Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 4: Học chữ

Chương 4: Học chữ


Chiều xuống, Bách nhân lúc Đinh lão vào đền. Chạy xuống chỗ cái giếng tìm kiếm, nhưng tuyệt nhiên không thấy cái Balo đâu. Lòng thầm lo lắng rồi thất vọng. Có lẽ khi xuyên qua cái giếng, Balo đã thất lạc mà không đến cùng với hắn. Đang thất thần thì con c·h·ó Đại hoàng đi tới, cắn vào chân hắn rồi kéo đi, ra chiều bảo hắn đi theo. Con c·h·ó dắt Bách theo một lối quanh co, đi vòng xuống dưới khoảng 2 chục mét thì thấy cái Balo trong một khe đá. Bách mừng rỡ kiểm tra Balo thì thấy vẫn còn nguyên vẹn, cũng không có dấu hiệu ngấm nước vào Balo, y như hắn khi nãy, quần áo vẫn không hề ẩm ướt.

Bách xoa đầu Đại hoàng, cù vào nách nó cảm ơn. Con c·h·ó nhỏ vui mừng ngoáy tít đuôi, lăng xăng chạy xung quanh người hắn. Trong Balo còn đầy đủ bộ đồ nghề sinh tồn mà hắn hay mang theo: cái xẻng công binh, con dao, đánh lửa … ngoài ra là số mẫu cây trồng mà sinh viên thu thập được. Hắn thầm kêu may mắn vì điện thoại của hắn còn chạy tốt, chỉ là không có tín hiệu sóng, quả pin dự phòng sạc bằng năng lượng mặt trời vẫn còn đây, có lẽ hắn cũng sẽ dùng được cái điện thoại trong vòng một hai năm tới. Bách tháo đồng hồ thể thao trên tay, cất vào Balo. Cái đồng hồ này hiện nay chạy không còn đúng nữa, báo giờ là nửa đêm. Hắn lại giấu lại cái Ba lô vào khe đá, chỉ cầm theo con dao nhỏ của mình.

Bách về lại lán thì thấy ông cụ đã xong việc, đang ngồi trên chõng tre têm trầu. Ăn trầu là phong tục cổ của người Việt. Cả nam cả nữ ai cũng ăn. Người Việt xưa ngoài ăn trầu vì yêu thích thì còn để phòng bệnh . Các sách cổ cho rằng ăn trầu là để chống cái khí lạnh của thời tiết nồm ẩm. Từ đó mà thành lệ, đến nhà mời trà mời trầu là việc không thể thiếu được. Lão Đinh sắp xếp cho Bách ở ngoài lán tre, còn ông cụ thì vào gian ngoài của Đền để ngủ. Bách từ nhỏ đã sống ở quê nên vốn cũng không phải người có yêu cầu cao trong sinh hoạt nhưng hắn cũng thầm cảm thán. Điều kiện vệ sinh con người thời nay quá sức kém, không bằng một phần nhỏ khi so sánh với vùng sâu vùng xa trong thời hiện đại. Hơn nữa những thói quen vệ sinh tốt chưa phổ biến, con người tuỳ tiện với thiên nhiên. Lão Đinh và Bách ngồi trong ánh đèn dầu tù mù, Bách cũng không biết đèn thắp bằng thứ dầu gì. Đinh lão nói:

- Người thôn quê, sáng giờ Dần 4 khắc là dậy, ra đồng làm đến giờ Thìn, chiều giờ Mùi ra đồng làm đến giờ Thân. Về nhà nghỉ ngơi rồi đi ngủ. Cháu ở cùng ông cũng nên làm như thế. Sáng dậy từ giờ Dần, quét tước Đền miếu cho chỉn chu, Giờ Mão bắt đầu học bài, học đến giờ Tỵ thì nghỉ, chiều bắt đầu từ giờ Thân rồi coi sóc một lượt trong ngoài, chuyện cơm nước thì không cần lo, Đinh Đang sẽ quán xuyến việc ấy.

Chương 4: Học chữ