Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 314: Tuế Nguyệt Sinh Tử Ấn
Tuế Nguyệt Sinh Tử Ấn được chia làm hai bộ phận là Tuế Nguyệt Sinh Ấn và Tuế Nguyệt Tử Ấn.
Tử Ấn có thể c·ướp đi thọ mệnh của vạn vật sinh linh, khiến cho vạn vật sinh linh phong hoá huỷ diệt.
Sinh Ấn có thể cung cấp cho vạn vật sinh linh vô tận sinh mệnh lực, kéo dài tuổi thọ.
Khô lâu thi triển ra thần thông trợ giúp Khương Ly chính là Tuế Nguyệt Sinh Ấn.
Ấn ký vừa chui vào trong thần hồn của hắn nháy mắt, thân thể nguyên bản đã sụp đổ thành huyết vụ, nháy mắt trọng ngưng trở về, nhưng rất nhanh liền lần nữa sụp đổ.
Trọng tổ, sụp đổ, trọng tổ, sụp đổ...quá trình trọng tổ sụp đổ luân phiên, quả thực là một trận dày vò về mặt ý chí.
Giống như có một lưỡi dao sắc, tầng tấc từng tấc cắt sạch huyết nhục của ngươi, giống như một cái đục cùn, chậm rãi đục xuyên qua xương cốt,
Sau đó là cảm giác tê ngứa tân sinh, rất nhanh lại là một vòng đau nhức khó nhịn.
Hơn nữa, bởi vì sự tăng phúc của trận pháp, loại đau nhức ấy càng được phóng đại lên vô số lần, nhưng Khương Ly vẫn lạnh lùng đối mặt.
Ý chí của hắn từng trải qua rất nhiều lần tôi luyện, trình độ đau đớn như vậy, hắn nếm thử quá nhiều, sớm đã quen thuộc.
Chỉ là từng lần thân thể sụp đổi, chung quy vẫn mang đến cho thần hồn của Khương Ly thương thế không nhẹ.
Sau một trăm lần sụp độ, khuôn mặt của thần hồn đã sớm trắng bệch như giấy.
Sau hai trăm lần sụp đổ, thần hồn của Khương Ly đã dần dần trở nên hư ảo.
Ba trăm, bốn trăm lần...thần hồn của Khương Ly bắt đầu tan rã, ý thức cũng dần dần mơ hồ.
Một ngày thần hồn hoàn toàn tan rã, hắn sẽ ngã xuống, giống như vô số tu hành giả ngã xuống ở trên con đường tu đạo, vô danh bừa bãi mà c·hết đi.
Cam tâm sao?
Cam tâm ngã xuống một cách vô danh bừa bãi như thế sao?
Cam tâm ngã xuống dưới sự tính kế của Diệt Sinh lão nhân sao?
Không, hắn không cam tâm!
Cả đời Khương Ly, bị rất nhiều cường giả tính kế, nhưng mỗi lần hắn đều có thể hung hăng sống sót, lần này không ngoại lệ.
"Không được phép tan rã!"
Ánh mắt của Khương Ly bỗng nhiên tràn ngập điên cuồng, cố chấp như ma, hắn không nguyện ý cứ như thế tiêu tan.
Tức khắc, ý thức đang mê man, bị hắn cưỡng ép triệu hồi.
Thần hồi lâm vào tan rã, bị chấp nhất của Khương Ly cưỡng ép củng cố.
Sự cố chấp của hắn, giống như cộng minh với ý chí của Hoang Cổ Thánh Nhân phía trên bầu trời, trên không trung bắt đầu tản ra từng tia lực lượng ôn nhuận, chui vào trong thần hồn của hắn, khiến cho thần hồn của Khương Ly càng ngày càng ngưng thực, ý thức cũng thêm rõ ràng.
Tinh thần của hắn chưa bao giờ tập trung như vậy, thậm chí tu vi của hồn đang chầm chậm tăng lên.
Đột nhiên trong lúc vô thức, hắn giống như nghe thấy một giọng nói không ngừng vang lên trong thức hải của hắn, giọng nói kia chẳng biết đến từ nơi nào, hư huyễn khó tìm.
Khương Ly tinh tế tìm tòi, chốc lát sau, hắn rốt cuộc tìm thấy nơi xuất phát của giọng nói nọ, đó là một đoàn ký ức, không biết xuất hiện ở trong thức hải của hắn từ bao giờ.
Bên trong ký ức là hình ảnh một người đàn ông trung niên mặc áo bào xám, đứng ở giữa hư không nhìn lên xuống đại địa.
Phía dưới chân hắn là một vết nứt không gian kéo dài hàng ngàn, hàng vạn dặm, toả ra hồng mang um tùm.
Sau lưng đối phương có vô số cường giả đạp không mà đứng, sắc mặt của mỗi người lạnh lùng nghiêm nghị.
"Thiên Đình đã huỷ diệt, Hạo Thiên Chí Tôn không rõ tăm tích, Tây Phương Linh Sơn đã sụp đổ, hai vị Thánh Phật đều đồng thời chiến tử. Đông Hoang, Tây Hoang, Nam Hoang ba đại đạo vực, đã triệt để thần phục Vô Lượng Trần Giới. Chỉ còn mỗi Bắc Hoang ta vẫn ngoan cố chống lại"
"Đông Hoang, Tây Hoang, Nam Hoang...ba toà đạo vực liên thủ, tăng thêm cường giả của Vô Lượng Trần Giới hiệp trợ. Bắc Hoang chỉ sợ không thể chống cự được bao lâu, coi như Hoang Cổ Chí Tôn thực lực thông thiên, cũng khó lòng xoay chuyển cục diện"
"Chí Tôn sai ta thủ hộ phương thế giới này, cũng đã bị cường giả của Trần Giới tìm được toạ độ, rất nhanh sẽ có Kiếp Linh dẫn dắt vô số Kiếp dân phủ xuống, bằng lực lượng của bọn ta hôm nay, e rằng khó lòng chống đỡ được."
"Thủ giới bát tộc đáng c·hết! Hoang Cổ Chí Tôn để bọn họ toạ trấn nơi đây, để cho bọn họ thủ giới, nhưng bọn họ đang làm cái gì? Ỷ vào thực lực của bản thân, cả ngày cao cao tại thượng, tự xưng cái c·h·ó gì Cổ Tộc, không để ý đến muôn dân lầm than"
"Ta mặc dù đã đạt tới bước thứ hai đỉnh điểm, chấp chưởng thời gian chi đạo, miễn cưỡng có thể cùng Thuỷ Thánh cường giả đánh một trận. Nhưng vẫn quá mức chật vật. Xem ra nhất định phải tìm cách bước vào bước thứ ba, đến khi đó, mới có khả năng dùng thực lực tuyệt cường, chống đỡ thế công của Trần Giới giới, cũng khiến cho thủ giới bát tộc đi vào khuôn khổ!"
"Muốn thành thánh có ba con đường chính thức là Công Đức Thành Thánh, Trảm Tam Thi và Dĩ Lực Chứng Đạo"
"Công Đức Thành Thánh không thể đi, bởi vì thủ giới bát tộc đã nắm giữ tuyệt đại bộ phận công đức của thế gian. Hơn nữa, lấy Công Đức Thành Thành, dù chứng đạo thành công cũng sẽ lưu lạc thành Thánh Nhân bên trong kẻ yếu..."
"Dĩ Lực Chứng Đạo càng không thể đi, thực lực của ta căn bản không đạt tới cấp độ có thể Dĩ Lực Chứng Đạo...."
"Thôi được, vậy thử lựa chọn Trảm Tam Thi đi, nếu không thành công, chỉ có thể lựa chọn khác loại chứng đạo, làm một gã Nguỵ Thánh!"
"Tu hành giả khác Trảm Tam Thi thông thường sẽ trảm Ác Thi, Thiện Thi và Bản Ngã. Nhưng ta am hiểu thời gian chi đạo, có thể lựa chọn phương thức khác!"
Mặc dù đối phương không nói ra thân phận của mình, nhưng Khương Ly có thể đoán được, người đàn ông trung niên mặc áo bào xám này, chính là Hoang Cổ Thánh Nhân lúc chưa thành Thánh.
Hoang Cổ Thánh Nhân nói xong, thân hình biến mất tại chỗ, thoáng cái đã xuất hiện ở phần cuối của hư không. Hắn trầm tư chốc lát, sau đó nâng tay điểm ra, hướng về phía thời không trường hà, trảo một cái.
Một trảo này, mang theo một cỗ tuế nguyệt lực lượng khủng bố tuyệt luân, từ bên trong thời không trường hà rút ra một ánh sáng màu xám, đồng thời trên người Hoang Cổ Thánh Nhân cũng có thứ gì đó từ từ tan biến.
Ánh sáng màu xám chậm rãi ngưng tụ, lộ thân hình một thiếu niên mặc váy da thú, đôi mắt lạnh nhạt vô tình.
Đây là bộ dáng của Hoang Cổ Thánh Nhân lúc còn trẻ.
"Diệt Sinh..."
Hoang Cổ Thánh Nhân lẩm bẩm, đọc ra tên của mình thời còn trẻ, trong đầu hiện ra từng đoạn ký ức xưa cũ.
Nhớ năm đó chính mình chỉ là một thiếu niên Hoang dân nhỏ yếu ở Man Hoang, vô tình gặp được Hoang Cổ Chí Tôn, được Hoang Cổ Chí Tôn truyền thụ thuật pháp, đạp lên con đường tu hành.
Cũng chính Hoang Cổ Chí Tôn đem Man Hoang Cổ Địa từ trong hư không loạn lưu cứu ra, sáp nhập vào Hoang Cổ Giới, từ đó về sau, Hoang dân bọn họ rốt cuộc có thể bình an sống sót.
Đã thật lâu, hắn không còn sử dụng cái tên Diệt Sinh này, liền ban cho Quá Khư Thi đi.
"Quá Khứ Thi Diệt Sinh, hôm nay ta đem ngươi từ trong thời không trường hà vớt ra, từ nay về sau, ngươi phải đi theo ta, cùng nhau thủ hộ phương thế giới này, nhớ kỹ sao?"
Hoang Cổ Thánh Nhân trịnh trọng nói với Diệt Sinh, trong ánh mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
"Nhớ kỹ!"
Quá Khứ Thi Diệt Sinh hướng về phía Hoang Cổ Thánh Nhân ôm quyền bái lạy, thần sắc cực kỳ cung kính.
"Tốt lắm!"
Hoang Cổ Thánh Nhân hài lòng gật đầu.
Hôm nay trảm xuống Quá Khứ Thi, đã đoạn mất quá khứ, hao tổn không nhỏ, xem chừng phải tĩnh dưỡng thêm chút thời gian mới có thể chém ra Vị Lai Thi.
Đợi Quá Khứ Vị Lai đều chém xong, liền bắt chém ra Hiện Tại, đến lúc đó, ba thi về một, chính mình nói không chừng sẽ có một tia cơ hội thành Thánh.
"Hiện tại còn thiếu đôi chút Bản Nguyên Chi Khí để tiến hành khai thiên, vừa vặn, bên trong Thiên Hoang Cổ Cảnh tồn tại không ít Bản Nguyên Chi Khí, đầy đủ để ta đem nội càn khôn tiến hoá thành đại thiên thế giới!"
"Lão phu nhất định phải thành thánh, chỉ có như vậy, mới có thực lực thủ hộ thế giới này, nơi đây là nhà của ta, cũng là nhà của tất cả Hoang dân!"
Ánh mắt Khương Ly khẽ nhúc nhích.
"Quá Khư Thi của Hoang Cổ Thánh Nhân gọi là Diệt Sinh là tên thật của Hoang Cổ Thánh Nhân thời tuổi trẻ..."
Diệt Sinh lão nhân là Quá Khứ Thi, Tuế Nguyệt Đại Đế là Vị Lai Thi mà Hiện Tại Thi thì là bản tôn của Hoang Cổ Thánh Nhân.
"Chỉ có điều, Hoàng đạo nhân không phải từng nói, Hoang Cổ Thánh Nhân là Thiên Đạo Thánh Nhân ư? Như vậy, năm đó hắn thành Thánh rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì?"
Khương Ly lâm vào trầm tư, trong đầu không tự chủ nhớ đến âm thanh lưu lại trong thiên đạo luân hồi của Hoang Cổ Thánh Nhân.
"....ta chém ra Quá Khư Thi, Quá Khư Thi lại phản bội Hoang Cổ Giới, đầu nhập vào Kiếp Chủ, trở thành lục thế Hoang Thần. Đây là mối hận cả đời ta."
Xem ra, Hoang Cổ Thánh Nhân tuy rằng trảm ra Quá Khứ Thi, nhưng Quá Khứ Thi lại phản bội hắn.
Quá Khứ Thi Diệt Sinh trở thành lục thế Hoang Thần, chính là ông lão ở trên tầng trời thứ ba mươi ba.
Khô lâu thần bí là đầu lâu của Tuế Nguyệt Đại Đế, mà Tuế Nguyệt Đại Đế thì là Vị Lai Thi của Hoang Cổ Thánh Nhân, lão kế thừa di nguyện của hai vị cường giả trên, muốn tìm mọi cách g·iết c·hết Diệt Sinh...
Chuyện này có thể lý giải!