Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 192: Khương Bán Tiên

Chương 192: Khương Bán Tiên


Ngày thứ tám, Thành nhi hung hăng đá đít một vị văn sĩ trung niên mặt mũi tím tái, tìm đến quầy hàng của Khương Ly, khoanh tay cười đắc ý nói.

- Phụ thân, vị thúc thúc này muốn xem bói, ngươi mau tính quẻ cho hắn đi!

Nói xong, khuôn mặt nhỏ như búng ra sữa nâng lên thật cao, giống như muốn nói mau khen ta đi, mau khen ta đi.

Khương Ly bất đắc dĩ nhìn nàng một chút, không biết nói gì cho phải.

Mà văn sĩ trung niên thì âm thầm kêu khổ.

Hắn căn bản không biết tiểu nha đầu này, càng không muốn đi xem bói.

Hắn chẳng qua là một tên Luyện Huyết Cảnh võ giả mà thôi, hôm nay đang đi dạo trên phố, bị tiểu nha đầu này bắt lấy, vừa muốn phản kháng đã bị đối phương đè lên mặt đất ma sát.

Hắn chỉ là một tên Linh Thực Phu, chuyên môn trồng và bồi dưỡng Linh Dược mà sống, lại không đi nơi hiểm yếu tầm bảo g·iết Hoang Thú nơi nào cần tính sinh tử cái gì.

Văn sĩ trung niên nhìn Khương Ly một chút, lại liếc tiểu nha đầu tóc bạc bên cạnh mình, ánh mắt xoay vòng vòng, như đã hiểu ra điều gì.

Hai cha con này rõ ràng đang ép mua ép bán lừa gạt tiền của chính mình.

Nhưng nhìn dáng vẻ đầy b·ạo l·ực của tiểu nha đầu, hắn chỉ có thể cười khổ hỏi:

"Không biết các hạ giải quẻ, thu phí như thế nào?"

"Võ giả Luyện Huyết, một lượng bạc một lần tính quẻ!"

Văn sĩ trung niên nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm, thôi liền lấy một lạng bạc lấy tiền tiêu tai vậy.

Thanh toán một lượng bạc, văn sĩ trung niên lấy ra ống thẻ, lắc lắc.

Lắc ra đến một thăm, mặt trên càng không có vật gì, cũng không có bất kỳ chữ nào!

"Ây. . .thăm không?" Văn sĩ trung niên ngẩn ra, nhìn xuống ống thẻ, hết thảy thăm đều không viết chữ nào.

Quả nhiên chính mình bị lừa gạt, trên thăm không có viết chữ, thì bói toán như thế nào? giải quẻ như thế nào?

Văn sĩ trung niên không biết, những thẻ thăm này là do Khương Ly chế tạo đặc biệt mà thành.

Hắn không hiểu bói toán, cũng không hiểu giải quẻ, lại hiểu xem nhân quả, biết được sinh tử vận mệnh của một người.

Những trúc thăm trước mặt là hắn dùng lực lượng của Chưởng Vị Nhân Quả chế tác ra.

Hai mắt Khương Ly loé lên, trước mắt hắn là vô số đạo nhân quả tuyến, đem văn sĩ trung niên nối liền với những người khác, cũng nối liền với thiên địa.

Ngày trước, lúc chưa tu thành Chưởng Vị, Khương Ly chỉ có thể xem và cắt đứt nhân quả tuyến mà thôi.

Hiện giờ, hắn có thể dọc theo ngọn nguồn của từng sợi nhân quả tuyến, từ đó nắm bắt được tất cả nhân quả mà người nọ từng gặp và sẽ gặp phải trong tương lai, vì đó mà biết được sinh tử vận mệnh của đối phương.

Có điều, năng lực này vẫn còn hạn chế, lấy cấp bậc Chưởng Vị tiểu thành, hắn nhiều nhất chỉ có thể nhìn sinh tử vận mệnh của võ giả Phàm cảnh cùng phàm nhân mà thôi.

Văn sĩ trung niên là Luyện Huyết cảnh võ giả, sinh tử vận mệnh của đối phương, Khương Ly tự nhiên có thể nhìn thấu.

"Sau nửa tháng, ngươi sẽ c·hết ở trong nhà, nguyên nhân c·ái c·hết là bị thải bổ mà c·hết."

Khương Ly nhàn nhạt nói.

"Ha ha! Thật là tức cười! Lý mỗ trước nay chưa bao giờ gần nữ sắc, sao sẽ bị người thải bổ mà c·hết! Mà lại bầu không khí của thành Tuyết Mai ta rất tốt, chưa từng có hái hoa ma nữ, ai sẽ thải bổ ta cơ chứ?"

Văn sĩ trung niên xem thường mà nhìn Khương Ly, hắn hoàn toàn nhận định Khương Ly là đang nói bậy.

Tiểu oa nhi nghe thế lập tức giận dữ, tên khốn này lại dám khinh thường phụ thân của nàng, quả thực đáng giận.

Nàng vặn vặn tay, đang muốn đem văn sĩ trung niên đánh một trận, liền bị Khương Ly ngăn lại, hắn vươn tay vỗ vỗ đầu nhỏ của nàng một cái nói:

"Thành nhi mau dừng tay. Phụ thân đã nhìn rõ sinh tử vận mệnh của hắn, nhưng nói ra hắn lại không tin, c·hết rồi cũng không oán được ai!"

Tiểu oa nhi nghe Khương Ly nói vậy, mới lườm văn sĩ trung niên một mắt, nhưng cũng không dám ra tay với hắn.

Nàng tính cách vô pháp vô thiên, ai nói cũng không nghe, một mực đối với Khương Ly nói gì nghe nấy, vô cùng ngoan ngoãn.

Văn sĩ trung niên biết mình không trêu chọc nổi tiểu nữ oa tóc bạc, tuy rằng bất mãn với việc Khương Ly giải quẻ lung tung lừa gạt tiền, nhưng cũng không dám sinh sự, tức giận phất áo rời đi.

Không ít Hoang dân ở xung quanh đều chính mắt thấy quá trình giải quẻ của Khương Ly, đều có cái nhìn tương tự với văn sĩ trung niên, cho rằng Khương Ly đang ép mua ép bán, lừa gạt tiền.

Chỉ có Hà Tam Thánh ánh mắt nghiêm nghị, mơ hồ nhìn ra thủ pháp giải quẻ của hắn bất phàm.

Khương Ly giải quẻ, không phải dựa vào lực lượng thiên cơ mà là một loại đại thần thông nào đó mà lão không hiểu được.

"Có lẽ, văn sĩ trung niên kia thật sự sẽ c·hết..." Hà Tam Thánh thì thào.

Sau nửa tháng, có một cái tin tức kinh người truyền khắp thành Tuyết Mai.

Một người đàn ông trung niên c·hết thảm ở trong nhà, nguyên nhân c·ái c·hết là bị người thải bổ, h·ung t·hủ lại là một cây thảo yêu.

Văn sĩ trung niên kia chính là người mà Khương Ly từng giải quẻ giúp.

Thảo yêu kia, là một gốc linh dược mà hắn trồng ở trong vườn, lâu ngày thành tinh, dùng huyễn thuật mê hoặc văn sĩ trung niên, đem dương khí của hắn hút sạch.

Thảo yêu bị cường giả trong Tuyết Mai Thành liên thủ diệt sát, mà chuyện Khương Ly giải quẻ tinh chuẩn, cũng rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ thành Tuyết Mai.

Dần dần, không ít võ giả trước khi ra ngoài săn g·iết Hoang Thú, đều sẽ tìm Khương Ly xin quẻ.

Không ai biết, ngày mà văn sĩ trung niên vẫn lạc, lực lượng Chưởng Vị Nhân Quả của Khương Ly tăng lên tia, tương đương một phần ngàn đạo vị.

Tia nhân quả Chưởng Vị kia, chính là nhân quả của văn sĩ trung niên.

Năm năm, loáng một cái đã đi qua.

Trong năm năm này, Khương Ly tổng cộng giải quẻ ba vạn lần, phàm là những sự tình hắn nói đến, không ngoài dự kiến đều phát sinh.

Có thể né qua tử kiếp hay không, liền xem ở bản thân người xin quẻ, không phải việc mà hắn quan tâm.

Hắn bói toán là để thu thập nhân quả lực lượng, tăng cường tu vi Chưởng Vị.

Ra quẻ ba vạn lần, hắn tổng cộng gia tăng được ba mươi đạo vị, tu vi Chưởng Vị đạt tới sáu mươi đạo vị, khoảng cách Chưởng Vị trung thành gần thêm một bước.

Nếu lại mở quẻ thêm mười năm, tám năm, nói không chừng có thể đạt tới Chưởng Vị trung thành, có thể bắt đầu tu luyện Chưởng Vị Hư Không.

Nhưng Khương Ly không tiếp tục mở quầy xem bói, mà ngày ngày cùng bốn nữ du lịch bốn phương.

Năm năm trôi qua, băng thể của Thành nhi biến hoá càng ngày càng rõ ràng, giống như đã bước vào thời khắc tối hậu quan đầu, nhưng chứng mơ hồ của nàng cũng ngày một tăng lên, đầu óc lúc linh lúc không, đặc biệt là nàng càng ngày càng ưa thích ngủ say.

Tính toán một thoáng, đám Khương Ly đã đến thành Tuyết Mai hơn tám năm.

Đối với Chân Vương lão quái như hắn mà nói, tám năm rất ngắn.

Nhưng đối với phàm nhân mà nói, tám năm đã rất dài.

Khương Ly lần thứ nhất cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm, tâm tình của hắn giờ khắc này, chẳng khác gì phàm nhân.

Không chỉ hắn, cả Xích Tuyết, Hạ Tuyết Đình, Vũ Như Yên hay Thành nhi đều đã quen thuộc với cuộc sống ở nơi đây.

Xích Tuyết và Vũ Như Yên cũng đều đã hiểu rõ phàm tâm của mình là gì, đồng thời dưới sự trợ giúp của Khương Ly đạp qua Chân Phàm Huyễn Kiều, khoảng cách đột phá Chân Vương chỉ thiếu một lần độ kiếp.

Về phần Hạ Tuyết Đình, tám năm qua nàng không hề tu luyện, nên tu vi vẫn dừng lại ở nhị phẩm trung kỳ, nhưng tâm cảnh tăng lên rất nhiều.

Hơn nữa, đối với cuộc sống ở thành Tuyết Mai, Hạ Tuyết Đình cảm thấy rất mãn nguyện, khiến cho nàng có cảm giác trở lại hồi còn bé, lúc vừa gặp mặt Khương thúc thúc ở thôn Thiên Hương.

Hôm nay, toàn bộ thành Tuyết Mai không ai không biết đại danh của "Khương bán tiên".

Một quẻ hạ xuống, nói ra tất trúng.

Ba tên kiều thê toàn bộ nắm giữ dung nhan tuyệt thế.

Tuy nói ba nữ xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, nhưng không người dám đánh chủ ý các nàng.

Nghe nói, vài năm trước có mấy vị cường giả ngoại tu, tu vi đạt tới nhất phẩm Chân Nhân, muốn đùa giỡn ba nữ, lại bị các nàng dễ dàng đánh ngã, phế bỏ tu vi.

Ngoại giới đồn đãi, ba tên kiều thê của Khương Ly, hẳn là Chân Nhân cường giả.

Chương 192: Khương Bán Tiên