Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 74: Loạn Thiên Vương Vs Trường Thanh Đại Đế
Ngay lúc Loạn Thiên Vương vừa rời đi, một đạo khí thế t·ang t·hương tới cực điểm đột nhiên phủ xuống, hướng toàn bộ Tứ Thiên Kỳ Giới đè nén.
Khương Ly còn chưa kịp phản ứng, đã bị luồng uy thế này cố định tại chỗ, không thể động đậy.
Luồng uy thế kia cho người ta một loại cảm giác mênh mông như tinh không, hư huyễn vô bờ, sâu không lường được.
Đây chính là Đế Uy.!
Đế Uy vừa xuất hiện lập tức khiến cho Tứ Thiên Kỳ Giới vốn đã rách rát, hầu như muốn nổ tung.
"Trường Thanh Đại Đế...."
Khương Ly âm thầm điều động Sâm La Tổ Huyết, Cổ Thần Vương Huyết, thần niệm lực lượng cộng đồng chống lại Đế Uy, mới có thể khôi phục hành động.
Thông qua vết rách của thế giới bình chướng, hắn rốt cuộc nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.
Lấy tu vi thần niệm của Khương Ly, mơ hồ có thể nhìn thấy dung mạo của kẻ vừa đến.
Đó là một lão giả tóc trắng xoá, chân đạp một đoá hắc vân, mang theo mấy phần tiên phong đạo cốt.
Người kia chính là Trường Thanh Đại Đế!
Đối với vị Đại Đế này, hắn cũng xem có đôi chút nhân quả.
Năm xưa lúc hắn còn chưa đột phá Chân Nhân, chạy tới Thiên Nhai Đảo, nghe Thiên Nhai đảo chủ giảng đạo.
Vị Thiên Nhai đảo chủ năm ấy chính là mộc đạo hoá thân của Trường Thanh Đại Đế.
Về sau, Thập Điện Diêm La á·m s·át Đế Quân, đem Ngộ Đạo Thụ đẩy ngã, thả ra Loạn Thiên Vương, cùng Trường Thanh Đại Đế kết thù, mà Khương Ly lại cơ duyên xảo hợp gia nhập Diêm La Điện, số mệnh run rủi trở thành kẻ thù của đối phương.
"Sư đệ, nhiều năm không thấy, ngươi vẫn khoẻ chứ?"
Trường Thanh Đại Đế mỉm cười một tiếng, nhìn về phía trước.
Tại cái hướng kia loé lên một vệt huyết quang, từ từ hiện ra thân ảnh của một người đàn ông tóc đỏ như máu, chính là Loạn Thiên Vương.
Loạn Thiên Vương đánh giá xung quanh một lượt thì thào: "Kỳ quái, Hắc Diệu lão nhi không đến sao...."
Tiếp theo, đưa mắt nhìn về phía Trường Thanh Đại hỏi:
"Sư huynh, ngươi tới đây là để bắt ta sao?"
"Sư đệ, theo ta trở về Trường Thanh Thần Thành, chớ nên tạo nhiều sát nghiệt..." Trường Thanh Đại Đế thở dài nói.
Loạn Thiên Vương nghe thế, ngửa mặt lên trời cười to, khinh thường quát lớn:
"Tạo nhiều sát nghiệt? A a sư huynh nói lời này, ngược lại cực kỳ có ý tứ. Sư huynh một đời g·iết chóc, chưa hẳn đã ít hơn ta. Ngươi g·iết người, chính là thay trời hành đạo, mà ta g·iết người, chính là tạo sát nghiệt! Đúng là buồn cười!"
Trường Thanh Đại Đế nhíu nhíu lông mày, bảo:
"Sư đệ, chớ nên nguỵ biện, nếu ngươi không chịu ngoan ngoãn theo ta trở về Trường Thanh Thần Thành, sư huynh nhất định phải sử dụng thủ đoạn cường ngạnh..."
"Thủ đoạn cường ngạnh?" Loạn Thiên Vương cười gằn: "Nghe nói sư huynh đã tu thành chưởng vị, phong hào Chưởng Mộc Đại Đế, thực lực đứng hàng đầu Đông Hoang Thập Đế. Sư đệ cũng muốn xem ngươi có bảo nhiêu cân lượng?"
Trường Thanh Đại Đế nghe vậy, biết rõ Loạn Thiên Vương đã quyết ý, thở dài khe khẽ, nhắm mắt lại, sau khi mở ra liền loé lên kh·iếp người quang mang.
Lão cũng không nói nhảm, đột nhiên phẩy tay áo một cái, quét ra vạn đạo thanh mang.
Thanh mang cuốn một cái, hai người lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào một chỗ ánh sáng màu xanh loá mắt thế giới.
"Chưởng vị hư không? Sư huynh đúng là nhân từ..."
Ánh mắt Loạn Thiên Vương híp lại, cười lạnh.
Y cũng đoán được, Trường Thanh Đại Đế kéo chính mình vào trong chưởng vị hư không là không muốn tiến hành chiến đấu ở ngoại giới.
Đến cấp độ của bọn họ, nếu toàn lực chém g·iết, dư uy đủ để phá huỷ một cái quốc gia, thậm chí một cái võ vực.
Đến khi đó, toàn bộ Kiêu Dương Vực không biết c·hết đi bao nhiêu người.
"Không sai, nơi đây chính là chưởng mộc hư không của lão phu. Sư tôn từng nói, trong ba sư huynh đệ chúng ta, thiên phú của ngươi là cao nhất, thử nhìn xem bên trong chưởng mộc hư không của ta có bao nhiêu tầng hư không giới?"
Loạn Thiên Vương trầm mặc, trong mắt lấp loé thanh mang, liếc qua không gian vô biên vô hạn xung quanh, trước mặt y có chu thiên đại đạo xoay chuyển, hiện ra tầng tầng lớp lớp hư không.
Chưởng vị hư không là từng tầng, từng tầng hư không chồng chất lên nhau.
Loạn Thiên Vương vừa nhìn, liền thấy rõ: "Nơi đây có tổng cộng 106 trọng hư không giới, không nghĩ sư huynh lại đã tu luyện tới chưởng mộc tiểu thành..."
"Sư đệ ánh mắt thật là độc!" Trường Thanh Đại Đế vuốt vuốt râu bạc nói: "Toàn bộ Đông Hoang, có thể nhìn ra số lượng hư không giới của lão phu, chưa đầy mười ngón, trong đó đa phần đều là Chuẩn Thánh cường giả. Ngươi đã nhìn ra tu vi chưởng vị của ta, cũng liền biết rõ, ở trong chưởng mộc hư không này, lão phu chính là mộc đạo vương giả. Lấy thực lực của sư đệ ngươi, căn bản không thoát nổi, bó tay chịu trói đi thôi"
"Đây cũng chưa chắc!" Loạn Thiên Vương lắc đầu, tiếp theo vỗ túi trữ vật lấy ra một thanh tiểu kiếm dài ba tấc bóp nát. Tiểu kiếm vừa vỡ nát, lập tức hoá thành trùng trùng không gian, bao trùm lấy cơ thể, ngăn trở lấy chưởng mộc không gian.
"Chưởng kiếm hư không?" Trường Thanh Đại Đế sắc mặt hơi đổi, cười khổ nói:
"Sư tôn đúng là thiên vị, vậy mà ngưng tụ ra chưởng kiếm hư không tặng cho ngươi!"
"Thứ này là do năm đó bản toạ thay sư tôn đoạt lấy Cực Dương chi khí mới chiếm được" Loạn Thiên Vương lạnh nhạt đáp.
"Giống nhau cả thôi, nếu sư đệ ngươi đã có chưởng kiếm hư không trung hoà chưởng mộc hư không của lão phu, vậy hai ta liền công bằng đánh một trận"
Nói xong, Trường Thanh Đại Đế bước ra một bước, một bước này đạp xuống, mảng lớn mảng lớn thanh quang từ trên người lão quét ngang mà ra hoá thành một cái trường thước màu xanh, hướng về phía Loạn Thiên Vương đập mạnh xuống.
Thế rơi của trường thước kinh thiên động địa, đem hư không đập ra vô số vết rách, mang theo theo khí thế khủng bố từ bốn phương tám hướng thẳng hướng mà đến.
"Kiến Mộc Thước sao...năm đó bổn toạ tất nhiên sẽ kiêng kỵ Kiến Mộc Thước của sư huynh ngươi, nhưng hôm nay thì không cần..."
Loạn Thiên Vương sắc mặt lạnh lùng, cũng bước ra một bước, quanh thân bốc lên vô tận huyết quang, tóc đỏ tung bay trong gió.
Y là ngũ phẩm Chân Vương, Trường Thanh Đại Đế là bát phẩm Chân Đế. Tu vi của hai người chênh lệch rất lớn, nhưng Loạn Thiên Vương căn bản không sợ đối phương.
Mặc cho trường thước đập xuống, Loạn Thiên Vương không tránh không né, chỉ phẩy tay áo một cái, trong hư không chợt hiện ra trăm vạn ngôi sao màu đỏ như máu.
Kiến Mộc Thước là một kiện hạ phẩm Tiên Thiên Linh Bảo, được luyện chế từ cành của Kiến Mộc Thần Thụ.
Cổ tịch ghi chép, Kiến Mộc Thần Thụ từng là trụ cột chống trời của Hoang Cổ Giới, có tác dụng vững chắc Hoang Cổ Giới không gian.
Năm đó, Kiến Mộc Thần Thụ huỷ diệt, đã từng to lớn vô biên Hoang Cổ đại địa, b·ị đ·ánh vỡ làm bốn phần.
Cho nên Kiến Mộc Thước chỉ là một cái cành nhỏ của Kiến Mộc Thần Thụ lại vô cùng cứng cỏi, trọng lượng không thua gì một viên tu luyện cổ tinh.
Chỉ thấy Kiến Mộc Thước cuốn lấy hết thảy thiên địa đại thế, ầm ầm đập xuống, phát ra t·iếng n·ổ vang giống như thiên địa đụng vào nhau, nhấc lên vô số đạo hư không bão táp.
Vẻn vẹn một thước này, đủ để san bằng Việt quốc.
Nhưng Loạn Thiên Vương tắm rửa dưới trăm vạn ánh sao màu máu, ánh mắt vẫn lạnh lùng tĩnh mịch. Kiến Mộc Thước mặc dù lợi hại, nhưng Huyết Tinh Liệu Thương Thuật của y càng mạnh hơn.
Huyết Tinh Liệu Thương Thuật đại thành, triệu hoán ra một trăm vạn ngôi sao máu chữa thương, chỉ cần Huyết Tinh bất diệt, coi như Chư Đế vây công y cũng không sợ.
Kiến Mộc Thước tuy là Tiên Thiên Linh Bảo lại không thể làm tổn thương y.
Loạn Thiên Vương cười lạnh, bỗng nhiên giơ tay, bàn tay hướng về phía hư không đấm mạnh một cái.
Lực lượng của một quyền này, đem hư không trước mặt c·hôn v·ùi, Kiến Mộc Thước tạo ra thiên địa đại thế, dồn dập tan vỡ biến mất, Kiến Mộc Thước càng b·ị đ·ánh bay ngược trở về.
"Kiến Mộc Thước, chỉ đến như thế!" Loạn Thiên Vương ngửa đầu cười to.
"Sư đệ chớ nên ngông cuồng!"
Một chiêu bị phá, sắc mặc của Trường Thanh Đại Đế lộ ra vẻ xám xịt, nội tâm âm thầm nổi nóng, đột nhiên bấm quyết.
Mộc Đạo, Chân Pháp Thiên Thủ!
Lập tức trước mặt lão từ từ ngưng tụ ra một bức tượng Thiên Thủ Quan Âm cao hàng vạn trượng, uy thế bức nhân.
"C·hết!"
Trường Thanh Đại Đế đột nhiên gầm lớn, từng cánh tay gỗ của Thiên Thủ Quan Âm vù vù đấm tới, mỗi một quyền không thua gì một đòn của lục phẩm Đế Quân, hàng trăm hàng ngàn mộc quyền tề phát, coi như bát phẩm Đế Quân cũng phải nhượng bộ lui binh.
"Chân Pháp Thiên Thủ sao...thuật này chính là thần thông thành danh của sư huynh, có thể khinh thường đồng cấp, nhưng lại không thể làm gì được ta"
Loạn Thiên Vương thản nhiên nói, bỗng nhiên há mồm phun ra sáu đạo huyết quang.
Sáu đạo huyết quang quay xung quanh người y, dồn dập hiện ra bổn tướng, hoá thành sáu cái hư ảnh khô lâu màu máu.
Sáu cái huyết ảnh khô lâu, năm cái sở hữu cảnh giới Chuẩn Đế, một cái sở hữu cảnh giới lục phẩm Chân Đế.
Thời khắc này, sau lưng y đột nhiên xuất hiện hư ảnh một cái bia mộ màu máu cao hàng trăm trượng.
Sáu cái hư ảnh khô lâu bỗng dưng huyết quang đại hiện, hoá thành sáu gã võ giả mặc huyết bào, thần sắc lạnh lùng.
Sáu tên huyết bào võ giả vừa xuất hiện, lập tức kết thành một cái đại trận, ma khí ngập trời.