Chương 44: Cô Độc Chi Môn, Vô Hối Chi Môn, Hồi Thủ Chi Môn
Diêm La Vương trầm ngâm chốc lát nói:
"Toàn bộ Diêm La Điện, tu vi thần niệm đạt tới Niệm Như Suối Chảy chỉ có năm người là Tần Quảng Vương, lão phu, Sở Giang Vương, Tống Đế Vương cùng với...Chuyển Luân Vương. Như vậy, nhiệm vụ lần này liền do năm người chúng ta đồng thời đảm nhiệm"
Tần Quảng Vương gật đầu, liếc qua mấy người Khương Ly một lượt, hỏi:
"Chư vị có ý kiến gì không?"
"Lão phu không có ý kiến!" Sở Giang Vương đáp.
"Lão phu cũng muốn xem Ma Tổ phân hồn có gì đặc biệt, nhiệm vụ này ta tiếp!" Tống Đế Vương âm trầm nói.
Ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt chuyển hướng về phía Khương Ly.
"Còn Chuyển Luân Vương thì sao?"
Khương Ly sắc mặt biến ảo, âm thầm suy tư.
Thú thật mà nói, hắn đúng là không muốn tham dự nhiệm vụ lần này.
Người ta nói, một lần bị rắn cắn, cả đời sợ dây thừng.
Hơn ai hết, Khương Ly hiểu rõ sự nguy hiểm của đám lão bất tử như Ma Ha Đại Đế, Sâm La Đại Đế.
Chỉ cần bản thân bất cẩn một chút, rất có khả năng chính là vạn kiếp bất phục.
Hơn nữa, đối với phần thưởng mà Tần Quảng Vương vừa nên tới, hắn cũng không mấy hứng thú.
Hiện tại tu vi của Khương Ly đã đạt tới tam phẩm cực hạn, bước tiếp theo là trảm phàm thân cùng độ Tứ Cửu Thiên Kiếp.
Có khả năng hấp dẫn hắn, trừ phi là bảo vật tăng cường tỷ lệ độ kiếp thành công giống như Huyền Nguyên Phá Chướng Đan.
Hoặc là đồ vật nào đó, giúp hắn dễ dàng tìm ra cũng như chặt đứt gông xiềng, cảm ngộ được Cổ Thần Thần Thông.
Còn như nguyên thạch, đan dược cái gì cái gì, tạm thời hắn chưa cần thiết cho lắm.
Cho nên Khương Ly dự định lên tiếng từ chối, thì chợt Tần Quảng Vương thâm ý nhìn hắn một cái nói:
"Chuyển Luân Vương giống như dừng lại ở tam phẩm đỉnh phong đã thật lâu, lại vẫn chưa trảm xong phàm thân nhỉ?"
"Trong số những phần thưởng lần này, có một viên thất chuyển vương đan gọi là Thanh Minh Đan. Tác dụng của Thanh Minh Đan, không phải để gia tăng chân lực, thần hồn, hay chữa thương giải độc, mà nó ẩn chứa một đạo thiên địa thanh khí. Chỉ cần phục dụng Thanh Minh Đan, võ giả sẽ có năm thành cơ hội tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, cũng như có một thành cơ hội tìm ra gông xiềng của bản thân"
Lời này để bao quát Đô Thị Vương, Bình Đẳng Vương đều hô hấp dồn dập lên, hận không thể tham dự nhiệm vụ, đổi lấy Thanh Minh Đan.
Trong Thập Điện Diêm Vương, thì ba người Chuyển Luân Vương, Bình Đẳng Vương và Đô Thị Vương sở hữu tu vi thấp nhất, đều là tam phẩm đỉnh phong.
Hơn nữa, đều mắc kẹt ở cảnh giới này khá lâu.
Nguyên do cũng rất đơn giản, chuyện trảm phàm thân không phải muốn làm là làm được.
Đầu tiên cần thiết tìm được vị trí của gông xiềng.
Tiếp theo là chém đứt gông xiềng đó.
Mỗi một vị võ giả, gông xiềng sẽ nằm ở vị trí khác nhau, mức độ cứng rắn cũng khác biệt, dẫn đến có người cả đời tìm mãi không ra gông xiềng, lại có người tìm được gông xiềng, nhưng không tài nào chặt đứt.
Vậy nên, ở bất kỳ một toà võ vực nào, tam phẩm Chân Vương là cường giả, nhưng tứ phẩm Chân Vương mới là cường giả hàng đầu.
Giống như ở Loạn Ma Vực, muốn trở thành Ma Thành thành chủ, tối thiểu phải là tứ phẩm Chân Vương.
Tuy nhiên, không giống Đô Thị Vương, Bình Đẳng Vương thèm chảy nước dãi, ánh mắt của Khương Ly lại bình tĩnh hơn nhiều.
Bởi vì hắn nghe hiểu lời của Tần Quảng Vương. Võ giả phục dụng Thanh Minh Đan, sẽ có năm thành cơ hội tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, đồng thời có một thành cơ hội tìm ra gông xiềng của bản thân.
Tác dụng của Thanh Minh Đan rõ ràng là nhằm trợ giúp võ giả tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất. Đối với võ giả bình thường hiển nhiên là chí bảo. Nhưng Khương Ly, thân là Thiên Nhân tu hành giả, tuỳ thời có thể tiến vào trạng thái Thiên Nhân, Thanh Minh Đan tựa hồ có chút gân gà.
Từ trước đến này, Khương Ly vận dụng trạng thái Thiên Nhân không ít lần, nhưng vẫn chưa thấy gông xiềng của bản thân.
Như vậy, có thể là một trong hai cái nguyên do sau:
Đầu tiên, tu vi Thiên Nhân Hợp Nhất của hắn còn quá thấp, tạm thời chưa thể nhìn ra.
Thứ hai, gông xiềng của hắn ẩn nấp quá sâu, lấy lực lượng của Thiên Nhân Hợp Nhất cảnh giới thứ nhất, căn bản không tìm thấy được.
Khương Ly nghiêng về nguyên do thứ hai.
Chung quy lại, muốn tìm được gông xiềng trong cơ thể, cách tốt nhất là đột phá Thiên Nhân Hợp Nhất cảnh giới thứ hai.
Có điều, một bước này hắn tạm thời chưa tìm được manh mối.
Ý niệm xoay chuyển, Khương Ly mở ra hai mắt, ôm quyền nói:
"Cảm tạ Tần Quảng Vương nhắc nhở, lão phu hiện tại có chút việc bận, cho nên nhiệm vụ lần này, ta liền không tham dự"
"Như vậy sao?" Tần Quảng Vương hơi tiếc đuối, nhưng vẫn gật đầu.
Những người khác thấy Khương Ly lựa chọn từ chối tham gia, có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng chẳng nói gì thêm.
Riêng Đô Thị Vương thì khinh bỉ liếc hắn vài cái, thầm mắng Khương Ly tham sống s·ợ c·hết. Nhưng trong lòng lại nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Khương Ly không nhận nhiệm vụ, nói rõ Thanh Minh Đan vô duyên với hắn, chính mình giống như có thể thử m·ưu đ·ồ một hai.
Tại trong Diêm La Điện, các phương Diêm Vương trao đổi vật phẩm với nhau là chuyện bình thường.
Lão quyết định, đợi nhiệm vụ hoàn thành, sẽ liên hệ với Tần Quảng Vương, hỏi xem có thể dùng thứ khác trao đổi Thanh Minh Đan hay không.
Nếu được, chính mình liền có thể vượt qua Chuyển Luân Vương một bước, đột phá tứ phẩm. Đến khi đó, hắn còn dám lên mặt với mình?
Nghĩ như vậy, đôi mắt của Đô Thị Vương âm thầm rực sáng, lại không biết, lão xem Thanh Minh Đan là bảo vật vô giá, mà Khương Ly căn bản chướng mắt.
.....
Thần hồn trở về trong cơ thể, Khương Ly chống cằm lẳng lặng trầm tư.
Lần tụ hội này, cũng không phải không có thu hoạch.
Hiện tại hắn rốt cuộc tìm được một cái phương hướng đột phá tứ phẩm Chân Vương.
Căn bản của vấn đề, nằm ở Thiên Nhân Hợp Nhất cảnh giới.
Trong đầu dần dần hồi tưởng lại lời nói của Thiên Vận Vương năm xưa, Khương Ly lộ ra vẻ trầm ngâm.
Thiên Vận Vương đem con đường tu đạo phân ra làm ba quá trình là Cô Độc Tu Hành, Vô Hối Truy Cầu cùng Mạch Nhiên Hồi Thủ.
Thế nhân thì đem Thiên Nhân tam môn chia làm: Đạo Tâm Chi Môn, Đạo Tắc Chi Môn và Đạo Mệnh Chi Môn.
Khương Ly bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất đến này đã mấy chục năm, nhiều lần vận dụng, trong lòng đối với Thiên Nhân Hợp Nhất cũng có cảm ngộ thuộc về riêng mình.
Theo cái nhìn của hắn, Thiên Nhân tam môn, cùng Thiên Vận Vương nói đến ba quá trình tu đạo giống nhau như đúc.
Gọi là Cô Độc Chi Môn, Vô Hối Chi Môn, cùng Hồi Thủ Chi Môn.
Hắn ngẫu nhiên mở ra Thiên Nhân đệ nhất môn, là vào lúc đại nạn sắp đến, một mình cô độc. Thấm thía câu: tu đạo là cô liêu, phàm trần là tịch mịch, đồng thời lĩnh ngộ ra sự cô độc của tu hành. Chuyện này, vừa vặn phù hợp với thiên nhân chi đạo, nên hắn cứ như thế vô thanh vô tức mở ra cánh cửa đầu tiên.
Hiện tại muốn tìm ra cánh cửa thứ hai, liền phải hiểu được cái gì là Vô Hối Truy Cầu, đồng thời trong lòng hắn cần đối với đại đạo một lòng truy cầu, không chút hối hận.
Hắn rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao chính mình đã chạm tới đỉnh cao của Thiên Nhân đệ nhất cảnh, lại không tài nào sờ được cảnh giới thứ hai.
"Từ lúc tu đạo đến nay, sở cầu của ta chưa bao giờ là trường sinh, cũng chưa bao giờ là đạo chân. Ta không có khát cầu đại đạo, cho nên đối với đại đạo không có quá nhiều cuồng nhiệt, chấp nhất, cũng chẳng có trái tim cầu đạo dù c·hết cũng không hối hận"
"Cổ nhân nói: Sáng nghe được đạo, tối c·hết cũng cam lòng! Nhưng ta không phải như vậy!"
"Đối với ta mà nói, Nhân cũng tốt, Thần cũng được, Yêu cũng hay, Ma cũng thế, Kiếp cũng vậy. Bất kỳ thủ đoạn gì, chỉ cần có thể trợ giúp ta trở nên cường đại, ta đều sẽ học"
"Ta không phải kiếm tu chân chính, bởi vì ta đối với kiếm không có lòng chấp nhất. Chỉ cần đối với ta hữu dụng, kiếm cũng tốt, đao cũng thế, đều có thể trở thành binh khí của ta"
"Ta đồng dạng không tính là người tu đạo chân chính. Thần thông pháp thuật, nếu hữu dụng ta sẽ học, vô dụng liền vứt sang một góc.."
"Ta đối với đại đạo không có bất luận lòng chấp nhất gì cả, có thể khiến ta chấp nhất, cho tới bây giờ chỉ có một chút người, một chút chuyện mà thôi..."
Khương Ly lặng lẽ tự nói, ánh mắt híp thành một cái khe.
Muốn mở ra Thiên Nhân đệ nhị môn, cần phải có được tấm lòng cầu đạo không hối hận, nếu không dù có thấy được cánh cửa thứ hai, cũng khó lòng tiến vào nửa bước.
Mà Khương Ly, còn lâu mới đạt đến loại tâm cảnh kia.
Nhưng nếu để hắn thay đổi bản tâm, hắn lại không làm được.
Khương Ly trầm mặc chốc lát, thở dài nói:
"Xem ra chính mình tạm thời chỉ có thể lùi lại một bước, tìm phương hướng khác vậy!"