Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 283: Nghịch Trần Mộng Giới, Chú Ấn Thần Phục
Khương Ly tiếp nhận ngọc giản, dùng thần niệm thăm dò vài lượt. Chừng mười hơi thở sau, hắn mới đem ngọc giản trả lại cho Chưởng Tình Đại Đế.
Thần sắc bên ngoài của hắn không có quá nhiều biến hoá, nhưng trong lòng đã ngập tràn sóng to gió lớn.
Hiện giờ Khương Ly mới biết, thì ra viễn cổ thông đạo che giấu ở trong Man Hoang Cổ Địa tên là tam thập tam thiên, đúng là hư ảnh ở trên bầu trời kia.
Tứ Hoang Điện điều động cường giả âm thầm giám hộ Hoang Châu nhiều năm như vậy, cũng không phải để bảo vệ Hoang dân, bảo vệ hậu nhân của Hoang Cổ Thánh Nhân mà là vì m·ưu đ·ồ tam thập tam thiên.
Tam thập tam thiên, tên như ý nghĩa chính là ba mươi ba tầng trời, trong mỗi tầng trời lại tồn tại 108 gian cung điện.
Phải xông qua 108 gian cung điện ở tầng trời thứ nhất, mới có thể tiến vào tầng trời thứ hai.
Chỉ cần một mạch xông lên phía trước, liền đến được nơi cao nhất của tam thập tam thiên.
Ở nơi đó có một toà cửa đá được phong ấn nhiều năm, là cửa để tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh, yêu cầu chìa khoá, mới có thể tiến vào.
Nghe nói, chìa khoá tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh từng nằm trong tay Tổ Long Chúc Ly, có điều từ lúc Tổ Long ngã xuống, chìa khoá đó đã thất lạc vô số năm, cũng không biết bị người nào đoạt được.
Nhưng Khương Ly dự đoán, chìa khoá tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh hẳn là nằm trong tay Tứ Hoang Điện.
Cho nên Tứ Hoang Điện mới một mực m·ưu đ·ồ Man Hoang Cổ Địa, mục đích là muốn tiến vào truyền thuyết Thiên Hoang Cổ Cảnh.
Không chỉ nhân tộc, yêu tộc, thậm chí Hoang thú bộ tộc cũng khao khát tiến vào nơi đó.
Nhiều năm trước, Tứ Hoang, Yêu Linh chi địa, Cổ Ma Uyên đều trực thuộc một toà đại thiên thế giới, gọi là Nghịch Trần Mộng Giới.
Thời điểm ấy, Nghịch Trần Mộng Giới còn toàn vẹn đầy đủ, có Cổ Thần, Cổ Ma hoành hành ngang dọc.
Nhưng bất kể là thời viễn cổ hay thái cổ, Nghịch Trần Mộng Giới hoàn toàn không tồn tại Thánh Cảnh cường giả, cũng rất ít liên hệ với Chân Giới.
Mãi cho đến khi Man Hoang Cổ Địa sáp nhập vào Nghịch Trần Mộng Giới, đột nhiên ra đời một vị cường giả, thành công đột phá Thánh Cảnh.
Vị Thánh Nhân kia sau khi chứng đạo, từng lưu lại một câu:
"Hoang Sơn ở trái, Cổ Hải ở phải, mở mắt là mộng, nhắm mắt thấy thiên không"
Về sau, hắn tự xưng là Hoang Cổ Thánh Nhân.
Cũng từ đó, Nghịch Trần Mộng Giới đổi tên thành Hoang Cổ Giới.
Cũng chính là Hoang Cổ Thánh Nhân tiết lộ bí mật, tiết lộ bên trong Man Hoang Thánh Vực tồn tại một chỗ giới diện, có thể đi thông với Chân Giới, gọi là Thiên Hoang Cổ Cảnh.
Mà Hoang Cổ Thánh Nhân cũng kiến thiết đạo tràng của mình ở đây, nhằm bảo hộ thông đạo đó.
Muốn tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh, cần thiết vượt qua tam thập tam thiên, đi tới trước cửa đá, lại dùng chìa khoá mở ra cửa đá.
Sau khi rời khỏi Thiên Hoang Cổ Cảnh mới có khả tiến vào Chân Giới.
Ở thời đại thượng cổ, từng có một ít đại tu, thành công tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh, chỉ là không ai biết rõ, bọn họ đã đến được Chân Giới hay chưa.
Mặc dù vậy, vẫn khiến cho vô số tu hành giả ngày nhớ đêm mong, ước ao được một lần tiến vào truyền thuyết Chân Giới.
Chỉ là từ sau trận chiến thời thượng cổ, Hoang Cổ Thánh Nhân đột ngột biến mất, tam thập tam thiên cũng ẩn giấu, Hoang Cổ Giới bị chia cắt thành nhiều giới diện, đã không còn ai có thể liên hệ với Chân Giới.
Năm xưa, trước khi Hoang Cổ Thánh Nhân biến mất từng để lại chín cái chìa khoá, giao cho chín vị cường giả đương thời nắm giữ.
Tổ Long Chúc Ly là một trong số đó.
Chỉ có điều, theo thời gian trôi qua, không ít chìa khoá đều đã không còn tăm tích.
Trong thiên địa hôm nay, chỉ còn hai chiếc chìa khoá được người tìm thấy.
Bất kể là nhân tộc, yêu tộc hay Hoang thú đều hi mọng mở ra Thiên Hoang Thạch Môn, tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh, đi tới Chân Giới.
Vì đạt được mục đích ấy, bọn họ âm thầm m·ưu đ·ồ nhiều năm.
Hoang thú bộ tộc muốn huyết tế Man Hoang, tỉnh lại viễn cổ thông đạo, việc này sớm đã bị nhân yêu hai tộc biết được.
Đối với kế hoạch của Hoang thú bộ tộc, chư vị Đế Quân của hai tộc đều ngầm đồng ý.
Tứ Hoang Điện vận dụng Phong Thiên Tiên Chiếu, phong ấn Man Hoang là một cái chứng minh.
Phong Thiên Tiên Chiếu sẽ không ngăn cản kế hoạch của Hoang thú bộ tộc, chỉ kéo dài kế hoạch kia thêm bảy ngày, để cho cường giả của Tứ Hoang Điện có nhiều thời gian chuẩn bị, nhằm tranh đoạt viễn cổ thông đạo.
Nhân tộc cũng tốt, yêu tộc cũng vậy, Hoang thú cũng giống nhau, trong mắt bọn họ, tính mạng của Hoang dân chỉ là việc nhỏ, nếu có thể tỉnh lại viễn cổ thông đạo, huyết tế Man Hoang thì đã làm sao?
Hôm nay, tam thập tam thiên rốt cuộc hiện thế, Chưởng Tình Đại Đế thân là Tứ Hoang Điện Đế Quân, có nghĩa vụ đi trước điều tra.
Nếu có khả năng, y sẽ nếm thử tranh đoạt quyền khống chế quyền nhập khẩu tam thập tam thiên.
Nếu không thể, cũng muốn làm chút chuyện gì đó, đợi lực lượng của Phong Thiên Tiên Chiếu hao hết, nghênh đón nhân tộc chư đế.
Đây là trách nhiệm của ba vị Đế Quân toạ trấn Man Hoang.
"Bản đế muốn đi thăm dò tam thập tam thiên. Khương đạo hữu, ngươi có muốn đồng hành với ta sao? Không đề cập tới Thiên Hoang Cổ Cảnh, bên trong tam thập tam thiên hẳn là tồn tại đủ loại cơ duyên, chẳng lẽ đạo hữu không hứng thú?"
Chưởng Tình Đại Đế cực kỳ mong đợi dò hỏi.
"Việc này...được rồi, Khương mỗ không muốn tham dự náo nhiệt!"
Khương Ly trầm ngâm chốc lát, sau đó lắc đầu cự tuyệt lời mời của Chưởng Tình Đại Đế.
"Khương đạo hữu muốn lưu lại nơi đây là để che chở những Hoang dân kia?"
Chưởng Tình Đại Đế hơi đăm chiêu, nghiêng đầu nhìn về phương hướng thành Tuyết Mai.
"Đúng vậy!"
Khương Ly thản nhiên đáp.
Nếu tiến về tam thập tam thiên, thì phải bỏ xuống đám Thành nhi cùng Hoang dân trong thành.
Bây giờ Man Hoang hung hiểm quỷ quyệt, nếu hắn rời đi, ai biết được nơi đây sẽ xuất hiện thêm biến cố gì?
Chưởng Tình Đại Đế muốn thăm dò tam thập tam thiên là để thực hiện trách nhiệm của mình.
Mà Khương Ly lại không có bất kỳ trách nhiệm nào ca cho nên hắn dự định lưu lại Man Hoang.
Mà lại, cho đến hôm nay, hắn cũng đã hiểu rõ khá nhiều chuyện.
Từ thế cục Man Hoang đến xem, bất kể là nhân tộc, yêu tộc, Hoang thú hay Hoang Tổ đều cực kỳ coi trọng viễn cổ thông đạo, muốn tranh đoạt quyền khống chế nó.
Bên ngoài Hoang Châu rất có khả năng đã tụ tập rất nhiều cường giả, chờ đợi lực lượng của Phong Thiên Tiên Chiếu hao hết.
Nếu nhúng chân vào bãi nước đục này, nhất định sẽ dẫn đến không ít phiền phức.
Man Hoang tan vỡ chỉ kéo dài bảy ngày.
Bảy ngày sau, lực lượng của Phong Thiên Tiên Chiếu sẽ biến mất.
Đến lúc đó, khả năng lớn sẽ có rất nhiều cường giả tiến vào Man Hoang, vì một cái viễn cổ thông đạo mà đánh nhau rơi đầu chảy máu.
Khương Ly không phải một người vì lợi quên mệnh, hắn không có nghĩa vụ chạy tới viễn cổ thông đạo, cũng không khao khát cơ duyên ở trong đó.
Thay vì chạy đi tranh đoạt cơ duyên, hắn càng nguyện ý lưu lại thành Tuyết Mai, bảo vệ mọi người.
"Đã Khương đạo hữu không muốn đi tam thập tam thiên, bản đế liền không miễn cưỡng. Có đạo hữu toạ trấn ở nơi đây, cũng tốt..."
Thấy Khương Ly quyết ý lưu lại, Chưởng Tình Đại Đế mặc dù tương đối tiếc nuối, lại không nói gì thêm, nhìn Khương Ly thật kỹ.
Y chợt cảm thấy, chính mình hiện tại mới chân chính nhận thức con người của Khương Ly.
Đây là một võ giả khác loại, lại quan tâm tới an nguy của Hoang dân.
Với cường giả như y, sống c·hết của một bầy kiến hôi, căn bản không đáng lưu tâm, nhưng Khương Ly lại buông tha cơ hội tranh đoạt cơ duyên, chỉ vì bảo hộ bọn họ, hành động của hắn, để Chưởng Tình hơi bất ngờ, đồng thời có chút hảo cảm.
Tiếp tục hàn huyên thêm mấy câu, y hoá thành một đạo tử quang, biến mất tại chỗ.
Nhìn bóng lưng rời đi của Chưởng Tình Đại Đế, Khương Ly lắc đầu, quay trở lại thành Tuyết Mai.
Ba vị Đế Quân rời đi, đồng thời mang theo đám Lý Mục, Ngô Khoáng, Bạch Phụng, Chiến Vô Ngân cùng lượng lớn cường giả của Tứ Hoang Điện.
Bên trên đại lục, chỉ còn lại những võ giả cấp thấp, ngũ phẩm cường giả trở lên chỉ lác đác gần mười người.
Không ít võ giả âm thầm sợ hãi, lo lắng Khương Ly cũng rời đi, sẽ không còn ai toạ trấn nơi đây.
Cũng may Khương Ly lựa chọn ở lại.
"Khương tiền bối không dự định đồng hành cùng ba vị Đế Quân sao...lại nói tiếp, hư ảnh cổng trời to lớn trên đầu chúng ta, là cái gì?"
"Không biết, nhưng mà, lão phu có dự cảm, bên trên kia chỉ sợ tồn tại cơ duyên không nhỏ."
Đám Hắc Ma lão tổ, Thi Âm lão nhân là tán tu, không lệ thuộc Tứ Hoang Điện, nên không bị ba vị Đế Quân mang theo.
Bọn họ âm thầm truyền âm thảo luận, thương nghị một phen, cuối cùng quyết định bay khỏi đại lục, dọc theo lộ tuyến của ba vị Đế Quân, dự định xông tam thập tam thiên, tìm kiếm cơ duyên.
Đám Hắc Ma lão tổ muốn đi, Khương Ly cũng không ngăn cản, chân mọc trên người, bọn họ muốn chạy chỗ nào là chuyện của mình.
Sau khi bọn Hắc Ma lão tổ rời đi, lại có một ít Chân Vương lão quái cũng nối gót bay theo.
"Phụ thân, nhiều người đều rời đại lục như vậy, ngươi không đi cùng bọn họ sao?"
Trên tường thành Tuyết Mai, Thành nhi chợt hiếu kỳ hỏi.
"Phụ thân ở lại đây cùng các ngươi!"
Khương Ly mỉm cười nói, đem tiểu nữ nhi đặt lên trên vai mình.
Tiểu nữ nhi lập tức vui vẻ cười khanh khách.
Ba nữ Xích Tuyết, Vũ Như Yên, Hạ Tuyết Đình cũng bước tới bên cạnh hắn, ngước mắt nhìn về phương xa.
"Ngày mai kiếp nạn của Man Hoang sẽ kết thúc. Thời điểm đó, cường giả của các phương nhất định sẽ đánh tới thiên hôn địa ám. Có điều, những chuyện đó không có quan hệ gì với chúng ta!"
Sau ngày mai, trường hạo kiếp bao phủ Man Hoang Cổ Địa hẳn là sẽ kết thúc.
Trong khoảng thời gian này, hắn sẽ toàn lực bảo hộ tất cả mọi người, bao quát Thành nhi, ba nữ cùng mười mấy vạn Hoang dân trong thành.
Chẳng biết tại sao, thời điểm hắn sinh ra ý niệm như vậy, trong lòng đột nhiên xuất hiện một cảm giác kỳ dị.
Thời khắc này, Khương Ly rõ ràng cảm thấy, quan hệ giữa mình là 178 đạo chú ấn càng thêm thân mật, khăng khít.
Trước kia, chú ấn còn ngẫu nhiên cắn trả chủ nhân, nhưng hiện tại, chú ấn tựa hồ đã bị thần phục, không còn ý định cắn trả.
Tất cả những chuyện ấy, hẳn là bởi vì trong lòng Khương Ly sinh ra ý nghĩ muốn bảo vệ Hoang dân.