Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 270: Đuổi G·i·ế·t Hay Đưa Phúc Lợi?

Chương 270: Đuổi G·i·ế·t Hay Đưa Phúc Lợi?


Triệu hoán ngàn vạn Hoang thú săn g·iết mình, có thể tưởng tượng, đây là cỗ lực lượng khủng bố đến mức nào.

Nhưng khiến Khương Ly quan tâm nhất, đó là ở trong những đạo khí tức đang khoá chặt lấy hắn, có bốn đạo khí tức cùng Hoang thú hoàn toàn bất đồng.

Bốn đạo khí tức kia, mang theo uy áp của Hoang Tổ, Khương Ly có thể khẳng định, đó là bốn gã Hoang Tổ còn lại trong cửu đại Hoang Tổ.

Trong đó có hai đạo là của nhị tổ Vân Nhạc và tam tổ Vân Hoàng Sa.

Bốn gã Hoang Tổ này, đồng dạng nương theo lực lượng của Chú Hoang Ấn, khoá chặt lấy vị trí của Khương Ly.

Bốn gã Hoang Tổ, cùng ngàn vạn Hoang Thú, thủ bút của Vân Cửu Tiêu đừng bảo không lớn.

Trong tay Khương Ly còn một chi Thất Thải Tiễn, năm mươi sáu chi Lục Thải Tiễn, bên cạnh hắn, những người nắm giữ Chân Đế chiến lực cũng chỉ có Chưởng Tình Đại Đế, Thành nhi và Quảng Hàn tiên phi mà thôi.

Lấy lực lượng như vậy, muốn chống lại ngàn vạn Hoang thú và bốn gã Hoang Tổ, tựa hồ không quá khả quan.

Điều duy nhất hắn có thể làm, đó là mau chóng hội hợp với hai vị nhân tộc Đế Quân còn lại, gia tăng thêm càng nhiều chiến lực cao cấp, mới có thể tự bảo vệ bản thân.

Không bao lâu sau, Chưởng Tình Đại Đế rốt cuộc cảm giác được phương vị của Thiết Huyết Đại Đế và Trấn Nguyên Đế Quân, vừa hay hai vị Đế Quân nọ và đại quân nhân tộc đang tụ tập cùng một chỗ.

Đại lục phá toái dưới sự điều khiển của Khương Ly, một đường bay nhanh, hướng về phương hướng của đại quân nhân tộc mà bay đi.

.....

Cùng một thời gian, Khổng Tước Minh Đế, Thanh Sư Đế, Sùng Minh Phượng Đế đồng loạt nổi lên sát ý.

Bởi vì tổng cộng chín viên mệnh ngọc đã nát năm viên, nói rõ cổ tượng của năm vị Hoang Tổ đã bị huỷ.

Bốn vị Hoang Tổ khác, cũng không cách nào liên hệ được.

Nhưng để bọn họ nổi lên sát ý, đó là bởi vì sự ảnh hưởng của Chú Hoang Ấn, mấy vị Đế cảnh Hoang thú còn đỡ, có thể bảo trì đôi chút lý trí, nhưng đại quân Hoang thú phía dưới trướng bọn họ đều đã không khống chế được.

"Đi thôi, dẫn dắt Hoang thú đại quân, truy tìm kẻ trúng Chú Hoang Ấn, đem hắn g·iết c·hết!"

Khổng Tước Minh Đế đứng dậy nói.

Thầm nghĩ Chú Hoang Ấn quả nhiên lợi hại, tu vi cao minh như lão vẫn như cũ bị dao động tâm thần, huống chi là những người khác.

Bên cạnh, Thanh Sư Đế và Sùng Minh Phượng Đế cũng nghiến răng nghiến lợi, gắng gượng bảo trì lý trí.

Thanh Sư Đế trầm giọng nói.

"Chú Hoang Ấn có thể dẫn dắt Hoang thú bộ tộc chúng ta đến vị trí của người trúng ấn, đồng dạng cũng dẫn dắt các đời Hoang Tổ đuổi g·iết. Lấy tính cách của bọn họ, nhất định sẽ chạy đến..."

Khổng Tước Minh Đế gật gù:

"Lão phu cũng có ý đó, chờ đợi ở đây còn không bằng chủ động xuất kích, khả năng cao có thể tìm được cỗ tượng..."

......

Giờ khắc này, toàn bộ Man Hoang, vô số Hoang thú đại quân hoặc đang đuổi g·iết Nhân tộc võ giả, hoặc là đang lùng sục Hoang dân còn sống sót đồng loạt thoát ly chiến trường, xông về một phương hướng.

Một trong một chỗ toái giới, một đội nhân tộc võ giả đang cẩn thận phi độn, bỗng nhiên chứng kiến rất nhiều Hoang thú gào thét xông qua, khuôn mặt cả kinh không chút máu.

Bình thường Hoang thú gặp được võ giả, nhất định sẽ tiến hành đuổi g·iết đến cùng. Nhưng cổ quái đó là, bầy Hoang thú nọ giống như không hề chứng kiến đám nhân tộc này, trực tiếp đi ngang qua, không s·át h·ại bất cứ người nào.

Giờ khắc này, trong đầu tất cả Hoang thú chỉ muốn làm một chuyện duy nhất, đó chính là liều mạng truy g·iết Khương Ly.

Chú Hoang Ấn mang tới sức hấp dẫn quá mức mãnh liệt, làm cho hết thảy Hoang thú ở Man Hoang Cổ Địa, buông xuống tất cả, chỉ vì g·iết c·hết Khương Ly.

.....

Trong một chỗ hư không, một lão giả đang cõng đao mà đi, ánh mắt lạnh lẽo hắc ám như u minh, có năng lực chấn nh·iếp tâm hồn.

Thanh đao sau lưng lão càng là một thanh huyết sắc cốt đao, khí tức cũng bố lạnh lẽo rợn người, lão là sơ đại Hoang Tổ, Vân Thương Mang.

"Hả? Đây là khí tức của cao giai Chú Hoang Ấn. Loại khí tức này hẳn là do ngũ tổ Vân Cửu Tiêu thi triển ra!"

"Tử khí bên trong Chú Hoang Ấn này rất mạnh, rất có khả năng là ngũ tổ lấy tính mạng thi triển ra. Ngũ tổ...c·hết rồi sao? Hừ, là ai to gan dám chém g·iết Hoang Tổ? Muốn c·hết!"

Trong mắt sơ đại Hoang Tổ lập tức phóng ra ngập trời sát khí, thân hình loé lên một cái, xông về phương hướng của Khương Ly.

Trong một chỗ đại lục phá toái, nhị tổ Vân Nhạc đang ngồi xếp bằng điều tức, quanh người trôi nổi vạn tấm huyết phiên không ngừng truyền ra tiếng kêu khóc thê lượng.

Đột nhiên, lão mở ra hai mắt, nhìn về phương hướng của Khương Ly, ánh mắt lạnh lùng xen lẫn tham lam.

"Ngũ tổ c·hết rồi sao...khặc khặc, một chiêu Chú Hoang Ấn này của hắn, đúng là độc địa. Vừa tốt, trước tiên lợi dụng Hoang thú đại quân vây g·iết tên dị tộc cường giả kia, đợi hắn sử dụng hết hương hoả tiễn, lão phu sẽ ra tay báo thù. Chín đạo chú ấn, ngược lại là đồ bổ, có điều còn chưa đủ..."

Vân Nhạc suy tư chốc lát, thân hình tan biến tại chỗ.

Trong một chỗ tử môn giới diện, tam tổ Vân Hoàng Sa đang ngồi xếp bằng ở giữa hư không, xung quanh là vô số kiếm mang bay múa ngập trời.

Cảm ứng được khí tức của Chú Hoang Ấn, lão từ từ mở ra hai mắt, nở ra nụ cười lạnh lùng.

"Kẻ bị trúng Chú Hoang Ấn hẳn là tên nhân tộc võ giả kia đi. Tốt lắm, chín đạo chú ấn, không đủ, còn không đủ...chờ ngươi tu ra trăm đạo chú ấn, mới chính thức tính là vật đại bổ. Không nghĩ ngũ tổ c·hết rồi, còn lưu lại cho chúng ta một phần đại lễ như vậy...kiệt kiệt kiệt!"

Vân Hoàng Sa liếm liếm môi, phất tay một tiếng vô số kiếm mang hội tụ thành một thanh huyết kiếm, thân hình của lão nhẹ nhàng đáp lên cự kiếm, bay ra khỏi tử môn giới diện.

Trong bốn gã Hoang Tổ còn sống sót, có ba người đều yên lặng đuổi g·iết Khương Ly.

Chỉ có cửu tổ Vân Vô Lệ là ngồi ngay ngắn ở giữa hư không, hai tay không ngừng bấm niệm pháp quyết, không để ý tới Chú Hoang Ấn triệu hoán.

Ánh mắt của lão trống rỗng, thần sắc c·hết lặng, không có được linh trí như mấy vị Hoang tổ khác.

Lão giống như một cái khôi lỗi, chỉ biết liên tục véo động chỉ quyết, trừ chuyện đó ra, tựa hồ căn bản không để ý những chuyện khác.

Trong miệng lão thỉnh thoảng đọc vài câu chú ngữ đứt quãng, mỗi lần lão đọc chú ngữ, bên dưới thân liền sẽ xuất hiện hư ảnh một cái bàn cờ khổng lồ, loé lên rồi biến mất.

Nếu đám Chưởng Tình Đại Đế ở đây, liền có thể nhận ra, hư ảnh bàn cờ kia lại cùng chí bảo của Hắc Diệu Đế Quân - Vận Mệnh Kỳ Bàn có vài phần tương tự.

Nếu Khương Ly ở đây, cũng sẽ phát giác, giữa cửu tổ Vân Vô lệ và Hắc Diệu Đế Quân, có một tia liên lạc nào đó.

Đại lục phá toái một đường bay nhanh, trên đường đi, gặp phải không ít Hoang thú kết đội g·iết tới.

Đám Hoang thú này chơi rất mất dậy, vừa thấy Khương Ly liền trực tiếp xông tới, lựa chọn tự bạo, muốn nổ c·hết Khương Ly.

Nếu đổi lại là những người khác, đối mặt với quần thể Hoang thú tự bạo, hơn phân nửa đã bị nổ đến cặn bã cũng không thừa.

Đáng tiếc, Khương Ly da dầy thịt béo, tốc độ cũng nhanh, mỗi lần gặp phải Hoang thú đột kích, hắn sẽ trực tiếp bay ra xa đại lục, dụ bầy Hoang thú chạy tới tự bạo, sau đó vận dụng Túng Địa Kim Quang loé lên một cái biến mất tại chỗ.

Tốc độ của hắn quá nhanh, đám Hoang thú tự bạo rất quả quyết nhưng căn bản không thể tổn thương hắn mảy may.

Dọc theo con đường này, Khương Ly gặp thêm một đầu Đế cảnh Hoang Thú, đầu Hoang thú này tu vi cùng Long Hoàng tương đương, thấy đánh không lại hắn, liền liều mạng tự bạo, không thể làm gì Khương Ly, ngược lại đem đại lục hất văng ra xa, không ít Hoang dân b·ị t·hương.

Kể từ đó, bầy Hoang Thú tự bạo không tạc c·hết Khương Ly, ngược lại giống như không ngừng đưa tặng phúc lợi.

Khương Ly hấp thu sạch huyết khí mà Hoang thú vẫn lạc sinh ra, số lượng chú ấn trên mặt liên tục tăng lên, từ chín đạo một mạch tăng lên bốn mươi chín đạo.

Trên đường đi, đã có gần ba trăm vạn Hoang Thú chạy đến lắc mông tự bạo, có vô số tiền lệ, dần dần Khương Ly đã không hề lo lắng Hoang thú đột kích, coi như Đế cảnh Hoang thú tự bạo, hắn cũng không sợ.

Điều khiến hắn để ý nhất đó là bốn gã Hoang Tổ còn lại.

Bốn gã Hoang Tổ này mỗi một người tu vi đều cực kỳ cao minh, Khương Ly cũng không dám chắc, hương hoả tiễn có thể tổn thương bọn họ hay không.

Làm Khương Ly vui mừng đó là không biết vì nguyên nhân gì, trong bốn gã Hoang Tổ, chỉ có ba người đang tiếp cận vị trí của hắn, một gã Hoang Tổ còn lại, mặc dù vẫn dùng khí tức khoá chặt lấy Khương Ly, lại không tiến hành đuổi g·iết hắn.

"Nếu chỉ có ba gã Hoang tổ đột kích, chỉ cần cùng Thiết Huyết Đại Đế và Trấn Nguyên Đế Quân hội họp, vậy thì không quá đáng ngại..."

Khương Ly thì thào.

Chương 270: Đuổi G·i·ế·t Hay Đưa Phúc Lợi?