Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 330: Di Vật Của Hoang Thương Cổ
Thời khắc này, ý chí lực trong thiên địa đã đạt tới cực điểm, coi như phổ thông Thánh Nhân cũng bị ý chí làm b·ị t·hương.
Ánh mắt Khương Ly loé lên một tia điên cuồng, trong đầu hắn, chợt xuất hiện từng tràng cảnh hoá thân hắc điểu lúc trước.
Ý chí của hắn sớm đã trải qua trăm ngàn lần rèn luyện, hắn có thể b·ị đ·ánh bại, có thể bị diệt sát, nhưng chỉ có ý chí, sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào ma diệt.
Trong mắt hắn, hồng mang càng ngày càng thịnh, trong cơ thể hắn, huyết mạch của năm tộc đồng thời vận chuyển.
Giờ khắc này, Khương Ly đã vận dụng toàn lực, bất kể như thế nào cũng phải sống qua hơi thở thứ mười ba.
Rõ ràng chỉ là một hơi thở cuối cùng, nhưng lại mang đến Khương Ly một loại cảm giác giống như vô số năm.
Hơi thở thứ mười bốn.
Hư ảnh của chín núi tám biển toàn bộ biến mất.
Thông đạo, tế đàn, rương đồng lần nữa biến ảo mà ra.
Phía trên tế đàn, sơn hải hư ảnh của Hoang Thương Cổ đồng dạng xuất hiện, trên khuôn mặt vô hỉ vô bi, lần đầu tiên xuất hiện một tia hài lòng.
"Ngươi, rất tốt. Dùng mệnh lệnh của Hoang Thương Cổ ta, cho phép ngươi dùng Cổ Thương Chung đổi đi một kiện di vật"
Đây là...Thánh Nhân ban thưởng!
"Hắn lại có thể xông qua ải thứ nhất của Cổ Thương thí luyện!"
Tứ thế Hoang Thần cắn răng khanh khách, khó lòng tin tưởng.
Một khi xông qua ải thứ nhất của Cổ Thương thí luyện, liền có tư cách lấy đi một kiện di vật của sơ đại Hoang Tổ.
Kẻ này sẽ không chọn được thánh vật của Cổ Thương nhất mạch đi...
Ngàn vạn không nên! Nàng tình nguyện c·hết trăm lần, cũng không muốn nhìn thấy thánh vật của Hoang tộc rơi vào trong tay Vô Lượng Kiếp Linh.
Thời điểm tứ thế Hoang Thần đang lo được lo mất, Khương Ly cũng liên tiếp hít vào hơi khí lạnh, có cảm giác hoa mắt chóng mặt.
Toàn bộ rương đồng trên không trung lần lượt mở ra, hiển lộ từng món bảo vật trân quý, mà sơn hải hư ảnh của Hoang Thương Cổ thì chậm rãi giới thiệu lai lịch của từng món chí bảo cho hắn.
"Năm đó lão phu bình định thập giới, sáng lập Hoang Thần Cổ Giới, từng lấy con mắt của thập giới Chuẩn Thánh luyện ra một món bảo vật gọi là Thương Nguyên Châu. Thương Nguyên Châu tuy chỉ là Tiên Thiên Linh Bảo, nhưng uy năng mạnh mẽ, lại dùng máu tươi của Thánh Nhân tế luyện, uy lực sẽ tăng gấp mười lần, đủ để trọng thương Thánh Nhân..."
Vậy mà là một món chí bảo có thể trọng thương Thánh Nhân! Thánh Nhân phía dưới, Thương Nguyên Châu chẳng phải là vô địch rồi?
"Thời điểm lão phu du lịch tam đại Chân Giới, từng ngẫu nhiên lấy được một gốc Khai Thiên Linh Chi, Thánh Nhân phía trên ăn vào vô dụng. Nhưng Thánh Nhân phía dưới ăn vào, nếu không bạo thể mà c·hết, tu vi sẽ trực tiếp tấn thăng Chuẩn Thánh"
Vậy mà là một cây thánh dược có thể trực tiếp khiến cho người ta đột phá Chuẩn Thánh.
"Cuốn cổ tịch vô danh này là do một vị Đạo Tổ nào đó thời Thái Cổ viết ra, văn tự bên trong lão phu không hiểu rõ, giống như ghi chép một môn thần thông huyền diệu..."
Vậy mà là một cuốn cổ tịch ghi chép thần thông của Đạo Tổ.
"Cụ khôi lỗi này là lúc lão phu du lịch Chư Thiên Vạn Giới, ngoài ý muốn đạt được. Thực lực tương đương với Đế cảnh đỉnh phong, không tính lợi hại, nhưng dùng để trông coi động phủ vẫn được..."
Vậy mà là một cụ Đế cảnh đỉnh phong khôi lỗi.
Dù Khương Ly đã nhìn quen thứ tốt, nhưng hiện tại, hắn vẫn như cũ có cảm giác mở rộng tầm mắt.
So sánh với di vật của Hoang Thương Cổ, cả cuộc đời hắn gặp được thiên tài địa bảo, căn bản không đáng một xu.
Những bảo vật ở nơi đây, tùy tiện lấy ra một kiện, cũng đủ dẫn tới đám lão quái ở Tứ Hoang c·ướp đến đỏ mắt.
Chỉ là đồ tốt quá nhiều, Khương Ly ngược lại không biết nên lựa chọn thế nào.
Rốt cuộc nên chọn cái gì đây?
Trong lúc vô thức, ánh mắt của hắn dừng lại ở trên một cái rương đồng.
Bên trong rương đồng cất chứa một mảnh tàn bảo.
Tàn bảo tựa hồ là một mảnh chuông vỡ màu đen, linh quang ảm đạm, không quá bắt mắt, xem chừng cũng chẳng có quá nhiều uy năng.
"Đây là cái gì?"
Khương Ly chỉ về phía mảnh vỡ dò hỏi.
"Vật ấy là gì, lão phu không định giải thích cho ngươi, nếu ngươi thích liền lấy đi, chỉ là những vật khác nếu ngươi không lấy liền xem như bỏ qua"
Hoang Thương Cổ thâm ý đáp.
Trước Khương Ly từng có ba gã truyền thừa giả đi tới trước mặt Hoang Thương Cổ, nhưng cả ba người kia đều không lựa chọn vật này.
Tiểu bối trước mặt sẽ lựa chọn mảnh chuông vỡ kia sao?
Hoang Thương Cổ khẽ lắc đầu, bất kể Khương Ly lựa chọn cái gì, lão đều không để tâm.
Dù sao lão sớm đ·ã c·hết từ lâu, trách nhiệm khi còn sống đã hết, nhân quả sau khi c·hết, không có quan hệ với lão.
Nên chọn cái gì đây?
Ánh mắt Khương Ly đảo qua từng cái rương đồng, nội tâm do dự chưa biết nên lấy hay bỏ.
Về phần Hoang Thương Cổ, sau khi giới thiệu xong hết thảy di vật liền đứng yên ở bên cạnh, nhắm mắt không nói, cũng không can thiệp vào sự lựa chọn của Khương Ly.
Nơi đây có tổng cộng ba trăm cái rương đồng, cất chứa ba trăm kiện di vật.
Trong đó có tổng cộng tám mươi hai món bí bảo, cấp bậc thấp nhất cũng là Tiên Thiên Linh Bảo.
Đan dược, linh dược tổng cộng có một trăm mười tám món, không chỗ nào không phải cửu chuyển kim đan, tiên thiên linh dược.
Công pháp thần thông thẻ ngọc, quyển trục cũng có rất nhiều, tuỳ tiện lấy ra một cái cũng sẽ trở thành lá bài tẩy của Chuẩn Thánh cường giả.
Khôi lỗi có hơn mười cụ, trong đó cấp bậc cao nhất chính là cụ Đế cảnh đỉnh cao khôi lỗi đằng kia.
Toàn bộ Tứ Hoang Nhất Hải, sợ rằng rất khó tìm được khôi lỗi có cấp bậc cao như vậy.
Ngoài ra, bên trong di vật còn có rất nhiều tạp vật, như bản đồ kho báu của cái Thánh Tông nào đó, toà chiến xa của vị Thánh Nhân nào đó lúc còn sống, bình rượu, bát ăn cơm...
Càng để Khương Ly im lặng là bên trong rất nhiều tạp vật, còn xuất hiện một cái yếm của vị nữ thánh nào đó lúc còn sống từng sử dụng qua.
Ngược lại không phải Hoang Thương Cổ háo sắc mới thu thập cái yếm.
Trên thực tế, ngay cả cái yếm kia cũng là một kiện Tiên Thiên Linh Bảo gọi là Tứ Thập Nhị Giới Hỗn Thiên Lăng.
Có thể khẳng định, bên trong di vật của Hoang Thương Cổ, tuỳ tiện lấy ra một kiện đều là trân bảo khó gặp.
Đương nhiên, bên trong đống tạp vật còn có một mảnh chuông vỡ cực kỳ không đáng chú ý.
Chỉ mỗi mảnh chuông nọ là Khương Ly không cách nào xác định giá trị.
Mảnh chuông vỡ kia, Hoang Thương Cổ không giới thiệu tỉ mỉ. Mặt ngoài nhìn qua giống như thường thường chẳng có gì lạ, nhưng nếu nhìn chằm chằm nó hồi lâu, bên tai sẽ vang lên tiếng ong ong.
Tiếp tục nhìn kỹ, tiếng ong ong bên tai sẽ trở nên rõ ràng, đó là từng tiếng gào thét cổ lão, làm cho người ta sinh ra cảm giác hãi hùng kh·iếp vía.
Ở nơi đây sở hữu không ít bảo vật mạnh mẽ nhưng cũng chỉ có mảnh chuông vỡ kia mới khiến cho Khương Ly cảm giác sợ hãi.
Loại cảm giác hãi hùng này rất giống lúc đối mặt với Cổ quốc Cổ Thương Chung, nhưng so với Cổ Thương Chung còn đáng sợ hơn gấp trăm ngàn lần.
Mảnh chuông vỡ...rốt cuộc ẩn giấu huyền cơ gì?
Nhìn không thấu.
Hồi lâu sau, Khương Ly mới đưa ánh mắt dời khỏi mảnh chuông vỡ, khẽ trầm ngâm.
Trong toàn bộ di vật của Hoang Thương Cổ, hắn chỉ được phép lấy đi một kiện, cho nên nhất định phải lựa chọn cẩn thận, tốt nhất nên lựa chọn đồ vật thực dụng nhất.
Mảnh chuông có lẽ có chỗ bất phàm, nhưng chưa chắc đã thực dụng, hơn nữa nó cũng không phải bí bảo hoàn chỉnh, không thể phát huy ra toàn bộ uy năng, chọn nó để làm gì?
Ồ...nhắc tới, chất liệu của mảnh vỡ giống như cực kỳ bất phàm, là một loại linh khoáng mà Khương Ly chưa từng thấy qua, nếu đem nó nung nấu đi ra, trộn lẫn với một ít vật liệu, hẳn là có thể luyện chế ra một món bí bảo phòng ngự mạnh mẽ.
Có điều, làm chuyện này có vẻ quá thừa thãi, Khương Ly cũng không dám chắc có thể lợi dụng một mảnh vỡ nho nhỏ luyện chế ra bảo vật cấp bậc Tiên Thiên.
Nói đùa, Tiên Thiên Linh Bảo dễ luyện chế như vậy sao?
Đã như vậy, chi bằng trực tiếp lựa chọn một món bí bảo cấp bậc Tiên Thiên, hà tất phải tự mình rèn đúc?
Như vậy, lựa chọn mảnh chuông vỡ đã không có ý nghĩa.
Khương Ly lắc lắc đầu, dời đi tầm mắt, quan sát những đồ vật khác.
Hoang Thương Cổ mặc dù chưa mở mắt, nhưng nhưng sớm đã quan sát toàn bộ biểu hiện của Khương Ly.
"Tiểu bối này không định lựa chọn vật ấy sao?"
Hoang Thương Cổ âm thầm thở dài, nhưng cũng không nói gì thêm.
Bất luận Khương Ly lựa chon như thế nào, lão đều sẽ không can thiệp. Nhưng lão chờ đợi lâu như vậy, mới chờ được truyền thừa giả, đối phương lại không lựa chọn thánh vật, trong lòng cũng có chút tiếc nuối.
Đáng tiếc, đáng tiếc...
Tiểu bối này là người thứ tư nhận được Cổ Thương tán thành, nhưng lại bỏ lỡ Cổ Thương thánh vật...
Cùng ba tên truyền thừa giả phía trước giống nhau, đều không lựa chọn mảnh chuông.
Tứ thế Hoang Thần vốn dĩ cực kỳ căng thẳng, nhưng phát hiện Khương Ly vẫn chưa xem trọng thánh vật, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Xem ra kẻ này tựa hồ không coi trọng mảnh chuông vỡ kia. Là bản cung lo xa rồi, thánh vật của Hoang tộc ta, sẽ không rơi vào trong tay Vô Lượng Kiếp Linh..."