Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 245: Chân Chính Quy Khư

Chương 245: Chân Chính Quy Khư


Thật giống như năm đó, hắn ở trong ảo cảnh cùng kiếp trước của mình là phàm điểu đối mặt với nhau như thế, cảm giác kia không cách nào nói rõ, lại khắc cốt ghi tâm.

Vết máu trên quan tài đá vốn đã rất ảm đạm, ngay lúc Khương Ly đặt tay lên mặt quan tài, hết thảy v·ết m·áu lập tức nối đuôi nhau biến mất.

Ánh mắt Khương Ly mờ mịt nhìn từng v·ết m·áu đang dần dần tan biến, loại biến mất ấy, là triệt để bị luân hồi xoá đi.

Hắn giống như ngộ ra điều gì, rồi lại không biết mình ngộ ra, rốt cuộc là cái gì, vẻ mờ mịt trong mắt, càng ngày càng nhiều.

Trong đầu của hắn, bắt đầu không ngừng hiện lên thân ảnh của người đàn ông mặc áo bào đen nọ, Quy Khư yêu huyết, không tự chủ mà bắt đầu vận chuyển.

Trong thoáng chốc, Khương Ly lại có một loại ảo giác, giống như đã không thể phân rõ, mình là Khương Ly hay là người đàn ông mặc áo bào đen.

Trong thoáng chốc, hắn đột nhiên phát giác được, chính mình mặc dù nắm giữ Quy Khư yêu huyết, lại chưa bao giờ phát huy quá nhiều lực lượng của loại huyết mạch cổ lão này.

Quy Khư là loài Cổ Yêu mạnh nhất thiên địa, sánh ngang với hai loài U Huỳnh, Chước Chiếu, huyết mạch của nó, không phải yêu huyết thông thường có khả năng so sánh.

"Người đàn ông trung niên mặc áo đen kia mới là chân chính Quy Khư, mà ta, không phải!"

"Ta mặc dù có được huyết mạch của Quy Khư, nhưng lại chưa từng coi Quy Khư là lực lượng chủ đạo, cho tới nay, ta đều xem chân lực mới là chính thống, lấy việc tu luyện võ đạo làm chủ!"

"Mà chân chính Quy Khư không nên như thế!"

Khương Ly vốn là một bộ bạch y, thân nhuộm Kiếp Niệm Hồng Mang, nhưng trong nháy mắt, trên người hắn bỗng nhiên toát ra cuồn cuộn hắc vụ.

Ở bên trong hắc vụ, bộ áo trắng của hắn chuyển thành hắc y.

Bạch y Khương Ly, trong rất nhiều loại lực lượng trên người, lấy chân lực làm chủ đạo.

Mà hắc y Khương Ly, lại lấy yêu lực làm chủ đạo.

Thời khắc biến thành hắc y, mái tóc của hắn cũng biến thành đen kịt như mực, chỉ có hai đôi mắt biến thành màu tím đen.

Thời khắc này, trên người Khương Ly toát ra một cổ khí tức Cổ Yêu kinh tâm động phách, loé lên một thoáng rồi biến mất.

Toàn bộ lâu thuyền, cũng chỉ có Hắc Ma lão tổ thấy được tia khí tức Cổ Yêu khủng bố nọ.

"Nguỵ Cổ Yêu!"

Ánh mắt Hắc Ma lão tổ nhất thời biến đổi!

Đến cảnh giới của lão, từng gặp qua không ít nhân tộc kiêm yêu đạo thậm chí ma đạo. Có một chút đại năng, cơ duyên xảo hợp, phản bản quy nguyên, do đó khiến cho cơ thể mình sinh ra tư chất có thể tu luyện được loại lực lượng khác.

Chỉ là trên người những võ giả kia, yêu lực chỉ là phụ thuộc, cực kỳ nhỏ yếu. Nhưng trên người Khương Ly, chân lực và yêu lực lại dung hợp hoàn mỹ.

Mà lại, loại yêu lực kia, thình lình là loại yêu lực mà Nguỵ Cổ Yêu mới có thể có được.

Hắc y Khương Ly chỉ xuất hiện trong nháy mắt liền trở về nguyên trạng. Nhưng trong nháy mát kia, Hắc Ma lão tổ đối mặt với hắc y Khương Ly, lại có một loại hô hấp trì trệ, thân thể cứng ngắc.

Bạch y Khương Ly, trên người còn có ba phần nhân khí.

Mà hắc y Khương Ly, lại giống như sở hữu hết thảy những thứ tà ác, dơ bẩn, buồn nôn nhất. Ở trước mặt hắn, coi như thiên đạo đều muốn tự ti mặc cảm, thần phục làm nô.

Hắc Ma lão tổ không biết, tất cả những khí tức tà ác của hắc y Khương Ly, đều xuất phát từ huyết mạch của Quy Khư.

Hắc Ma lão tổ không biết, Quy Khư từng chấp chưởng thượng thiên, chân chính Quy Khư, chỉ cần phất tay liền có thể bóp méo thiên đạo, nghịch chuyển đạo tắc!

Hắc Ma lão tổ không biết, thời khắc Khương Ly biến thành hắc y, đạo ý trên người hắn, toàn bộ nghịch chuyển.

Khương Ly chỉ tiến vào trạng thái hắc y trong nháy mắt, lại rõ ràng cảm giác được, trong nháy mắt ngắn ngủi kia, mình phảng phất có được năng lực kinh thế của người đàn ông nọ, phất tay có thể bóp nát Đế Binh, bôi diệt chưởng vị, xoá mất tu vi của người khác...

Mà trong thời khắc hoá thành hắc y, ngón tay trỏ của Khương Ly càng nhiều thêm một cỗ Quy Khư chi lực.

Tam đại trấn tộc thần thông của Quy Khư, Quy Khư Diệt Đạo!

"Quy Khư Diệt Đạo...làm cho hết thảy tu vi tan thành mây khói, quy về hư vô..."

Khương Ly nhắm mắt lại, tiếp tục ngồi ở trên quan tài đá, lẳng lặng cảm ngộ.

Sắc mặt của Hắc Ma lão tổ biến ảo liên tục, không biết Khương Ly đang làm cái gì, nhưng cũng không dám quấy rầy.

.....

Lại đi qua nửa canh giờ, từ bên trong một toà tử môn trước mặt, đột ngột bay ra một thân ảnh cực kỳ chật vật.

Người nọ lúc toàn thịnh là một gã ngũ phẩm đỉnh cao lão quái, sơ sẩy xông vào tử môn.

Cũng may mắn, lão vừa bước vào tử môn nửa bước, liền phát giác không ổn, lập tức trốn thoát, nếu không đã trực tiếp bỏ mạng ở trong tử môn rồi.

Tuy rằng lão thoát được rất nhanh, nhưng trên người vẫn dính phải không ít thương thế, quần áo rách nát, khắp người đều là máu đen, bộ dạng vô cùng chật vật.

Tên lão quái kia đang chật vật chạy trối c·hết, chợt thấy lâu thuyền bay tới, thần niệm quét qua lập tức mừng rỡ.

"Kiệt kiệt kiệt, đây không phải là lâu thuyền của Hắc Ma tiểu nhi sao? Hắc Ma tiểu nhi, lão phu lên lâu thuyền của ngươi chữa thương, ngươi không ngại chứ?"

Lão quái nọ một bên cười lớn, một bên hoá thành hắc vụ thoáng cái đã bay lên lâu thuyền.

Trên lâu thuyền, không ít lão quái nhận ra thân phận của lão quái nọ, lão tổ của Thi Âm Tông ở Loạn Ma Vực - Thi Âm lão nhân.

Thi Âm lão nhân chính là nhân vật nổi danh với Khương Ly, một trong Ngoại Vực Thất Tôn, Thi Tôn.

Có điều vị Thi Tôn này lưu lạc khắp Đông Hoang, tìm kiếm t·hi t·hể cực phẩm, nên thanh danh vô cùng hiển hách.

Gặp Thi Âm lão nhân không mời mà tới, ánh mắt Hắc Ma lão tổ hơi nhíu lại, có chút không vui. Nhưng nhìn dáng vẻ chật vật của đối phương, nội tâm lại có chút hả hê.

"Hừ! Thi Âm tiểu nhi! Lão phu và ngươi không có giao tình gì, vì sao phải cho ngươi lên thuyền chữa thương?"

"Kiệt kiệt kiệt, bây giờ Man Hoang gặp nan, chúng ta đều là nhân tộc võ giả, theo lý nên cùng chung hoạn nạn, cho dù ta và ngươi không có giao tình, nghĩ đến ngươi cũng không nên đuổi ta xuống thuyền chứ! Có lão phu ở đây, cái phá thuyền này của ngươi, không phải sẽ an toàn hơn nhiều sao?"

Thi Âm lão nhân cười cười, gỡ xuống quan tài sau lưng đặt ở trên mặt đất, chuẩn bị ngồi xếp bằng ở trên quan tài, đả toạ chữa thương, cũng không để ý tới sắc mặt khó coi của Hắc Ma lão tổ.

Nhưng còn chưa kịp ngồi xuống, lão đã thấy được ở phía đầu thuyền, có một cái quan tài cổ, con mắt nhất thời sáng lên.

"Hí! Đúng là Dưỡng Thi Quan! Ha ha, Hắc Ma tiểu nhi, vận khí của ngươi đúng là tốt, lại chiếm được chí bảo như thế. Ba tỷ nguyên thạch, bán thứ này cho lão phu, như thế nào?"

Đối với cường giả như đám Hắc Ma lão tổ, Thi Âm lão nhân, tác dụng của nguyên thạch đã không lớn, rất nhiều vật tư tu luyện đã không thể dựa vào nguyên thạch để mua sắm.

Ba tỷ nguyên thạch, mua một cỗ Đế cấp Dưỡng Thi Quan, căn bản chính là si tâm vọng tưởng.

Thi Âm lão nhân liếm liếm đầu lưỡi, bàn tay đặt lên trên quan tài, nhìn chằm chằm Hắc Ma lão tổ, phảng phất Hắc Ma lão tổ dám không bán, lão sẽ ra tay.

Tu vi của Thi Âm lão nhân không mạnh bằng Hắc Ma lão tổ, nhưng ai bảo lão nắm giữ một cỗ Đế Quân cổ thi, nên coi như Chuẩn Đế cũng không dám trêu chọc lão.

Ánh mắt của Hắc Ma lão tổ lập tức lạnh xuống, tiếp theo giống như nghĩ tới cái gì, đột niên nở nụ cười bỉ ổi, chỉ về phía Khương Ly, cười nói:

"Hắc hắc, lão phu cũng không phải chủ nhân của Dưỡng Thi Quan mà là của vị Khương tiền bối này, ngươi muốn mua Dưỡng Thi Quan, không cần hỏi lão phu!"

"Khương tiền bối...?"

Thi Âm lão nhân ngẩn người, lấy tu vi của Hắc Ma lão tổ, trên đời này, trừ phi là Đế Quân cường giả ra, mấy ai đủ bản lĩnh để lão xưng một tiếng tiền bối.

Bấy giờ, lão mới chú ý tới, phía trên Dưỡng Thi Quan, có một người thanh niên đang ngồi xếp bằng, giống như đang tìm hiểu thứ gì đó.

Thương thế của Khương Ly mặc dù đã khỏi hẳn, nhưng giờ phút này hiển lộ ra khí tức, chỉ là tứ phẩm hậu kỳ.

Hai mắt của Thi Âm lão nhân híp lại, thầm nghĩ, Khương Ly lúc toàn thịnh, nhiều nhất chỉ là một gã ngũ phẩm hậu kỳ mà thôi, vì sao Hắc Ma lão tổ lại xưng hắn là tiền bối? Dùng tu vi của Khương Ly, sao lại có được loại chí bảo như Dưỡng Thi Quan?

"Chẳng lẽ Hắc Ma lão tổ đang lừa gạt ta?"

Thi Âm lão nhân bán tín bán nghi, lạnh nhạt hỏi Khương Ly:

"Dưỡng Thi Quan là của đạo hữu sao?"

"Đúng thì sao!"

Khương Ly trả lời bâng quơ, trong lúc nói chuyện hắn vẫn nhắm chặt hai mắt, không quay đầu, làm cho Thi Âm lão nhân hơi không vui, giọng điệu trở nên bất thiện.

"Xin hỏi tôn tính đại danh của các hạ?"

"Khương Ly!"

"Khương Ly? Chưa từng nghe qua..."

Thi Âm lão nhân nhướng mày, sau đó cười lạnh, sầm mặt nói:

"Một tỷ nguyên thạch, đem quan tài bán cho lão phu, lão phu sẽ tặng ngươi một hồi tạo hoá!"

Chương 245: Chân Chính Quy Khư