Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 188: Tiên Thiên Linh Dược, Hương Hoả Chi Lực
Trưa hôm đó, ba nữ giúp hắn chuẩn bị một bữa cơm dân dã, tiếp đón hai cha con Trần Công Minh, rượu chè mấy bận, Trần Công Minh ngà ngà say, đem những chuyện xảy ra mấy năm qua ở thành Tuyết Mai kể cho hắn.
Mấy năm gần đây, nguyên khí kịch liệt tăng lên, số lượng võ giả trong thành ngày một nhiều, con trai của hắn cũng bỏ văn theo võ, muốn trở nên cường đại để bảo vệ thành Tuyết Mai.
Trần Công Minh chưa từng phản đối, hắn cũng biết, học hành kinh nghĩa mặc dù tốt, nhưng đối mặt với Hoang Thú hung ác lại không có tác dụng gì, trừ phi giống như Khương Ly, tu luyện ra Hạo Nhiên Chính Khí.
Hắn vẫn cho rằng, Khương Ly là một vị Thiên Địa Đại Nho, lại đâu biết, Khương Ly thực chất là một đại ma đầu.
Trần Công Minh cũng nhắc tới, nửa năm trước, đồ đệ của Khương Ly là Lăng Hàn trở về thành Tuyết Mai một lần, nghe đồn tu vi của gã đã đạt tới Ngọc Mệnh cảnh, một đao chém g·iết một đầu cấp năm Hoang Thú, kinh động toàn thành.
Nhưng Lăng Hàn chỉ ở lại thành Tuyết Mai mấy ngày lại xách đao rời đi, nói rằng muốn tiến về Hung Địa, tìm kiếm đường ra cho Hoang dân.
Trần Công Minh uống rất nhiều, say nằm b·ất t·ỉnh trên bàn, ho khan liên tục, hắn đã ngoài năm mươi tuổi. Ở cái tuổi này, đã xem như ngả về bên kia sườn dốc, cộng thêm thân mang bạo bệnh, không biết sống được thêm mấy năm, lần này được gặp mặt Khương Ly, trước khi c·hết xem như mãn nguyện.
Khương Ly không nói gì, tiện tay truyền vào người hắn vài đạo Chân Lực, giúp hắn chữa bệnh, rồi sai Trần Hạo Nhiên đưa cha mình trở về.
Sáng hôm sau, Khương Ly dọn dẹp cửa hàng, bắt đầu mở quán bán tranh, một ít võ giả trong thành nghe hắn quay lại bán hàng, mộ danh mà tới, nhưng sinh ý của cửa hàng cũng không quá tấp nập.
Cứ như thế, Khương Ly đi vào thành Tuyết Mai đã tầm một tháng.
Hắn ngẫu nhiên sẽ mang theo ba nữ cùng nha đầu Thành nhi đến bờ sông Tuyết Giang đạp thanh cảm ngộ, đại đa số thời gian thì ngồi trông quán, một bên ôn dưỡng thần hồn, một bên nghiên cứu Tử Tinh Liệu Thương Thuật.
Dung mạo của Xích Tuyết, Vũ Như Yên hay Hạ Tuyết Đình ở trong võ giới đều xem như đỉnh tiêm, ở trong phàm trần, tự nhiên là nghiêng nước nghiêng thành.
Chỉ một tháng trôi qua, trong thành Tuyết Mai dồn dập truyền ra, Khương lão bản ở thành đông có ba vị kiều thê, dung mạo như thiên tiên, hoa nhường nguyệt thẹn.
Lại có tin đồn, con gái của Khương lão bản từ nhỏ dung mạo liền không tầm thường, lớn lên nhất định cũng là một nữ tử khuynh thành tuyệt thế.
Vô số hoàn khố d·u c·ôn ngửi thấy mùi tanh mà tìm đến, đáng tiếc toàn bộ đều bị tiểu oa nhi đánh cho kêu cha gọi nhẹ, té cứt té đái.
Tiểu oa nhi rất nhàm chán, phi thường nhàm chán.
Mặc dù mỗi ngày có nguyệt âm chi lực để ăn, có ba vị tỷ tỷ xinh đẹp ngủ cùng, nhưng nàng vẫn cảm thấy rất nhàm chán.
Đánh người, dần dần trở thành trò vui tiêu khiển của nàng.
Mỗi lần chứng kiến hoàn khố nhà nào lộ ra nụ cười d·â·m đãng với ba vị tỷ tỷ, nàng sẽ xông lên đem bọn họ đánh cho tơi bời.
Mỗi lần chứng kiến lão đầu hai mắt híp híp, sắc mị mị nhìn mình, lộ ra nụ cười hèn mọn biến thái, nàng cũng xông lên đánh cho tơi bời.
Công tử hoàn khố tụ tập hơn mười tên Ngân Cốt cảnh hộ vệ muốn tới trả thù? Không sợ, đánh cho tơi bời.
Công tử của nhà đại quan ở trong thành Tuyết Mai b·ị đ·ánh, điều động một trăm quan binh tới vây quét? Không sợ, đánh cho tơi bời!
Hung danh của tiểu nha đầu Thành nhi nhanh chóng truyền khắp toàn bộ thành Tuyết Mai, không người dám trêu chọc.
Toàn bộ bá tánh trong thành cũng biết, Khương lão bản ở thành đông sinh ra một đứa con gái tên là Khương Thành, vừa mới bảy tuổi đã được cao nhân truyền thụ thần công, một mình đánh ngã một trăm quan binh.
Đối với hành vi hung hăn càn quấy của nàng, Khương Ly có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng mặc kệ.
Yêu cầu duy nhất của hắn đó là không cho phép nàng thi triển thần thông ở trong thành, g·iết chóc người vô tội.
So với Thành nhi b·ạo l·ực, ba nữ điềm đạm nho nhã hơn nhiều, ngày thường giống như thê tử của Khương Ly, nấu cơm giặt quần áo, may vá, y hệt nữ tử phàm nhân.
Các nàng nghe lời của Khương Ly, phong bế chân lực, tận lực dung nhập vào trong cuộc sống bình phàm ở nơi đây. Có thể cùng Khương Ly một chỗ hoá phàm, các nàng cũng không bài xích, ngược lại có chút ưa thích cuộc sống bình thản như vậy.
Đáng tiếc, nơi đây là Hoang Thành, theo kỳ hạn mở ra Man Hoang Cổ Vực càng tới gần, Hoang Thú càng thêm b·ạo đ·ộng, khắp bốn phía đều có bóng dáng của Hoang thú.
Trong thời gian một tháng, Hoang Thú vậy mà tiến hành công thành mười lần, cứ ba ngày một lần, thành Tuyết Mai sẽ nghênh đón một đợt thú triều.
Mỗi lần nhìn thấy quan binh thủ thành dùng phàm nhân thân thể nghênh chiến Hoang thú, Khương Ly sẽ lẳng lặng quan sát, âm thầm cảm ngộ.
Bên trên tường thành Tuyết Mai, dựng thẳng không ít tượng gỗ, phóng thích ra hào quang đỏ thẫm, phản kích Hoang Thú.
Lực công kích của những tượng gỗ nọ cũng không mạnh, không thể g·iết c·hết cấp năm thú tôn trở lên, nhưng có thể ngăn cản cấp bốn Hoang Thú trở xuống, khiến cho t·hương v·ong của quan binh giảm bớt đáng kể.
Có khi c·hết một người, có khi c·hết mấy người, có khi thú triều xuất hiện vài đầu thú tôn, húc đổ tường thành, đè c·hết vài chục người.
Nhưng từ lúc Khương Ly đến thành Tuyết Mai, hắn ngẫu nhiên sẽ ra tay, dẫn đến Hoang dân quan binh sẽ rất ít bị Hoang Thú ăn mất.
Đương nhiên, không phải mỗi lần hắn đều sẽ xuất thủ, còn tuỳ vào tâm tình.
Thời gian một tháng, Tử Tinh Liệu Thương Thuật vẫn chưa có manh mối, ngược lại nhân quả Chưởng Vị thình lình tăng trưởng một phần mười đạo vị, để hắn tương đối bất ngờ.
Khương Ly từng tiến vào Lạc Thần Giới một lần, bố trí Chư Thiên Giao Dịch Trận, bỏ ra năm tiền mua một viên cửu phẩm Dưỡng Hồn Quả, nuốt vào, thần hồn được chữa trị đôi chút, hồi phục trở về Niệm Như Thác Đổ đại thành, nhưng khoảng cách trở về thời kỳ đỉnh cao, còn vô cùng xa xôi.
Hắn cũng thông qua lời của ngân bào chấp sự mà biết được, thương thế do Đạo Hồn Huyết Toả gây nên, đan dược hay linh dược thông thường không có tác dụng quá lớn.
Muốn chữa trị hoàn toàn, cần thiết tiên thiên linh dược.
Tiên thiên linh dược, so với cửu chuyển Đế Dược còn quý giá hơn vô số lần, Chư Thiên Thành đồng dạng không mở bán cho tu hành giả ở chư thiên vạn giới. Cho nên Khương Ly chỉ đành xem như thôi.
Dù sao, coi như Chư Thiên Thành có bán, hắn cũng không mua nổi.
Khương Ly một đường hành tẩu ở trong thành Tuyết Mai, có thể tuỳ ý nhìn thấy từng toà tượng gỗ dựng đứng ở đầu thành, ánh mắt lấp loé như có điều suy nghĩ.
Mỗi một toà Hoang Thành, đều sẽ có một ngôi miếu cổ gọi là Hoang Cổ Điện.
Toạ trấn Hoang Cổ Điện gọi là Hoang Sứ.
Năm xưa, lúc Khương Ly đi ngang Thiên Trần Hoang Thành, từng gặp qua một vị Hoang Sứ tên là Nghiêm Hoa. Nghiêm Hoa Hoang Sứ mặc dù không có tu vi, nhưng thực lực lại tương đương với nhị phẩm Chân Nhân, mười phần kỳ dị.
Những Hoang Sứ như bọn họ ngoại trừ chiến đấu chống lại Hoang Thú ra, còn có một nhiệm vụ khác đó là chế tác tượng gỗ cùng ngọc bội nhằm bảo hộ Hoang dân.
Hoang Sứ ở trong Hoang dân địa vị cực kỳ cao, nhưng số lượng lại rất ít.
Tại thành Tuyết Mai đồng dạng có một toà Hoang Cổ Điện, Khương Ly từng đi qua một lần, nhưng chỉ ở ngoài điện xem bói, chứ chưa từng đi vào trong, cũng chưa từng gặp mặt Hoang Sứ toạ trấn thành Tuyết Mai.
Hôm nay hắn chợt nổi hứng, hướng về phía Hoang Cổ Điện mà đi tới.
Hoang Cổ Điện nằm ở bắc thành, gọi là điện nhưng thực chất là một toà miếu thờ nhỏ, bên ngoài hương khói nghi ngút.
Bên trong chính điện có một vị lão nhân gầy như que củi, đang ngồi khắc tượng gỗ.
Vị Hoang Sứ này đồng dạng không có bất kỳ tu vi nào, nhưng lại mượn nhờ lực lượng nào đó, phát huy ra lực lượng của nhất phẩm Chân Nhân.
Khương Ly dùng Thiên Nhân Pháp Mục quét qua, lập tức phát hiện cơ thể đối phương được quấn quanh bởi từng chuỗi nhân quả tuyến, mà đầu nguồn của nhân quả tuyến, thình lình xuất phát từ hương khói ở ngoài miếu.
"Hương hoả chi lực!"
Khương Ly thì thào, hắn rốt cuộc đã hiểu chuyện gì xảy ra!
Theo như lời của bá tánh trong thành, vị Hoang Sứ của thành Tuyết Mai tên là Duyên Hằng, cũng là vị Hoang Sứ duy nhất trong thành.
Lúc Khương Ly tiến vào trong đại điện liền thấy Duyên Hằng Hoang Sứ đang trầm mặc điêu khắc tượng gỗ. Rõ ràng là một đoạn gỗ mục, nhưng bị hắn điêu khắc xuống, dần dần nhiều thêm đôi chút linh tính.
"Quả nhiên, tượng gỗ trong thành có thể phát huy ra uy năng, là dựa vào hương hoả chi lực!"
Khương Ly lẩm bẩm.