Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 65: Ma Chủ Nghịch Khô, Pháo Hoa
Bên trong Tứ Thiên Kỳ Giới lơ lửng đủ loại tàn phá sơn mạch, bao phủ bởi vô số sương mù hư ảo.
Trung tâm của Kỳ Giới là một ngọn núi hình đầu lâu, toả ra ngập trời ma khí cùng huyết khí.
Thời khắc này, Khương Ly phảng phất hiểu rõ điều gì, thu hồi thần niệm.
"Nhìn ra rồi? Toàn bộ tiểu thế giới này chính là do thức hải của một vị Cổ Ma cường giả biến ảo mà thành. Thanh danh của người kia, ngươi hẳn là đã từng nghe qua, chính là đệ lục cấm trong Hoang Cổ Thập Tam Cấm, Ma Chủ Nghịch Khô."
"Thời đại Viễn Cổ, Cổ Thần nhất tộc làm chủ Hoang Cổ đại địa, mãi cho đến thời đại Thái Cổ, Cổ Ma xuất hiện, phát động binh biến, đem Cổ Thần đẩy ngã, từ đó Cổ Ma thống lĩnh Hoang Cổ Giới. Cổ Ma tộc từng ra đời mười vị Ma Tổ, một vị Ma Chủ. Bọn họ coi thiên địa vạn tộc làm thức ăn, thậm chí nô dịch cả thiên đạo. Về sau, vạn tộc đứng lên, liên hợp với nhau cộng đồng đối kháng Cổ Ma, bày mưu tính kế hợp sức cùng Đạo Hồn nhất tộc đem Ma Chủ trấn sát, mạt tiêu hồn phách, lại đem ma thân chém thành nhiều mảnh, trấn áp ở khắp bát hoang lục hợp. Còn thập đại Ma Tổ thì bị trấn áp dưới Phong Ma Đỉnh ở Cổ Ma Uyên, từ nay không thể trở về Hoang Cổ đại địa."
"Mà Yến quốc Lưu Sa Quận, chính là chỗ phong ấn đầu lâu của vị Ma Chủ kia. Nghịch Khô Ma Chủ khi còn sống, đã thành công ngưng tụ ra Ma Hoàn, thiếu chút nữa lột xác thành Thái Cổ Ma Linh, thực lực sánh ngang với bước thứ ba Thánh Nhân, vô cùng khủng bố. Nếu để hắn trở thành chân chính Thái Cổ Ma Linh, bất tử bất diệt, thì thiên địa vạn tộc cũng khó lòng có được ngày hôm nay."
Loạn Thiên Vương một bên đi đường, một bên giải thích, trong đôi mắt loé lên hồng quang, tràn ngập lửa nóng.
Y mưu đồ chính là Ma Chủ Nghịch Khô lưu lại Ma Hoàn. Ma Hoàn cùng Thánh Hoàn hay Thần Hoàn tương tự nhau, đều là đồ vật mà Thánh Cảnh cường giả mới có khả năng ngưng tụ ra, ẩn chứa Thánh Cảnh lực lượng. Cũng chỉ nắm giữ Ma Hoàn, y mới có hi vọng huỷ diệt Luyện Thần Đỉnh.
Ánh mắt Khương Ly hơi ngưng lại, Loạn Thiên Vương mưu đồ Ma Chủ Ma Hoàn, không biết là để làm chuyện kinh thiên động địa gì.
Khương Ly cùng Loạn Thiên Vương một đường đi vào chỗ sâu của Nghịch Khô Sơn, cuối cùng đi đến một vùng không gian rộng lớn.
Đập vào mắt là một cái biển máu bạt ngàn, máu huyết của toàn bộ sinh linh ở Lưu Sa Quận đều nằm ở đây.
Trong biển máu, trôi nổi vô số bộ thây khô, chìm nghỉm vô số yêu đan, binh khí, túi trữ vật, từng chút, từng chút bị biển máu thôn phệ.
Ngoại trừ Khương Ly, Vũ Như Yên, Trần Huyền Tông, Hạ Bỉnh Khiêm, hết thảy võ giả tham dự Kỳ Chiến, vô số bá tánh ở Lưu Sa Quận đều c·h·ế·t sạch.
Loạn Thiên Vương tàn nhẫn ngoan tuyệt. Nếu không phải Khương Ly còn có tác dụng với y, y chắc chắn sẽ không bỏ qua hai người Trần Huyền Tông, càng sẽ không bỏ qua Khương Ly và Vũ Như Yên hay đám Nghiệt Long, Ô Thiên Phong ở trong Lạc Thần Giới.
Chính giữa biển máu, xuất hiện một cái vòng xoáy, đang không ngừng hấp thu máu tươi cùng linh hồn của vô số sinh linh, chẳng rõ vận chuyển đến nơi nào.
"Đây là vị trí thiên linh của đầu lâu, cũng là chỗ mà Ma Chủ Nghịch Khô cất giấu Ma Hoàn, chỉ là kẻ này ngã xuống đã lâu, Ma Hoàn gần như tiêu tan gần hết. Muốn đem nó thức tỉnh, cần thiết dùng sinh mệnh của vạn vạn sinh linh tiến hành huyết tế"
Loạn Thiên Vương đứng ở bên mép biển máu, thờ ơ nói, đối với việc tàn sát cả một cái võ quận, y hoàn toàn không để trong lòng.
Trầm ngâm chốc lát, không biết đang suy nghĩ điều gì, tiếp theo huyết mâu của y loé lên, giơ tay hướng về phía Khương Ly điểm một cái.
Khương Ly đang chăm chú lắng nghe Loạn Thiên Vương giảng giải, đột nhiên nhìn thấy y ra tay, ánh mắt lẫm liệt, vội vàng lùi về sau, muốn bóp nát Bất Diệt Điểu lông vũ phản kích.
Nhưng hắn lập tức phát giác được, một chỉ này của Loạn Thiên Vương ẩn chứa vô số sinh mệnh lực lượng, đang muốn trợ giúp chính mình chữa thương.
Khương Ly tâm tư biến ảo chập chùng, không còn lùi lại, cũng không phản kháng, mặc cho chỉ mang bắn vào trong cơ thể.
Chỉ mang nhập thể, lập tức một luồng đau đớn tê liệt bao phủ toàn thân Khương Ly, để trên trán hắn hiện ra gân xanh. Tuy rằng đau đớn kịch liệt, nhưng thương thế trong cơ thể hắn lại lấy tốc độ cực nhanh khôi phục.
Nháy mắt, cả người Khương Ly dường như biến thành một cái huyết nhân.
Chưa đến mười hơi thở, thương thế do Hắc Diệu Táng Thiên Thuật để lại, đã được chữa khỏi hoàn toàn, hơn nữa hắn bỗng cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng.
Chỉ mang của Loạn Thiên Vương không những trợ giúp Khương Ly chữa thương, càng khiến cho nhục thân của hắn mơ hồ tinh tiến một tia, khoảng cách Niết Bàn tứ trọng đỉnh phong chỉ thiếu chút xíu.
"Đa tạ tiền bối giúp ta chữa thương!" Khương Ly ôm quyền cảm tạ, nhưng thần sắc lại càng thêm cảnh giác.
Hắn cũng không tin Loạn Thiên Vương sẽ tốt bụng như vậy, tốn công tốn sức chữa thương cho hắn.
Lấy cá tính bạc bẽo của y, hiển nhiên sẽ không làm chuyện vô ích.
"Ngươi hẳn phải biết. Bản toạ sẽ không vô duyên vô cớ giúp ngươi. Bản toạ đã trợ giúp ngươi chữa thương, đồng thời còn sẽ giúp ngươi luyện hoá ma huyết, trở thành Cổ Ma. Nếu không có sự hỗ trợ của ta, ngươi muốn luyện hoá Cổ Ma Tổ Huyết cần tiêu hao rất nhiều thời gian, hơn nữa dùng tu vi của ngươi hiện tại cũng không làm được chuyện đó"
"Bản toạ giúp ngươi thêm một lần, ngươi cũng cần thay ta làm một chuyện khác. Đây không phải là thương lượng, mà là mệnh lệnh, ngươi không có cơ hội lựa chọn!"
Loạn Thiên Vương lạnh lùng nói, âm thanh nghiêm nghị mà cứng rắn, không cho hắn thời cơ nói lời từ chối.
Khương Ly nhướng mày, chính mình sở dĩ đồng ý đảm nhiệm làm Ma Hoàn vật chứa là bởi vì tính mạng của bản thân cùng đồng bạn.
Bây giờ, Loạn Thiên Vương lại lần nữa đưa ra yêu cầu khác, nói thật, Khương Ly căn bản không muốn đáp ứng.
Nhưng thế cuộc hiện tại, giống như chẳng còn lựa chọn nào khác, hoặc là đáp ứng Loạn Thiên Vương, hoặc là cùng y trở mặt.
"Không biết tiền bối muốn ta làm chuyện gì?" Trầm ngâm chốc lát, Khương Ly mở miệng hỏi.
Thấy Khương Ly chưa lập tức đáp ứng yêu cầu của mình, sắc mặt của Loạn Thiên Vương lạnh xuống, sát khí loé lên, hồi lâu mới lạnh lùng hỏi:
"Tiểu bối nhà ngươi có biết pháo hoa là thứ gì sao?"
"Pháo hoa?"
Khương Ly ngẩn người, hắn vốn dĩ còn tập trung tinh thần, chuẩn bị ứng phó với yêu cầu khó nhằn của Loạn Thiên Vương.
Nào nghĩ tới, đối phương vừa mở miệng lại hỏi vấn đề cổ quái này.
"Ngươi không biết?"
Loạn Thiên Vương trầm giọng, sắc mặt trầm xuống, sát cơ vừa mới được đè xuống lần nữa bùng lên, phảng phất Khương Ly chỉ cần nói một câu không biết, y liền ra tay g·i·ế·t người.
"Biết...pháo hoa là một loại vật phẩm do phàm nhân luyện chế ra, một khi châm ngòi, bắn lên bầu trời sẽ toả ra ánh sáng vô cùng xinh đẹp. Vào những ngày lễ tết, phàm nhân thường xuyên biểu diễn đốt pháo hoa, xem như chúc mừng...."
Mặc dù không hiểu ra sao, nhưng hắn vẫn bình tĩnh hồi đáp.
"Thì ra là đồ vật của phàm nhân...khó trách năm đó bổn toạ đồ sát một trăm mười bốn cái võ vực, lật ra bảo khố của vô số tông môn, gia tộc, lại chưa từng thu được thứ này..."
Loạn Thiên Vương nghiêm nghị thở dài. Y từ nhỏ liền đi theo Hoàng đạo nhân tu luyện ở Cửu Không Kiếm Giới, thiên tư trác tuyệt, độc đoán đương thời. Dẫn đến, tính cách của y kiệt ngạo ngang tàng, coi thường phàm nhân, coi thường đồng cấp thiên kiêu, coi thường lão bối danh túc, coi thường hết thảy giáo điều pháp quy...
Y làm sao sẽ quan tâm pháo hoa là cái gì!
Vừa nghe được lời của Loạn Thiên Vương, ánh mắt của Khương Ly khẽ đổi. Thầm nghĩ Loạn Thiên Vương này sẽ không điên cuồng đến mức, tàn sát hơn một trăm cái võ cực chỉ vì tìm pháo hoa chứ?
"Nàng từng nói, nàng yêu thích pháo hoa. Nàng cũng nói, nàng yêu thích những đồ vật bình thường, những thứ bình phàm mới có thể vĩnh viễn tươi đẹp..."
Ánh mắt Loạn Thiên Vương lộ ra vẻ hồi ức, thật lâu sau, y mới lấy lại tinh thần, lạnh lùng nhìn Khương Ly hạ lệnh:
"Nếu ngươi đã biết pháo hoa là vật gì. Vậy bổn toạ liền giao cho ngươi một cái nhiệm vụ. Đợi sau khi ngươi thành công trở thành vật chứa của Ma Hoàn, bản toạ sẽ đưa ngươi tới một chỗ an toàn, cho ngươi đầy đủ thời gian, giúp ta chế tác pháo hoa....Về phần lễ mừng, đợi bổn toạ lần nữa chính thức giáng lâm Đông Hoang, đối với Đông Hoang quần tu, quả thực là một cái lễ mừng lớn, cần đại lượng pháo hoa tới trợ hứng!"
Nói xong câu này, Loạn Thiên Vương cũng không tiếp tục phí lời, mà lạnh lùng bảo:
"Khoanh chân ngồi xuống, bản toạ truyền thụ cho ngươi pháp môn luyện hoá ma huyết. Nhớ rõ phối hợp một chút, không muốn lãng phí thời gian của ta!"