Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 152: La Hán, Bồ Tát, Trường Sinh Bất Lão?

Chương 152: La Hán, Bồ Tát, Trường Sinh Bất Lão?


Khương Ly tiến lên ngọc đài của Thanh Lương Tự chừng hai mươi hơi thở.

Đột nhiên trên bầu trời đột nhiên nổi lên dị tượng.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ bầu trời của Tà Phật Thành phật quang dâng trào, kim liên nở rộ.

Khắp thiên địa vang lên từng đợt phật âm hạo nhiên kéo dài, tựa như là Đế Phật giáng thế.

Đặc biệt nhất là khu vực thiên không ngọc đài của Thanh Lương Tự, vô tận phật vận phun ra ngoài, phật vận thao thao bất tuyệt gia trì ở bên trên kết giới, đem toàn bộ ngọc đài trở nên vô cùng thần thánh.

- A Di Đà Phật...

Cùng với đó là từng tràng Phật hiệu không dứt, tựa hồ là trăm ngàn vị kim cương đồng ca, muốn lấy Phật gia vô thượng chân ngôn đánh bại Khương Ly

Theo Phật hiệu truyền ra, phật vận huyền diệu rải rác khắp bầu trời Tà Phật Thành, như có Chân Phật tự mình nghênh chiến, miệng phun chân ngôn, Phật pháp ngàn vạn.

Dị tượng như thế để đám lão quái quan sát dưới đất không khỏi nghẹn họng trân trối, mặc kệ là tồn tại cường đại cỡ nào, đều sẽ bị dạng dị tượng tuyệt thế này chấn kinh.

Không chỉ Tà Phật Thành, bên trên Táng Phật Sơn, từng vị tăng nhân nhao nhao ra khỏi chùa, nhìn xuống chân núi, lặng lẽ quan sát.

Về phần tín đồ trong thành thì bị dạng dị tượng trước mặt thần phục, vô số tín đồ đầu rạp xuống đất, quỳ lạy ở nơi đó, thật lâu không dậy nổi, càng là có tín đồ lệ rơi đầy mặt, hô to ngã phật từ bi.

Thương Trụ Lôi Vương nheo mắt nhìn về phương hướng ngọc đài của Đại Lương Tự, nội tâm không khỏi kiêng kỵ nói ra:

"Vị cao tăng này của Đại Lương Tự phật đạo tạo nghệ thật khủng bố, nếu như các ngươi không muốn quy y, tốt nhất rời xa quảng trường ngàn thước, nếu không, hắn nói một câu phật ngữ liền có thể đem ngươi độ hoá, để ngươi đầu rạp xuống đất, một lòng về phật!"

"Chẳng lẽ là vị Thánh Tăng nào?"

Vô số lão quái đưa mắt nhìn nhau, âm thầm lùi lại phía sau mấy ngàn thước, phòng ngừa bị phật vận cảm nhiễm.

Cũng có tăng nhân từ các nơi của Tà Phật Châu chạy đến, ngửa đầu quan sát dị tượng.

"A Di Đà Phật."

Có tăng nhân hợp thành chữ thập nói ra:

"Có thể phóng xuất dị tượng như vậy, chính là phật đạo Thánh Tăng, thậm chí chính là La Hán Bồ Tát, không nghĩ tới Đại Lương Tự lại cất giấu một nhân vật như vậy!"

"Nghe nói, cao tăng đắc đạo, chứng được quả vị La Hán Bồ Tát, sau khi viên tịch có thể phi thăng Phật quốc, từ nay trường sinh bất lão..."

Nghe được lời như vậy, không ít người nhíu nhíu mày, loại thuyết pháp này bọn họ đã đều nghe qua, nhưng lại không mấy người tin tưởng.

Tăng nhân của Phật Môn tu hành, ngoài tu vi võ đạo ra, đồng thời cũng có một cách phân chia khác.

Cách phân chia này căn cứ vào phật đạo tạo nghệ theo thứ tự là Sa Di, Hoà Thượng, Thượng Toạ, Đại Đức, Thánh Tăng.

Thánh Tăng đem phật pháp toàn bộ quán thông, liền có thể chứng quả vị.

Quả vị chia làm hai loại là Bồ Tát và La Hán.

Bồ Tát và La Hán phân biệt là hai loại quả vị của Phật giáo.

Tiểu thừa chuyên tu đạo giải thoát, chứng được quả vị là La Hán.

Đại thừa chuyên tu đạo Bồ Tát. Đạo Bồ Tát là kết hợp "nhân thiên đạo" với "giải thoát đạo" nghĩa là, giải thoát khỏi sinh tử mà vẫn không lìa sinh tử, để có thể hóa độ những chúng sinh có duyên, đó chính là đạo Bồ Tát Đại thừa.

Quả vị cao nhất của đạo giải thoát là A La Hán. La Hán là bậc Thánh của Tiểu thừa.

Có hai quả vị cao nhất của Tiểu thừa.

Một là quả vị Thánh hàng Thanh Văn, nhờ nghe Đế Phật thuyết pháp, tu tập pháp Tứ Đế là khổ, tập, diệt, đạo và ba mươi bảy phẩm bồ đề mà được giải thoát, đó là La Hán.

Hai là quả vị của những bậc Thánh, sinh vào thời không có Đế Phật, nhưng nhờ tu pháp mười hai nhân duyên gồm vô minh, hành, thức, danh sắc, lục nhập, xúc, thụ, ái, thủ, hữu, sinh, lão tử mà chứng đạo giải thoát, ra khỏi sinh tử.

Phật giáo gọi các bậc Thánh này là Duyên Giác hay Bích Chi Phật.

Thanh Văn và Duyên Giác đều thuộc Tiểu thừa.

Tiểu thừa lại chia thành Thanh Văn thừa và Duyên Giác thừa, cho nên cũng gọi Tiểu thừa là nhị thừa. Các bậc nhị thừa cầu ra khỏi sinh tử, nhập Niết Bàn. Bọn họ nhàm chán cõi sinh tử của loài người và loài trời, vì vậy, họ không nguyện trở lại hóa độ chúng sinh. Họ không thể gọi là Bồ Tát, cũng không thể thành Phật.

Nếu muốn thành Phật thì phải hành đạo Bồ Tát!

Pháp môn chủ yếu của đạo Bồ Tát là lục độ gồm bố thí (pháp thí, tài thí, vô úy thí) giữ giới (không làm điều ác, làm mọi điều lành) nhẫn nhục (nhẫn điều khó nhẫn, làm điều khó làm) tinh tấn (tiến thẳng ra đằng trước, gặp khó không nản) thiền định (chuyên chú vào một đối tượng, không giao động) trí tuệ (chiếu sáng bản thân, chiếu sáng người khác) tam tụ giới (tu mọi tịnh giới, làm mọi điều lành, hóa độ chúng sinh).

Từ lúc ban đầu, phát tâm tối thượng, tức là phát Bồ đề tâm, từ bi tâm, không tuệ tâm, trải qua ba đại kiếp vô lượng, mới đạt được mục đích thành Phật.

Đạo Bồ Tát, không giống với Tiểu thừa nên gọi là nhất thừa.

Mà bất kể là chứng được loại quả vị nào, chờ ngày vị Thánh Tăng đó thọ nguyên vừa hết, liền có thể phi thăng Phật quốc, hưởng thụ trường sinh bất tử.

Vấn đề là, Phật quốc ở đâu, có tồn tại hay không, không người rõ ràng, cũng chưa từng một ai chứng thực.

Nhưng đa số phật tu ở Tà Phật Châu đều tin tưởng, Phật quốc là có thật, trường sinh bất lão cũng là có thật

Hiện tại, ở dưới Phật lực mênh mông, đã không có võ giả dám tuỳ tiện bước tới gần quảng trường trong vòng ngàn thước, một khi bước vào, ở dưới loại Phật lực này, coi như đạo tâm của ngươi kiên định như thế nào, cũng rất có thể bị độ hóa, sẽ quy y phật môn!

Ngay thời điểm mọi người đang bị trùng trùng phật quang làm cho rung động, thì không biết là ai kêu lên một tiếng.

"Mau nhìn, Đại Lương Tự thua!"

"Cái gì..."

Tất cả mọi người nhao nhao nhìn lên bầu trời, chỉ thấy kết giới quanh ngọc đại của Đại Lương Tự đã ảm đạm vô quang, đã từng là dị tượng hiển hiện trùng điệp, lúc này biến mất vô tung vô ảnh.

Quả nhiên, ở trước mắt bao người, Khương Ly lửng thửng bước ra ngọc đài, sắc mặt lạnh nhat.

"Lại có thể chiến thắng một vị Thánh Tăng, lần này, chẳng lẽ hắn thật có thể đánh bại Thập Đại Phật Tự?"

Có người không khỏi há hốc mồm nói.

"Vị thí chủ kia nếu gia nhập phật gia, tương lai Đông Hoang nói không chừng sẽ đi ra một vị Chân Phật.

Coi như là tăng nhân tu phật trên Táng Phật Sơn cũng bị dọa sợ, không khỏi thì thào nói.

"Không đến một canh giờ, liền đại bại cao tăng của tám ngôi chùa, cũng không biết trình độ phật đạo của hắn cao đến mức nào!"

Ngay lúc Khương Ly chuẩn bị hướng về phía ngọc đài của Tà Phật Tự bay đi, thì vị cao tăng trấn thủ ngọc đài chật đứng dậy, hướng về hắn hô một câu phật hiệu nói:

"Thí chủ phật pháp cao thâm, bần tăng hổ thẹn. Vừa rồi Phật Tôn vừa truyền âm, muốn mời thí chủ lên Tà Phật Tự cùng ngài ấy biện phật..."

"Hí Phật Tôn tự mình biện phật?"

"Phật Tôn hơn năm mươi năm chưa xuất thế, hôm nay lại muốn cùng vị đạo hữu này biện phật, nói rõ cực kỳ coi trọng hắn!"

"Phật Tôn mặc dù hiệu là Tà Phật, làm việc tàn nhẫn, nhưng Phật đạo của hắn xếp hàng đầu Tà Phật Châu, trận chiến này khó lòng định đoạt"

"Phật Tôn sao?" Khương Ly thì thào, ánh mắt lấp loé, vừa vặn hắn cũng có chút nhân quả muốn cung vị Phật Tôn này giải quyết.

Thế là hắn hướng về phía lão tăng kia chắp tay, nói:

"Mời đại sư dẫn đường!"

"Thiện!"

Lão tăng vội cung kính mời Khương Ly lên núi, hướng về phía toà phật tự nằm ở trên đỉnh núi mà đi.

"A Di Đà Phật!"

Lúc Khương Ly và lão tăng nọ vừa bước vào phật tự, chợt có một vị tăng nhân bước ra chào đón. Sau đầu vị tăng nhân này sinh ra phật quang, nhưng phật quang kia một nửa màu ngà sữa tường hoà, mặt mặt đen nhánh lạnh lẽo.

Chương 152: La Hán, Bồ Tát, Trường Sinh Bất Lão?