Chương 265: Hỗn Chiến
Nhật Nguyệt Luân Bia vừa ra, dưới chân của Chưởng Tình Đại Đế lập tức xuất hiện một cái âm dương đồ to lớn không ngừng xoay tròn.
Âm dương đồ toả ra khí tức mênh mông như tinh không vô tận, đồng thời ẩn nấp trùng trùng sát cơ, khiến cho bốn gã Hoang Tổ đều lộ ra vẻ kiêng dè không thôi.
Đế Thuật, Nhật Nguyệt Đồng Huy!
Thần thông vừa ra, tức khắc, toàn bộ giới diện giống như bị cuốn vào trong ảo cảnh.
Trên bầu trời mặt trăng chuẩn bị lặn về phía tây, mặt trời bắt đầu mọc lên từ phương đông, thời khắc ấy, thiên địa xuất hiện cảnh tượng nhật nguyệt cùng xuất hiện.
Ánh sáng của mặt trăng và mặt trời hội tụ về cùng một chỗ, hoá thành một đạo cực quang nửa đen nửa trắng, nhắm ngay cổ tượng thạch thân của nhị tổ Vân Nhạc.
Chưởng Tình Đại Đế vừa xuất thủ liền vận dụng tuyệt kỹ mạnh nhất của mình, một chiêu Nhật Nguyệt Đồng Huy uy lực khủng bố, cho dù nhị tổ Vân Nhạc sở hữu tu vi tương đương cửu phẩm Đế quân cũng không dám tùy tiện đón đỡ, mà một bên bay ngược về phía sau, một bên quát lớn:
"Tam tổ, ngũ tổ, thất tổ, mau hỗ trợ cho ta!"
Ba vị Hoang Tổ còn lại cũng âm thầm chấn động, đạo cực quang nửa trắng nửa đen kia mang cho bọn họ một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm, phảng phất cổ tượng thạch thân của bọn họ chỉ cần bị cực quang chạm phải, liền sẽ b·ị đ·ánh vỡ thành trăm mảnh.
Cho nên căn bản không cần nhị tổ cầu cứu, bọn họ đã sớm xông tới viện trợ.
Ngón trỏ của tam tổ điểm nhẹ về phía trước, giữa hư không lập tức xuất hiện một vị hoả diễm cự nhân. Hoả diễm cự nhân đột nhiên quỳ xuống, hướng về phía cực quang bái lạy.
Đây là thần thông mà tam tổ Vân Hoàng Sa am hiểu nhất, Bái Hoả Thuật.
Hoả diễm cự nhân vừa quỳ xuống, phía trước hư không đột ngột xuất hiện một đạo hoả diễm cự chưởng, hướng về phía cực quang mà trảo tới.
Ngũ tổ cùng thất tổ cũng đồng loạt thi triển tuyệt kỹ.
Ngũ tổ điểm tay, trên bầu trời hiện ra vô số trường kiếm hoá thành một dòng sông kiếm, cuồn cuộn như trường giang cuốn tới, thanh thế kinh thiên động địa.
Đây là thức mạnh nhất trong kiếm đạo của lão.
Thiên Hạ Duy Ngã Kiếm!
Thất tổ thì liên tục bấm quyết, cuối cùng nhấc chỉ điểm ra.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một vòng tròn màu đen nhánh, bên ngoài viền của vòng tròn tiện đà xuất hiện thêm vòng tròn thứ hai, từ bên trong vòng tròn truyền ra vô số tiếng tụng kinh cổ lão của Hoang dân.
Thất Tổ Vân Trường Không thi triển chính là thần thông Nghịch Hàn Minh Luân.
Hai tầng minh luân chuyển động, một đạo quang trụ màu hắc sắc đột nhiên từ trên trời cao giáng xuống, nhắm thẳng về phía Chưởng Tình Đại Đế.
Mỗi nơi đi qua, cả thời gian không gian đều bị băng phong, trong không khí tản mát ra một tia hàn khí, cơ hồ khiến cho huyết dịch của tất cả mọi người đều đông lại.
Liền ngay cả đang lui lại nhị tổ Vân Nhạc cũng thúc giục vạn huyết phiên, khiến cho vạn phiên quy nhất, biến thành một tấm cự phiên màu đỏ như máu.
Cầm cự phiên trong tay, khí thế của Vân Nhạc lập tức biến đổi, nhẹ nhàng vẫy cờ thật mạnh, cuồn cuộn hắc khí ngập trời hướng về phía âm dương cực quang mà đánh tới.
Năm loại thần thông đối oanh cùng một chỗ, dư uy kinh thiên động đại, toà giới diện nơi đây ầm ầm vỡ ra, hầu như sắp đổ sụp.
Kết quả đối kháng, một chiêu Nhật Nguyệt Đồng Huy của Chưởng Tình không chiếm được nửa điểm tiện nghi, mà bốn vị Hoang Tổ. cũng không người đắc lợi.
"Cực quang thật là lợi hại, hai tấm thạch bia của hắn rất không đơn giản, tựa hồ là Tiên Thiên Linh Bảo!"
Ánh mắt của bốn gã Hoang Tổ đồng loạt biến đổi.
Trong đó tam tổ và thất tổ đồng loạt lộ ra vẻ tham lam.
Tam tổ Vân Hoàng Sa tu luyện hoả đạo, vừa vặn nhìn trúng Nhật Luân Bia của Chưởng Tình Đại Đế.
Mà thất tổ Vân Trường Không tu luyện băng đạo, nhìn trúng Nguyệt Luân Bia.
"Lần này khó chơi rồi!"
Sắc mặt của Chưởng Tình Đại Đế nhìn vẻ ngoài tương đối bình thản, nhưng nội tâm thì nghiêm nghị cực kỳ.
Ban nãy, y vừa ra tay đã sử dụng chiêu thức tuyệt cường, là muốn đánh phủ đầu đem người có tu vi cao nhất bên phía kẻ địch là nhị tổ Vân Nhạc, sau đó quay ra xử lý những người khác.
Nhưng lại bị bốn người liên thủ trực tiếp phá mất Nhật Nguyệt Đồng Huy, tiếp theo chỉ sợ phải đối mặt với bốn gã Hoang Tổ vây công.
Chưởng Tình Đại Đế âm thầm thở dài, nếu có thể bằng chiêu vừa rồi trọng thương Vân Nhạc thì cũng thôi, ai ngờ vận dụng Nhật Nguyệt Luân Bia vẫn như cũ không chiếm được chút tiện nghi nào, đối với y mà nói, quá mức bất lợi.
"Đồng thời ra tay, g·iết hắn!"
Nhị tổ hạ lệnh một tiếng, ba gã Hoang Tổ khác đồng loạt bay tới, đem Chưởng Tình Đại Đế vây ở chính giữa, điều động thần thông tiến hành công kích.
Chưởng Tình Đại Đế thấy thế, điều khiển Nhật Luân Bia đánh về phía tam tổ, Nguyệt Luân Bia đánh về phía thất tổ, điểm tay gọi ra hư ảnh của hai mươi tám đầu tinh túc cổ thú, vây công ngũ tổ, cuối cùng cắn đứt ngón giữa, hướng về phía hư không vẽ phác thảo, hiện thành từng đạo tử sắc tinh quang.
.
Những tinh quang kia cấu kết thành trận đồ, bên trong trận đồ bỗng nhiên toát ra một thanh trường kiếm màu tím, hướng về phía nhị tổ chém xuống.
"Hắc, uy năng của kiếm này không tệ, nhưng chưa đủ để tổn thương bản tổ!"
Nhị tổ Vân Nhạc cười lạnh, không lùi mà tiếng, há mồm phun ra một đạo Hoang Thiểm, thế như sét đánh, trực tiếp đem trường kiếm đánh gãy.
Chỉ là tiếp theo, sắc mặt lão hơi đổi, bởi vì sau khi trường kiếm b·ị đ·ánh gãy làm đôi, uy năng không giảm, trái lại còn tăng, một phân thành hai, hướng về hai phía trái phải mà chém xuống.
Nhị tổ không thể không dừng chân, chuyên tâm đối ứng hai kiếm, thầm nghĩ trường kiếm b·ị c·hém đứt liền sẽ tăng lên gấp đôi, như vậy không thể tuỳ tiện tổn hại nói.
"Hoang thuật, Hoang Ngư Thôn Hải!"
Nhị tổ khẽ đổi chỉ quyết, trong thiên địa lập tức xuất hiện hư ảnh một đầu cự kình, cự kình há mồm trực tiếp đem hai đạo kiếm ảnh nuốt vào trong bụng.
Hoang Ngư Thôn Hải nghe đồn là một môn bí thuật cổ xưa của Hoang tộc, chỉ cần tu vi đầy đủ, liền có thể nuốt sạch thiên địa vạn vật.
Hai đạo kiếm ảnh bị hư ảnh Hoang ngư nuốt mất, lập tức ảm đạm biến mất.
Chưởng Tình Đại Đế thấy thế lần nữa cắn đứt ngón giữa, hướng về phía hư không vẽ lia lịa.
Trong hư không lập tức bay ra bảy mươi hai cây cột đá cổ lão, lẫn nhau không bàn mà hợp hình thành trận thế, đem nhị tổ vây khốn ở trong trận.
Tiếp theo, bảy mươi hai cây cột đá đồng loạt sáng lên, tản ra một cỗ sát khí cực kỳ hung lệ.
Ba vị Hoang Tổ khác thấy vậy, nội tâm khẽ động, muốn chạy tới cứu viện, lại bị Chưởng Tình Đại Đế nhất tâm tứ dụng, điều khiển Nhật Nguyệt Luân Bia cùng hư ảnh của hai mươi tám đầu tinh túc cổ thú ngăn trở.
"Hừ, một cái trận pháp cỏn con, thì làm gì được bản tổ?"
Nhị tổ Vân Nhạc cười lạnh, hai tay hợp lại, lập tức sau lưng xuất hiện một tôn cự ảnh màu đỏ như máu.
"Trục xuất vạn đạo, độc tôn hoang thuật!"
Cự ảnh phía sau lưng lão đột nhiên vươn tay, điểm về phía bảy mươi hai cột đá, vẻn vẹn một ngón tay, bảy mươi hai cột đá đồng loạt tan thành tro bụi.
Lại nâng một ngón tay điểm về Chưởng Tình Đại Đế.
Vẻn vẹn trúng phải một chỉ, nguyên thần của Chưởng Tình Đại Đế lập tức truyền tới một tia đau nhói.
Chỉ pháp này, chuyên môn nhằm vào hết thảy các loại thần thông đạo pháp bên ngoài Hoang thuật, tru diệt hết thảy tu hành giả không phải Hoang tu.
"Hừ hừ! Các ngươi lấy bốn đánh một thì có gì hay ho, mau đỡ một chiêu của ta!"
Đúng lúc này, đột nhiên băng quang loé lên, Thành nhi chẳng biết đã xuất hiện ở trên bầu trời từ lúc nào, phía dưới chân xuất hiện một cái băng đồ cự đại, hai bàn tay nhỏ bé liên miên bấm quyết, hướng về phía trước điểm một cái.
Đế thuật, Linh Độ Tuyệt Đối.
Đối tượng mà nàng t·ấn c·ông, chính là cổ tượng của thất tổ Vân Trường Không.
Dù sao trong bốn gã Hoang Tổ tu vi của lão là thấp nhất, vẻn vẹn tương đương lục phẩm hậu kỳ mà thôi, những người khác, nàng giống như đánh không lại.