Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 70: Chước Chiếu Chi Hoả
"Vượt qua đệ ngũ kiếp, thu được một giọt cửu tinh Chân Huyết!"
Ánh mắt Khương Ly loé sáng, huyết khí trên người hắn bốc lên cao, nhìn từ xa chẳng khác gì một đầu thái cổ hung thú.
Đệ ngũ kiếp vừa kết thúc được vài hơi thở, thì đệ lục kiếp đã hàng lâm, hồng vân ở trên bầu trời của Tứ Thiên Kỳ Giới bỗng nhiên b·ốc c·háy rừng rực.
Trung tâm của hồng vân, từ từ hiện ra bóng mờ của một đầu dị thú có sáu chân. Đầu dị thú này to lớn giống như thiên địa, che rợp bầu trời, trên cổ mọc ra hai cái đầu lâu, không sừng, một thân hoả hồng, lạnh lùng nhìn xuống Nghịch Khô Sơn.
Ngay lúc dị thú bóng mờ xuất hiện, sinh cơ trong cơ thể của Khương Ly giống như bị hoả diễm đốt cháy, nhất thời sắc mặt đại biến.
Hình thức của lượt thần kiếp thứ sáu cùng năm lần đầu tiên tựa hồ không giống.
Nếu không phải nhục thân của Khương Ly đã đạt tới Niết Bàn ngũ trọng trung kỳ, da dày thịt béo, huyết khí tràn đầy, thì tất nhiên trong nháy mắt vừa rồi, hắn đã bị hoả diễm thiêu sạch sinh cơ, c·h·ế·t tươi tại chỗ.
Đây là một loại hoả diễm màu đen, bên trên lít nha lít nhít hoả diễm phù văn, mang theo một loại cảm giác vừa cổ lão yêu dị cũng vô cùng mỹ lệ.
Khương Ly nỗ lực đè xuống hoả diễm thiêu đốt cơ thể, nhưng lập tức phát hiện, uy năng của hoả diễm kia so với tất cả hoả diễm mà hắn từng nhìn thấy, khủng bố hơn nhiều.
Trong lúc hoả diễm thiêu đốt, càng truyền ra từng trận sấm gió, quả thực khí thế trùng thiên.
Hống!
Trên bầu trời, hư ảnh cự thú đột nhiên phát ra một đạo thú rống.
Trong tiếng thế gào, sinh cơ của Khương Ly bốc hơi càng nhanh.
Theo cự thú thôi thúc thần thông, vô số đạo hoả diễm phô thiên cái địa hướng về phía Nghịch Khô Sơn phủ xuống, đem toàn bộ Tứ Thiên Kỳ Giới đều nhấn chìm vào trong biển lửa.
Sơn hà bị hoà tan, sông hồ biển cả bốc khô, thiên địa đều bị thiêu hồng, ngay cả thiên đạo pháp tắc đều bị hoả diễm đốt cho vặn vẹo.
Thời khắc này, Loạn Thiên Vương lộ ra vẻ cả kinh, trợn mắt nhìn ngập trời hoả diễm, uy lực của ngọn lửa này, cuộc đời y chưa từng được chứng kiến.
"Nghe nói thần kiếp từ lượt thứ sáu trở đi vô cùng khủng bố, bình thường Cổ Thần Huyết Duệ rất khó vượt qua. Nhưng chỉ cần vượt qua, liền đạt được một giọt Vương Huyết, tương lai trưởng thành lên, thành tựu tối thiểu cũng là lục tinh Cổ Thần."
"Nhưng bản toạ chưa từng nghe nói qua, đệ lục thần kiếp nào khủng bố như thế, thậm chí gọi ra hư ảnh của Viễn Cổ Chước Chiếu..."
Loạn Thiên Vương thì thào, ánh mắt nhìn về phía hư ảnh cự thú che rợp thương khung, tràn đầy kiêng kỵ.
Đầu dị thú hai đầu sáu chân kia không ai khác chính là trong truyền thuyết Viễn Cổ Chước Chiếu.
Truyền ngôn, thời kỳ Viễn Cổ, thiên địa sơ khai, sinh ra một luồng ánh sáng. Ánh sáng kia một phân thành hai, hóa thành Âm và Dương, theo năm tháng dài đằng đẵng lắng đọng, dương giả hoá thành Thái Dương Chước Chiếu, âm giả hoá thành Thái Âm U Huỳnh.
Chước Chiếu U Huỳnh chính là sinh vật cổ lão cùng thời đại với Viễn Cổ Thần Linh.
Mà Chước Chiếu càng là vạn hoả chi tổ, một thân hoả đạo thiên hạ vô địch.
Chính là Chu Tước, Kim Ô gặp phải Chước Chiếu cũng phải cam bái hạ phong.
Chước Chiếu chi hoả thiên hạ vô song, không người dám phản bác.
Thiên địa rất nhiều đại tộc lấy hoả lập đạo như Chu Tước, Kim Ô, Thái Ngô, Ly Long, Cửu S·ú·c, Nhật Tinh... đều từng thua ở trên tay của Chước Chiếu.
Chước Chiếu tuy rằng không phải chí cường giả trong thiên địa, nhưng trong lĩnh vực hoả diễm, bọn chúng hoàn toàn xứng đáng là vương giả.
Mà Khương Ly hiện tại đối mặt, chính là loại hoả diễm thiên hạ vô song này, mặc dù chỉ là hoả diễm do hư ảnh của Chước Chiếu tạo nên, cũng không phải võ giả bình thường có thể đối kháng.
Loạn Thiên Vương thở dài, tuỳ thời thi triển phong ấn thuật, đánh gãy quá trình độ thần kiếp, cứu Khương Ly một mạng.
Y không cho rằng, Khương Ly có thể chiến thắng được Chước Chiếu chi hoả.
Bên trên tế đàn, Khương Ly sắc mặt nghiêm nghị, sinh cơ trong cơ thể điên cuồng bốc hơi.
Hắn chẳng thể làm gì khác là vận chuyển Phệ Thiên Quyết tầng thứ bốn đến cực hạn, điên cuồng luyện hoá khai thiên chi lực, nhằm bổ sung sinh cơ trôi qua.
Nhưng Chước Chiêu chi hoả thiêu đốt sinh cơ quả thực quá nhanh, Khương Ly dùng mười sáu lần tốc độ luyện hoá, tấp nập đem khai thiên chi lực chuyển hoá thành sinh cơ bổ sung lại giống như muối bỏ bể, vừa xuất hiện liền bị đốt sạch.
Khương Ly ánh mắt phát lạnh, quyết định nhất tâm tam dụng.
Một bên dẫn dắt khai thiên chi lực rót vào Tổ Huyết.
Một bên vận dụng Phệ Thiên Quyết thôn phệ khai thiên chi lực
Đồng thời hai tay bấm quyết, thi triển Thiên Địa Chú Bi, rút lấy sinh cơ của đại địa bên dưới Nghịch Khô Sơn bổ sung cho bản thân.
Một hơi thở trôi qua, đại địa sinh cơ trong phương viên mười dặm bị Khương Ly rút sạch, Nghịch Khô Sơn trực tiếp biến thành núi hoang, mất đi màu sắc ngày xưa.
Hai hơi thở trôi qua, đại địa sinh cơ trong phương viên trăm dặm bị Khương Ly rút sạch...
Ba hơi thở trôi qua, đại địa sinh cơ trong phương viên ngàn dặm bị Khương Ly rút sạch...
Bốn hơi thở trôi qua, đại địa sinh cơ trong phương viên vạn dặm bị Khương Ly rút sạch...
Năm hơi thở trôi qua, sáu hơi thở trôi qua, bảy hơi thở trôi qua....
Trong vòng mười lăm hơi thở, Khương Ly đã đem toàn bộ đại địa sinh cơ của Tứ Thiên Kỳ Giới dùng hết, lại chỉ vượt qua một phần ba đệ lục kiếp.
Chẳng trách từ cổ chí kim, Cổ Thần Huyết Duệ có thể vượt qua đệ lục kiếp vô cùng hiếm hoi, một cửa này, xác thực rất khó thông qua.
Nghĩ đến, phía sau đệ lục kiếp còn có đệ thất kiếp, đệ bát kiếp cùng đệ cửu kiếp, lại đáng sợ cỡ nào.
Khương Ly thần tình nghiêm nghị, thần niệm tản ra nhìn vô cùng vô tận biển lửa, ánh mắt lấp loé.
Trời có sinh cơ, đất có sinh cơ, sông có sinh cơ, núi có sinh cơ, cỏ cây có sinh cơ, tẩu thú có sinh cơ, thế gian vạn vật, đâu đâu cũng tồn tại tinh sơ.
Tứ Thiên Kỳ Giới sinh cơ có hạn, nhưng biển lửa trước mặt lại vô cùng vô tận.
"Thử xem!"
Khương Ly thì thào, tiếp theo hắn làm ra một cái quyết định lớn mật, há mồm hút mạnh, càng đem vô số hoả diễm nuốt vào trong cơ thể, điên cuồng luyện hoá.
"Hắn lại dám nuốt Chước Chiếu chi hoả, ngại mình sống quá lâu rồi?"
Loạn Thiên Vương giật nảy mình, khó có thể tin nhìn về phía Khương Ly, nhưng rất nhanh liền lộ ra vẻ suy tư:
"Tiểu bối này cũng không phải hạng người lỗ mãng, bí quá làm liều. Dám nuốt Chước Chiếu chi hoả hiển nhiên là có vài phần nắm chắc. Thôi chờ một chút, chờ hắn thực sự không chịu được nữa, ta liền xuất thủ cứu giúp. Bản toạ cũng muốn xem người này trụ vững được bao lâu"
"Chước Chiếu chi hoả mặc dù là do hư ảnh Chước Chiếu tạo ra, nhưng không phải ai cũng có thể nuốt!"
Không sai, Chước Chiếu chi hoả bị Khương Ly nuốt vào trong bụng, tất nhiên ẩn chứa lượng sinh cơ khổng lồ, nhưng cũng mang theo lực sát thương chí mạng.
Chỉ gặp, Chước Chiếu chi hoả vừa tiến vào cơ thể hắn, lập tức chia ra làm chín đạo ánh lửa, trên đường đi không chút kiêng kỵ đem kinh mạch, máu thịt của Khương Ly đốt tận.
Tốc độ thiêu đốt sinh cơ càng nhanh hơn, ngay cả chân lực cũng bốc hơi vèo vèo.
Uy lực của hoả diễm này đã vượt xa năng lực phòng ngự của Khương Ly.
Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở
Vẻn vẹn đi qua ba hơi thở, Khương Ly thần tình quằn quại, kinh mạch trong thân thể bị Chước Chiếu chi hoả đốt bỏng, như cành cây khô héo, vừa đụng liền gãy.
Huyết nhục bị đốt khô teo tóp, da thịt bắt đầu dính vào xương.
Càng bết bán hơn nữa chính là chín đạo ánh lửa càng phân ra một đạo đánh úp về phía thức hải của Khương Ly, muốn đem thần hồn của hắn cũng diệt sát.
Khương Ly cả kinh, thần niệm hoá thành kiếm niệm, chống đỡ công kích của hoả diễm, nhưng vẫn như cũ bị đốt thương, thần hồn càng ngày càng suy yếu.
Bốn hơi thở, năm hơi thở, sáu hơi thở
Sau bảy hơi thở, sắc mặt của Khương Ly đã trắng bệch như tờ giấy, bảy hơi thở chính là cực hạn của hắn.
"Người này đã đạt tới cực hạn, nếu bản toạ không ra tay, hắn chắc chắn phải c·h·ế·t!"
Loạn Thiên Vương thản nhiên nói, hai tay bấm quyết, nâng ngón tay lên định cắt đứt thần kiếp của Khương Ly. Có điều y còn chưa kịp thi triển thuật phong ấn thì ánh mắt chợt lộ ra vẻ chấn kinh.
Bởi vì sau bảy hơi thở, Khương Ly không chỉ chưa c·h·ế·t đi, mà sinh cơ còn đang chậm rãi phục hồi.