Nghịch Trần
Unknown
Chương 285: Lên Trời Đoạt Hồn
Chiêu Hồn Thuật là một trong những loại thần thông mà cửu tổ am hiểu nhất, có thể cách cùng trời cuối đất rút ra hồn phách của Hoang dân, tiến hành hiến tế.
Nếu có thể tranh thủ trước khi hồn phách của Hoang dân huỷ diệt, thu hồi trở về, thả vào trong thân thể nguyên chủ, thì những Hoang dân bị rút mất hồn phách kia sẽ có cơ hội sống lại.
Nhưng chỉ cần muộn đôi chút, hồn phách huỷ diệt, vậy thì hết thảy Hoang dân trong thành Tuyết Mai đều sẽ c·hết oan c·hết uổng.
Khương Ly không phải hạng người lương thiện gì, nhưng cũng không đại biểu hắn là người không có quy tắc, tương phản, Khương Ly là một người cực kỳ coi trọng nguyên tắc.
Hắn đã cứu người, thì sẽ không cho phép người mà mình cứu lần thứ hai bị g·iết c·hết.
Hồn phách của hết thảy Hoang dân, hắn nhất định phải cứu trở về.
"Hiện tại, gần như toàn bộ cường giả ở bên trong Man Hoang đều đã đi tam thập tam thiên, thành Tuyết Mai có Thành nhi và Quảng Hàn toạ trấn, hẳn là không có vấn đề gì lớn!"
"Ta vốn không có ý định tiến vào tam thập tam thiên, nhưng cửu tổ đang ở nơi đó, lão hẳn là ở nơi đó rút đi hồn phách của Hoang dân"
"Cho nên, bất kể như thế nào, ta nhất định phải tiến về tam thập tam thiên một chuyến!"
"Cửu đại Hoang Tổ sao, hừ....!"
Trong mắt Khương Ly lấp loé hàn mang, chân đạp Túng Địa Kim Quang đệ thất thiên thê, tốc độ nhanh kinh người, lần lượt xuyên qua từng toà sinh môn giới diện mà xông về phía trước.
Hắn một bên phi hành, một bên cắn nuốt đan dược hồi khí, không ngừng chuyển hoá thành chân lực nhằm bổ sung tiêu hao.
Lấy tốc độ độn tốc của Khương Ly bây giờ, vẻn vẹn chưa đến một trăm hơi thở đã chạy tới bên dưới cổng trời của tam thập tam thiên.
Phía trước cổng trời, lơ lửng một tấm biển lớn, ghi rõ ba chữ cổ màu đỏ thẫm như máu.
Muốn lên đến cổng trời, cần leo qua ba ngàn bậc thang màu trắng như bạch ngọc, sương trắng lượn lờ xung quanh, mang theo một cỗ cấm không lực lượng vô cùng cường đại.
Cấm không lực lượng gia trì lên thân, khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác bị núi cao đè xuống, khiến cho bất kỳ tu hành giả nào tới nơi đây đều mất đi năng lực phi hành, chỉ có thể đi bộ leo lên.
Lúc Khương Ly vừa đến nơi, bên trên bậc thang, có ba tên lão quái đang gian nan leo về phía trước.
Ba lão quái nọ, đều là tứ phẩm Chân Vương, cả người mồ hôi rã rượi, giống như cực kỳ cố hết sức.
Bọn họ sở dĩ cố hết sức như vậy là bởi vì mỗi leo lên một bậc thang, uy áp đè lên người càng thêm trầm trọng.
Uy áp trên bậc thang, đủ để khiến cho Chân Nhân võ giả nửa bước khó đi.
Hiện tại bị cấm võ lực lượng áp chế, coi như Chân Vương lão quái cũng khó lòng thừa nhận uy áp.
Tu vi của ba tên lão quái tương đối cao thâm, đã leo lên đến một ngàn bậc thang, đang ngồi đả toạ khôi phục chân lực.
Để leo tới độ cao này, bọn họ hao phí ròng rã nửa ngày trời, nếu đổi thành tam phẩm Chân Vương, chỉ sợ chưa chắc đã leo lên ba trăm bậc thang.
"Xem ra lấy tu vi tứ phẩm của chúng ta, lại bị cấm võ lực lượng áp chế, căn bản không cách nào leo hết ba ngàn bậc thang, tiến vào tam thập tam thiên. Khó trách ba vị Đế Quân chỉ mang theo ngũ phẩm cường giả tiến tới nơi đây. Ba người chúng ta hôm nay xem như đi một chuyến tay không rồi!"
"Thôi thôi, chúng ta nghỉ ngơi một thoáng, sau đó trở lại Man Hoang, hiện tại Hoang thú c·hết sạch, Man Hoang trống rỗng, quả thực là chỗ bảo địa. Nơi này dù tồn tại cơ duyên to lớn, cũng không tới lượt chúng ta!"
Ba gã Chân Vương một bên thở hồng hộc, một bên thấp giọng truyền âm, đều có ý định bỏ cuộc.
Chỉ là không đợi bọn họ rời đi, một đạo kim quang đã phá không mà đến, hiện ra thân hình là một thanh niên mặc áo bào trắng.
Khương Ly vừa xuất hiện ở trên bậc thang, lập tức bị lực lượng cấm không áp chế.
Ba tên lão quái phá hiện Khương Ly tiếp cận, hơi giật mình kinh ngạc, sau khi nhìn kỹ dung mạo của hắn, lập tức chấn động vô cùng.
Nếu bọn họ nhớ không lầm, thanh niên vừa đến chính là phong chủ của đệ tam phong, Khương tiền bối.
"Là Khương tiền bối, hắn không phải lựa chọn ở lại Man Hoang ư, vì sao lại tới đây?"
"Ngu xuẩn, nghe nói bên trên tam thập tam thiên ẩn chứa cơ duyên khủng bố, Khương tiền bối há sẽ bỏ qua..."
"Lấy tu vi của Khương tiền bối, muốn leo lên cổng trời hẳn là rất dễ dàng..."
Ba gã Chân Vương thấp giọng trò chuyện, ánh mắt nhìn về phía Khương Ly tràn đầy kính sợ.
Dù sao, thanh niên trước mặt chính là một vị Đế Quân đại năng.
Khương Ly cũng không để ý tới ba gã nhân tộc lão quái, mà từng bước dọc theo cầu thang đi lên phía trên.
Hiện tại, hắn đang nóng lòng tiến vào tam thập tam thiên đoạt lại hồn phách của Hoang dân, cũng không có thời gian để ý những chuyện khác.
1 bậc, 2 bậc, 3 bậc...
Tốc độ của Khương Ly cực kỳ nhanh, thân pháp vô cùng quỷ mị, vẻn vẹn mấy hơi thở đã leo lên bậc thang thứ 1000.
Nơi đây chính là vị trí của ba gã nhân tộc Chân Vương.
"Hí! Thực lực của Khương tiền bối thật kinh người, vẻn vẹn năm hơi thở đã xông lên 1000 bậc thang!"
Khương Ly không để ý đến biểu cảm của bọn họ mà tiếp tục xông lên phía trước.
Sau mười hơi thở, hắn leo lên 2000 bậc thang.
Sau hai mươi hơi thở, hắn leo lên 3000 bậc thang.
Giờ phút này, trước mặt hắn là một cánh cổng lớn đồ sộ, cửa trời là một cánh cổng đá cao mấy trăm thước, bị sương trắng che lấp.
Những người muốn tiến vào cổng trời, phải hao phí nửa canh giờ, hướng về phía cửa đá hành lễ ba trăm ba mươi cái mới có thể tiến vào.
Chỉ có Đế cảnh cường giả trở lên, mới không cần để ý đến cấp bậc lễ nghĩa như vậy, trực tiếp đánh phá cửa đá mà vào.
Khương Ly cũng chẳng có tâm tư hành lễ, càng không định hao phí thêm thời gian, hắn đang nóng lòng tiến vào tam thập tam thiên cứu vớt hồn phách của Hoang dân, tự nhiên không muốn trì hoãn bất kỳ giây phút nào.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn cửa đá một chút, trên người Khương Ly lập tức loé lên hồng mang ngập trời, thúc giục lực lượng của Kiếp Huyết, nâng ngón tay hướng về phía của đá đè tới.
Đẳng cấp Kiếp Huyết của hắn hiện tại đã là tam tinh Vương Huyết, chỉ dựa vào Kiếp Niệm lực lượng trong cơ thể, liền đủ để quét ngang hết thảy lục phẩm, khiêu chiến thất phẩm.
Ba gã Chân Vương lão quái đang chăm chú quan sát nhất cử nhất động của Khương Ly, bỗng nhiên nghe thấy một t·iếng n·ổ vang từ phía trên cổng trời.
Trong mắt bọn họ xuất hiện một đạo cực quang màu đỏ thẫm dài mấy ngàn trượng từ trong ngón tay của Khương Ly bắn ra.
Luồng cực quang kia mang theo uy thế kinh thiên động địa, khiến cho thân thể của bọn họ hung hăng run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn như mưa..
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy loại lực lượng khủng bố như vậy, không phải chân lực, cũng không phải yêu lực...
Cực quang vừa bắn tới, cửa đá lập tức giống như bình gốm b·ị đ·ánh nát bấy, đá vụn rơi đầy đất.
Sau khi Khương Ly tiến vào bên trong, đầy đất đá vụn vù vù bay lên, lần nữa ngưng tụ thành một cánh cửa lớn.
"Thật là khủng kh·iếp!"
Ba gã Chân Vương âm thầm hít vào hơi khí lạnh.
Thời khắc Khương Ly phá vỡ cửa đá tiến vào trong Tứ Vương Thiên, bên trên hình chiếu của Thiên Lý Nhãn, mơ hồ hiện ra thân hình của hắn, nhưng không ai thấy rõ dung mạo của Khương Ly.
"Sắp hết ngày thứ bảy, lại vẫn có người tiến vào tam thập tam thiên sao?"
Đông Hoàng Yêu Đế thì thào, nhìn lướt qua hình chiếu đôi chút, rồi không tiếp tục để ý, yêu cầu Thiên Lý Yêu điều động hình chiếu tới thượng tầng của tam thập tam thiên.
Có thể khiến cho y chú ý, không phải kẻ đến sau như Khương Ly mà là những người đã leo lên vị trí cao nhất.
Khi thấy mấy người đứng ở vị trí cao nhất đều là Hoang tộc Hoang Tổ, Đông Hoàng Yêu Đế hừ lạnh một tiếng.
"Hừ! Đám Hoang Tổ kia tốc độ thật là nhanh, dựa vào tốc độ đó, nói không chừng chưa đợi lực lượng của Phong Thiên Tiên Chiếu hao hết, nói bọn họ đã leo lên tầng trời thứ ba mươi ba rồi..."
"Không nghĩ tới, đi được nhanh nhất lại là Hoang tộc Hoang Tổ..."
Thời điểm Khương Ly tiến vào tam thập tam thiên, phía trên kim bảng của Vân Mộng Tử, vị trí thứ 62 xuất hiện thêm một nhóm văn tự.
"Nhân tộc Khương Ly, tiến nhập Tứ Vương Thiên, đệ nhất cung!"
"Khương Ly là ai, có thể leo lên tam thập tam thiên, tu vi thấp nhất cũng là ngũ phẩm Chân Vương!"
Một ít Đế Quân thì thào, không ai biết rõ lai lịch của hắn.
Nhưng bọn họ cũng không quá mức lưu tâm, dù sao bài danh của Khương Ly rất thấp.
Thiên Nhất Cổ Để ngồi xếp bằng ở trên bầu trời, ánh mắt thuỷ chung chú ý tới những người có xếp hạng cao ở trên kim bảng.
Thiết Huyết Đại Đế bài danh thứ sáu, hiện tại đã leo lên tầng trời thứ mười lăm, đệ tam thập tứ cung.
Chưởng Tình Đại Đế bài danh thứ tám, hiện tại đã leo lên tầng trời thứ mười bốn, đệ ngũ thập lục cung.
Trấn Nguyên Đế Quân bài danh thứ mười một, hiện tại đã leo lên tầng trời thứ mười bốn, đệ tam thập lục cung.
Bài danh thứ năm là Khổng Tước Minh Đế, giờ phút này đã leo lên tầng trời thứ mười bảy, đệ thập nhị cung.
Bài danh trước bốn, không phải nhân tộc hay Hoang thú mà là bốn gã Hoang Tổ.
Trong bốn gã Hoang Tổ, vị trí cao nhất là sơ đại Hoang Tổ, đã tiến vào tầng trời thứ hai mươi, đệ thập cửu cung.
"Chẳng lẽ người đầu tiên leo tới tầng trời thứ ba mươi ba là Hoang tộc Hoang Tổ?"
Thiên Nhất Cổ Đế thấp giọng thì thào, âm thầm buồn bực.
Nhưng một lát sau, lão chợt kêu nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía bài danh của gã võ giả mới tiến nhập tam thập tam thiên nọ.