm Hoa Dung cũng biết được tin tức Đường Tứ Tứ mất tích.

Trì Hằng Liễu thấy mục đích của mìnhkhôngđạt đượcthìkhép mắt, nắm chặt bàn tay trong tay áo đứng yên lặng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 220: Hứa với nàng ta sẽ trở về! (II)