Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Muốn gia nhập chúng ta, hắn xứng sao
Lâm Vũ cho tới giờ khắc này, hắn đột nhiên nhận ra sự kiện quan trọng, tại sao lại đồng ý một đường đi theo Lý Thiết Sơn, thậm chí thời điểm nghe hắn nhắc tới tổ chức Hắc Ảnh, còn có tà thần, hắn một mực cho là phải, cũng không dụng tâm nghĩ quá nhiều.
Lĩnh ngộ võ học tới đại thành, uy lực tăng lên không chỉ gấp hai gấp ba, tốc độ ngưng luyện gân sắt cũng nhanh hơn.
Quá quỷ dị.
Liệt Báo Ảnh được đơn giản hoá thành đi bộ, Lôi Đình quyền pháp thành nắm tay.
Phảng phất nhận ra cái gì, Lý Thiết Sơn nhếch miệng cười, hắn đem lệnh bài đặt vào một lỗ phía trước mặt, tựa hồ kích hoạt cơ quan nào đó, nguyên bản ngõ cụt thế mà chậm rãi dịch chuyển, âm thanh ùng ục kêu vang không ngừng.
Kể cả bị Lý gia phát hiện đi chăng nữa, hắn có quá nhiều con đường thoát thân, Phong Hưu thành chỉ là thành nhỏ ở Trường Sinh huyện.
Trông thấy Lý Thiết Sơn dẫn theo Lâm Vũ xuất hiện, chẳng biết từ lúc nào, bốn phía đã có người áo đen bao vây, bọn họ giờ khắc toả ra khí tức âm u, đến lỗi Lâm Vũ nhịn không được mà nhíu mày.
Lời vừa dứt, một người áo đen lên chợt phá lên cười: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Quả nhiên Lý gia vẫn là nhân nhượng quá nhiều, đến cả Lang Nha võ quán cũng muốn làm phản."
Biết rõ hối hận đã muộn, trước mắt thân hãm hiểm cảnh, Lâm Vũ cố gắng trấn tĩnh, hắn chờ đợi Lý Thiết Sơn mở miệng.
Ngõ cụt biến mất, để lộ một thông đạo khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 15: Muốn gia nhập chúng ta, hắn xứng sao
Lời vừa dứt, thân ảnh Lý Thiết Sơn một phân thành hai, hai phân thành bốn, cả bốn đạo hư hư thật thật đồng loạt xông hướng Lâm Vũ, khí thế mạnh mẽ kéo căng.
Lý Mãnh chưa có trả lời, hắn đi vòng quanh t·hi t·hể, tập trung đánh giá phương hướng, cuối cùng lạnh rên một tiếng.
"Hắc Ảnh không cần phế vật." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Các vị chậm đã, hắn muốn gia nhập chúng ta cho nên mới theo tới tận đây."
Phải biết.
Càng nghĩ lại càng thấy sợ.
Từ ngoài vào đây, hắn quan sát rất kĩ, đã có thể khẳng định một điều.
Lý Thiết Sơn tựa hồ không quan tâm đám người nói gì, hắn chỉ nhếch miệng cười lạnh:
Nói hết câu thân hình liền biến mất tại chỗ.
Lâm Vũ theo chân Lý Thiết Sơn xâm nhập thông đạo, đi ước chừng mười mấy phút, cuối cùng dừng lại.
Hiện tại nguy hiểm chưa rõ, Lý Thiết Sơn ẩn dấu quá nhiều bí mật, hắn không thể không đề phòng, tận dụng từng chút thời gian tăng cường thực lực.
Là Lý Hùng Cương may mắn chạy thoát, hắn chật vật quay về Lý gia tìm cứu viện, đáng giận hắn đến giờ vẫn chưa tin người của Lang Nha võ quán dám đ·ánh c·hết đệ tử Lý gia, trước nay vẫn luôn là Lý gia chèn ép người khác, nào có lâm vào cảnh ngộ như bây giờ.
"Còn nhìn cái gì, không mau thu thập nhanh chóng, con mẹ nó xúi quẩy, ta chỉ là đi kiếm chút tiền đấu giá, sao lại dính vào thứ đen đủi này, hảo một tên Lý Thiết Sơn, còn có Lang Nha quyền võ quán."
Rất nhanh Lý Hùng Cương lấy lại tinh thần, hắn khôi phục bộ dáng thường ngày, gương mặt phẫn nộ quát lớn:
"Theo ta thấy nên đem hai người bọn hắn hiến tế cho tà thần vĩ đại."
"Mẹ nó ngươi nghĩ Hắc Ảnh là nơi muốn gia nhập là gia nhập sao, ta thấy ngay cả Lý Thiết Sơn ngươi cũng có vấn đề, quả nhiên ngay từ đầu lựa chọn ngươi là sai lầm."
Lý Đại có tám gân sắt còn bị vài quyền đ·ánh c·hết, nếu đổi lại là hắn còn không phải thêm vài quyền nữa.
Người này chính là Lý Mãnh, chấp sự ở phân gia Lý gia, cũng là thúc thúc của hắn, tu đạo đến nay đã mấy chục năm, lực thực thâm bất khả trắc, có Lý Mãnh tại, đừng nói mười tên sở hữu Lang Nha quyền đại thành, kể cả Lang Nha võ quán quán chủ đứng ở đây cũng muốn cho ba phần mặt mũi.
"Thúc thúc, chẳng lẽ đám võ quán kia cho người theo dõi chúng ta, đợi thời cơ thích hợp mới hạ thủ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Giếng sâu hun hút, bên trong ngoại trừ tối đen, chính là bốn phía tràn ngập xú vị, đi xuống dưới đáy, thình lình xuất hiện một lối đi, phảng phất thông đạo hướng đến nơi bí mật.
Chỉ có điều.
Hai mươi hai đâu gân sắt, Lang Nha quyền Tinh Hoa viên mãn, Liệt Báo Ảnh đại thành, Lôi Đình quyền pháp viên mãn, đương nhiên có chút cơ sở tự tin.
"Lâm huynh không cần căng thẳng, nếu như ta có ý định hại ngươi, tuyệt đối ngươi không đi được tới tận đây."
"Thúc thúc, ngươi không nói sai chứ, Lang Nha quyền đại thành."
Là hắn quá chủ quan tin tưởng thực lực của mình.
Người áo đen khác đồng tình:
Lâm Vũ cùng Lý Thiết Sơn vừa biến mất không lâu, ngay tại hiện trường xuất hiện một đám người.
Lý Hùng Cương lau vệt mồ hôi trên trán, hắn nhìn trung niên nam tử, bao nhiêu lo lắng tạm thời quăng ra sau đầu.
...
Chỉ thấy Lý Mãnh ra lệnh người thu dọn tàn cuộc, bản thân hắn tràn ngập lãnh ý.
Nếu hắn rời đi Phong Hưu thành, tối đa cũng chỉ mất một ngày đường liền rời xa ngàn dặm, Lý gia có lợi hại tới đâu, chẳng lẽ lại nắm trong tay thủ đoạn truy tung cặn kẽ phương hướng của hắn.
"Đã các ngươi nói Hắc Ảnh không thu nhận phế vật, vậy phiền Lâm huynh đây triển lộ một chút thân thủ."
Xú vị này không phải do t·hi t·hể bốc mùi, kì thực chính là từ chính giữa tế đàn kia, mọc ra một cái cây hình thù kì lạ, toàn thân cháy đen, trên thân quỷ dị mọc ra vô số con mắt, toàn bộ đều đang nhìn về hướng bên này.
"Đi về thông báo cho cha của ngươi Lang Nha võ quán làm phản, để hắn quyết định hành động tiếp theo, còn có theo như ta suy đoán kẻ g·iết Lý Đại đi chưa xa, ta một mình trảo hắn về, có nhân chứng vật chứng đầy đủ, đến lúc đấy ta muốn xem xem Triệu Vô Cực chối cãi thế nào."
Mà Lý Hùng Cương đây, hắn tự nhận bản thân là thiên tài, mười tám tuổi ngưng luyện mười ba đầu gân sắt, nhưng tham ngộ võ học chưa một môn đạt tới thông thạo cực hạn, chứ đừng nói chạm vào ngưỡng cửa đại thành.
Giọng nói gằn từng chữ, mà bên cạnh, Lý Hùng Cương nghe xong liền toát mồ hôi, có chút giật mình:
Đi cùng Lý Hùng Cương là một trung niên nam tử, hắn ta híp mắt lại đánh giá t·hi t·hể trên đất, lại nhìn hỗn độn bên trong quán, gương mặt không biểu lộ chút cảm xúc, đột nhiên hắn nhếch miệng cười nhạt:
Nếu quả thật xảy ra một trận chiến, chưa chắc hắn sẽ thua.
Hắn muốn xem xem, kẻ dám đắc tội Lý gia làm sao tồn tại tiếp.
"May mắn ta nhanh trí rời đi kịp thời."
Trước mặt là ngõ cụt, Lý Thiết Sơn cầm đuốc chiếu rọi mỗi một ngõ ngách, hắn từ trong khe đá lôi ra một lệnh bài bằng đồng, bề mặt xấu xí không rõ điêu khắc hình thù.
Trong đó hắn đã lĩnh ngộ Liệt Báo Ảnh đại thành, Lôi Đình quyền pháp đột phá đại thành, trực tiếp bước vào viên mãn.
Phải biết phẩm cấp võ học phân th·ành h·ạ trung cao giai, Lang Nha quyền mặc dù thuộc về trung giai, nhưng là hàng cuối cùng của trung giai, so ra kém đại đa số võ học cùng bậc khác.
Tu luyện bất kì võ học nào tới đại thành, chí ít phải có năm mười năm khổ tu, thậm chí chưa bàn tới thiên phú cao thấp, chỉ nhắc tới điều kiện gia cảnh kém mà nói, đan dược phụ trợ không đủ, thời gian còn có thể kéo dài hơn.
Lời vừa dứt, Lý Hùng Cương liền tỏ ra thắc mắc:
Hơn nữa cẩn thận nghĩ lại, đối phương mạnh thái quá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi năm người áo đen chuẩn bị đồng loạt ra tay, Lý Thiên Sơn nhanh chóng ngăn lại, hắn vội vàng giải thích:
Lâm Vũ từ lúc bước vào đây, hắn chưa từng buông lỏng cảnh giác, ẩn trong lớp hắc bào, thậm chí hai bàn tay đều liên tục nắm vào thả ra, tốc độ có thể nói đã cố gắng hết sức.
Nhất là Lý Hùng Cương tuy thuộc về con cháu Lý gia, huyết thống mang trong người lại chỉ là phân gia, không được tiếp xúc nhiều võ học cao cấp, nếu quả thật lúc đó hắn cứng rắn ở lại đối đầu, sợ rằng cũng giống như Lý Đại, bị Lang Nha quyền đại thành đoạt mạng.
"Lang Nha võ quán, thứ võ học hạ cấp này vậy mà khiến đệ tử Lý gia thành cái dạng này, hảo một cái Lang Nha quyền, vẫn là Lang Nha quyền đại thành."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.