Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 63: Đại Đế Xuất Hành, Cổ Ma Sinh Tử Chú

Chương 63: Đại Đế Xuất Hành, Cổ Ma Sinh Tử Chú


Trường Thanh Đế Vực, Trường Thanh Thần Thành

Bên trong chỗ sâu xa của cấm địa, một lão giả tóc bạc bỗng nhiên mở to hai mắt, trầm giọng thốt lên:

"Hắc Diệu Táng Thiên Thuật, Loạn Thiên thế mà vận dụng loại thần thông này! Hắn lại muốn làm chuyện ngu xuẩn gì nữa đây"

Lão giả tóc bạc chính là trong truyền thuyết Trường Thanh Đại Đế.

"Sư đệ, chớ nên tiếp tục làm chuyện gì yêu thiêu thân, nếu không, ngay cả sư tôn cũng không giữ được ngươi..."

Lão giả thở dài một tiếng, thân hình loé lên, biến mất tại chỗ.

Hắc Diệu Đế Vực

Trong một toà cung điện nguy nga, Hắc Diệu Đế Quân chầm chậm mở mắt, nở nụ cười thâm ý.

"Tiểu sư đệ, ngươi rốt cuộc chịu lộ diện rồi sao? Lần này, cũng đừng để sư huynh thất vọng!"

Trường Thanh Đại Đế, Hắc Diệu Đế Quân và Loạn Thiên Vương cùng xuất phát từ một sư môn, cũng đều từng tu luyện Hắc Diệu Táng Thiên Thuật.

Trong đó, tạo nghệ của Hắc Diệu Đế Quân là cao nhất, cuối cùng lấy Hắc Diệu một đạo thành Đế.

Cho nên, lúc Loạn Thiên Vương vừa triển khai thần thông, thì cả Trường Thanh Đại Đế lẫn Hắc Diệu Đế Quân lập tức đồng thời phát giác được phương vị của y.

Nhưng khác với Trường Thanh Đại Đế lập tức đi tìm Loạn Thiên Vương, Hắc Diệu Đế Quân thì bình chân như vại, tiếp tục nhắm mắt chữa thương.

Trên bầu trời Trường Thanh Đế Vực, Trường Thanh Đại Đế tóc trắng xoá, đầy mặt phức tạp, trong ánh mắt mang theo một chút hổ thẹn, hoá thành thanh quang vượt ngang trường không.

Vị Đại Đế này vừa xuất hành, lập tức kinh động toàn bộ Đế vực, vô số cường giả ngẩng đầu lên, dồn dập suy đoán, rốt cuộc đã phát sinh đại sự cỡ nào, mới khiến cho Trường Thanh Đại Đế vội vàng rời khỏi Trường Thanh Thần Thành như vậy?

.....

Hắc Diệu Thành, Lung Linh Đạo Quan

Giữa sân, một lão giả mặc áo xanh, lưng hơi còng xuống, đang ngồi ở trên chiếu bện vòng cỏ, bên cạnh lão giả là một thiếu nữ mặc váy trắng cùng một thiếu nữ mặc váy đen, đang lặng lẽ tu luyện.

Chợt lão giả thả vòng cỏ trên tay xuống, ngước mắt nhìn về phía xa xăm, thở dài một tiếng:

"Phàm nhi...ngươi tội gì cố chấp như vậy...Luyện Thần Đỉnh, không phải ngươi có thể phá hư..."

Hai thiếu nữ bên cạnh nhìn thấy lão giả thở dài, dồn dập quan tâm hỏi:

"Hoàng tiền bối, vì sao ngài lại thở dài?"

Lão giả lắc lắc đầu, hồi lâu mới đáp:

"Một người đệ tử của ta chọc ra chút phiền phức...lần này, tính mạng của hắn sợ rằng khó bảo toàn..."

Lần này, tiểu đồ đệ của lão đã quyết tâm, muốn dùng tính mạng của mình phá huỷ Luyện Thần Đỉnh.

Loạn Thiên Vương nảy sinh tử chí, ngay cả người làm sư tôn như lão cũng không thể ngăn trở.

Thiếu nữ mặc váy trắng cùng thiếu nữ mặc váy đen đưa mắt nhìn nhau.

Bọn họ đi theo bên cạnh Hoàng tiền bối tu hành, cũng biết tới đối phương có vài người đệ tử, đều là nhân vật danh chấn Đông Hoang, một là Trường Thanh Đại Đế, hai là Hắc Diệu Đế Quân.

Hai vị Đế Quân kia cường đại như vậy, sao lại khó bảo toàn tính mạng?

Mặc dù không hiểu ra sao, nhưng Tô phu nhân vẫn mở lời an ủi:

"Tiền bối nghĩ thoáng một chút, sống c·hết có số, không thể cưỡng cầu"

"Đúng vậy, sống c·hết có số, không thể cưỡng cầu. Chỉ là đứa nhỏ ngốc kia lại không chịu buông tay, thà c·hết cũng không chịu thức tỉnh...hazz"

Thở dài một tiếng, Hoàng đạo nhân cũng không còn tâm tình gấp vòng cỏ, xoay người đi vào trong đạo quán.

......

Trong hang đá âm u ẩm ướt, khắp nơi đều là mùi vị máu tanh.

Khương Ly toàn thân nứt nẻ, cả người nhuốm máu đang chăm chút ôm lấy Vũ Như Yên.

Vũ Như Yên nằm trong lòng hắn, mặc dù lông tóc vô hại, nhưng đã b·ất t·ỉnh nhân sự.

Cách đó không xa là một cái cự đỉnh màu đen, nằm lăn lóc trên mặt đất.

May mắn ban nãy hắn quyết đoán triệu hoán ra Luyện Huyết Đỉnh, mượn lực lượng của kiện Đế Binh này bảo vệ chính mình cùng Vũ Như Yên, nếu không, kết cục của hắn đâu chỉ vẹn bị trọng thương.

Đem Luyện Huyết Đỉnh thu hồi, lấy ra mấy viên đan dược ném vào miệng, sau đó lợi dụng Bất Diệt Đạo Ý chữa thương, Khương Ly từ dưới mặt đất ngồi dậy, đưa mắt nhìn ngắm bốn phía.

Chỉ thấy đâu đâu cũng là tàn thi, có người, có yêu thú, máu tươi đầy đất.

Vô số máu huyết hướng về phía nơi sâu xa của hang đá mà chảy xuống.

Hồi phục đôi chút lực lượng, Khương Ly phất tay đem Vũ Như Yên thu vào trong Lạc Thần Giới.

Hắn sở dĩ không trốn vào bên trong, là bởi vì Lạc Thần Giới mặc dù là Động Thiên Giới Bảo, lấy đẳng cấp hiện tại, bình thường tứ phẩm Chân Vương khó lòng xé rách. Nhưng đối mặt với cấp bậc cường giả như Loạn Thiên Vương, Lạc Thần Giới chẳng khác gì hổ giấy, tiện tay liền có thể đánh nổ.

Tản ra thần niệm quan sát bốn phía, Khương Ly kinh ngạc phát hiện, chính mình lại đang ở trong Nghịch Khô Sơn.

Theo như lời của đám ma tu, thì Nghịch Khô Sơn là đầu lâu của một vị cường giả thời Thái Cổ.

Như vậy, vị trí của cái hang đá này, hẳn là khoang miệng của đầu lâu.

Sẽ không sai, ánh mắt của Khương Ly dần dần trở nên rõ ràng

Tứ Thiên Kỳ Giới, Yến Quốc Ma Tai, Hắc Diệu Táng Thiên Thuật, Loạn Thiên Vương, Nghịch Khô Sơn, Nghịch Khô Ma Hoàn...

Khương Ly thở dài một tiếng, hắn biết, chính mình vô duyên vô cớ rơi vào một cái âm mưu to lớn.

Mà người vạch ra âm mưu kia, chính là danh chấn thiên hạ Loạn Thiên Vương.

"Hừ, nhanh như vậy liền tỉnh rồi? Mệnh của ngươi cũng rất cứng đó! Mặc dù bổn toạ còn chưa phát động toàn bộ uy năng của Hắc Diệu Táng Thiên Thuật, nhưng đã đủ để diệt sát phổ thông Chân Vương. Không nghĩ nhà ngươi nhục thân mạnh mẽ, trên người còn mang theo Đế Bảo, quả nhiên là hạng người không đơn giản"

Tựa hồ cảm giác được Khương Ly thức tỉnh, một giọng nói lạnh lùng từ nơi sâu xa của hang đá truyền ra, đó là âm thanh của Loạn Thiên Vương.

Thanh âm chưa dứt, Khương Ly chỉ cảm thấy trước mặt loé lên hồng mang, Loạn Thiên Vương nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Một thân sát cơ khoá chặt lấy Khương Ly.

Cảm giác áp bách mạnh mẽ kia, để Khương Ly hầu như muốn ngạt thở.

Loạn Thiên Vương nhếch miệng nở nụ cười gằn, lạnh lẽo nói:

"Bản toạ cho ngươi hai sự lựa chọn, ngươi chỉ có ba hơi để cân nhắc. Lựa chọn thứ nhất, ngươi trợ giúp bản toạ hoàn thành một việc lớn, bản toạ sẽ vì đó mà tha cho ngươi một mạng, cũng cho ngươi một chút chỗ tốt. Lựa chọn thứ hai, ngươi từ chối trợ giúp bổn toạ. Bản toạ tức khắc xuất thủ g·iết ngươi, cũng g·iết luôn nữ nhân mà ngươi vừa giấu đi ban nãy. Không nên nghi ngờ, một cái Động Thiên Giới Bảo nho nhỏ, không thể gánh chịu được một kích của ta"

Dưới ngôn ngữ uy h·iếp của Loạn Thiên Vương, sắc mặt Khương Ly chẳng hề thay đổi, nhưng nội tâm chìm xuống.

So với mười mấy năm trước, tu vi của hắn đã mạnh lên rất nhiều, thậm chí có thể đối đầu với một chút nhỏ yếu ngũ phẩm cường giả.

Nhưng đối mặt với Loạn Thiên Vương, hắn vẫn cảm giác được áp lực lớn lao, nếu chính diện chiến đấu, chính mình chắc chắn phải thua không thể nghi ngờ.

Nhưng chuyện đó cũng không hề biểu thị, hắn hoàn toàn đã thúc thủ vô sách.

Khương Ly trong bóng tối thôi thúc Lạc Thần Lệnh, lấy ra một chiếc lông vũ màu đen, giấu trong tay áo.

Đây là lông vũ của Bất Diệt Điểu mà nhiều năm trước Khương Ly từng đoạt được ở Hắc Diệu Thành.

Theo dự đoán của hắn, chiếc lông vũ này là của đầu hắc điểu mà Lạc Thanh Hàn cưỡi trên lưng năm đó.

Bên trong Bất Diệt Điểu lông vũ cất giấu lực lượng khổng lồ, nếu hoàn toàn kích phát ra có thể trảm g·iết ngũ phẩm Chân Vương.

Loạn Ma Vương mặc dù rất mạnh mẽ, nhưng nếu Khương Ly liều c·hết kích phát lông vũ, đối phương tuyệt đối không chiếm được chỗ tốt.

Ngay lúc Khương Ly lấy ra lông vũ, ánh mắt của Loạn Thiên Vương đột nhiên khẽ biến, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bởi vì thời khắc này, y lại có thể cảm nhận được một tia nguy cơ nhàn nhạt từ trên người Khương Ly.

Y cũng không biết lông vũ mà Khương Ly cầm trong tay là thứ gì, lại từ trên lông vũ cảm nhận được nguy hiểm.

Điều đó làm cho y hết sức kinh ngạc. Không hiểu một gã tam phẩm Chân Vương, lại lấy đâu ra nhiều đồ vật nghịch thiên như vậy?

Nào là Đế cấp bảo đỉnh, nào là lông vũ khiến y cảm thấy nguy cơ...

Loạn Thiên Vương tính cách điên cuồng liều lĩnh, chưa bao giờ sợ hãi bất cứ chuyện gì, nếu là ngày thường, y chắc chắn sẽ không thèm để ý đến lá bài tẩy của Khương Ly.

Coi như Chân Đế cường giả cũng không cách nào làm y khom lưng.

Nhưng hiện tại, Loạn Thiên Vương còn chuyện quan trọng muốn làm, không muốn lãng phí thời gian cùng Khương Ly liều mạng.

Hơn nữa, y nhìn ra trên người Khương Ly tồn tại một giọt Cổ Ma Tổ Huyết, muốn mượn sức mạnh của hắn làm một số chuyện.

Cho nên, Loạn Thiên Vương tạm thời chưa muốn cùng hắn triệt để quyết liệt.

Mắt thấy Khương Ly đã quyết định bóp nát lông vũ, cùng mình liều mạng, ánh mắt của Loạn Thiên Vương chìm xuống, tiếp tục nói:

"Thực lực của bổn toạ, vượt xa suy đoán của ngươi. Tuy chỉ là ngũ phẩm Chân Vương, nhưng toàn bộ Tứ Hoang, không có bất kỳ một gã lục phẩm Đế Quân nào có thể thắng được ta. Đồ vật của ngươi, chưa chắc đã có thể tổn thương ta, ngược lại còn sẽ hại c·hết chính ngươi, nữ nhân cũng như đồng bạn của ngươi..."

"Ồ, trên người tiểu bối nhà ngươi lại tồn tại Cổ Ma Sinh Tử Chú, thú vị, nói cho ngươi biết, toàn bộ Đông Hoang, cũng chỉ có ta biết cách phá vỡ loại chú ấn này."

Chương 63: Đại Đế Xuất Hành, Cổ Ma Sinh Tử Chú