Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 262: Một Ngày Rời Cung, Quyết Không Quay Đầu
"Thượng Tôn ngươi không sao chứ! Cái gì, ngươi lại bị hương hoả tiễn tổn thương! Hazz nếu ngươi có mệnh hệ gì, tiểu lão nhân ta thật khó chối từ tội lỗi!"
"Đáng c·hết! Đều là tiểu lão nhân sai sót, quên nhắc nhở Thượng Tôn, mũi tên này không thể tuỳ tiện đụng tới, coi như Đế cảnh lão quái cũng không thể. Tổ Long từng nói qua, muốn khống chế hương hoả tiễn, cần phải có đủ tư cách..."
Chúc Huyền giả bộ lo lắng, vô cùng quan tâm an nguy của Khương Ly, nhưng nội tâm đã sớm vui vẻ như hoa nở.
Lão thầm cười nhạo Khương Ly không biết tự lượng sức mình, mưu toan dùng tu vi tứ phẩm Chân Vương cầm lấy hương hoả tiễn, kết quả tự rước lấy nhục, bị mũi tên tổn thương.
"Nhân tộc tiểu bối trước mặt đúng là ngu xuẩn. Lại dám dùng tay không đi bắt Lục Thải Hương Hoả Tiễn. Coi như Tổ Long năm đó cũng phải tu luyện tới cấp mười Yêu Đế, mới dám dùng tay không nắm tiễn!"
"Tổ Long từng nói, muốn khống chế hương hoả tiễn, dựa vào tu vi còn chưa đủ, còn cần phải hiểu ra...giống như hiểu ra cái gì đó, mới có tư cách khống chế mũi tên. Nếu không, chỉ có thể phục dụng Sát Lục Đan, cưỡng chế cầm mũi tên, có điều lúc mở cung, cũng chỉ phát huy được một phần uy năng của hương hoả tiễn mà thôi!"
"Hắc hắc, nhân tộc tiểu bối này, căn bản không có tư cách kia!"
Chúc Huyền một bên hả hê nhìn Khương Ly, mà Nghiệt Long thì tức nổ phổi.
Lão đầu Tổ Cung rõ ràng đang chơi xấu chủ thượng kính yêu của gã.
Hừ hừ! Đợi bổn long trở thành Tổ Long đời tiếp theo, nhất định phải đem nhà ngươi ném vào hầm phân, xả hận thay cho chủ thượng.
Đối với hành động của Chúc Huyền, Khương Ly cũng không để tâm, bởi vì thời khắc này, hắn đang lâm vào tự hỏi, tự hỏi về hai chữ "tư cách" trong lời của lão.
"Muốn khống chế hương hoả tiễn, cần có tư cách sao?"
Khương Ly thúc giục Tử Tinh Liệu Thương Thuật, chữa trị thương thế trong lòng bàn tay, hai mắt híp lại.
Quanh thân dần dần tuôn ra sát ý, lần nữa vươn tay túm lấy hương hoả tiễn.
Vừa cầm mũi tên vào trong tay, cỗ lực lượng kia lần nữa toát ra, đem hắn đẩy lùi.
Khương Ly hơi ổn định thân hình, ánh mắt càng thêm kiên nghị, ngưng tụ ý chí, cứng rắn cầm lấy mũi tên.
Khương Ly một mạch lùi về sau bảy bước, mỗi một bước đều dẫm ra một dấu chân sâu hơn một tấc.
"Hí, nhân tộc tiểu bối này lại thật dùng tu vi tứ phẩm, bắt lấy Lục Thải Hương Hoả Tiễn!"
Chúc Huyền kinh ngạc đến ngây người, khó có thể tin.
Coi như Tổ Long Chúc Ly năm đó, lúc tu vi còn chưa đến Đế cảnh, muốn cầm lấy Lục Thải Hương Hoả Tiễn cũng phải nhờ đến ngoại lực.
Mà Khương Ly lại làm được điểm ấy.
Có điều, cảm giác cùng Tổ Long chưởng tiễn năm đó tương đối khác biệt.
"Chẳng lẽ, hắn cũng có được tư cách chưởng tiễn?"
"Tổ Long chưởng tiễn là dựa vào lực lượng đạo tắc, mượn đạo tắc khống chế hương hoả tiễn, chẳng lẽ kẻ này cũng hiểu ra chưởng tiễn đạo tắc rồi?"
"Không đúng, Tổ Long từng nói qua, nếu hiểu rõ chưởng tiễn đạo tắc, liền sẽ không bị hương hoả tiễn bài xích, kẻ này rõ ràng liên tiếp bị đẩy lùi về sau, nói rõ hắn chưa có tư cách chưởng tiễn..."
"Vậy hắn rốt cuộc dùng thứ gì..."
Dùng nhãn lực của Chúc Huyền tự nhiên không thể nhìn ra, Khương Ly là vận dụng ý chí lực lượng ngăn cản lực lượng của hương hoả tiễn.
Hương hoả tiễn không quan tâm tu vi, thực lực, mà yêu cầu tư cách chưởng tiễn.
Loại tư cách ấy, liên quan tới ý chí.
Mà ý chí của Khương Ly cực kỳ mạnh mẽ, có thể chống lại ý chí của hương hoả tiễn, dẫn đến hương hoả tiễn không thể đốt thương bàn tay của hắn.
"Bảy bước, ta đã dùng ý chí ngăn chặn lực lượng hương hoả trên thân tiễn, nhưng vẫn bị đẩy lùi bảy bước"
"Sở dĩ bị đẩy lùi, không phải vì ý chí của ta thua kém mà là bởi vì...mũi tên này cự tuyệt ta..."
"Mà nguyên nhân nó cự tuyệt ta, tựa hồ liên quan đến đạo tắc..."
"Nếu không thể chính thức thu phục nó, uy năng của hương hoả tiễn sẽ giảm xuống rất nhiều!"
Khương Ly trầm mặc chốc lát, thu hồi ý chí lực lượng, trong lòng bàn tay lần nữa truyền đến cảm giác nóng bỏng, để hắn không thể không đem mũi tên thả ra ngoài.
Uy năng của Lục Thải Hương Hoả Tiễn xác thực không tệ, bản thân hắn đã tự mình cảm thụ qua.
Nếu bị mũi tên này bắn trúng, coi như Khương Ly da dày thịt béo, thủ đoạn vô số, cũng bị lột một lớp da.
Mũi tên này, đầy đủ để diệt sát lục phẩm Chân Đế thông thường! Mà lại đây chỉ là Lục Thải Hương Hoả Tiễn, nếu đổi lại là Thất Thải Hương Hoả Tiễn, uy lực sẽ khủng bố đến cỡ nào?
Một mũi tên trọng thương, thậm chí g·iết c·hết thất phẩm Đế quân, tuyệt đối không phải hư ngôn!
Chỉ có điều, Khương Ly cũng thấy được, lực lượng của hương hoả tiễn, chỉ có thể dùng để b·ắn c·hết mục tiêu đặc thù.
Mũi tên này, là do sát lục hương hoả ngưng tụ thành, mà những sát lục hương hoả kia, thì đến từ cừu hận của vô số Hoang dân gặp tai ương.
Những kẻ mà bọn họ cừu hận không chỉ là ba gã Hoang Tổ, Vân Đỉnh Thiên, Vân Vô Hạ cùng Vân Tiêu Nhiên mà là tất cả những người làm hại Hoang dân tan cửa nát nhà.
Đây là diệt tộc mối thù!
Từ bên trong Lục Thải Hương Hoả Tiễn, Khương Ly cảm nhận được một cỗ ý chí.
Bất luận là ai đối địch với Hoang dân, đều là địch nhân của nó.
Không phải địch nhân của Hoang dân, coi như trúng tên cũng sẽ không gặp phải tổn thương quá lớn.
Đây chính là điểm hạn chế của sát lục hương hoả.
Bây giờ, Man Hoang g·ặp n·ạn, địch nhân của Hoang dân rất nhiều, có Hoang thú, có Hoang Tổ cổ tượng, bọn họ đều không chút kiêng kỵ tàn sát Hoang dân.
Cho nên ở Man Hoang Cổ Địa, hương hoả tiễn có thể dùng để bắn Hoang thú, cũng có thể dùng để bắn lịch đại Hoang tổ, tuy có hạn chế, nhưng lại vô cùng hữu dụng.
Khương Ly suy tư chốc lát, trầm giọng hỏi:
"Muốn chế tác một chi Thất Thải Hương Hoả Tiễn cần bao nhiêu sát lục hương hoả?"
Chúc Huyền vội đáp:
"Khởi bẩm Thượng Tôn, chế tác Thất Thải Hương Hoả Tiễn là lấy Lục Thải Hương Hoả Tiễn làm cơ sở, gia tăng thêm một màu, yêu cầu số lượng sát lục hương hoả không chênh lệch lắm, chủ yếu là xác suất quá thấp!"
"Được, vậy bản toạ giao cho ngươi bảy thành sát lục hương hoả ở trong bình ngọc, yêu cầu ngươi chế tác cho ta ba chi Thất Thải Hương Hoả Tiễn cùng tối thiểu ba mươi chi Lục Thải Hương Hoả Tiễn, còn thừa bao nhiêu hương hoả, chính là của ngươi!"
"Cuộc mua bán này, ngươi có dám tiếp hay không?"
"Ây!"
Chúc Huyền lập tức lâm vào xoắn xuýt.
Nếu đem sát lục hương hoả trong bình chia làm một trăm phần, thì một phần hương hỏa có thể chế tác một chi Lục Thải Hương Hoả Tiễn. Lão có tự tin, tiêu hao ít hơn ba mươi ba phần sát lục hương hoả liền chế tác ra ba mươi chi Lục Thải Hương Hoả Tiễn. Nhưng muốn chế tác ba chi Thất Thải Hương Hoả Tiễn, vậy thì lão không quá nắm chắc, dù sao xác xuất làm ra một chi Thất Thải Hương Hoả Tiễn chỉ vẻn vẹn nửa thành, tức là mỗi hai mươi lần chế tác, mới có thể thành công một lần, nhưng tỷ lệ ấy cũng không phải cố định, nhiều lúc đen đủi, thậm chí ba bốn mươi lần chế tác liên tục cũng chưa chắc đã có một lần thành công....
Nếu chế tác thất bại hết, vậy chính mình chẳng khác gì dã tràng xe cát biển đông.
Gặp Chúc Huyền do dự chưa quyết, Khương Ly nhíu nhíu mày, lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
"Nếu ngươi không muốn, thì thôi vậy!"
Trong lúc nói chuyện, hắn chợt phất tay, đem Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình thu hồi.
Chúc Huyền thấy thế lập tức cuống lên, hô:
"Thượng Tôn chờ chút!"
Sắc mặt Chúc Huyền biến ảo chập chùng, nghĩ đến sát lục hương hoả, đối với mình có diệu dụng, không thể bỏ lỡ, lão cắn răng nói:
"Vụ mua bán này, tiểu lão nhân làm!"
Khương Ly gật đầu.
Nhằm gia tăng tin tưởng, hai bên phát xuống thiên đạo lời thề, sau đó Khương Ly đem bình ngọc cho Chúc Huyền, chính mình thì tiến vào trong tiểu viện, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt cảm ngộ.
Thứ mà hắn muốn cảm ngộ, tự nhiên là tư cách chưởng tiễn.
Bên trên tế đàn, Chúc Huyền cũng lu bù công việc, lần lượt chế tạo ra từng chi hương hoả tiễn.
Ba canh giờ trôi qua, Khương Ly vẫn ngồi yên như pho tượng, không hề động đậy.
Bốn canh giờ trôi qua, trên người hắn chợt lưu động một cỗ chân ý mờ mịt, sắc bén. Cỗ chân ý kia đúng là tiễn ý.
Chân ý là đại đạo hình thức ban đầu, phàm cảnh võ giả cảm ngộ ra chân ý, liền xem như nửa bước vào Chân Nhân cảnh đại môn.
Lấy tu vi và ngộ tính của Khương Ly hiện tại, muốn tìm hiểu tiễn đạo chân ý, độ khó không lớn.
Năm canh giờ trôi qua, tiễn ý tiểu thành.
Sáu canh giờ trôi qua, tiễn ý đại thành
Đến bước này, tốc độ tăng lên của tiễn ý bắt đầu chậm dần.
Lại nửa ngày trôi qua, tiễn ý rốt cuộc đạt tới viên mãn.
Bấy giờ, hắn rốt cuộc hiểu ra, tiễn đạo nghĩa là cái gì!
Tiễn đạo nghĩa là một khi mở cung, tuyệt đối không quay đầu.
Tiễn đạo cùng tính cách của hắn, có mấy phần không bàn mà hợp.
Đây là lần đầu tiên Khương Ly chăm chú tìm hiểu tiễn đạo, cũng là lần đầu tiên, hắn cảm thấy, tính cách của mình phù hợp với tiễn đạo như thế.
Thời gian dần trôi qua, tiễn ý trên người Khương Ly lưu động càng ngày càng nhanh, dần dần xuất hiện chút ít gì đó nói không rõ, nhìn không thấy.
Cả người hắn như hoá thành một mũi tên, một mũi tên chỉ cần rời cung liền tuyệt đối không bao giờ quay đầu trở lại.
Thiên địa quanh người hắn, không ngừng lưu chuyển tiễn ý, chỉ có điều, muốn chân chính hiểu ra đạo ý, khoảng cách vẫn còn quá xa xôi.