Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 335: Luân Hồi Chung Hồn Âm

Chương 335: Luân Hồi Chung Hồn Âm


Trong mắt Khương Ly như có một tia hiểu ra. Lập tức, một bên thăm dò đại địa, một bên điều động lực lượng của Quy Khư Tổ Huyết bao phủ khắp cả thân thể.

Trên người hắn tồn tại rất nhiều loại lực lượng, mạnh nhất tự nhiên là Kiếp Huyết.

Nhưng đẳng cấp cao nhất phải kể đến huyết mạch Quy Khư.

Kiếp Huyết tiểu thành sinh ra Kiếp Niệm chi lực, tương đương với Khai Thiên chi lực, nhưng so với lực lượng Luân Hồi còn kém hơn một bậc.

Theo dự đoán của Khương Ly, muốn Kiếp Niệm chi lực đạt tới cấp bậc của lực lượng Luân Hồi, tối thiểu phải đột phá Kiếp Huyết đại thành.

Cho nên, nếu loại lực lượng nào trên người hắn có khả năng chống lại lực lượng Luân Hồi, chỉ có thể là Quy Khư Tổ Huyết.

Có Quy Khư Tổ Huyết lực lượng hộ thể, ngày thứ hai, lực lượng Luân Hồi ở nơi đây không cách nào khiến hắn già đi nửa phần.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư, ngày thứ năm...mỗi một ngày trôi qua, lực lượng Luân Hồi ở trên hắc ám đại địa đều sẽ tăng cường rất nhiều.

Đến ngày thứ sáu, Khương Ly rốt cuộc không cách nào tiếp tục chống đỡ thêm, thân thể lần nữa bắt đầu già yếu.

Trên mặt đất càng ngày càng xuất hiện thật nhiều khe nứt, chẳng biết vì sao, những khe nứt kia dần dần mang đến cho Khương Ly một cảm giác hãi hùng khiếp vía.

"Ngày thứ sáu tựa hồ là cực hạn của hắn...Nếu không có Luân Hồi Chung bảo vệ, hắn nhiều lắm có thể chống đỡ sáu ngày ở ải thứ hai. Nắm giữ Luân Hồi Chung, mượn lực lượng Luân Hồi của Luân Hồi Chung hình thành áp chế, muốn chống đỡ qua mười ba ngày, không khó.."

"Năm đó, thiếp thân lấy tu vi Chuẩn Thánh xông qua ải thứ hai, cũng chỉ chịu đựng được mười một ngày, không cách nào chống đỡ đến ngày cuối cùng...nếu không phải tam thế Hoang Thần xuất thủ cứu giúp, ta đã táng thân ở cửa ải thứ hai rồi..."

Bạch Tử Hoạ tâm tình phức tạp, cúi đầu nhòm ngó cửa ải thứ hai.

Khương Ly là Vô Lượng Kiếp Linh, nàng hận không thể bóp c·h·ế·t hắn, nhưng hết lần này đến lần khác, hắn lại kế thừa Luân Hồi Chung mảnh vỡ, trở thành truyền nhân của Cổ Thương nhất mạch, được Hoang Thương Cổ tán thành...

Luân Hồi Chung không chỉ là một kiện Khai Thiên Chí Bảo uy lực to lớn mà càng là thân phận tượng trưng của Cổ Thương truyền nhân.

Kẻ nắm giữ vật ấy, có quyền lợi trừng phạt bất kỳ Hoang dân nào.

Coi như lịch đại Hoang Thần, nếu phạm tội lỗi, cũng phải chịu Luân Hồi Chung trừng phạt.

Kẻ nắm giữ Luân Hồi Chung, có thể một lần nữa trấn áp số mệnh của Hoang tộc, việc ấy liên quan tới sự hưng suy của Hoang tộc.

Những chuyện này, Hoang Thương Cổ vẫn chưa tiết lộ với Khương Ly, mà là đang đợi hắn tự mình tìm ra ý nghĩa của Luân Hồi Chung.

"Lực lượng Luân Hồi ở nơi đây sẽ tăng dần theo thời gian. Ngay thứ sáu chính là cực hạn của ta, nếu đợi thêm vài ngày nữa, lực lượng Luân Hồi càng mạnh hơn, đến khi đó, ta hẳn phải c·h·ế·t không thể nghi ngờ..."

Khương Ly khe khẽ thở dài, lấy tu vi của hắn hiện tại, muốn xông qua ải thứ hai quả thực khó như lên trời.

Cũng may hắn có Luân Hồi Chung bảo vệ, càng đối mặt với nguy cơ, hắn càng cảm nhận được sự mạnh mẽ của Luân Hồi Chung.

Mảnh vỡ kia cực kỳ có linh tính, vừa phát giác được Khương Ly không chống đỡ được lực lượng Luân Hồi nơi đây, càng tự hành truyền tới một cỗ lực lượng bao phủ lấy thân thể hắn, dễ như ăn cháo liền đem lực lương Luân Hồi bốn phía trấn áp, để chúng không thể tới gần Khương Ly trong phạm vi mười trượng.

Mặc dù chưa từng biến ảo ra Luân Hồi cự nhân, uy năng của Luân Hồi Chung vẫn để Khương Ly kinh ngạc đến ngây người.

Có bảo vật này trong tay, hắn muốn chống đỡ mười ba ngày, tựa hồ rất dễ dàng.

Mặt khác, Khương Ly liên tục phi độn sáu ngày, vẫn như cũ không tìm thấy biên giới của hắc ám đại địa, không cách nào rời khỏi nơi đây.

"E là phi độn mười ba ngày, cũng chạy không thoát vùng thiên địa này đi!"

Khương Ly thầm nghĩ trong lòng.

Ngược lại có Luân Hồi Chung bảo vệ, chống đỡ mười ba ngày không khó, tựa hồ không cần thiết tiếp tục tìm tòi mảnh hắc ám đại lục trước mặt.

Ý niệm ấy vừa mới xuất hiện trong lòng, thì trong não hải của Khương Ly lập tức vang vọng lên một âm thanh, tựa như tiếng cầu xin.

"Hồn của ta...tìm tới hắn...tìm tới hồn của ta..."

"Ta là mảnh vỡ thứ nhất...có hồn...c·h·ế·t rồi hồn về sơn hải..."

"Tìm tới hồn của ta...ta mới là chân chính...Luân Hồi Chung...hồn ở trong tay...biên giới của tay..."

Âm thanh kia thình lình là của Luân Hồi Chung mảnh vỡ.

Đây cũng không phải là âm thanh nghe được từ lỗ tai mà là một loại âm thanh phát ra từ linh hồn, người bình thường căn bản không nghe được.

Chỉ có nắm giữ thần thông Vạn Vật Câu Thông như Khương Ly mới có năng lực nghe được loại hồn âm này.

Từ lúc lĩnh ngộ Vạn Vật Câu Thông, chỉ cần đối phương đồng ý, hắn liền có thể cùng vạn vật giao lưu.

Núi cũng được, biển cũng được, tử vật cũng được, chỉ cần chúng có hồn, Khương Ly sẽ nghe được âm thanh của chúng.

Đây là bản lĩnh của Cổ Thần.

Đương nhiên, không phải Cổ Thần nào cũng có thể làm được điều đó.

Hồn âm của Luân Hồi Chung cầu xin Khương Ly tìm về hồn đã mất của mình. Còn liên tục nhiều lần nhắc nhở: Hồn ở trong tay, biên giới của tay!

Hồn ở trong tay, biên giới của tay...có nghĩa là gì?

Khương Ly khẽ nhíu mày, nếu được hắn tự nhiên không ngại trợ giúp Luân Hồi Chung tìm về hồn của mình, nhưng lại không hiểu được lời của nó.

"Hồn...ở ngay đây..."

Lần này, Luân Hồi Chung đổi một loại thuyết pháp, Khương Ly rốt cuộc nghe hiểu.

Hồn của Luân Hồi Chung thất lạc ở trong mảnh hắc ám đại địa này.

Vừa vặn phải chờ đợi ở nơi đây mười ba ngày, liền trợ giúp Luân Hồi Chung tìm kiếm hồn đi, chỉ là không rõ, hồn ở nơi nào...

"Hồn ở trong tay...biên giới của tay..."

"Hồn ở trong tay...biên giới của tay..."

Nói tới nói lui cũng chỉ vài câu như thế.

Luân Hồi Chung không có linh trí, chỉ theo bản năng phát ra hồn âm nhắc nhở Khương Ly, để hắn vô cùng bất đắc dĩ.

Cùng Luân Hồi Chung giao lưu liền giống như trò chuyện với một đứa nhóc ba tuổi bi bô tập nói, cực kỳ mất công tốn sức.

Khương Ly lắc lắc đầu, không nghe hiểu thì không nghe hiểu đi, trước tiên tuỳ tiện đi tìm một vòng hẵng nói.

Tiếp theo, hắn không ngừng lung tung tìm kiếm bốn phía, cứ như thế đi qua ba ngày.

Đến hôm nay, hắn đã lưu lạc ở vùng hắc ám đại địa dưới chân tổng cộng chín ngày, lại vẫn không tìm được hồn của Luân Hồi Chung, càng không tìm được biên giới của đại địa.

Hắc ám đại địa thật sự rộng lớn thế sao?

Trong mắt Khương Ly lần đầu tiên lộ ra vẻ hoài nghi.

Hắn liên tục phi hành chín ngày chín đêm, nhưng lại có một cảm giác cực kỳ quái dị, chính mình giống như bị quỷ đả tường, xoay vòng vòng tại chỗ, căn bản không di động quá xa.

Mà hắn trong bóng tối, cảm ứng được một tia thần niệm ấn ký, càng thêm vững tin ý nghĩ của mình.

Chín ngày qua, hắn một bên đi đường một bên lưu lại thần niệm ấn ký.

Một mạch phi hành về phía trước, nhưng hiện tại nhìn thấy lại đúng là đạo thần niệm ấn ký đầu tiên mà mình lưu lại ở ngày thứ nhất.

Lẽ nào hắn thật sự xoay vòng vòng tại chỗ?

Nơi đây cũng không phải thực sự rộng lớn mà là có một loại lực lượng nào đó, ngăn cản hắn rời đi.

Khương Ly khẽ trầm tư chốc lát, sau đó thay đổi phương hướng bay về phía khác.

Ngày thứ mười, hắn lại một lần nữa gặp được ấn ký mà mình lưu lại trước đó.

Tiếp tục thay đổi phương hướng, ngày thứ mười một, hắn lần nữa trở về chỗ cũ.

"Kẻ này không thể đi ra nơi đây sao..."

Hoang Thương Cổ thở dài.

Nếu không thể đi ra nơi đây, liền không thể tìm được hồn của Luân Hồi Chung.

Nếu không thể tìm được hồn của Luân Hồi Chung thì dù tập hợp đủ chín mảnh vỡ, cũng không cách nào khiến cho Luân Hồi Chung trở về thời kỳ đỉnh cao.

"Nếu kẻ này không cách nào tìm tới chuông hồn, lão phu chỉ có thể tự mình xuất thủ, trợ giúp hắn một tay vậy!"

Hoang Thương Cổ thấp giọng thì thào.

"Đây chính là Luân Hồi! Luân Hồi là một cái vòng tròn, bất kể đi như thế nào, đều sẽ trở về điểm bắt đầu, bởi vì không cách nào thay đổi mới là Luân Hồi..."

Bạch Tử Hoạ âm thầm thở dài, đã mười hai ngày trôi qua, xem chừng Khương Ly không thể nào dựa vào thực lực của bản thân rời khỏi hắc ám đại địa.

Nếu không có Luân Hồi Chung, hắn hẳn là không cách nào xông qua ải thứ hai đi.

Tu vi của hắn rất thấp, chỉ có thể chống đỡ sáu ngày, không đủ để qua ải.

Hắn càng không tìm được phương pháp rời đi, tương tự không cách nào qua ải.

Ải thứ hai, đối với Khương Ly mà nói, tựa hồ còn hơi sớm!

Chương 335: Luân Hồi Chung Hồn Âm