Chương 42: Trần Huyền Tông Đột Phá Tam Phẩm, Diêm La Điện Tụ Họp
Không để ý đến Hao Bá Thiên, Ô Thiên Phong cùng Nghiệt Long cãi lộn tung trời, Khương Ly thu hồi Quảng Hàn Khăn cùng Diêm La mặt nạ, lắc người rời khỏi Lạc Thần Giới, trở về Lạc Thần Tông.
Ba ngày sau, Đại La Thành bỗng nhiên truyền ra một tin tức lớn kinh động thiên hạ.
Quốc chủ Trần Huyền Tông tự mình xông vào Hắc Thuỷ Thành, chém g·iết Ngô quốc lão tổ, đánh bại lão tổ của ba nước Nhạc Sở Tề, lật đổ bốn nước liên minh.
Mấy ngày sau đó, bốn nước Ngô Nhạc Sở Tề cũng lần lượt ban bố chiếu thư hướng về Việt quốc cúi đầu, bồi thường lượng lớn phí tổn. Trận nháo kịch này cứ như thế đầu voi đuôi chuột mà kết thúc.
Về phần chủ sự sau màn là Dương Thiết Hoành, cùng việc Khương Ly xuất hiện ở trong hoàng cung Ngô Quốc, lại chẳng ai biết rõ.
Thậm chí toàn bộ Đông Hoang, ngoại trừ Khương Ly và Hắc Diệu Đế Quân ra, không còn người thứ ba nhớ đến sự tồn tại của Dương Thiết Hoành.
Đây chính là sự cường đại của thần thông Diệt Nhân Quả.
Đem sự tồn tại của một người xoá bỏ sạch sẽ, bất kể là người, hay vật hay thiên địa đều đưa người kia lãng quên, giống như đối phương chưa bao giờ tồn tại trên đời.
Sau khi bốn nước chịu thua, Việt quốc trở về an ổn như cũ, gánh nặng trong lòng tất cả bá tánh cũng nhẹ đi phần nào.
Nửa tháng trôi qua, Đại La Thành lần nữa truyền tới tin tức, quốc chủ Trần Huyền Tông chuẩn bị độ tam cửu thiên kiếp, tấn thăng Chân Vương.
Tin tức ấy vừa ra, lập tức thiên hạ chấn động.
Kiêu Dương Vực sở hữu không ít Chân Nhân đại vũ giả, nhưng số lượng tam phẩm Chân Vương trở lên, lại chưa đến mười người
Nếu Trần Huyền Tông đột phá thành công, thì chẳng những Việt quốc được lợi, mà Kiêu Dương Vực cũng tiến gần thêm một bước tấn thăng trung phẩm võ vực.
Sự kiện này, hấp dẫn vô số võ giả, mỗi ngày đều có lượng lớn lão quái tràn vào Đại La Thành, so với lần Diệt Kiếp Chiến Dịch hai mươi năm trước còn náo nhiệt hơn mấy lần.
Chứng kiến một vị Chuẩn Vương cảnh độ kiếp, đối với tất cả võ giả, nhất là nhị phẩm Chân Nhân, hiển nhiên là một hồi tạo hoá.
Mà Khương Ly cũng suất lĩnh chư vị trưởng lão của Lạc Thần Tông chạy tới Đại La Thành xem lễ.
Bản thân hắn đã sớm đột phá Chân Vương, xem hay không chẳng quan trọng, ngược lại cả Lạc Trường Sinh hay Hạ Tuyết Đình đám người đều vô cùng háo hức.
Phái đoàn Lạc Thần Tông đi vào Đại La Thành ngày thứ ba, thì Trần Huyền Tông chính thức độ kiếp.
Chỉ thấy trên bầu trời mây đen giăng kín, hoá thành một đạo tuyền qua, khu vực trung tâm lôi điện gào thét.
Tiếp theo, từng đạo, từng đạo kiếp lôi ầm ầm rơi xuống.
Tam cửu thiên kiếp, tên như ý nghĩa, chính là ba vòng thiên kiếp, mỗi một vòng xuất hiện chín đạo kiếp lôi, tổng cộng hai mươi bảy đạo kiếp lôi giáng xuống.
Đương nhiên, cũng không phải hết thảy mọi người độ kiếp đều chỉ xuất hiện hai mươi bảy đạo kiếp lôi.
Một chút hạng người yêu nghiệt, thiên tư tung hoành, thiên đạo còn có thể giáng xuống Tử Tiêu Thần Lôi, Hắc Kim Thần Lôi...
Thậm chí giống như Khương Ly, dẫn xuống thiên sát, cực kỳ khủng bố.
Trần Huyền Tông cũng xem như một vị thiên kiêu chi tử, cho nên sau khi trải qua tam cửu thiên kiếp, trên bầu trời còn giáng thêm ba đạo Tử Tiêu Thần Lôi, nhưng đều bị hắn kháng trụ thành công.
Một đạo lôi phạt cuối cùng rơi xuống, mây đen tản đi, trên bầu trời xuất hiện một cái vầng sáng bảy màu.
Vầng sáng đó càng lúc càng sáng, dần dần bao trùm Việt quốc hoàng cung.
Chẳng mất nhiều thời gian, toàn bộ Đại La Thành cũng đều bị bao phủ trong ánh sáng bảy màu.
Nhất thời, vô số võ giả bốn phía kích động ra mặt. Trong ánh mắt không giấu nổi một sự cuồng nhiệt. Cả cuộc đời có thể chứng kiến một lần cường giả đột phá Chân Vương đối với cuộc đời của họ chẳng khác gì tìm được bảo vật. Thậm chí, đối với việc tu luyện của họ cũng đạt được rất nhiều lợi ích.
Nhất là Việt quốc võ tu.
Võ giả tu đạo, từ Chân Nhân trở lên, mỗi lần độ kiếp, đều sẽ trải qua thiên đạo khảo nghiệm, nếu vượt qua đồng dạng sẽ nhận được thiên đạo ân trạch.
Ân trạch này, không chỉ đối với bản thân võ giả độ kiếp có lợi, mà những người xung quanh, thậm chí cả đất nước, hay võ vực đó đều có lợi.
Tu vi càng cao, thiên đạo ân trạch càng rộng rãi.
Đối với điểm ấy, Khương Ly hiểu sâu sắc hơn ai hết.
Cho nên, rất nhiều võ giả, mỗi khi đột phá Chân Vương, Chân Đế đều lựa chọn quê hương của mình. Bởi vì một khi đột phá thành công, thiên đạo ân trạch sẽ khiến cho vạn vật xung quanh biến đổi, trợ giúp những người khác minh ngộ đại đạo, tăng tiến tu vi, hoặc là trợ giúp gia tăng thiên địa nguyên khí.
Đương nhiên không phải ai cũng lựa chọn như vậy, có những võ giả đắc tội quá nhiều kẻ thù, lúc đột phá sẽ tìm kiếm nơi bí ẩn để độ kiếp, tránh cho kẻ địch tìm đến cửa, tiến hành phá rối.
Vào lúc này, vô số Chân Nhân lão quái vội vã ngồi xuống, nhắm mắt tiến hành thổ nạp.
Chừng nửa khắc trôi qua, vầng sáng bảy màu trên bầu trời chậm rãi tán đi, đồng thời một cỗ uy áp phủ xuống, lan tràn khắp toàn bộ Đại La Thành, để tất cả mọi người kính sợ không thôi.
Trên bầu trời Đại La Thành, Trần Huyền Tông chầm chậm mở hai mắt. Trong đôi mắt của hắn không hề có một chút màu sắc, chỉ có một tia sáng lạnh lùng.
Ánh mắt của hắn như đang nhìn xuống mặt đất. Bất luận là phàm nhân hay võ giả cũng đều chỉ thấy một sự lạnh lùng giống như thế gian chẳng có bất cứ chuyện gì khiến cho hắn hứng thú.
"Từ hôm nay, Trần mỗ thành Vương, xưng hào Việt Vương"
Trần Huyền Tông đạm bạc nói, lời này rơi vào trong tai tất cả mọi người, để cho vô số võ giả sôi trào.
"Việt Vương vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế"
"Việt Vương vạn tuế, vạn tuế vạn vạn tuế"
Mấy chục vạn kinh thành cấm quân cuồng nhiệt quỳ xuống hô lớn, văn võ bá quan lẫn bách tính cũng đồng loạt quỳ xuống, tung hô vạn tuế.
"Chúc mừng Việt Vương tấn thăng Chân Vương, ngày sau thành tựu bất khả hạn lượng"
"Chúc mừng Việt Vương"
"Chúc mừng Việt Vương"
Từng tên lão quái, chưởng giáo lão tổ bay lên không trung, hướng về phía Trần Huyền Tông ôm quyền.
Ngay cả điện chủ Tứ Hoang phân điện Trần Công Kinh cũng tới gần cười lấy lòng.
Chân Nhân cửu phẩm, mỗi phẩm một trùng thiên, nhất là Chân Vương cùng Chân Nhân, địa vị cách biệt mười vạn tám ngàn dặm.
Lão mặc dù là Tứ Hoang hộ pháp, có thể cùng hoàng đế của một cái đại quốc ngang hàng luận giao, ngưng địa vị so với Chân Vương cường giả thấp hơn nửa bậc.
Hơn nữa, Trần Huyền Tông năm nay chưa đầy hai trăm năm mươi tuổi đã đột phá tam phẩm Chân Vương, ngày sau chưa chắc không thể tiến thêm một bước.
Mà bản thân lão tư chất có hạn, cả đời đạt tới Chuẩn Vương cảnh đã may mắn lắm rồi.
"Chúc mừng Việt Vương đột phá thành công, Việt quốc rốt cuộc có ngày tấn thăng đại quốc"
Khương Ly cũng đạp không mà tới, cười nhẹ nói.
"Hoá ra là Đông Ly đạo hữu" Trần Huyền Tông nhìn thấy hắn xuất hiện, có chút ngoài ý muốn. Lặng lẽ đánh giá Khương Ly chốc lát, tiếp theo ánh mắt co rụt lại. Bởi vì hắn hoàn toàn không nhìn thấu tu vi của Khương Ly, thậm chí từ trên người thanh niên mặc áo trắng này, cảm nhận được trùng trùng áp lực.
Vị Đông Ly đạo hữu trước mặt rất có khả năng cũng là Chân Vương cường giả, hơn nữa còn không phải tân tấn Chân Vương.
"Đông Ly đạo hữu, tu vi của ngươi..."
Khương Ly khoát khoát tay: "Chuyện nhỏ mà thôi, Việt Vương chớ nên kinh ngạc"
Trần Huyền Tông trầm mặc, nội tâm ngũ vị tạp trần.
Hai mươi năm trước lần đầu tiên gặp mặt, Khương Ly chỉ là một cái nửa bước Chân Nhân, chính mình đã là Chuẩn Vương cường giả.
Hai mươi năm sau, chính mình tân tân khổ khổ đột phá tam phẩm, tu vi lại càng không theo kịp đối phương.
Đám Trần Công Minh, Thái Huyền Tử... cũng phát hiện được b·iểu t·ình khác lạ của Trần Huyền Tông, đồng loạt đưa mắt nhìn về Khương Ly.
Thầm suy nghĩ, vì sao Việt Vương lại thất thố như vậy? chẳng lẽ vị Đông Ly đạo hữu này cũng là Chân Vương cường giả.
Lắc lắc đầu, Việt quốc đi ra một vị Chân Vương đã xem như thiên địa chiếu cố, nếu lại ra thêm một vị Chân Vương khác, vậy thì quá mức hoang đường rồi.
"Thì ra là Đông Ly đạo hữu"
"Gặp qua Đông Ly đạo hữu"
Mặc dù vậy, một đám lão quái vẫn nhao nhao đối với hắn ôm quyền chào hỏi.
Hai mươi năm trước, bọn họ từng kề vai chiến đấu một lần, mặc dù không có nhiều giao tình, nhưng cũng xem như có quen biết.
Năm đó, Khương Ly lẻn vào Âm Nhãn Cốc, trộm đi Âm Nhãn chỉ có ba người biết rõ là hắn, Chiêu Vương cùng Thiên Vận Vương. Cho nên sau Diệt Kiếp Chiến Dịch, Khương Ly bỗng nhiên biến mất, bọn họ mặc dù hiếu kỳ, lại chưa từng truy xét.
Bọn họ không hỏi, Khương Ly cũng chẳng giải thích, dù sao chỉ là sơ giao.
Tối hôm đó, Trần Huyền Tông cử hành một trận yến tiệc chúc mừng, chiêu đãi quần tu tới dự khán.
Khương Ly thân là Chân Vương cường giả, được hắn đặc biệt mời tới.
Yến tiệc diễn ra ba ngày ba đêm, tin tức Trần Huyền Tông tấn thăng Chân Vương cũng lan truyền khắp toàn bộ Kiêu Dương Vực.
Những ngày sau nó, liên tiếp có các phương sứ giả chạy đến tặng lễ.
Mà Khương Ly cùng môn nhân của Lạc Thần Tông thì được trịnh trọng mời vào hoàng cung nghỉ lại.
....
Trời về đêm, mặt trăng treo cao.
Khương Ly ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, lặng lẽ tu luyện.
Bất chợt Diêm La mặt nạ nằm trong Đỉnh Lô Hoàn đột ngột phát sáng, giống như đang tiến hành triệu hoán.
"Ồ!" Khương Ly nhíu mày, phất tay cầm lấy mặt nạ.
Khoảng cách mặt nạ phát ra tín hiệu lần gần nhất, là khoảng mấy năm trước, bọn họ nhận được nhiệm vụ chém g·iết Kiếm Mục Diệp Tiếu.
Lần này Diêm La mặt nạ lần nữa phát sáng, hiển nhiên, Diêm La Điện lại nhận được một vụ làm ăn lớn.
Suy nghĩ chốc lát, Khương Ly đeo mặt nạ lên mặt.
Lập tức, linh hồn của hắn xuất khiếu, tiến vào Diêm La Thần Đàn.