Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 288: Đệ Nhị Tổ Kiếp, Cổ Trùng Thần Bí

Chương 288: Đệ Nhị Tổ Kiếp, Cổ Trùng Thần Bí


Tầng trời thứ hai tổng cộng có mười tám toà cổ đạo có khả năng đi thông tầng trời thứ ba.

Phía trên tầng trời thứ hai, tổng cộng có tám tên lão quái, đại bộ phận đều là ngũ phẩm đỉnh phong, cùng vài gã Chuẩn Đế.

Khương Ly tiến nhập vào tầng trời thứ hai cũng không xé mở bầu trời, nên chưa truyền ra quá nhiều động tĩnh, dẫn đến đám lão quái ở tầng trời thứ hai không ai phát giác sự hiện diện của hắn.

Mãi cho đến khi bên trên cổ đạo đột nhiên liên tục lập loè thần quang, không ngừng có cung điện bị xông qua, mới dẫn tới sự chú ý của đám lão quái.

Toàn bộ biển mây có mười tám toà cổ đạo, Khương Ly lựa chọn cổ đạo thứ tám.

Trên tuyến đường này, ngoại trừ Khương Ly ra, cũng không có người nào khác, nên không có ai tới quấy rầy hắn.

Trong cung điện ở trên tầng trời thứ hai sở hữu uy áp rất mạnh, vượt xa những cung điện ở tầng trời thứ nhất.

Dẫn đến coi như ngũ phẩm đỉnh phong lão quái muốn xông qua cung điện cũng cực kỳ gian nan, nhưng đối với Khương Ly lại như cũ chẳng mấy khó khăn.

Toà cung điện đầu tiên của tầng trời thứ hai, Khương Ly chỉ dùng năm hơi thở liền xông qua, sau đó cứ mỗi năm hơi thở, hắn lại xông qua một toà cung điện.

Mỗi lần hắn thành công xông cung, phía trên đỉnh của từng toà cung điện không ngừng bắn ra thần quang, đám lão quái ở trên những toà cổ đạo khác phát giác được tình huống bên này, thần sắc đều âm thầm biến đổi.

"Hí, rốt cuộc là ai đang xông cung ở toà cổ đạo thứ tám, lại chỉ dùng năm hơi thở đã đột phá một toà cung điện. Năm hơi thở...đây là loại tốc độ xông cung gì?"

"Người nọ là ai? Chẳng lẽ là một vị Đế Quân đại năng nào?"

"Nhìn không rõ, sương mù nơi đây có khả năng che lấp thần niệm, nếu đứng ở cổ đạo khác biệt, liền không thể nhìn thấy sự tình phát sinh ở cổ đạo còn lại. Chỉ có thể thấy được thần quang xuyên thấu sương mù."

"Ồ! Vị Đế Quân tiền bối kia tựa hồ dừng lại ở cung điện thứ mười bảy, hắn phải dùng tới mười hơi thở mới xông qua.."

Phía trước cung điện thứ mười bảy, tốc độ của Khương Ly hơi chậm lại, ánh mắt lập loè quang mang, sau đó xông vào bên trong.

"Năm mươi, bảy mươi lăm sau đó là một trăm hai mươi lăm..."

"Một trăm hai mươi lăm trừ đi một trăm lẻ tám là mười bảy..."

Khương Ly khẽ trầm ngâm, nhấc chân tiến vào cung điện thứ mười bảy, chú ấn trong ở thể lần nữa truyền đến cảm giác nóng bỏng.

Ánh mắt của hắn nhất thời ngưng tụ, giống như xác minh suy đoán trong lòng.

"Quả nhiên như thế..."

Khương Ly không nói gì thêm, chỉ dừng bước ở trước cửa cung chốc lát liền tiếp tục đi tới.

Những toà cung điện tiếp theo, không khiến cho chú ấn trong cơ thể truyền tới cảm giác nóng bỏng.

Cung điện thứ mười tám, thứ mười chín, thứ hai mươi...

Mãi cho đến cung điện thứ bốn mươi hai, loại cảm giác nóng bỏng kia mới lần nữa xuất hiện.

Cung điện thứ bốn mươi ba, thứ bốn mươi bốn, thứ bốn mươi lăm...

Đến cung điện thứ sáu mươi bảy, cảm giác nóng bỏng tiếp tục hiện ra.

Khương Ly cũng không để ý mà tiếp tục đi về phía trước, sau khi xông qua cung điện thứ bảy mươi của tầng trời thứ hai, hắn lập tức phát hiện, cứ mỗi lần xông qua xông qua một cung điện, số lượng chú ấn trên người mình sẽ tăng thêm một đạo.

“Đúng như dự đoán của ta, số lượng cung điện của tam thập tam thiên, đối ứng với số lượng Hoang chú!”

“Năm mươi, bảy mươi lăm, một trăm hai mươi lăm, một trăm năm mươi, một trăm bảy lăm. Trong này tồn tại một quy luật nào đó, cứ cách hai mươi lăm đạo chú văn, cơ thể ta sẽ tự động sinh ra Hoang Huyết”

“Hiện tại ta đã có được một trăm bảy mươi tám đạo chú văn, nếu dựa theo quy luật ấy, lần tiếp theo sinh ra Hoang huyết sẽ là lúc số lượng chú văn đạt tới hai trăm hai mươi lăm”

“Hai trăm hai mươi lăm, đối ứng với đệ cửu cung của tầng trời thứ ba!”

Cung điện thứ bảy mươi mốt, thứ bảy mươi hai, thứ bảy mươi ba…

Cung điện thứ tám mươi mốt, thứ tám mươi hai, thứ tám mươi ba…

Cung điện thứ chín mươi, thứ chín mươi mốt…

Khương Ly một đường xông về phía trước, theo uy áp của cung điện không ngừng tăng lên, cứ mỗi mười hơi thở, hắn mới có thể xông qua một toà cung điện.

Mỗi lần xông qua một toà cung điện, chú ấn trên người Khương Ly sẽ tương ứng tăng thêm một đạo.

Thời khắc hắn xông qua cung điện thứ chín mươi hai, số lượng chú ấn đã đạt đến hai trăm đạo.

Trong cung điện thứ chín mươi hai, Khương Ly nghênh đón Cửu Hoang Tổ Kiếp đệ nhị kiếp.

Thoáng cái, da thịt của hắn bắt đầu khô héo, sinh cơ trong cơ thể bị chú ấn điên cuồng thôn phệ.

Loại thôn phệ đó không giống chú ấn cắn trả, không phải do chú ấn quyết định mà là một loại quy tắc.

Muốn vượt qua đệ nhị Tổ Kiếp, yêu cầu lượng sinh cơ nhiều hơn đệ nhất kiếp mấy lần.

Chỉ dựa vào số lượng sinh mệnh khí huyết trong người hắn, cũng chỉ miễn cưỡng đạt đủ số lượng sinh cơ cần thiết mà thôi.

Chỉ cần vượt qua đệ nhị Tổ Kiếp, cơ thể Khương Ly sẽ sinh ra giọt Tổ Huyết thứ hai.

Cửu Hoang Tổ Kiếp buông xuống vô thanh vô tức, đám lão quái bên trong tầng trời thứ hai không người phát giác được Tổ Kiếp tiến đến.

Nhưng ở trong tam thập tam thiên lại có người nhận ra được khí tức ở nơi đây.

Tầng trời thứ mười bảy, đệ lục thập tứ cung, ánh mắt của tam đại Hoang Tổ nhíu lại, đã phát giác khí tức của Tổ Kiếp truyền lên từ tầng trời phía dưới.

Tầng trời thứ mười chín, đệ thập bát cung, nhị tổ vốn dĩ sắp đột phá cung điện. Đột nhiên quay đầu nhìn xuống phía dưới, giống như phát hiện được chuyện kinh dị nào đó.

Tầng trời thứ hai mươi mốt, đệ tam thập thất cung, sơ đại Hoang Tổ dùng cốt đao hộ thể, đẩy lấy uy áp nặng nề, tiến về phía trước.

Có điều, thời khắc đệ nhị Tổ Kiếp của Khương Ly buông xuống, lão khẽ dừng lại, lấy ra một tấm gương bằng đồng, ngón tay bấm quyết, thấy được dung mạo của Khương Ly.

“Đệ nhị Tổ Kiếp sao, nếu kẻ này thành công vượt qua, vậy thì nhất định sẽ vô cùng mỹ vị. Về phần đệ tam Tổ Kiếp, trừ Hoang tộc ra, hết thảy dị tộc đều không cách nào dẫn xuống. Coi như kẻ này là Vô Lượng Kiếp Linh cũng không được!”

Đối với việc Khương Ly dẫn động Cửu Hoang Đệ Nhị Kiếp, ba gã Hoang Tổ đầu tiên là bất ngờ, sau đó lộ ra nồng nặc tham lam.

“Không nghĩ tới, ngũ tổ liều mạng gieo chú ấn lên người tên nhân tộc tiểu bối kia, cuối cùng sẽ mang tới cho chúng ta một kinh hỉ lớn như vậy. Nếu hắn có thể vượt qua đệ nhị Tổ Kiếp, mùi vị kia…chậc chậc...”

Trên khuôn mặt của sơ đại Hoang Tổ lộ ra một nụ cười sâm lãnh.

“Tốt, rất tốt, chỉ cần thành công vượt qua đệ nhị Tổ Kiếp, bản tổ liền đem hắn nuốt chửng, đến khi đó, thương thế của ta tối thiểu sẽ hồi phục một thành!”

“Một thành thực lực, đầy đủ giúp lão phu quét ngang hết thảy!”

Tầng trời thứ hai mươi mốt đệ nhị thập tứ cung.

Cửu tổ Vân Vô Lệ hai mắt trống rỗng, đỉnh lấy uy áp tiến về phía trước.

Giống với ba gã Hoang Tổ khác, lão phát hiện ra khí tức Tổ Kiếp trên người Khương Ly, nhưng trong mắt lão không xuất hiện kinh ngạc và tham lam, cũng lười để ý tới Khương Ly.

Nét mặt của lão thuỷ chung trống rỗng c·hết lặng, giống như một cái khôi lỗi chỉ biết hoàn thành nhiệm vụ.

Lão một đường vượt mọi chông gai, chỉ vì trèo lên ba mươi ba tầng trời, bởi vì nơi đó có có nhiệm vụ bản tôn của lão giao phó.

“Ta tên là Vân Vô Lệ, là cửu đại Hoang Tổ của Man Hoang. Ngày ta c·hết đi, thành công chém g·iết một gã Vương tộc Kiếp Linh đoạt được Vận Mệnh Kỳ Bàn, mượn lực lượng của Vận Mệnh Kỳ Bàn đem một tia ý chí trốn vào Hoang Cổ Giới.”

“Sau khi ngủ say vô số năm, ta rốt cuộc đoạt xá được một tên tiểu bối, lần nữa sống lại, cố gắng chưởng vận tư mệnh…”

“Trí nhớ của ta thập phần mơ hồ…không nhớ rõ quá nhiều chuyện, đại bộ phận trí nhớ, đều đã bị bản tôn mang đi...”

“Bản tôn giao cho ta nhiệm vụ là leo l·ên đ·ỉnh của tam thập tam thiên, đem một con cổ trùng gieo vào trong người lục đại Hoang Thần…”

“Muốn biến lục đại Hoang Thần trở thành phân thân thứ ba của bản tôn…”

Cửu tổ Vân Vô Lệ mang theo ánh mắt c·hết lặng đi về phía trước, trong tay hắn cầm chặt một cái bình nhỏ, bên trong bình nhỏ cất giấu một đầu cổ trùng màu đen như mực, chính là bản tôn trộm tới từ trong Cổ bộ của Minh Tộc.

Sau lưng lão đeo một tấm hắc phiên, bên trong hắc phiên là hồn phách của mười mấy vạn Hoang dân, càng có vô số hồn phách của những Hoang dân từng vẫn lạc ở trong trận đại kiếp bảy ngày trước.

Những hồn phách đó, bị lão dùng Chiêu Hồn Thuật thu thập đến là thuốc dẫn để lão thúc giục cổ trùng thần bí kia.

Chương 288: Đệ Nhị Tổ Kiếp, Cổ Trùng Thần Bí