Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 289: Chín Vầng Mặt Trăng, Thiên Hoang Thạch Môn

Chương 289: Chín Vầng Mặt Trăng, Thiên Hoang Thạch Môn


"Thiên Địa Chú Bi!"

Đệ nhị Tổ Kiếp vừa giáng lâm nửa khắc đồng hồ, toàn bộ sinh mệnh khí huyết của Khương Ly đã bị hấp thu chín phần mười.

Dáng vẻ của hắn nguyên bản rất trẻ trung, lập tức biến thành một lão giả lưng còng, da dẻ nhăn nheo.

Cũng may Khương Ly thân là Đế cảnh thể tu lại kiêm tu nhiều hệ, sinh mệnh khí huyết cực kỳ tràn đầy.

Nếu đổi lại là người khác, coi như Đế cảnh cường giả, nếu không thể kịp thời bổ sung sinh cơ, bị chú ấn thôn phệ như vậy nhất định phải c·hết không thể nghi ngờ.

Khương Ly không nói hai lời, hai tay bấm chỉ quyết, trong miệng nhẩm đọc Thiên Địa Chú Bi.

Trước mặt hắn xuất hiện một cái vòng xoáy lớn, không ngừng rút lấy sinh cơ trong thiên địa, tiến hành bổ sung.

Chừng hơn một khắc đồng hồ sau, hấp thu vô số thiên địa sinh cơ, sinh mệnh khí huyết trên người Khương Ly lần nữa tràn đầy, bộ dáng lần nữa trở về trẻ trung.

Hắn thở dài một hơi, sau đó ánh mắt loé lên vẻ ngưng trọng.

Vẻn vẹn là đệ nhị Tổ Kiếp, liền gần hư rút sạch sinh cơ của hắn rồi, nếu là đệ tam Tổ Kiếp, đệ tứ Tổ Kiếp...

Uy năng nhất định sẽ kinh khủng hơn nhiều.

Dựa vào Quy Khư Diệt Đạo cùng Thiên Địa Chú Bi, liệu có thể vượt qua hết thảy Tổ Kiếp sao?

Lắc lắc đầu, đem tất cả tâm tư thu hồi.

Khương Ly lặng lẽ quan sát cơ thể mình..

Đệ nhị Tổ Kiếp kết thúc, cơ thể hắn sinh ra một giọt Hoang tộc Tổ Huyết.

Coi như Đế Quân cường giả, muốn tu ra một giọt Tổ Huyết, đều yêu cầu mấy vạn năm khổ công.

Mà hắn chỉ vượt qua một lần Tổ Kiếp liền thu được một giọt Tổ Huyết, phúc lợi đừng nói không lớn.

Đáng tiếc, giọt Tổ Huyết nọ vừa mới thành hình đã bị Kiếp Huyết bá đạo nuốt chửng.

Trên người Khương Ly vừa mới dâng lên một cỗ uy áp đến từ Tổ cấp Hoang huyết, rất nhanh liền tiêu tán.

Hấp thu thêm một giọt Tổ Huyết, đẳng cấp Kiếp Huyết của Khương Ly lần nữa tăng vọt, mặc dù chưa đột phá ngũ tinh Vương Huyết, nhưng khoảng cách đột phá ngũ tinh chỉ còn chừng một phần hai.

Chỉ dựa vào lực lượng của Kiếp Huyết, thực lực của Khương Ly đã sánh ngang với thất phẩm trung kỳ.

Tính đến hiện tại, trong rất nhiều lực lượng trên người hắn, Kiếp Huyết lực lượng tùy rằng sinh sau đẻ muộn nhưng lại cái sau vượt cái trước, trở thành loại lực lượng mạnh nhất mạnh nhất.

Sau khi xông qua cung điện thứ chín mươi hai, hắn không tiếp tục dừng chân mà một mạch xông tới cung điện thứ một trăm lẻ tám, chưa từng hao tốn quá nhiều thời gian.

Xông qua cung điện thứ một trăm lẻ tám, Khương Ly đã đi đến đỉnh của biển mây, lúc hắn tới nơi đây, trên bầu trời lần thứ hai xuất hiện một cái vòng xoáy màu huyết sắc, từ bên trong bay ra mười giọt Vương tộc Hoang huyết.

"Tầng thứ hai...ngoài định mức ban thưởng cho ngươi...mười giọt Vương tộc Hoang huyết..."

"Tộc nhân của ta....đến đỉnh của tam thập tam thiên...ta chờ ngươi..."

Âm thanh kia lại một lần nữa vang lên.

Lúc này, không đợi mười giọt mười giọt Vương tộc Hoang huyết bay vào trong cơ thể, không đợi vòng xoáy màu huyết sắc ở trên đỉnh biển mây biến mất, Khương Ly trực tiếp thúc giục thần niệm bám vào vòng xoáy, mượn lực lượng thần niệm tìm tòi nơi phát ra vòng xoáy màu huyết sắc.

Hắn có thể mơ hồ cảm giác được, người tặng Vương tộc Hoang huyết cho hắn, tựa hồ không có ác ý.

Ban đầu, Khương Ly còn rất cẩn thận, nếu không biết rõ thân phận của đối phương, hắn sẽ không triệt để an tâm.

Nhưng mượn nhờ vòng xoáy màu huyết sắc, thần niệm của Khương Ly trực tiếp buông xuống chỗ cao nhất của tam thập tam thiên.

Nơi đó đứng vững một cánh cửa đá cực lớn cao ngàn trượng, bên trên bầu trời là chín vầng mặt trăng màu xám ngắt.

Phía trước cửa đá rơi lả tả đầy đá vụn, càng dựng đứng không ít tượng đá.

Cánh cửa đá khổng lồ kia, rất có khả năng là trong truyền thuyết Thiên Hoang Thạch Môn, là cửa để tiến vào Thiên Hoang Cổ Cảnh.

Những tượng đá kia thiên kỳ bách quái, có tượng đá của tu hành giả, cũng có tượng đá của dị thú, đã sớm phong hoá gần hết.

Phía trước Thiên Hoang Thạch Môn đứng vững mấy ngàn tượng đá, thần sắc của tượng đá, có hoảng sợ kinh hãi, có không cam lòng cùng oán hận.

Bên ngoài cổng đá là một toà cung điện tối tăm không ánh sáng, trung tâm là một toà vương toạ làm từ xương cốt vô cùng cổ lão.

Trên Vương toạ có một lão giả gầy tong teo, thân mặc váy làm từ da thú, cả người che kín chú ấn đang ngồi nhắm mắt.

Bộ dáng của lão giả kia, tương đối quen thuộc, có chút tương tự với hình ảnh trên bích hoạ mà hắn nhìn thấy ở trong mỗi toà cung điện.

Khí tức của lão giả cùng khí tức của vòng xoáy màu huyết sắc hoàn toàn nhất trí.

Cho nên người tặng Vương tộc Hoang huyết cho Khương Ly, chính là lão giả kia.

"Ông ta chính là kẻ nhiều lần ban thưởng Vương tộc Hoang huyết cho ta sao..."

Khương Ly thì thào, ánh mắt miên man bất định.

Hắn vừa định thu hồi thần niệm, thì lão giả đột nhiên mở mắt ra, cùng một thời điểm, trong lòng Khương Ly đột ngột truyền ra một cỗ nguy cơ chưa từng có.

Đã thấy phía trên tầng trời thứ ba mươi ba chợt sinh ra một cơn gió màu xám, cơn gió ấy vừa thổi qua, liền trực tiếp huỷ diệt thần niệm của hắn.

Khương Ly quyết định thật nhanh, trực tiếp chặt đứt tia thần niệm nọ, không dám tiếp tục dò xét tình huống của tam thập tam thiên.

Dù hắn xuất thủ cực nhanh, nhưng trong thức hải vẫn xuất hiện một tia khí tức màu xám.

Loại khí tức này khiến cho da đầu của hắn tê dại, một khi xâm nhập vào trong cơ thể Khương Ly lập tức điên cuồng khuếch tán, khiến cho thân thể của hắn từng chút cứng ngắc, như muốn hoá đá.

Ánh mắt Khương Ly càng thêm ngưng trọng, bởi vì trong khí tức màu xám kia, hắn phát giác được một cỗ khai thiên chi lực.

Loại hoá đá này, thần thông bình thường không cách nào ngăn cản, chỉ có sử dụng khai thiên chi lực hoặc cùng khai thiên chi lực ngang nhau là Kiếp Niệm chi lực, mới có thể ngăn cản.

"Tán!"

Khương Ly lạnh lùng hô một tiếng, điên cuồng triển khai Kiếp Huyết lực lượng, Kiếp Niệm Hồng Mang lập tức bao phủ cả người.

Bị hồng mang quét qua, tia khí tức màu xám trong cơ thể từ từ biến mất.

Khí tức màu xám xâm nhập vào trong thức hải của hắn cực kỳ ít ỏi, rất nhanh đã bị Kiếp Niệm Hồng Mang càn quét sạch sẽ.

Cảm giác cứng ngắc trên người dần dần biến mất, bộ vị bị hoá đá cũng dần dần khôi phục như lúc ban đầu.

Khuôn mặt của Khương Ly mới hơi hoà hoãn, nghiêm nghị nhìn xem biển mây ở trên đỉnh đầu.

Phía trên biển mây, vòng xoáy màu huyết sắc đang từ từ biến mất, Khương Ly không tiếp tục tản ra thần niệm quan sát cảnh sắc ở nơi khác.

Lão giả kia ban thưởng mười giọt Vương tộc Hoang huyết sớm đã bay vào trong cơ thể hắn, bị Kiếp Huyết thôn phệ sạch sẽ.

Nuốt chửng mười giọt Vương tộc Hoang huyết, đẳng cấp Kiếp Huyết của Khương Ly lần nữa tăng lên một mảng lớn, có điều cự ly đột phá ngũ tinh Vương Huyết còn tương đối xa.

Mười giọt Vương tộc Hoang huyết mặc dù không tệ, nhưng đem so với một giọt Tổ cấp Hoang huyết thì không tính là gì.

Một giọt Tổ cấp Hoang huyết trợ giúp Kiếp Huyết của Khương Ly tăng lên tới 4,5 tinh.

Mà mười giọt Vương tộc Hoang huyết cộng lại chỉ mới tăng lên 0,1 tinh.

Đối với Kiếp Huyết biến hoá, Khương Ly chỉ nội thị một phen liền thôi, trong đầu hồi tưởng lại một màn vừa rồi.

"Cánh cửa đá cực lớn...tượng đá...chín vầng mặt trăng màu xám...ta vừa dùng thần niệm bám vào vòng xoáy màu huyết sắc cảm giác tam thập tam thiên, chỉ sợ chính là Thiên Hoang Thạch Môn mà cường giả các phương m·ưu đ·ồ nhiều năm."

"Thiên Hoang Thạch Môn nằm ở chỗ cao nhất của tam thập tam thiên. Ở chỗ đó, đầy trời đều là gió xám, loại gió xám nọ ẩn chứa khai thiên chi lực, mang cho ta một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm. Tam thập tam thiên tựa hồ không phải chỗ tốt lành gì!"

"Còn có lão giả gầy tong teo kia, cũng không biết thân phận là gì, vì sao lại gọi ta là Hoang tộc chính thống, vì sao lại phải ban thưởng cho ta hai mươi giọt Vương tộc Hoang huyết..."

"Hơn nữa, mặc dù chỉ nhìn lướt qua, nhưng ta phát giác được bên trong cơ thể của lão, ẩn núp sinh cơ nhiều vô kể...cùng hình dạng gầy như que củi như khô lâu hoàn toàn tương phản...lão muốn ta leo lên tam thập tam thiên gặp mặt, ta có nên đi không?"

Tâm tư xoay chuyển, suy nghĩ chốc lát, hắn khẽ lắc lắc đầu.

Hắn đến tam thập tam thiên chỉ vì đoạt lại mười mấy vạn hồn phách Hoang dân trong tay của cửu tổ, còn những chuyện khác, hắn tạm thời không quá quan tâm, cũng không muốn đi gặp lão giả kia.

Cổ đạo dưới chân lần nữa loé lên từng vòng trận quang, thân ảnh của Khương Ly trực tiếp biến mất ở tại chỗ, tiến đến tầng trời thứ ba.

Chương 289: Chín Vầng Mặt Trăng, Thiên Hoang Thạch Môn