Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 292: Chúng Đế Kinh Động
Thiên Nhất Cổ Đế ngưng mắt nhìn về phía kim bảng trước mặt, giờ phút này vị trí của Khương Ly là cung điện thứ một trăm lẻ hai của tầng trời thứ bốn.
Cứ qua năm hơi thở, vị trí của hắn sẽ biến hoá một lần, ngắn ngủi mấy chục hơi thở, vị trí của Khương Ly đã biến thành cung điện thứ nhất của tầng trời thứ năm.
"Người này rốt cuộc thân phận là gì, nhân tộc làm sao sẽ xuất hiện thêm một vị Đế Quân như hắn?"
"Hơn nữa, nếu có tu hành giả đột phá Đế cảnh, đều sẽ dẫn động Đế khí trong thiên địa, nhưng theo thôi diễn của lão phu, trong vòng trăm năm trở lại đây, Đế khí ở toàn bộ Tứ Hoang chưa từng xuất hiện tình trạng hỗn loạn..."
"Người này chẳng lẽ là một gã ẩn thế Đế Quân nào đó, tiềm phục ở trong Man Hoang nhiều năm..."
Lông mày của Thiên Nhất Cổ Đế khoá chặt. Từ trước đến giờ, y làm chuyện gì đều ưa thích nắm giữ mọi chuyện trong lòng bàn tay, rất ghét xuất hiện biến số.
Có lẽ, Khương Ly ngang trời xuất thế, sẽ trở thành một biến cố lớn trong kế hoạch tranh đoạt viễn cổ thông đạo của Tứ Hoang Điện.
"Vân Mộng đạo hữu, ngươi có thể thi triển thần thông, dò xét kỹ hơn lai lịch cùng tu vi của người nọ được không?"
Thiên Nhất Cổ Đế cúi đầu nói với Vân Mộng Tử.
"Chuyện này...tương đối khó...có điều, nếu lão phu có thể từ trong tay chư vị đồng đạo mượn tới hai món bảo vật, thì ta có ba thành nắm chắc, dò xét được lai lịch của hắn!"
Vân Mộng Tử nghiêm nghị nói.
"Ồ! Không biết Vân Mộng đạo hữu muốn mượn bảo vật gì? Nếu có chỗ cần cứ tuỳ ý mở miệng!"
Chư Đế Quân nghe vậy, rối rít lên tiếng.
Một ít Đế Quân không mở miệng, chỉ lẳng lặng nhìn Vân Mộng Tử.
Vân Mộng Tử trầm ngâm chốc lát, sau đó đưa mắt nhìn về phía hai vị nữ đế ở trong chư đế chắp tay nói:
"Lão phu cần mượn Bất Chu Cốt Tán của Tắc Hạ học cung và Côn Lôn Kính của Côn Lôn Thiên Cung! Không biết hai vị đạo hữu có nguyện ý đem hai món bảo vật này cho ta mượn dùng một chút?"
Hí!
Lời của Vân Mộng Tử vừa dứt, trong đám cường giả lập tức truyền tới từng tiếng hít vào hơi khí lạnh, sắc mặt của mấy vị Đế Quân đều hơi ngưng trọng. Dù sao Vân Mộng Tử muốn mượn Bất Chu Cốt Tán hay Côn Lôn Kính đều là bảo vật hàng đầu ở Tứ Hoang.
Bất Chu Cốt Tán là chí bảo trấn cung của Tắc Hạ học cung, hiện tại đang nằm trong tay Chưởng Vũ Đại Đế.
Tắc Hạ học cung là một thế lực đỉnh cấp ở Nam Hoang, gần như có thể cùng Yêu Đình đánh đồng với nhau.
Trong Tứ Hoang, thì Nam Hoang là lãnh địa của yêu tộc, có rất nhân tộc, hơn nữa thường xuyên bị yêu tộc chèn ép.
Mà Tắc Hạ học cung hầu như là cột chống trời của nhân tộc ở Nam Hoang.
Về phần Côn Lôn Kính là bảo vật trấn cung của Côn Lôn Thiên Cung ở Bắc Hoang, có mỹ danh Bắc Hoang trấn Hoang chi bảo.
Truyền thuyết, Côn Lôn Kính có năng lực xuyên thấu thời không, nhìn thấu âm dương vạn vật, quá khứ vị lai.
Hiện tại Côn Lôn Kính nằm trong tay cung chủ đương đại của Công Lôn Thiên Cung, Trì Dao Nữ Đế.
Nghe Vân Mộng Tử nói muốn mượn hai bảo.
Chưởng Vũ Đại Đế vuốt vuốt tóc mai, không lên tiếng, chỉ lẳng lặng quan sát lão.
Bất Chu Cốt Tán là bảo vật trấn cung của Tắc Hạ học cung, không thể tuỳ ý đưa ra ngoài, nhưng đại sự quan trọng hơn, nàng tự nhiên sẽ không giấu diếm.
Trì Dao Nữ Đế thân là cung chủ của Côn Lôn Thiên Cung, trước giờ cùng Vân Mộng Tử có chút giao tình, nhưng nghe đến chuyện này thì lập tức nhíu mày thật chặt nói:
"Vân Mộng lão nhi, nếu ngươi mượn bảo vật khác, bản cung tất sẽ không nói hai lời cho ngươi mượn, nhưng Côn Lôn Kính mang ý nghĩa trọng đại, liên quan tới vận mệnh của Côn Lôn Thiên Cung ta, tuyệt đối không thể cho ngươi mượn!"
Tính cách của Trì Dao Nữ Đế trước giờ cường thế chua ngoa, nóng lạnh thất thường, cho dù nàng cùng Vân Mộng Tử có giao tình, nhưng nếu liên quan tới lợi ích của Côn Lôn Thiên Cung, nàng sẽ không thèm để ý tình bằng hữu.
Vân Mộng Tử khẽ cười khổ, lão cũng biết Chưởng Vũ Đại Đế và Trì Dao Nữ Đế sẽ không dễ dàng cho mình mượn bảo vật, chỉ có thể nhìn về phía Thiên Nhất Cổ Đế một chút.
Lấy mặt mũi của lão, có lẽ không đủ để mượn được chí bảo từ trong tay hai nữ nhân kia, nhưng đổi thành Thiên Nhất Cổ Đế, vậy thì...
"Chuyện viễn cổ thông đạo cực kỳ trọng yếu, không được phép xuất hiện sai sót nào. Hai người các ngươi đem bảo vật cho Vân Mộng Tử mượn dùng một lát, nếu có tổn hại gì, lão phu sẽ chịu trách nhiệm!"
Tứ Hoang Điện tổng cộng có mười tám vị Cổ Đế, Thiên Nhất Cổ Đế là người xếp hạng cao nhất, cũng là cường giả chấp chưởng Tứ Hoang Điện, nếu y đã mở miệng, thì trừ bát đại Cổ Tộc ra, hiếm ai dám không cho y mặt mũi.
Thiên Nhất Cổ Đế đã lên tiếng, Chưởng Vũ Đại Đế cũng không nói nhiều, nhẹ nhàng phất tay lấy ra một cái dù màu đen ném cho Vân Mộng Tử.
Trì Dao Nữ Đế hừ nhẹ một tiếng, phất tay lấy ra một cái kính đồng lấp loé thần mang chói mắt, chỉ là bên trên mặt kính đã xuất hiện chút ít vết rạn.
"Nhiều năm trước, lão tổ của Côn Lôn Thiên Cung ta từng mượn Côn Lôn Kính suy diễn vài chuyện, dẫn tới Côn Lôn Kính gặp phản phệ, uy năng hao nhiều, đến nay còn chưa hồi phục. Nếu tiếp tục dùng nó để thôi diễn, sẽ làm tổn hại uy năng của kính...có điều Thiên Nhất Cổ Đế đã ra mặt, bản cung liền cho Vân Mộng Tử mượn kính!"
Trì Dao Nữ Đế đem Côn Lôn Kính giao cho Vân Mộng Tử, cao giọng dặn dò:
"Vân Mộng lão nhi, nhớ sử dụng cẩn thận, dám làm hư kính, bản cung sẽ không tha cho ngươi, hừ!"
"Bảo vật đã đến tay mời Vân Mộng đạo hữu mau mau thi thuật, giúp lão phu nhìn một chút, tên võ giả gọi là Khương Ly kia rốt cuộc có lai lịch gì!"
Thiên Nhất Cổ Đế thúc giục.
Vân Mộng Tử gật đầu, chợt đem hai món bảo vật tế lên trời, khiến cho bọn chúng hoá thành ánh sáng chui vào trong kim bảng, sau đó khoanh chân ngồi trên mặt đất, miệng nói lẩm bẩm.
Mượn lực lượng của hai món bảo vật, lão có ba thành nắm chắc nhìn ra lai lịch của Khương Ly, nhưng cũng cần không ít thời gian.
....
Cùng một thời điểm, phương hướng của Yêu tộc, Đông Hoàng Yêu Đế cũng lặng lẽ cau mày, ngưng mắt nhìn về phía hình chiếu do Thiên Lý Nhãn tạo ra.
Thỉnh thoảng có một bóng người màu đỏ loé lên.
Hình ảnh rất mơ hồ, không thấy rõ dung mạo của người kia, chỉ có thể thấy loáng thoáng một đạo hồng mang bay v·út qua.
Tầng trời thứ nhất, tầng trời thứ hai, tầng trời thứ tư...
Hiện giờ, bóng người màu đỏ đã tiến vào tầng trời thứ năm.
"Cổ quái, người nọ là ai lại lấy tốc độ nhanh như vậy xông lên tầng trời thứ năm, tốc độ của hắn có thể so với Đế cảnh cường giả. Người này, chẳng lẽ là một cái biến số nào đó?"
Tính cách của Đông Hoàng Yêu Đế so với Thiên Nhất Cổ Đế càng thêm âm trầm, nhưng cả hai đều có một điểm cực kỳ tương tự nhau, đó chính là rất chán ghét biến cố ngoài dự kiến.
Ánh mắt của y trầm xuống, hỏi Thiên Lý Yêu:
"Có biện pháp gì khiến cho hình chiếu rõ hơn đôi chút hay sao? Nếu người nọ là một vị Đế Quân, bản đế nhất định phải biết hắn là ai!"
Thiên Lý Yêu nghe vậy, cười khổ đáp:
"Xin Đế Tôn tha tội, lão phu đã dùng hết toàn lực, muốn xem rõ người kia là ai, quá mức khó khăn..."
"Không sao! Cho ngươi mượn vật này!"
Đông Hoàng Yêu Đế trầm ngâm chốc lát sau đó phất tay từ bên trong hư không lấy ra một đạo sương mù, bắn về phía Thiên Lý Yêu.
Không ít Yêu Đế vừa nhìn thấy Đông Hoàng Yêu Đế lấy ra vật kia, sắc mặt đều đại biến, ánh mắt lộ ra một trận lửa nóng.
Nếu bọn họ nhìn không lầm, đoàn sương mù hư ảo nọ chính là trong truyền thuyết Bản Nguyên Chi Khí
Mà Bản Nguyên Chi Khí chính là điểm mấu chốt để đột phá bước thứ ba.
Tu hành giả khai thiên, muốn đem thế giới tiến hoá thành đại thiên thế giới, yêu cầu lượng lớn Bản Nguyên Chi Khí, hết lần này đến lần khác, trong phạm vi Tứ Hoang, Bản Nguyên Chi Khí đã gần như tuyệt tích.
Tứ Hoang không thánh, chuyện thiếu thốn Bản Nguyên Chi Khí là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất.
Đám lão quái ở Tứ Hoan sở dĩ khát vọng tiến vào viễn cổ thông đạo, xâm nhập Thiên Hoang Cổ Cảnh, một nguyên nhân chủ yếu là muốn lấy được lượng lớn Bản Nguyên Chi Khí.
"Những thứ Bản Nguyên Chi Khí này cho ngươi mượn dùng chốc lát! Hi vọng lần này ngươi có thể chiếu rõ dung mạo của người kí!"
Đông Hoàng Yêu Đế trầm giọng nói, ánh mắt mang theo một tia cảnh cáo.
Bản Nguyên Chi Khí có thể dùng để luyện hoá, cũng có thể dùng để thi triển thần thông.
Nếu dùng để thi triển thần thông, liền có thể tăng lên uy năng của thần thông, nếu luyện hoá, có thể khiến tu vi của tu hành giả tăng mạnh.
Thiên Lý Yêu sắc mặt tái nhợt, lão hiểu ý cảnh cáo trong mắt của Đông Hoàng Yêu Đế, tuyệt đối không dám vụng trộm luyện hoá Bản Nguyên Chi Khí.
Lão chỉ dám dùng Bản Nguyên Chi Khí để thi thuật, dùng hết bao nhiêu, Đông Hoàng Yêu Đế sẽ không hỏi nhiều, nếu lão dám nuốt nửa tia Bản Nguyên Chi Khí, sẽ lập tức nghênh đón lửa giận của Đông Hoàng Yêu Đế.
"Có Bản Nguyên Chi Khí tương trợ, thuộc hạ nhất định sẽ chiếu rõ dung mạo của người kia!"
Thiên Lý Yêu cao giọng nói, sau đó khoanh chân ngồi xuống mặt đất, bấm quyết thi thuật.