Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 164: Tiến Vào Đại Thiên Am, Thanh Minh Mộng

Chương 164: Tiến Vào Đại Thiên Am, Thanh Minh Mộng


Khương Ly không tiếp tục đi dạo trong thành, mà là tản ra thần niệm điều tra bốn phía.

Thần niệm mênh mông như trường giang, trong nháy mắt từ Đông Minh Thành tản ra khắp phương viên mười vạn dặm, bao phủ hơn phân nửa Việt Quốc.

Trống rỗng, toàn bộ Việt quốc, không tìm thấy một người sống.

"Không biết Trường Tang tiền bối muốn con mắt sẽ ở nơi nào...?"

Khương Ly thì thào, thân hình loáng một cái hoá thành một vệt kim quang, trong nháy mắt biến mất hành tung, hắn lượn lờ khắp Kiêu Dương Thập Quốc, liên tục tản ra thần niệm, lặng lẽ tìm kiếm.

Ngô quốc, Sở quốc, Nhạc quốc, Yến quốc...Khương Ly đi qua từng cái quốc gia, từng toà thành trì lại không tìm thấy bất kỳ người sống nào, tương tự cũng không tìm thấy con mắt trong miệng của Trường Tang đạo nhân.

"Kiêu Dương Vực không có, thử đi Loạn Ma Vực tìm xem"

Khương Ly thấp giọng, lời vừa dứt, phong cảnh bốn phía lập tức biến ảo, trong khoảnh khắc, hắn xuất hiện ở trên đỉnh của Xích Hoả Thành, tiếp theo dọc theo từng toà ma châu lặng lẽ tìm kiếm.

Toàn bộ Loạn Ma Vực tương tự cũng không có một người sống, Khương Ly không mấy kỳ quái, thôi thúc thần niệm chầm chậm tra soát, lại vẫn như cũ trắng tay.

"Thử đi những võ vực khác!"

Khương Ly thì thào, thân hình nháy mắt liền xuất hiện ở từng toà võ vực khác biệt, vẻn vẹn nửa canh giờ, hắn đã đi hết toàn bộ bốn trăm võ vực của Đông Hoang.

Đáng tiếc, chưa tìm thấy bất cứ manh mối nào.

"Chẳng lẽ không ở Đông Hoang?"

Khương Ly thì thào, ngay lúc hắn đang suy tư thì bỗng nhiên từ trên bầu trời đột nhiên truyền tới từng tiếng đàn, tựa như rất gần, lại tựa như rất xa.

Tình tình, tang tang...

Ánh mắt Khương Ly ngưng lại, lúc hắn chăm chú đi nghe thì tiếng đàn kia thình lình biến mất.

Tiện đà, trong vô tận hư không, chợt vang lên một âm thanh khác, là giọng nói của một nữ tử, đến từ nơi nào đó cực kỳ xa xôi, nhẹ nhàng nỉ non bên tai hắn.

"Điểu huynh, chớ ngủ, mau tỉnh dậy..."

“Điểu huynh, chớ ngủ, chớ ngủ..."

Là âm thanh của ai?

Vì sao lại quen thuộc như vậy, xa lạ như thế...

Ánh mắt của Khương Ly híp thành một đường, rốt cuộc nghĩ đến, âm thành vừa rồi chính là lời của thiếu nữ Lạc Thanh Hàn trong giấc mộng lúc ở Lạc Thần Giới.

Vì sao hắn lại nghe được âm thanh của nàng?

Âm thanh đó là của cùng một người, nhưng phảng phất truyền tới từ một cái thời không khác.

Rõ ràng vô cùng xa xôi, rồi lại dường như gần ở bên tai. Rõ ràng gần trong gang tấc, rồi lại dường như một cái thức tỉnh, một cái ngủ say.

Lẫn nhau tồn tại lại như thời không đan xen, như ngày và đêm, như tham và thương, như sống và c·hết, như ghi khắc và lãng quên, vĩnh viễn không cách nào gặp lại.

"Nơi đây cực kỳ quái lạ, đầu tiên là đem Đông Hoang khắc hoạ như thật, chỉ là không một bóng người, nhưng lại có vết tích tồn tại...Sau đó là tiếng đàn cùng âm thanh vừa xa lạ vừa quen thuộc của Lạc Thanh Hàn..."

Khương Ly đạp không mà đứng, lẳng lặng trầm tư, tất cả mọi thứ ở nơi đây, giống như được che kín bởi một lớp sương mù.

Thế giới này xuất hiện không ít sự tình vi phạm lẽ thường, nhưng lại phù hợp một cái logic kỳ quái nào đó.

Chính hắn dường như đang lâm vào một toà mộng cảnh, tất cả mọi thứ ở nơi đây, mang đến cho hắn một cảm giác, dường như đang nằm mơ.

Khoan đã...

Mộng...

Chỉ có trong giấc mơ, mới xuất hiện những sự tình không hợp lý, chỉ có giấc mơ, mới làm cho người ta có cảm giác vừa gần vừa xa.

Ánh mắt của Khương Ly loé lên tinh mang, căn cứ vào dòng suy nghĩ ấy, trong nháy mắt liền nghĩ rõ ràng nhiều chuyện, cũng từ từ hiểu được thế giới này.

"Thì ra là thế, thế giới bên trong Đại Thiên Am, hoá ra là một chỗ mộng giới. Từ lúc ta bước vào nơi đây, tuy rằng thức tỉnh, nhưng lại như đang nằm mơ, tất cả những gì ta chứng kiến được, hẳn là những cảnh vật xuất hiện ở trong ký ức của ta. Nhưng ở nơi đây cũng có thật nhiều thứ nằm ở ngoài trí nhớ của ta, ví dụ như các võ vực ở Đông Hoang, trên thực tế, có nhiều võ vực ta chưa từng đi qua. Nhưng ở nơi đây, ta lại nhìn thấy hoàn chỉnh Đông Hoang..."

"Như vậy xem ra, sự vật trong phương thế giới này không chỉ bao hàm ký ức của một mình ta, cũng không phải vẻn vẹn là giấc mộng của một mình ta. Thế giới này, đem trí nhớ của ta cùng trí nhớ của những người khác dung hợp cùng nhau, cuối cùng tạo nên một toà mộng giới hoàn chỉnh!"

"Ban nãy, ta vừa mới nghĩ đi đến Loạn Ma Vực, liền lập tức xuất hiện ở Loạn Ma Vực, như vậy, toà mộng giới này, có thể giải thích đôi chút..."

"Trong phàm nhân, có một loại thuyết pháp gọi là thanh minh mộng, có thể ở trong giấc mơ duy trì tỉnh táo, tự do chưởng khống tất cả mọi thứ trong giấc mộng ấy. Mà trạng thái của ta hiện tại, giống như cùng thanh minh mộng cực kỳ tương tự..."

"Nếu nơi đây thật là giấc mộng của ta, vậy thì trong giấc mơ, ta có thể đạt thành tất cả tâm nguyện, ví dụ như ở trong giấc mộng này, ta muốn tu vi của Thần Yêu Ma đều đạt tới Đế cảnh!"

Cái ý niệm đó vừa sinh ra, tu vi của Khương Ly nhất thời xảy ra biến hoá.

Tu vi Cổ Thần trong nháy mắt từ tam tinh hậu kỳ đột phá đến lục tinh sơ kỳ.

Tu vi Cổ Ma từ Khai Trần cửu trọng thoáng cái liền đột phá nhất niết Thiên Ma, cũng trong nháy mắt tiếp theo đạt tới lục niết Thiên Ma.

Tu vi Cổ Yêu từ Vô Lượng ngũ kiếp đỉnh phong nhảy lên trở thành Vô Lượng lục kiếp sơ kỳ.

"Đây là sức mạnh của Đế cảnh sao?"

Khương Ly trợn to mắt, cảm thụ thực lực của chính mình tăng lên gấp trăm ngàn lần.

Hắn đương nhiên biết rõ, tu vi tăng trưởng đều là giả tạo, nếu tỉnh mộng, tất cả tăng trưởng đều sẽ biến mất.

Dù là như vậy, hắn vẫn cảm thấy khó mà tin tưởng, có thể thu được một lần thể ngộ Đế cấp Cổ Thần, Cổ Ma, Cổ Yêu, đối với việc tu hành của hắn sau này, chắc chắn có chỗ tốt cực kỳ lớn.

Trong đầu hắn không tự chủ nghĩ tới lời dặn dò của Trường Tang đạo nhân ban nãy:

"Ghi nhớ kỹ, bên trong Đại Thiên Am, có thể nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma, nhất niệm thành vạn vật, ngươi muốn làm cái gì đều được!"

Quả nhiên, ban nãy Trường Tang đạo nhân cố ý chỉ điểm mình.

"Tuy rằng nơi đây là một giấc mộng, có thể tuỳ ý ảo tưởng tu vi, nhưng ảo tưởng ấy, nhất định sẽ có cực hạn. Đây là thế giới do Đại Thiên Am sáng tạo nên, thu được tu vi cũng nhất định có hạn chế..."

Khương Ly thì thào, tâm niệm khẽ động, lập tức tu vi của Cổ Thần, Cổ Ma, Cổ Yêu đồng loạt tăng lên Đế cảnh đỉnh cao, ngay cả tu vi võ đạo và tu vi luyện thể cũng lần lượt đạt tới cửu phẩm Chân Đế cùng Niết Bàn cửu trọng.

Chỉ là muốn tiếp tục tăng lên cấp độ Chuẩn Thánh, lại không cách nào làm được.

"Ồ, Bạch tiểu hữu mới tiến vào Đại Thiên Am một lúc, liền nhìn thấu mộng cảnh nơi này rồi?"

Bên trên mặt hồ, Trường Tang đạo nhân cảm nhận được đạo tắc của Đại Thiên Am hơi biến hoá, thấp giọng nói.

"Ngàn năm trước, Nghịch Phàm đạo hữu tiến nhập vào Đại Thiên Am, phải mất nửa ngày mới có thể nhìn thấu bản chất của mộng giới. Còn có những võ giả khác, cho đến lúc c·hết ở bên trong hồ, cũng không cách nào nhìn thấu điểm này, Bạch thí chủ lại chỉ dùng chưa đến một canh giờ liền nhìn ra..."

Nhan Tĩnh lão ni kinh ngạc thì thào

"Trong Đại Thiên Am có thể tự do ảo tưởng tu vi, nhưng cao nhất cũng chỉ có thể đạt đến Đế Cảnh đỉnh phong mà thôi. Nắm giữ tu vi bực này, Bạch tiểu hữu có thể dễ dàng bảo mệnh, nhưng muốn mang ra thứ mà lão phu cần, lại không phải đơn giản như vậy...muốn tìm được thứ ấy, yêu cầu tĩnh nhãn, nếu không cách nào tĩnh nhãn, vậy thì rất khó..."

Trường Tang đạo nhân thì thào, âm thanh mang theo kỳ vọng nhưng cũng ẩn giấu một chút lo lắng.

Toàn bộ Tứ Hoang, tu hành giả có thể mở mắt, vô cùng ít ỏi. Nếu không thể mở mắt, nhìn thấy chân giới, vậy thì không có khả năng tìm được thứ mà lão cần.

Khương Ly dựa vào ảo tưởng trong mộng cảnh, đem tu vi chồng chất lên Đế cảnh đỉnh phong. Hầu như có thể bùng nổ sức chiến đấu của nhất giai Chuẩn Thánh, khủng bố tuyệt luân.

"Ta hi vọng nắm giữ Túng Địa Kim Quang đệ cửu thiên thê!"

Khương Ly khẽ thì thào, tiếp theo, nhấc chân bước về phía trước, phía sau lưng hắn lập tức hiển hiện chín cái gợn sóng màu vàng nhạt, thân hình nhất thời bắn mạnh mà ra.

Tốc độ của Túng Địa Kim Quang đệ cửu thiên thê quả thực quá mức khủng bố, đây là loại độn tốc mà hắn chưa bao giờ được trải nghiệm qua, phảng phất chỉ cần một bước, hắn liền có thể đi đến bất cứ nơi nào của Đông Hoang.

Loại tốc độ này, đã vượt qua phạm vi mà Khương Ly có khả năng lý giải.

Đây là một cơ hội trải nghiệm ngàn năm có một, vì thế hắn một bên mặc sức ngao du, một bên lặng lẽ cảm thụ.

"Ta hi vọng nắm giữ Đạp Thiên Cửu Bộ đệ cửu bộ!"

Khương Ly ý niệm khẽ động, nhấc chân liên tục bước ra, một bước, hai bước, ba bước...chín bước!

Oành! Chín bước vừa thành, một luồng đại thế huỷ thiên diệt địa tràn ngập bầu trời, bao trùm phương viên ngàn vạn dặm, sức ép khổng lồ, ngay cả Chân Đế cường giả cũng bị ép thành thịt vụn.

Chương 164: Tiến Vào Đại Thiên Am, Thanh Minh Mộng