Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 226: Dạ Kiêu Cửu gặp hạn! (I)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 226: Dạ Kiêu Cửu gặp hạn! (I)


Dạ Kiêu Cửu vỗ vỗ tay, hơn mười người lần lượt tiến vào cửa sắt. Có nam nhân tuấn mỹ còn có cả nam nhân dung mạo xấu xí. Trong tay bọn họ cầmmộtít hình cụ để tra tấn phạm nhân còn lạithìtaykhôngmàđitới.

Dịch Minh suy nghĩmộtchút rồi gật gật đầu, mắt nhìn Đường Tứ Tứ trong lòng Dạ Kiêu Cửu,trênmặt liềnhiệnlên ý cười:"Quốc chủ, bàn tính của Quân Cơ Lạc lạikhôngdùng được rồi. Nữ nhân củahắnhiệnđangtrong tay chúng ta. Chúng ta chỉ cần lợi dụng nàng ta triệt đểthìnhất định có thể hàng phục Quân Cơ Lạc."

Chương 226: Dạ Kiêu Cửu gặp hạn! (I)

Dạ Kiêu Cửusẽkhônghề mềm lòng với Đường Tứ Tứ cũngkhônghề khách khí. Sau khihắngiới thiệu xong mười hai người liền đến trước mặt Đường Tứ Tứ túm lấy cổ áo của nàng dùng sức nhấc nàng lên, khuôn mặt vô cùng hung tàn gào rít:"Đường Tứ Tứ, tốt nhất ngươi nên cầu nguyện Quân Cơ Lạc có thể từ trong quan tàn bật dậy. Bằngkhôngngươi chỉ có thể chịu đựng đau khổ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Quốc chủ, Cẩn vương saonóiđilàđiluôn như vậy?" Dịch Minh tiến lên, nghi hoặc hỏi.

Dạ Kiêu Cửu đứng dậy khỏi ghế,điđến trước mặt nàng, bàn tay to sờ sờ cằm rồi hỏi bâng quơ:"đãtỉnh rồi sao?"

"Ngươi cười cái gì?" Dạ Kiêu Cửu nhíu mày hỏi.

Hai tay Dạ Kiêu Cửu chắp sau lưng,đitới trước mặtmộtnam tử dung mạo xấu xí có vết sẹotrênmặt, trong tay nam nhân kia cầmmộtcây sáo. Đôi môi Dạ Kiêu Cửu đỏ mọng, giới thiệu với Đường Tứ Tứ:"hắngọi là Thiết Bố,hắnam hiểu nhất việc dùng sáo để điều khiển rắn. Đường Tứ Tứ, rất nhanh ngươisẽđược lĩnh giáosựlợi hại của Thiết Bố!"

Dạ Kiêu Cửu nhìn theo Mộ Dung Nhược Hồng rờiđi, tay bóp cổ Đường Tứ Tứ cũng buông lỏng.

Khi Đường Tứ Tứ nghehắnnóiQuân Cơ Lạckhôngchết, trong lòng nàng chợt nhảy lên vài cái, nhưngtrênmặt nàngkhôngbiểuhiệnsựvui mừng.

Editor: Jun

Dạ Kiêu Cửu cúi người xuống,nhẹnâng cằm nàng lên, Đường Tứ Tứkhôngsợ hãi đón lấyhắnmắt củahắnnhìn lạihắn, quần áotrênngười ướt sũng cònkhôngngừng rỏ nước.

Trước đây khi Phong quốc sư còn sống, tướng công của ngươi Quân Cơ lạc cũngđãtra tấn ôngkhôngít.hiệntại ngươiđãở trong tay ta, ta đương nhiênkhôngbỏ qua cơ hội này. Tađãcẩn thân chuẩn bị cho ngươi đủ loại "trò chơi" thú vị, cam đoan ngươi ở đây ngày nào cũng vô cùng phấn khích."

Sau này Dạ Kiêu Cửukhôngít lần hối hận về chuyện ngày hôm đóhắnđãlàm, nửa đời sau củahắnbị hủy trongmộtngày này.

Dạ Kiêu Cửu khinh thường quét mắt qua khuôn mặtnhỏnhắn trong trắng thuần khiết của Đường Tứ Tứ, sâu trong đôi mắt đào hoa giấu ý cười sắc bén.

"Xem ra ngươi cũngkhôngcó vẻ gì sợ hãi nhỉ?" Đô.i mắt đào hoa giương lên khơi mào, tayđangnắm cằm nàng có cảm giác mềm nhẵn.

Toàn thân Dạ Kiêu Cửu bị hơi thở cuồng quyền bao phủ, tươi cười như đóa hoa thuốc phiện trong đêm tối:"Quân Cơ Lạc có thể so với Mộ Dung Tề Quang tinh ranh hơn.hắnnúp ở phía sau bày mưu tính kế, nhưnghắnbiết Mộ Dung Nhược Hồng làmộtcon cẩu nghe lời vụng về căn bảnkhôngáp chế được ta nên mới phải để Mộ Dung Tề Quang ra mặt.Cho dù Mộ Dung Tề Quang có tư tâm haykhôngnhưng dù sao cũng là con cháu Mộ Dung gia, Mộ Dung Tề Quangkhôngthể trơ mắt nhìn Tiêu quốc bị người Trần quốc phá hoại. Cho nên cho dù Mộ Dung Tề Quanghiệntại thế nàothìvề sauhắnnhất địnhsẽlà chướng ngại vật của chúng ta."

Dạ Kiêu Cửu ngồitrênghế bọc da hổ ởtrêncao, thấy nàng tỉnh táohắncũngkhônglập tức đứng dậy. Mà lại dùng ánh mắt ý bảo người ta tiếp tục hắt nước lạnh lên người nàng. Đường Tứ Tứ toàn thân ướt sũng, tóc tai hỗn độn, quần áo dính sát vào người,trênmặt gầy yếu trắng bệch.

Dịch Minhkhôngnóithêm gì nữa phụng mệnh lui xuống. Dạ Kiêu Cửu vươn tay lạnh lẽo khẽ m*n tr*n cổ nàng,trêncổ Đường Tứ Tứ vừa bịhắnbóp còn lưu lại dấu móng tay.

Đôi mắt Dạ Kiêu Cửu khẽ híp lại, giọngnóilạnh lẽo như hàn bằn khiến người takhôngrét mà run:"Vì saohắnlạikhôngđi? Quân Cơ Lạc mờihắntới đây, tới cũngđãtới rồi. Tuyhắnkhôngcứu được Đường Tứ Tứ từ tay ta nhưng ít nhấthắnchắc chắn tasẽkhôngthựcsựgiết Đường Tứ Tứ.hiệntạihắntrở vềnóivới Quân Cơ Lạc là ta quá mức giảo hoạthắnvì an toàn của Đường Tứ Tứ mới phải rờiđi.

Nước lạnh như băng xuyên thấu qua quần áo của nàng, thấm vào trong từng lỗ chân lôngtrênlàn da, khiến nàng lạnh đến nỗi rùng mình. Nhưng nàng vẫn đón lấy ánh mắt của Dạ Kiêu Cửu rồi đột nhiên bật cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngu xuẩn!" Dạ Kiêu Cửu mắng:"Căn bản Quân Cơ Lạckhôngchết! Chẳng quahắnchỉ dùng thủ thuật để che mắt người khác mà thôi,thậtbuồn cười ngay cả loại chuyện nàyhắncũng lén gạt ngươi. Xem ra ngươi là phu nhân củahắnmà cũngkhônghề có địa vị gì?"

"Dịch Minh, chuẩn bị xe ngựa!"

Đường Tứ Tứ bị hấtmộtchậu ước lạnh làm cho tỉnh. Sau khi nàng hắt xì vài cáithìliền tỉnh táo lại. Tầm mắt nàng dừngtrênngười Dạ Kiêu Cửu trước mặt, đồng tử hơi co rút vài cái.

Đường Tứ Tứ dùng sức dãy ra né tránh đụng chạm củahắn:"không! Ta đương nhiên sợ!"

"Hả?" Hầu kết của Dạ Kiêu Cửu trượt lên xuống,mộtbàn tay tóm lấy cổ của Đường Tứ Tứ"Vậythìbây giờ ta lập tức b*p ch*t nàng ta!" Tay Dạ Kiêu Cửu dùng lựcmộtchút, thựcsựbóp lấy cổ Đường Tứ Tứ...Đường Tứ Tứđanghôn mê khẽ run mi mắt, căn bảnkhônghề biết bản thânđanggặp phải chuyện gì.

"Người đâu, tới!" Dạ Kiêu Cửu lớn tiếng ra lệnh cho thuộc hạ:"Đem Quân phu nhân quăng vào trong phòng chứa rắn!" Loại nghiêm hình nàykhôngphải nữ nhân có thể chịu đựng nổi.

Dịch Minh nghe Dạ Kiêu Cửu phân tích như vậythìlập tức suymộtra ba hỏi ngược lại:"Như lời quốc chủnóivậy chẳng phải căn bản Cẩn vương điện hạkhôngngồitrêncùngmộtthuyền với Quân Cơ Lạc sao. Vậy tại sao Quân Cơ Lạc có thể nhờ tớihắn?"

Nhất thời trầm mặc. Sắc mặt Mộ Dung Tề Quangâmtrầm, mở miệng mệnh lệnh. Thị vệ bao vây Dạ Kiêu Cửu lập tức lui xuống. Mộ Dung Tề Quang nhưkhôngthèm để ý cườinói:"Trần quốc chủ dựa vào tiểu thất để trở thành muội phu của hoàng đế Tiêu quốc.hiệngiờ lại dựa vào nữ tử có phu quân vừa c·h·ế·t để uy h**p bản vương. Trần quốc chủ, chỉ có nam nhânkhôngcó năng lực mới xây dựng thành côngtrênviệc làm tổn thương nữ nhân mà thôi."

Trong đôi mắt của Đường Tứ Tứ tỏa ra thứ ánh sáng dị thường, nàng học theo tư thái của Quân Cơ Lạc, khóe miệng nhếch lên,nóichâm chọc:"Ta cười ngươi đó.mộtđại nam nhân mà chỉ dùng đầu óc để nghĩ đủ loại mưu kế để đối phó với nữ nhân cũngkhôngdễ dàng nhỉ. Đường Tứ Tứ ta cho dù gả cho Quân Cơ Lạc chẳng qua cũng chỉ làmộtnữ nhân tay trói gàkhôngchặt. Nếu Trần quốc chủ muốn tra tấn ta cũng được thôi, dù sao ta cũngđãsớm muốn c·h·ế·t, bây giờ ngươi đưa tađigặp tướng công của ta, ta còn muốn cảm tạ ngươi."

"Quả nhiên là gian hoạn lầm quốc! Quân Cơ Lạc lại có thể ngu ngốc coi hổ phù như món đồ chơi mà quăng cho ngươi. Ha ha,hắnthựcsựkhônghề sợ Tiêu quốc có thể bị hủy hoại trong tayhắn!" Dạ Kiêu Cửunóichâm biếm, trong ánh mắt đầysựđộc ác, hừ lạnhnói:"Nhưng mà thực có lỗi. Ta muốn cả hổ phù của ngươi cũng muốn tra tấn ngươi. Ngươikhôngcó gì tốt để ra giá với ta cả!"

Dừngmộtchút,hắnnhìn lướt qua Đường Tứ Tứđangbị Dạ Kiêu Cửu bóp chặt cổ, thản nhiên tự đắcnói:"Thôi quênđi, dù sao nàng cũngkhôngphải nữ nhân của bản vương. Dù ngươi có b*p ch*t nàng hay g·i·ế·t nàngthìcũngkhôngliên quan tới bản vương. Trần quốc chủ, bản vươngkhôngtiếp tục quấy rầy chuyện tốt của ngài nữa, ngài cứ tự nhiên!"

hắncười quỷ quyệt, Dạ Kiêu Cửu thannhẹ:"Lượn lờmộtvòng, rốt cục hai kẻ trọng sinh chúng ta lại hợp lại cùngmộtchỗ.thậtđáng tiếc,trênđời này chỉ cómộttrong hai chúng ta có thể sống sót. Hãy chờ xem, vào đại hôn của ta, tasẽthâu tóm được toàn bộ Tiêu quốc!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Dạ Kiêu Cửu lại tiếp tục giới thiệu, người thứ ba là đồ tể g·i·ế·t heo. Người thứ tư thích cho người khác ăn độc dượchắntự chế. Ngươi thứ năm, thứ sáu.... Thẳng đến người thứ mười hai...

Đường Tứ Tứ thấy thế liền dùng răng khẽ cắn cánh môi. Giọngnóinhẹnhàng của Dạ Kiêu Cửu cất lên:"Đường Tứ Tứ, hai người chúng ta cũngkhôngcó chuyện gì phải hàn huyên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tuy Quân Cơ Lạc bất mãn vớihắnta nhưngkhôngthể trách cứhắn. Dù saohắnkhôngcó công lao cũng có khổ lao.nóinhư thế nàođinữathìMộ Dung Tề Quang cũng khôn khéo hơn Mộ Dung Nhược Hồng."

Đường Tứ Tú bị mang vào trong phòng chứa rắn.

Gió đêm nổi lên, giọngnóicủa Dạ Kiêu Cửu nhanh chóng bị gió thổi tảnđi.

hắnlại tiếp tục đem nam tử thứ hai có diện mạo tuấn lãng nhưngkhôngcó sức lực giới thiệu với Đường Tứ Tứ:"Cònhắncái gì cũngkhôngcó, tađãđặc biệt mua ở Sở Phong quán để hầu hạ ngươi. A, cómộtđiểm vô cùng đáng giá với ngươi chính làtrênngườihắnmắc bệnh hoa liễu. Đến lúc đó ngươi phải cẩn thận nha!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Dạ Kiêu Cửu chắp hai tay sau lưng,đivòng quanh nàng hai vòng, sau đó hơi dừng bước chân, tiện đà cúi đầunóivẻ xót xa đùa cợt:"May là ngươi còn thành thựckhôngthìtasẽcho người lấy sắt nung nóng ra phục vụ ngươi." Dạ Kiêu Cửuđitới bếp dùng để nấu nước, tay câm lấymộtthanh sắt dẹpđãbị nung đỏ quơ trước mặt Đường Tứ Tứ.

Mộ Dung Tề Quang rờiđikhiến chomộthồi tuồng lớn vô cùng náo nhiệt bởikhôngcó người xem mà chở nên nhạt nhẽo. Dưới tình huống như vậy Dạ Kiêu Cửu liềnkhôngbóp cổ Đường Tứ Tứ nữa.

"Nếu đúng là Quân Cơ Lạckhôngchết như ngươinóita đây cũngkhôngcó tổn thất gì. Trước khiđihắnđãtới Tiêu quốc để đưa hổ phù cho ta. Ta có vật đó trong taythìDạ quốc chủ muốn xử lý ta thế nào đây?"

Mộ Dung Tề Quang sải bước lên ngựa,khôngdài dòng d·ụ·c ngựa rờiđi. Thị về phía sauhắncũng đưa Trì Hằng Liễuđanghôn mê rờiđi.


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 226: Dạ Kiêu Cửu gặp hạn! (I)