Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 132: Bách Hoa Đế, Tứ Thành Ngã, Xích Hoả Ăn No

Chương 132: Bách Hoa Đế, Tứ Thành Ngã, Xích Hoả Ăn No


Tà Phật Tự, Táng Phật Động

Bên trong Táng Phật Động âm u ẩm ướt, đèn dầu tranh tối tranh sáng, phía bên vách tường điêu khắc một bức tượng phật cao chừng ba mươi trượng, uy nghi khí khái.

Có điều, bức tượng phật này mặt mũi cũng không phải hiền lành, mà là một tôn tà phật mặt xanh nanh vàng, giống như là hoá thân của địa ngục ác quỷ.

Phía trước tượng phật có một vị lão tăng đang nhắm mắt thiền định.

Vị lão tăng nọ thân hình đồ sộ núc ních như núi thịt, mặt to tai dài, hai hàng lông mày màu bạc thõng xuống hai bên má, diện mục từ bi chẳng khác gì một vị đắc đạo cao tăng.

Chỉ là quanh thân của lão, lại lượn lờ tà khí lẫm nhiên, cùng dáng vẻ hiền hậu cực kỳ chênh lệch.

Vị lão tăng này, không ai khác chính là trụ trì của Tà Phật Tự, Tà Phật Tôn Giả.

"Ừm!" Bỗng nhiên, Tà Phật Tôn Giả giật mình mở to hai mắt, khẽ bấm đốt ngón tay, tiếp theo nhíu nhíu lông mày:

"Mật Liên, Lan Đà, Phổ Trí, Diêu Quang cùng ba ngàn ma tăng đồng loạt ngã xuống..."

"Ai có thể nói cho lão nạp biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

....

Bách Hoa Thành hướng về phía tây chừng ngàn dặm là một toà sơn phong rộng lớn, bốn phía mọc đủ loài hoa cỏ rực rỡ muôn màu.

Trên một đỉnh núi mây khói lượn lờ, ở phía sâu xa của mây mù, bên trên vách núi, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái động phủ hư huyễn, hai bên cửa động trồng từng bụi hoa lan màu trắng xám.

Màu trắng đó hết sức đặc thù, trông giống với da dẻ của mỹ nhân ốm yếu như thế.

Động phủ nhìn từ bên ngoài cũng không lớn, nhưng bên trong ẩn giấu động thiên khác, trung tâm động phủ là một toà đại điện trống trải.

Hai bên đại điện, đứng hầu hơn mười vị hầu gái thân mang lụa mỏng, từng người từng người cung kính đứng đợi lệnh.

Chính giữa cung điện, có một cái kim toạ dài chừng một trượng, bên trên kim toạ nằm nghiêng một nữ tử thiên kiều bá mị, một thân lụa mỏng màu hồng nhạt khó lòng che dấu dáng vẻ lồi lõm, ngờ ngợ còn có thể nhìn thấy hai toà sơn phong đầy đặn, trắng nõn, theo từng tiếng thở gấp mà chập chùng lên xuống. Trên mặt nàng, đồng dạng keo một tấm sa mỏng gần như trong suốt, bên dưới lớp sa mỏng, là đôi môi yêu dã căng mọng, mỗi một cái hô hấp, liền có thể kích phát ra d·ụ·c vọng nguyên thuỷ nhất của nam nhân trong thiên hạ.

Ở bên dưới kim toạ, quỳ lấy bốn gã thiếu niên tuấn tú, ánh mắt tham lam, gần như điên cuồng mà liếm láp ngón tay, liếm mắt cá chân, liếm bắp chân...của nàng, tình cảnh d·â·m mỹ khó lòng tả nổi.

Nữ tử che mặt nằm nghiêng trên kim toạ, tuỳ ý bại lộ thân thể, mặc cho đám thiếu niên phục vụ kia, không ai khác, chính là chủ nhân của Bách Hoa Thành, Bách Hoa Vương.

Nếu để cho đám lão quái của Loạn Ma Vực nhìn thấy tình cảnh này, nhất định sẽ kinh ngạc đến ngây người, bởi vì Bách Hoa Vương không phải đ·ã c·hết ở bên ngoài Xích Hoả Thành rồi hay sao?

"Ha ha ha, không nghĩ tới, bản cung đường đường là một đời Bách Hoa Đế, lại lưu lạc đến tình trạng, bị nhà ngươi khi dễ lên đầu..."

Bách Hoa Đế từ từ mở ra mỹ mâu ngập nước, nhàn nhạt nói.

Trên mặt của nàng, mang theo một vệt ửng hồng, hiển nhiên đối với sự hầu hạ của đám thiếu nhiên rất có khoái cảm, chỉ là bên trong vệt ửng hồng này, lại ẩn sâu một tia trắng xám, hiển nhiên thương thế trên người của nàng rất nặng, dẫn đến một thân thực lực rơi xuống, chỉ đủ để phát huy ra nửa thành một thành thực lực.

Về phần vị Bách Hoa Vương ngã xuống ở Xích Hoả Thành kia, chỉ là một đạo hoá thân của nàng mà thôi.

Thế nhân chỉ sợ không biết, Bách Hoa Đế này tu luyện một môn Đế thuật cực kỳ khó lường, có thể tạo ra ngàn vạn cái hoá thân, mỗi đạo hoá thân càng tồn tại tâm tư tình cảm riêng biệt, dẫn đến, phân nửa nữ nhân ở Bách Hoa Thành, đều là hoá thân của Bách Hoa Đế.

Thì thào một tiếng, Bách Hoa Đế chợt liếm liếm môi đỏ, thì thào:

"Bạch Phàm sao, ngươi dám g·iết hoá thân của bổn cung, lại đồ diệt Bách Hoa Cung môn đồ, vậy cũng nên bỏ ra một chút đại giới..."

Thông qua trí nhớ của Bách Hoa Vương, Bách Hoa Đế nhìn ra tướng mạo của Khương Ly, cực kỳ phù hợp với mỹ quan của nàng. Bách Hoa Đế liền yêu thích loại thiếu niên mang theo dáng vẻ thư sinh ôn nhu nhược yếu, cũng yêu thích bọn họ thần phục dưới váy, giống như c·h·ó đực hầu hạ chính mình.

.....

Đại chiến trôi qua đã ba ngày, dư âm của nó vẫn điên cuồng lan toả khắp toàn bộ Loạn Ma Vực, khiến cho vô số lão quái kinh hãi không ngớt, cùng với đó, uy danh của Khương Ly liên tục dâng cao, giống như mặt trời ban trưa.

Một trận chiến này, Xích Hoả Thành không những không hề hao tổn một binh một tốt, mà còn kiếm được khoản chiến lợi phẩm kếch xù.

Bên cạnh đó, bọn họ còn bắt giữ mười bốn vị tam phẩm Chân Vương đến từ bốn toà Ma Thành, về phần Lão Đao Vương Độc Cô Tuyệt, đã bỏ trốn mất dạng.

Những ngày này, võ giả ở trong Xích Hoả Thành, nhất là đám Xích Hoả môn đồ, từng người cười không ngậm được mồm.

Thần Cung đoạt được nhiều chiến lợi phẩm như vậy, bọn họ dù chưa cống hiến sức lực, nhưng trước đó nguyện ý cùng Thần Cung cùng sống cùng c·hết, về lý mà nói nhất định sẽ nhận được ban thưởng.

Thêm nữa, hiện tại thành chủ của ba thành là Liệt Dương Thành, Bách Hoa Thành cùng Đao Thành đều đã ngã xuống, chủ lực của ba thành cũng thiệt hại gần hết, chính là thời cơ tốt để Xích Hoả Thành phản công.

Đến khi đó, bọn họ tự nhiên sẽ có cơ hội kiến công lập nghiệp.

Mà hối hận nhất, chính là đám trưởng lão, đệ tử từng sợ chiến mà rời khỏi Xích Hoả Thần Cung, hiện tại Xích Hoả Thành đại thắng, chiếm được thiên văn sổ tự chiến lợi phẩm, để bọn họ nhìn mà thèm.

Nhưng cho mười lá gan, bọn họ cũng không dám xin trở lại...

....

Tế Vũ Lâu, tầng thứ ba mươi hai, Nghị Sự Điện

Toàn bộ cao tầng của Xích Hoả Thần Cung, Thiên Trận Tông, Tiêu thị đều tụ tập ở đây.

Ngồi trên chủ vị tự nhiên là thành chủ Xích Hoả Thần Vương. Về phần Xích Tuyết thì ngồi ở ghế đầu tiên của hàng ghế bên trái, bên cạnh nàng là Khương Ly.

Những người khác, theo địa vị mà ngồi hoặc đứng.

Bấy giờ, trong sảnh đường, phó cung chủ Đạo Hạnh Chân Nhân cầm lấy một quyển trục, vẻ mặt kích động báo cáo:

"Khởi bẩm Bạch Tôn, thành chủ cùng cung chủ, tất cả chiến lợi phẩm, đã được kiểm kê rõ ràng"

"Ồ, nói một chút xem, lần này chúng ta kiếm được bao nhiêu tiền?" Xích Hoả Thần Vương nhếch miệng nói, mà ánh mắt của tất cả mọi người cũng đồng loạt dồn về phía Đạo Hạnh Chân Nhân.

Người sau vội hít một hơi thật sâu, cung kính nói:

"Vâng!"

"Đầu tiên là nguyên thạch, tổng cộng thu được tám tỷ, bốn trăm năm mươi triệu mai nguyên thạch..."

"Hí!"

Lập tức, toàn trường tĩnh mịch, hầu như có thể nghe được tiếng kim rơi.

Ngay cả Xích Hoả Thần Vương cũng hô dấp dồn dập.

Hơn tám tỷ nguyên thạch, không phải là con số nhỏ, coi như bán Xích Hoả Thành bán đi, trong lúc nhất thời cũng chưa chưa chắc đã bán được nhiều tiền như thế.

"Thứ hai là v·ũ k·hí, tổng cộng thu được hai kiện bát chuyển Vương Binh, sáu kiện thất chuyển vương binh, hai mươi tám kiện lục chuyển vương binh..."

"Thứ ba là đan dược..."

"Thứ tư là công pháp, võ học..."

Đợi khi Đạo Hạnh Chân Nhân đem danh sách đọc xong xuôi, tất cả mọi người mới hồi phục tâm thần, thở dài không ngớt.

Lần này, Xích Hoả Thành đâu chỉ là kiếm lợi lớn, mà rõ ràng là một đêm chợt giàu.

"Có thể đánh lui tứ thành liên minh, đoạt tới chiến lợi phẩm, công lao hoàn toàn là của Bạch Phàm ngươi. Phân chia như thế nào, liền do ngươi định đoạt!" Xích Tuyệt trầm giọng nói.

Những người khác tất nhiên không có ý kiến, bởi vì đúng như lời của Xích Hoả Thần Vương, người tiêu diệt tứ thành liên minh là Khương Ly, bọn họ thậm chí chưa từng phải động tay động chân. Coi như Khương Ly không muốn chia cho bọn họ một đồng một cắc, bọn họ cũng không dám oán trách.

Khương Ly gật gật đầu, cũng không hề khách khí nói:

"Tất cả nguyên thạch về ta, những thứ còn lại liền do Xích Hoả Thần Cung tự mình phân phối đi"

Đối với Khương Ly hiện tại mà nói, nguyên thạch còn có giá trị, có thể dùng để thôi thúc Tử Thụ sinh trưởng, về phần các loại công pháp, đan dược, v·ũ k·hí khác, hắn ngược lại không để trong lòng.

"Được! Việc này liền giao cho Tuyết nhi cùng ba vị phó cung chủ. Hôm nay, lão phu mời chư vị tới đây, ngoại trừ công bố chiến lợi phẩm, còn thêm một lý do khác!" Xích Hoả Thần Vương lần nữa lên tiếng.

Chương 132: Bách Hoa Đế, Tứ Thành Ngã, Xích Hoả Ăn No