Chương 126: Người Xích Gia, Không Sợ Chiến
Chuyện Đao Thành lâu thuyền công khai tiến đánh Xích Hoả Châu, rất nhanh liền hấp dẫn sự chú ý của khắp các phương ma châu.
Trong mười tám ma châu, một số ma châu vốn có giao tình không cạn với Xích Hoả Thần Cung, nhưng hôm nay, Xích Hoả Thành g·ặp n·ạn, những thế lực này lại do dự khó quyết, không biết có nên đứng ra trợ giúp Xích Hoả Thành một tay hay chăng.
Nhưng ngay lúc bọn họ đang do dự, thì lâu thuyền của thế lực thứ hai cũng đã tiến vào địa phận của Xích Hoả Châu.
Từ phương hướng của Kiếm Châu, thành chủ Liệt Dương Thành Viêm Dương Vương dẫn theo bốn vị Chân Vương cường giả, cùng ba trăm vị Chân Nhân cảnh trưởng lão, chấp sự; tám ngàn Liệt Dương Cung môn đồ, lái bốn chiếc lâu thuyền, đâm thủng Xích Hoả Châu khoá vực bình chướng, xông thẳng về Xích Hoả Thành.
"Liệt Dương Thành ta cùng Xích Hoả Thành sinh tử quyết chiến, mời chư vị đồng đạo chớ nên nhúng tay, sau chuyện này, lão phu nhất định sẽ đến tận cửa cảm tạ!"
Viêm Dương Vương vừa lên tiếng, lập tức khiến cho không ít thế lực giao hảo với Xích Hoả Thần Cung bắt đầu sinh ra tư tưởng trung lập.
Mà tiếp theo, lại có thế lực thứ ba tham chiến, không ai khác chính là Bách Hoa Thành.
So với Đao Thành hay Liệt Dương Thành, Bách Hoa Thành khiêm tốn hơn đôi chút, lấy Bách Hoa Vương cùng bốn vị hoa nô dẫn dắt hai ngàn Bách Hoa Cung nữ tu, trong đó có một vị tứ phẩm Chân Vương, hai vị tam phẩm Chân Vương cùng trên dưới trăm vị Chân Nhân cảnh cao thủ xuất động.
Đồng thời, Bách Hoa Vương đưa ra thông cáo:
"Tất cả các đồng đạo tham dự vây đánh Xích Hoả Thành, chỉ cần chém g·i·ế·t một vị Chân Nhân cảnh của Xích Hoả Thần Cung, liền có thể cưới một tên đệ tử nội môn của Bách Hoa Cung, chém g·i·ế·t một tên nhị phẩm Chân Nhân trở lên, liền có thể cưới một tên đệ tử chân truyền của Bách Hoa Cung, chém g·i·ế·t một vị Chân Vương cảnh trở lên, liền có thể cưới một trong mười hai Tiên Cơ của Bách Hoa Lâu"
Tin tức ấy vừa ra, lập tức khiến vô số thanh niên tuấn kiệt mài đao xoèn xoẹt, nhao nhao hướng về phía Xích Hoả Châu mà chạy tới.
Bách Hoa Thành là một cái nữ tu thế lực ở Loạn Ma Vực, đệ tử của Bách Hoa Cung hết thảy đều là vưu vật trong vưu vật, đa phần đều tu luyện loại hình song tu công pháp, kỹ nghệ phòng the có một không hai.
Nhất là mười hai tiên cơ của Bách Hoa Lâu, mỗi người tài mạo song toàn, nghiêng nước nghiêng thành, nghe đồn mười hai tiên cơ này nguyên âm còn chưa mất, dẫn đến bị vô số thanh niên tài tuấn điên cuồng truy cầu.
Nhưng các nàng mỗi người tu vi cao cường, lại thâm thụ Bách Hoa Vương chiếu cố, nên trước nay rất nhiều ma tu thèm thuồng thân thể các nàng lại không có cách nào, nếu tham dự đại chiến, chém g·i·ế·t Xích Hoả Thần Cung môn đồ, vừa có thể dương danh thiên hạ, lại có thể ôm mỹ nhân về, quả thực là nhất cử lưỡng tiện...
Đao Thành, Liệt Dương Thành, Bách Hoa Thành lần lượt xuất động, đến ngày thứ ba, Tà Phật Thành cũng chạy tới Xích Hoả Châu.
Tà Phật Thành đại quân do trưởng lão Hình Phạt đường của Tà Phật Tự, ngũ phẩm cường giả Mật Liên Tăng dẫn theo ba vị Chân Vương cảnh trưởng lão, cùng ba ngàn Tà Phật Tự ma tăng, lái ba chiếc lâu thuyền tiến vào Xích Hoả Châu, đồng thời truyền xuống chỉ lệnh:
"Phật Tôn có lệnh, Tà Phật Tự tru diệt Bạch Ma tiểu nhi cùng thế lực liên quan là bởi vì ân oán cá nhân, kẻ nào dám nhúng tay vào chính là công khai đối lập với Tà Phật Châu!"
Tà Phật Tự đã lên tiếng, lập tức không còn thế lực nào dám công khai trợ giúp Xích Hoả Thành.
Không có cách, bất kể Đao Thành, Liệt Dương Thành hay Bách Hoa Thành, bọn họ còn có thể đắc tội nhưng Tà Phật Thành là một trong năm ma thành mạnh nhất Loạn Ma Vực.
Tà Phật Tôn Giả càng là một trong ngoại vực thất tôn, mệnh lệnh vừa ra ai dám không theo?
Rất nhiều người đều nhìn ra, Đao Thành, Liệt Dương Thành, Bách Hoa Thành cùng Tà Phật Thành rõ ràng muốn đem Xích Hoả Thành hoàn toàn huỷ diệt. Coi như Đạo Huyền Thành hay Bất Chu Lôi Thành, cũng khó lòng chống lại bốn thành liên minh, cho nên không một cái ma châu nào nguyện ý vì Xích Hoả Thành ra mặt, đối kháng bốn toà ma thành.
"Yên lặng theo dõi kỳ biến!"
Từng vị ma thành thành chủ đua nhau hạ lệnh, án binh bất động, chờ đợi trận khoáng thế đại chiến này.
.....
Xích Hoả Thành, vốn náo nhiệt phi phàm, bây giờ trở nên trầm thấp, nặng nề.
Thương nhân, võ giả bốn phía nghe tin bốn ma thành sắp binh lâm thành hạ đã sớm cuốn gói chạy mất dép.
Các gia tộc, thế lực ở trong thành cũng đồng dạng chạy không còn một mống, rất hiển nhiên, tất cả mọi người đều cho rằng, Xích Hoả Thành tất nhiên bị huỷ diệt, bọn họ còn ở lại, chẳng khác nào chịu c·h·ế·t.
Thậm chí bên trong Xích Hoả Thần Cung cũng xuất hiện một chút âm thanh, muốn đem Bạch Ma lão tổ giao ra, bồi tội với các phương ma thành, tránh cho Xích Thành tai hoạ ngập đầu.
Đáng tiếc, những người nọ vừa liên tiếng, liền bị Xích Tuyết lãnh khốc trấn áp, nhất thời đầu người cuồn cuộn, không ai còn dám nhắc tới chuyện này.
Xích Hoả Thành quảng trường.
Ngàn dặm không mây, trời xanh trong vắt, gió bắc thét gào, lay động đại kỳ màu đỏ rức của Xích gia boong boong phần phật.
Bên dưới quảng trường, hơn ba ngàn danh võ giả mặc trang phục màu đen, đứng nghiêm chỉnh thành hàng.
Mấy ngàn người, hô hấp thống nhất, khí tức nhất trí, vào lúc một hít vào một thở ra, dường như có thể cuốn động cả một phiến thiên địa.
Đứng phía trước ba ngàn danh đệ tử, là gần hai trăm vị Chân Nhân cảnh, đều là chấp sự và trưởng lão của Xích Hoả Thần Cung.
Đứng ở phía trước nhất, phía bên phải là Xích Hoả Tước Tộc tộc nhân, phía bên trái là đám con cháu Xích gia, ngoại trừ lão đại Xích Long, lão thất Xích Luyện không ở Xích Hoả Thành cùng lão nhị Xích Hằng đã c·h·ế·t ra, nhưng huynh đệ tỷ muội khác của Xích Tuyết đều có mặt đông đủ.
Phía trước quảng trường dựng một cái ngọc đài, có thể ngồi ở trên đài, yếu nhất cũng là Chuẩn Vương cường giả bao gồm ba vị phó cung chủ là Đạo Hạnh Chân Nhân, Thanh Hải Chân Nhân và Từ Hàng Chân.
Cộng với ba vị cung phụng khác là Hồng Vũ Yêu Vương, Thôi Giác cùng một vị Chuẩn Vương cường giả tên Tinh Hà Chân Nhân.
Ngoài ra còn có một chút ngoại viện như Tiêu gia Tiêu Chiến, Tiêu Ảnh cùng Thiên Trận Tông Vân Phi Dương, Hà Túc Đạo, Vân Bất Kham...đoàn người.
Chính giữa ngọc đài, Xích Tuyết ngồi trên vương toạ, trên vai ngủ gật một con chim nhỏ lớn bằng nắm tay, mắt đẹp nhẹ nhàng đảo qua toàn trường, vừa lúc đảo qua thanh niên mặc áo trắng đứng chắp tay ở trên đỉnh Tế Vũ Lâu, ở dưới ánh mặt trời chiếu sáng, áo bào trắng của hắn trở nên cực kỳ rạng rỡ.
Tựa hồ cảm ứng được tầm mắt của nàng, Khương Ly cúi đầu nhìn xuống, đối với nàng nở nụ cười.
Nội tâm Xích Tuyết nguyên bản có chút khẩn trương lập tức an bình, nàng từ trước đến giờ chưa từng nói với hắn, chỉ cần trong tầm mắt có thể trông thấy bóng người của phu quân, nàng liên an tâm.
Xích Tuyết hít sâu một hơi, đứng dậy lạnh giọng:
"Tứ thành liên minh đã tiến vào Xích Hoả Châu, hiện tại là thời khắc sinh tử tồn vong của Xích Hoả Thành. Bản cung cũng không phải hạng người máu lạnh, kẻ nào nguyện ý ở lại cùng Xích Hoả Thần Cung đối kháng ngoại địch thì ở lại. Người nào sợ chiến, cứ việc rời đi, bản cung sẽ không ngăn cản!"
Xích Tuyết vừa dứt lời, bên dưới quảng trường, đám võ giả đưa mặt nhìn nhau, từng người lộ ra vẻ xoắn xuýt cùng do dự.
Hiện tại, Xích Hoả Thành đối mặt không chỉ là một toà ma thành mà là bốn toà ma thành liên hợp với nhau, chỉ cần có điểm ánh mắt liền nhìn ra, Xích Hoả Thần Cung cơ bản không có phần thắng, ở lại chính là tìm đường c·h·ế·t.
Nhưng bọn họ thân là môn đồ của Xích Hoả Thần Cung, ngay lúc tông môn nguy nan, lựa chọn bỏ trốn, như vậy có chút vô liêm sỉ.
"Mặt mũi cái gì, so với tính mạng quan trọng hơn sao?" Một tên Chân Nhân cảnh chấp sự thì thào, đứng ra một bước ôm quyền:
"Cung chủ thứ lỗi, Triệu mỗ trên có mẹ gìà cần chăm sóc, dưới có con thơ cần nuôi dưỡng nên chưa muốn c·h·ế·t ở đây..."
Người này vừa lên tiếng, xung quanh lập tức vang lên từng tiếng cười nhạo, ngươi là Chân Nhân cường giả, sống mấy trăm năm, lấy đâu ra mẹ già với con thơ?
Mặc dù cười nhạo, châm chọc, nhưng họ Triệu chấp sự đứng ra cũng khiến không ít người bị lay động, lục tục có người tiến lên một bước ôm quyền, rời đi.
Vẻn vẹn nửa khắc, trên quảng trưởng thiếu mất gần một phần ba, trong đó có chừng hai mươi vị Chân Nhân cùng gần một ngàn đệ tử.
Những người còn lại, mặc dù sợ c·h·ế·t, nhưng đối với Xích Hoả Thần Cung vẫn tương đối trung thành, mong muốn cùng Thần Cung tử chiến đến cùng.
Xích Tuyết nhìn lượt qua hơn hai ngàn võ giả ở dưới đài, khoé miệng nhếch lên lộ ra vẻ hài lòng, chợt nhìn sang mấy tên huynh đệ tỷ muội hỏi:
"Mấy vị nếu không muốn c·h·ế·t, cũng có thể rời đi!"
Đám Xích gia đệ tử còn chưa kịp trả lời, thì từ phương xa đã truyền tới một âm thanh vang vọng bốn phía:
"Bát muội nói đùa, Xích gia đệ tử chưa bao giờ sợ chiến!"
Tất cả mọi người đều ngoái đầu lại nhìn, người đàn ông trung niên tóc đỏ, mặc áo bào tím, thân hình cao lớn, toả ra tam phẩm Chân Vương khí thế, lập tức nhận ra, thân phận của hắn.
Xích gia lão đại Xích Long!