Chương 279: Cửu Hoang Đệ Nhất Kiếp
Sơ đại Hoang Tổ cõng cốt đao màu huyết sắc, bình tĩnh nhìn một màn trước mắt, thần tình lạnh lùng, không nói lời nào.
Giống như đối với việc tróc nã Khương Ly đã hoàn toàn nắm chắc trong lòng bàn tay.
Thực lực của lão, so với mấy gã Hoang Tổ khác mạnh hơn rất nhiều, từ lúc phục sinh cho tới hiện tại, đã tương đương với cửu phẩm trung kỳ.
Trong chín vị Hoang Tổ, chỉ có cửu đại Hoang Tổ Vân Vô Lệ thiên phú tuyệt luân, là có khả năng so sánh với lão.
Ngàn vạn Hoang thú đột kích, lập tức khiến cho quần tu trong Hoả Trận kinh hô không ngớt.
Quần tu căn bản không rõ ràng, vì sao lại có nhiều Hoang thú tập kích như vậy.
Bọn họ không biết, những Hoang thú nọ là do Chú Hoang Ấn trong cơ thể Khương Ly đưa tới.
Thiết Huyết Đại Đế đạp không mà đứng, ánh mắt lạnh lùng, liếc mắt nhìn thoáng qua phương hướng của đệ tam phong, âm thầm thở dài một tiếng.
Lúc trước y làm khó dễ Khương Ly, thậm chí muốn đem hắn đuổi ra khỏi hoả trận, là sợ Chú Hoang Ấn trong cơ thể Khương Ly dẫn tới thật nhiều Hoang thú tập kích.
Đáng tiếc...
"Thôi, việc đã đến nước này thì nhiều lời cũng vô ích. Bên trong Nam Minh Ly Hoả Trận có bản đế, Chưởng Tình, Trấn Nguyên và Khương Ly bốn gã nhân tộc Đế Quân toạ trấn, dù cho ngàn vạn Hoang thú đột kích cũng không cần e ngại!"
Ánh mắt của Thiết Huyết Đại Đế ngưng tụ, bay ra khỏi đệ nhất phong, cao giọng truyền âm.
"Dạ đạo hữu, Khương đạo hữu, làm phiền hai vị phối hợp với bản đế khống chế Nam Minh Ly Hoả Trận, đánh lui thú triều, Trấn Nguyên đạo hữu ở bên cạnh hộ pháp, tuỳ thời xuất thủ!"
Y nói xong, lập tức trở tay tế lên lệnh kỳ của đệ nhất phong, tiếp đó không ngừng biến ảo chỉ quyết.
Cả toà Nam Minh Ly Hoả Trận tức khắc có bảy vạn phù văn lập loè quang ngang, ngưng tụ thành một đạo hoả chưởng che trời, hướng về phía bầy thú phía xa xa đập tới.
Một chưởng này, uy lực hầu như không thua kém một kích của bát phẩm Đế Quân.
Hoả chưởng đánh vào giữa trung tâm của thú triều, lập tức lấy đi tính mạng của mấy vạn Hoang thú, nhưng càng nhiều Hoang thú liều lĩnh thiêu đốt thú huyết, vọt tới sát đại trận.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tất cả Hoang thú điên cuồng kêu gào, hung hãn không s·ợ c·hết đụng lên trận quang.
Càng có vô số Hoang thú nhen nhóm thú huyết, trực tiếp tự bạo, v·ụ n·ổ mạnh sinh ra khí lãng, oanh tạc lên trên trận quang, đánh ra từng đạo vết rạn dữ tợn.
Mười đầu cấp chín Hoang thú tụ tập cùng một chỗ, đồng thời phun ra Hoang Thiểm, oanh kích hoả trận, khiến cho hoả trận kịch liệt đung đưa, giống như đ·ộng đ·ất, thiên địa rung chuyển.
Vết rạn phía trên trận quang càng ngày càng dày đặt, Thiết Huyết Đại Đế thấy vậy, đột nhiên khép lại hai tay, quát lớn:
"Nam Minh tam phong, sơn hồn, hiện!"
Lập tức, cả ba toà hoả phong đồng thời lắc lư, trên đỉnh của mỗi toà hoả phong đồng loạt hiện ra một đạo hư ảnh.
Ba đạo hư ảnh vừa bay lên, lập tức huyễn hoá thành cự ảnh của ba đầu Chu Tước, sải cánh rộng lớn, che rợp bầu trời.
Chỉ quyết của Thiết Huyết Đại Đế biến ảo, bảy vạn phù văn nối đuôi nhau chui vào trong đầu Chu Tước đầu tiên.
Ánh mắt của Chu Tước nguyên bản còn trống rỗng, nhưng sau khi dung nhập hoả phù, lập tức trở nên hung lệ.
Hoàn toàn sáp nhập xong bảy vạn hoả phù, khí tức của Chu Tước càng đạt tới thất phẩm đỉnh cao.
Dưới sự điều khiển của Thiết Huyết Đại Đế, Chu Tước gào thét một tiếng, lao ra khỏi đại trận, đi qua chỗ nào, tất cả Hoang thú đều bị hoả diễm đốt thành tro bụi.
Mấy đầu cấp chín Hoang thú nổi giận gầm to, phóng về phía Chu Tước, trực tiếp tự bạo, Hoang thú tự bạo sinh ra khí lãng khiến cho thân thể của Chu Tước lắc lư liên hồi.
Tiếp theo, vô số Hoang thú như phát điên nhảy lên cao, vây quanh Chu Tước dồn dập tự bạo.
Tiếng nổ tung liên miên không dứt, dần dần, thân thể của Chu Tước không chịu nổi mà sụp đổ, hoá thành bảy vạn đạo hoả phù.
Nhưng tiếp theo, hoả phù ngưng tụ, Chu Tước lần nữa d·ụ·c hoả trọng sinh, hướng về phía bầy thú g·iết tới, trấn sát vô số Hoang thú.
"Hai vị mau làm theo bản đế, đem hoả phù dung nhập vào Chu Tước hư ảnh, dùng Chu Tước g·iết địch, có thể làm ít công to!"
Thiết Huyết Đại Đế thấp giọng truyền âm.
Chưởng Tình Đại Đế gật đầu, nâng chỉ điểm về phía đầu Chu Tước đang lơ lửng ở phía trên đệ nhị phong, sáp nhập sáu vạn đạo hoả phù vào trong cơ thể nói.
Tiếp đó phất tay điều khiển đầu Chu Tước thứ hai g·iết ra ngoài đại trận, bắt đầu triển khai g·iết chóc.
Khương Ly cũng thúc giục thần thông, đem hai vạn hoả phù dung nhập vào cơ thể đầu Chu Tước thứ ba, sau đó điều khiển Chu Tước hướng về phía đàn thú khởi xướng phản kích.
Ba đầu Chu Tước gần như bất tử, coi như bị Hoang thú diệt sát, vẫn có thể d·ụ·c hoả trùng sinh.
Dưới thế công của bọn chúng, vẻn vẹn mấy khắc đồng hồ, đã có hơn trăm vạn Hoang thú vẫn lạc.
Sơ đại, nhị đại, tam đại Hoang Tổ lạnh nhạt nhìn vô số Hoang thú theo nhau ngã xuống, không có nửa điểm đau lòng.
Đối với bọn họ mà nói, sinh mệnh của Hoang thú nhẹ như lông hồng, căn bản không đáng để ý.
Thứ bọn họ quan tâm đó là những Hoang thú kia c·hết đi có thể trợ giúp chú ấn trên người Khương Ly tăng lên bao nhiêu đạo.
Mà năm vị Thú Đế thì nắm chặt nắm đấm, lòng đau như cắt.
Trong trăm vạn Hoang Thú vừa vẫn lạc kia, có thủ hạ, hậu đại của bọn họ, vốn dĩ bọn chúng có thể theo chân mình đến Chân Giới hưởng phúc, không nghĩ tới lại phải c·hết oan c·hết uổng ở nơi đây.
Trên bầu trời, không ngừng có thi bụi rơi xuống, mỗi một hơi thở đều có vô số Hoang thú c·hết dưới công kích của ba đầu Chu Tước.
Mỗi một đầu Hoang thú ngã xuống, huyết khí của chúng đều sẽ bị chú ấn trên mặt Khương Ly hấp thu sạch sẽ.
Chú ấn trên mặt hắn chậm rãi tăng lên, dần dần bao trùm khắp cả khuôn mặt.
51 đạo, 52 đạo, 53 đạo...vẻn vẹn ba khắc đồng hồ, hơn trăm vạn Hoang thú c·hết đi, số lượng chú ấn trên người Khương Ly đạt tới 60 đạo.
Lại nửa canh giờ trôi qua, đã có ba trăm vạn Hoang thú vẫn lạc, số lượng chú ấn đạt tới 74 đạo.
Lúc số lượng chú ấn đạt tới 74 đạo, huyết hồng chú ấn trên mặt Khương Ly lần nữa rung chuyển.
Thời điểm chú ấn đạt tới 75 đạo, trên khuôn mặt hắn lần thứ hai sinh ra một cái đồ án hình bông tuyết sáu cạnh.
Cùng một thời gian, trong cơ thể Khương Ly tiếp tục sinh ra từng sợi, từng sợ Hoang huyết.
Những Hoang huyết nọ vừa sinh ra đã bị Kiếp Huyết cưỡng ép thôn phệ.
Đẳng cấp Kiếp Huyết của hắn từ nhị tinh Vương Huyết, trực tiếp tăng lên, tiếp cận tam tinh Vương Huyết mới đình chỉ.
"Đẳng cấp Kiếp Huyết sắp đột phá tam tinh Vương Huyết rồi..."
Đẳng cấp huyết mạch tăng lên, trên mặt Khương Ly cũng không có quá nhiều vui vẻ, ngược lại càng thêm ngưng trọng.
Dựa vào Chú Hoang Ấn cảm ứng, Khương Ly biết rõ, địch nhân tiến đánh Nam Minh Ly Hoả Trận hôm nay, không chỉ có ngàn vạn Hoang Thú mà còn có năm gã Thú Đế và ba gã Hoang Tổ.
Nếu hắn cảm ứng không lầm, tám gã Đế cảnh cường giả kia đang ẩn núp ở phía sau bầy thú, một bộ khoan thai chờ đợi, không vội ra tay.
"Cổ quái, chỉ dựa vào lực lượng ngàn vạn Hoang thú, rất khó công phá Nam Minh Ly Hoả Trận. Cho dù may mắn phá trận thành công, cũng sẽ tổn thất thảm trọng. Đám Thú Đế, Hoang Tổ nọ vì sao lại núp ở một bên, không xuất thủ trợ giúp Hoang thú phá trận. Chẳng lẽ bọn họ không quan tâm sinh tử của bầy thú...?"
Sắc mặt của sơ đại Hoang Tổ lạnh lùng như cũ, thản nhiên nhìn tình cảnh trước mắt.
Nhị tổ và tam tổ thì cười gằn liên tục, nếu bọn họ cảm ứng không sai, thì trên người Khương Ly đã sinh ra bảy mươi lăm đạo chú ấn.
"Bảy mươi lăm đạo chú ấn, tốt, rất tốt! Chỉ là không biết, kẻ này có thể đột phá trăm đạo chú ấn hay không? Trăm đạo chú ấn là một cái bình cảnh, cũng là cơ hội để chú ấn tiến hoá, nếu thành công, hắn liền sẽ trở thành một đời thiếu Tổ. Chỉ cần đột phá trăm đạo chú ấn, nhân tộc tiểu tử kia mới miễn cưỡng xem như một đạo mỹ vị!"
"Cửu Hoang Đệ Nhất Kiếp, không biết kẻ này có thể vượt qua hay không?"
Nhị tổ, tam tổ đưa mắt nhìn nhau, lộ ra vẻ chờ mong
Theo Hoang Thú không ngừng ngã xuống, số lượng chú ấn trên người Khương Ly cũng chậm rãi tăng lên, chú ấn màu huyết hồng đã che kín khuôn mặt hắn, bắt đầu kéo xuống dưới cổ.
71 đạo, 72 đạo, 73 đạo...
Năm trăm vạn Hoang thú ngã xuống
81 đạo, 82 đạo, 83 đạo
Bảy trăm vạn Hoang thú ngã xuống.
91 đạo, 92 đạo, 93 đạo...
Hơn chín trăm vạn Hoang thú vẫn lạc, số lượng chú ấn trên người Khương Ly dần dần tiếp cận trăm đạo.
Thời điểm số lượng chú ấn đột phá trăm đạo, ánh mắt Khương Ly lập tức đại biến.
Bởi vì giờ khắc này, chút ấn trên người hắn bắt đầu cắn trả chủ nhân.
Từ trên chú ấn chợt truyền ra một cỗ hấp lực không cách nào tưởng tượng. Có điều, thứ chú ấn cắn nuốt không phải là thần niệm mà là sinh cơ, cùng lúc giác tỉnh kiếp huyết cực kỳ giống nhau.
Sinh cơ trong cơ thể Khương Ly bắt đầu chảy vào bên trong chú ấn.
Vẻn vẹn mấy hơi thở đã hấp thu một lượng lớn sinh cơ trên người hắn, khiến cho dáng vẻ của Khương Ly, nguyên bản là thanh niên trẻ tuổi, chuyển thành trung niên.
Nếu dùng sinh mệnh cổ thụ để tính toán sinh cơ, thì toàn bộ sinh cơ của Khương Ly, tương đương với mười bốn toà sinh mệnh cổ thụ.
Mà hiện tại, Chú Hoang Ấn đã hấp thu mất ba toà sinh mệnh cổ thụ