Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 257: Vô Liêm Sỉ, Vô Liêm Sỉ

Chương 257: Vô Liêm Sỉ, Vô Liêm Sỉ


Xoẹt!

Chỉ lực hoá thành một đạo cực quang màu đỏ thẫm, phá nát không gian hung hăng lao tới.

Vân Vô Hạ vốn đang hưng phấn cười khoái chí áp sát, vừa nhìn thấy chỉ mang lập tức sắc mặt đại biến, lắp bắp hú lên:

"Kiếp..Kiếp Thiểm, Vô Lượng Kiếp Linh!"

Lời còn chưa dứt, Kiếp Thiểm đã bắn tới, Huyết Hồn của lão bị Kiếp Niệm lực lượng đốt cháy khét lẹt, đau đến mức lão kêu gào thảm thiết.

"Cổ tượng hộ ta!"

Trong lúc tối hậu quan đầu, Vân Vô Hạ cuống cuồng gọi ra cổ tượng, Huyết Hồn loáng một cái chui vào trong cổ tượng ẩn nấp.

Lập tức, một cỗ khí tức tương đương với lục phẩm hậu kỳ ầm ầm tản ra, bao trùm toàn bộ giới diện, nhưng khí tức kia đang không ngừng hạ xuống, mãi cho đến khi rớt xuống lục phẩm sơ kỳ mới dừng lại.

"Cái gì!"

Cả Vân Tiêu Nhiên lẫn Chưởng Tình Đại Đế đều cả kinh

Hai gã Hoang Tổ cùng Chưởng Tình triền đấu sáu ngày sáu đêm, chưa từng triệu hoán cổ tượng hộ thể, nhưng vừa đối mặt với Khương Ly, lập tức phải gọi ra cổ tượng.

"Đáng c·hết, tên kia lại là Vô Lượng Kiếp Linh, chạy!"

Lục Tổ Vân Tiêu Nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ, không quan tâm tới sống c·hết Vân Vô Hạ, vội vã muốn bỏ chạy.

"Vô Lượng Kiếp Linh sao... thì ra Kiếp Niệm lực lượng có thể tổn thương Huyết Hồn!"

Chưởng Tình Đại Đế thì thào, lấy nhãn lực của y thoáng cái liền hiểu ra tiền căn hậu quả, lại phát hiện Vân Tiêu Nhiên muốn trốn, y lập tức nở nụ cười gằn.

"Ngươi định đi đâu!"

Chưởng Tình lớn tiếng quát, phất tay thi triển ra một đạo kết giới, ngăn trở đường đi của đối phương.

Vừa nãy, là Vân Tiêu Nhiên ngăn cản y xuất thủ cứu viện, hiện tại lại là y ngăn cản Vân Tiêu Nhiên bỏ trốn, quả thực là phong thuỷ luân chuyển.

Chưởng Tình Đại Đế mặc dù không thể làm tổn thương Huyết Hồn của Vân Tiêu Nhiên, nhưng lấy thần thông của y, muốn tạm thời vây khốn Huyết Hồn tương đối dễ dàng.

Phía bên khác, tam tổ Vân Vô Hạ vừa dung hợp cùng cổ tượng, lập tức hung hăng nhào về phía Khương Ly.

Lão cũng nhìn ra, tu vi Kiếp Huyết của Khương Ly chỉ mới sơ nhập tiểu thành mà thôi, nhất tinh Vương Huyết có thể mạt sát Huyết Hồn thân của lão, lại không sánh được cổ tượng thạch thân.

Chỉ cần vận dụng cổ tượng thạch thân chém g·iết Khương Ly, đồ sát quần tu, cuối cùng liên hợp với Vân Tiêu Nhiên mài c·hết gã nhân tộc Đế Quân kia là được.

Nhưng lão đâu nghĩ tới, Khương Ly không chỉ có thể dùng Kiếp Niệm lực lượng chém g·iết Huyết Hồn, mà thực lực của hắn cũng mạnh vô cùng.

Đã thấy Khương Ly trở tay thi triển rút hồn, mở ra Cổ Thần Chân Thân, điều động Quy Khư yêu huyết, đem một thân khí thế tăng vọt tới thất phẩm trung kỳ.

Cổ Thần Chân Thân tay cầm Luyện Huyết Đỉnh ầm ầm đập xuống.

Một đỉnh đập trúng, cổ tượng cao lớn lập tức b·ị đ·ánh văng ra xa, thạch thân nứt vỡ, đất vụn rơi lả tả.

Ầm ầm ầm

Được đà, Khương Ly một lần lại một lần đập xuống, đập cho cổ tượng thất linh bát lạc, phun ra máu đen nhuộm đẫm trường không.

Gặp Khương Ly cùng cổ tượng đại chiến cùng một chỗ, quần tu nhao nhao lui về phía sau, không dám tham dự.

Trình độ đại chiến như vậy, không phải bọn họ có khả năng nhúng tay.

Cổ tượng vô cùng cứng rắn, sánh ngang với Đế Binh, nhưng Luyện Huyết Đỉnh càng là Thiên Cực Đế Binh. Hai kiện Đế Binh v·a c·hạm vào nhau như sao chổi đụng trúng mặt đất, t·iếng n·ổ kinh thiên, chấn nát không gian.

Thời gian trôi qua, thương tổn trên thân cổ tượng không ngừng tích luỹ, dần dần cổ thượng thạch thân b·ị đ·ánh cho nứt toác, Vân Vô Hạ vô cùng biệt khuất gầm lớn:

"Vô liêm sỉ, vô liêm sỉ! Ngươi cầm Thiên Cực Đế Binh đánh bản Tổ thì có gì hơn người! Có giỏi, ngươi buông chiếc đỉnh này ra, cùng bản tổ công bằng chiến một trận!"

Ầm!

Trả lời Vân Vô Hạ là một đỉnh đập xuống.

Khương Ly không thèm để ý tới Vân Vô Hạ liên tục chửi rủa, công bằng hay không công bằng, hắn không quan tâm, trước tiên cứ đập mấy trăm mấy ngàn cái rồi hẵng nói.

Chờ Khương Ly đập hơn ba ngàn đỉnh, cổ tượng thạch thân của Vân Vô Hạ đã sớm rách tươm, không nhìn ra hình người, chỉ còn một đạo Huyết Hồn gian nan chống đỡ.

"Đáng hận, đáng hận..."

Huyết Hồn không cam lòng gầm lớn, trở tay bấm quyết muốn thi triển thần thông liều mạng, lại bị một đạo Kiếp Thiểm bắn trúng, Huyết Hồn thân nháy mắt bị đốt thành tro bụi.

Huyết Hồn của Vân Vô Hạ vừa c·hết, giữa hư không đột nhiên hiện ra cuồn cuộn sát lục hương hoả, hoá thành biển sương mù, Khương Ly phất tay lấy ra Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình, đem sát lục hương hoả hấp thu sạch sẽ.

Tứ tổ Vân Vô Hạ vừa c·hết, toàn trường trở nên yên ắng, hầu như có thể nghe được tiếng kim rơi.

Quần tu mặc dù biết Khương Ly lợi hại, lại không nghĩ hắn mạnh mẽ như thế.

Vân Vô Hạ nhập thân vào cổ tượng, toả ra khí thế là lục phẩm Đế Quân, nhưng lại bị Khương Ly đánh cho tơi tả, vẻn vẹn mấy chục hơi thở liền bị đập nát tượng thân, diệt sát Huyết Hồn.

Bên trong hung trận, Chưởng Tình Đại Đế và Vân Tiêu Nhiên đồng loạt dừng tay, ngơ ngác nhìn sang.

Chưởng Tình Đại Đế bừng tỉnh nói.

"Thì ra là một vị Đế Quân đạo hữu!"

"Ực!"

Mà Vân Tiêu Nhiên thì vô ý thức nuốt một ngụm nước miếng, tiếp theo sắc mặt đại biến, lập tức liều mạng tự tổn, thoát ra khỏi kết giới của Chưởng Tình Đại Đế điên cuồng chạy trối c·hết.

Có điều, tốc độ của lão rất nhanh, nhưng tốc độ của Khương Ly càng nhanh hơn, thân hình của hắn lập loè vài cái, đã xuất hiện trước mặt lão, nhấc chỉ điểm tới.

"Cổ tượng, hiện!"

Vân Tiêu Nhiên đã có sự chuẩn bị, trở tay triệu hoán cổ tượng.

Kiếp Thiểm xoẹt một cái, đánh lên cổ tượng thạch thân, chỉ đâm ra một lỗ thủng to bằng miệng giếng sau nửa thước, nhưng không thể trọng thương Huyết Hồn, dẫn đến tu vi của Vân Tiêu Nhiên chưa hề rớt xuống, vẫn như cũ là lục phẩm hậu kỳ.

"Ngươi có thể g·iết được Vân Vô Hạ, cũng không g·iết được ta!"

Vân Tiêu Nhiên cười gằn nói, đồng thời lấy ra một thanh huyết kiếm, chủ động tiến công Khương Ly.

Vân Tiêu Nhiên lúc toàn thịnh dù sao cũng là Chuẩn Thánh cường giả, thủ đoạn nhiều vô kể, dù Khương Ly bật hết hoả lực, đem tu vi kéo lên thất phẩm trung kỳ, lại chỉ có thể cùng lão đánh ngang tay, không thể dễ dàng chém g·iết lão giống như chém g·iết Vân Vô Hạ.

Phía bên khác, quần tu nhìn thấy Khương Ly bị ngăn trở, nhao nhao đưa mắt nhìn nhau.

"Hợp lực đánh phá hung trận, cứu ra Đại Đế!"

Không biết là ai lên tiếng, kích động mọi người, lập tức quần tu chiến ý ngập trời, tiếng hò hét vang tận mây xanh.

Lần lượt từng tên từng tên nhân tộc cường giả lâm trận xông về phía trước.

Xông ở trước nhất là đám Lý Mục, Ngô Khoáng, Bạch Phụng.

Tiếp theo là Thương Ngô, Quân Vô Tà, Tử Hà tiên tử.

Tiểu nữ nhi thì cười hì hì, quanh người bao phủ bởi huyền băng đạo lực, cưỡi trên một đạo băng kiếm bay ở trước nhất, cực kỳ chói mắt.

Đám Hắc Ma lão tổ, Thi Âm đạo nhân, do dự chốc lát cũng thi triển thần thông lao ra.

Xông tới cuối cùng thì là một mặt không tình nguyện Quảng Hàn tiên phi, ngay cả đám Hoang dân tu vi thấp kém, cũng kích động nhảy xuống theo sát quần tu, muốn trợ giúp một tay.

Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở

Quần tu đã xông tới vòng hung trận ngoài cùng.

Vô số võ giả đồng loạt xuất thủ, hướng về phía đại trận mà công kích.

Đủ loại lưu quang đánh tới, lập tức đem phiến sa mạc trước mặt đánh thủng trăm ngàn lỗ, hung trận thoáng cái liền hỏng mất.

Tầng hung trận thứ nhất bị phá!

Quần tu thấy vậy, lập tức truyền ra vô số tiếng hoan hô, chiến ý càng thêm nồng nặc.

Bốn hơi thở, năm hơi thở, sáu hơi thở

Tầng thứ hai của hung trận bị vô số thần thông bí pháp xuyên xỏ.

Bảy hơi thở..

Tầng hung trận thứ hai bị phá!

Trước mắt quần tu chính là mười tám toà thạch tháp che trời, vây quanh phương viên vạn trượng huyết hồng sa mạc.

Mười tám toà thạch tháp vô cùng quỷ dị, muốn phá huỷ từ bên trong tương đối khó khăn, coi như Chưởng Tình Đại Đế cũng khó mà làm được.

Nhưng muốn phá huỷ từ bên ngoài lại dễ hơn rất nhiều, mấu chốt là tìm đúng thời cơ.

"Để bổn toạ!"

Quân Vô Tà gầm lớn, mở ra Bản Mệnh Chân Thân hoá thành cự nhân cao mấy trăm trượng, tay cầm cự phủ lao về phía toà thạch tháp tổn hại nhất.

Đó là toà thạch tháp thứ tư, toà thạch tháp này sớm đã bị Chưởng Tình Đại Đế đánh nát gần hết.

Đây cũng là điểm yếu nhất của hung trận.

Theo hiệu lệnh của Quân Vô Tà, quần tu lập tức đánh ra đủ loại thần thông võ kỹ, công kích toà thạch tháp thứ tư.

Mấy vạn đạo công kích đánh tới, thiên hoa loạn truỵ.

Quân Vô Tà nâng lên cự phủ, quanh thân cự phủ hiện lên một vòng thần quang, vòng thần quang kia hấp thu toàn bộ mấy vạn đạo công kích, hoá thành một cái phủ ảnh cao mấy ngàn trượng, như một khoả lưu tinh bổ lên phía trên thạch tháp.

Bên trong đại trận, Chưởng Tình Đại Đế hai mắt sáng lên, gọi ra hư ảnh của hai mươi tám đầu Đế cảnh cự thú nhắm về phía toà thạch tháp thứ tư mà công kích.

Oành!

Hai bên trong ứng ngoại hợp, lập tức đem thạch tháp đánh nổ, tám toà thạch tháp lẫn nhau tương liên, một toà thạch tháp bị huỷ, bảy toà còn lại cũng đồng thời sụp đổ.

Hung trận phá!

Chưởng Tình Đại Đế thoát khốn!

Không có hung trận q·uấy n·hiễu, từ trên người của Chưởng Tình Đại Đế một cỗ bát phẩm Đế Quân khí thế như l·ũ q·uét tràn ra, quán xuyên thiên địa.

Đang cùng Khương Ly triền đấu Vân Tiêu Nhiên bỗng cảm thấy rợn cả tóc gáy, chỉ là lão còn chưa kịp phản ứng, thì một bàn tay trắng nõn đã vỗ tới đập lên cổ tượng thạch thân.

Oành!

Cổ tượng thạch thân giống như bình gốm, bị vỗ nát thành ngàn mảnh, để lộ ra Huyết Hồn ở bên trong.

"Không!"

Vân Tiêu Nhiên không cam lòng kêu thảm một tiếng, oan ức ngã xuống.

.....

Cùng một thời điểm, trong một chỗ sinh môn xa xôi.

Khổng Tước Minh Đế đột ngột mở mắt, ánh mắt lăng lệ sát ý, như muốn ăn thịt người.

"Là ai! Là ai đã huỷ đi hai toà cổ tượng?"

Chương 257: Vô Liêm Sỉ, Vô Liêm Sỉ