Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 337: Cổ Thương Hồn Lệnh, Chư Thiên Đều Là Hư Ảo
Thời khắc này, Khương Ly mạnh mẽ thi thuật, định trụ đoạn chưởng trong một chớp mắt, nhưng cũng chịu đến phản phệ rất nặng nề.
Từng cái phân thân không chịu nổi phản phệ, dồn dập bạo thể mà c·hết, tu vi từ từ trở lại trên người bản tôn, nhưng những thương thế kia cũng theo đó mà mang về, làm cho cả người Khương Ly gần như muốn nổ tung, thương thế thảm trọng.
Mà Luân Hồi Chung vừa phát hiện Khương Ly b·ị t·hương, liền tản ra Luân Hồi lực lượng bảo vệ thần hồn và thân thể của hắn không huỷ diệt.
Nếu không, Khương Ly cưỡng ép định trụ Thánh Nhân đoạn chưởng, ít nhất phải mất nửa cái mạng già.
Vạn đạo phân thân bạo thể, tu vi trở về, Khương Ly không thèm lau đi máu tươi bên khoé miệng, trực tiếp hoá thành kim quang, hướng về một phương hướng mà bay đi.
Trước khi đoạn chưởng hồi phục năng lực, Khương Ly đã bay ra khỏi vây khốn của nó, cũng nhìn thấy một tia hồn phách nằm ở biên giới của đoạn chưởng.
Đó là một đạo chuông hồn như ẩn như hiện, cực kỳ hư huyễn nhưng cũng cực kỳ óng ánh, sáng rực như sao trời, mặc dù vô tận hắc ám, cũng không thể đem hào quang của nó nuốt chửng.
Đây chính là hồn của Luân Hồi Chung.
Khương Ly có một loại dự cảm, chỉ cần thu được đạo hồn ảnh nọ, liền có thể khiến cho Luân Hồi Chung thu được một loại biến chất nào đó.
"Người này càng lấy Đế cảnh tu vi, thoát ra khỏi đoạn chưởng của Hỗn Côn Tổ Sư!"
Bạch Tử Hoạ kh·iếp sợ há hốc mồm.
Bản thân nàng có được tu vi Thuỷ Thánh, đều không thể đi ra khỏi đoạn chưởng của Hỗn Côn Tổ Sư vây khốn, nhưng Khương Ly lại làm được.
Không tiếc trọng thương, định trụ đoạn chưởng trong chớp mắt...thần thông của Khương Ly khó lòng tưởng tượng mà sự tàn nhẫn quả quyết của hắn, cũng nằm ngoài dự liệu của nàng và Hoang Thương Cổ.
Quả thực là một tên hậu bối đáng sợ!
Núi có hồn, nếu hồn diệt thì sẽ trở thành núi hoang, không một ngọn cỏ.
Biển có hồn, nếu hồn diệt thì sẽ trở thành biển c·hết, không có cá tôm.
Luân Hồi Chung cũng có hồn, nhưng hồn của nó bởi vì năm đó chuông nát mà ly tán.
Hồn ở trong tay...biên giới của tay...giờ khắc này, chuông hồn liền ở ngay trước mặt, gần trong gang tấc.
"Hồn...hồn của ta...tưởng niệm..."
"Hồn ơi...quay về...hồn ơi...quay về..."
Mảnh vỡ Luân Hồi Chung trong cơ thể Khương Ly truyền ra hồn âm, tiếp theo chợt hoá thành một đạo lưu quang, lao ra khỏi đan điền của Khương Ly bay về phía đạo chuông hồn nọ.
Trăm ngàn vạn năm chia lìa, rốt cuộc vào thời khắc này đoàn tụ.
Cả hai ở biên giới của đoạn chưởng, ở trong bóng tối vô tận, từ từ dung hợp, một lần nữa hợp thành một thể.
Quá trình dung hợp hoàn toàn sóng êm biển lặng, vô thanh vô tức nhưng Khương Ly vẫn có thể cảm giác rõ ràng, trong quá trình dung hồn, mảnh vỡ thứ nhất đã trở nên khác biệt so với trước.
Ban đầu, mảnh vỡ thứ nhất tuy rằng nắm giữ vô thượng uy năng, nhưng lại cho người ta một cảm giác thần quang ảm đạm, âm u đầy tử khí.
Nhưng bây giờ, Luân Hồi Chung có hồn, thần quang không còn ảm đạm, càng xuất hiện thêm mấy phần linh tính.
Hồi lâu sau, quá trình dung hồn kết thúc.
Mảnh vỡ thứ nhất không tiếp tục phát ra bất kỳ hồn âm nào, từ từ bay trở lại bên người Khương Ly, vòng quanh thân thể hắn như một đứa trẻ vui vẻ.
Nó mặc dù không nói, nhưng Khương Ly có thể từ trong hành vi của nó, nhìn ra tâm tình cảm kích.
Chuông cũng có tình, nó cảm kích Khương Ly giúp mình tìm lại hồn, để cho nó trở nên hoàn chỉnh hơn.
Khương Ly khẽ mỉm cười, há miệng nuốt một cái, đem mảnh vỡ thứ nhất nuốt vào trong bụng, thu nhập ở đan điền.
Hắn yêu thích sinh linh biết cảm ân, mặc dù đối phương chỉ là một mảnh chuông vỡ.
Mà lại, hắn mơ hồ có cảm giác, sau khi mảnh vỡ thứ nhất dung hợp chuông hồn, đã phát sinh ra một loại biến chất nào đó, có thêm một loại năng lực nào đó. Cụ thể là năng lực gì, tạm thời không biết được.
"Tốt lắm, ngươi không cô phụ sự kỳ vọng của lão phu, có thể đi ra được đoạn chưởng vây khốn. Ngươi làm rất tốt!"
Theo âm thanh của Hoang Thương Cổ vang lên, hắc ám ở bốn phía toàn bộ rút đi, để lộ ra cảnh sắc của tầng thứ năm Cổ Hoang Táng địa.
Cùng với đó, còn là thông đạo tiến về tầng thứ sáu, cùng một số rương bạc trôi nổi ở giữa không trung.
Số lượng rương bạc cũng không nhiều, tổng cộng có bốn mươi ba cái, hết thảy đều đã mở ra, có thể nhìn thấy đồ vật ở bên trong.
Trong rương bạc, không phải là di vật của Hoang Thương Cổ từng xuất hiện ở tầng thứ tư, mà đều là từng miếng mộc bài bằng gỗ, có điều cùng mệnh bài thông thường hơi khác biệt.
Bên trong bốn mươi ba tấm mộc bài, có ba mươi cái đã vỡ làm đôi, chỉ còn mười ba cái là hoàn chỉnh.
Những mộc bài kia là khen thưởng của ải thứ hai sao?
Theo lý thuyết, khen thưởng của ải thứ hai hẳn là quý giá hơn của ải thứ nhất mới đúng.
Đám mộc bài trước mặt, chẳng lẽ còn quý giá hơn Hỗn Thiên Lăng, Huyết Hà Kinh, Khai Thiên Linh Chi...?
"Đến đây đi, lão phu giới thiệu qua cho ngươi những tấm Cổ Thương Hồn Lệnh này!"
Khương Ly nghe vậy, đi theo Hoang Thương Cổ leo lên tế đàn, đè xuống nghi ngờ trong lòng, yên lặng nghe Hoang Thương Cổ giới thiệu.
Không nghe còn tốt, vừa nghe xong, nội tâm hắn lập tức chấn động kịch liệt.
Cổ Thương Hồn Lệnh là một loại lệnh bài đặc thù, chỉ có các đời Hoang Thần mới biết cách chế tạo.
Bên trong mỗi tấm hồn lệnh đều phong ấn mệnh hồn của một gã đại năng, cũng trồng xuống bùa chú đặc thù.
Chỉ cần nắm giữ hồn lệnh đối ứng, liền có thể chưởng khống sinh tử của đối phương, khiến cho đối phương trở thành nô bộc của chính mình.
Nói đơn giản, khen thưởng của ải thứ hai, không phải vật c·hết mà là nô bộc sống sờ sờ.
"Lúc lão phu còn sống, từng chinh chiến chư thiên vô số năm, thu phục qua bốn mươi ba tên Thánh Nhân nô bộc, gieo xuống hồn lệnh. Sau khi lão phu đạo diệt, những Thánh Nhân nô bộc kia, cũng đã có ba mươi người ngã xuống, chỉ còn mười ba người còn sống, tiềm phục ở Hoang Thần Cổ Giới chờ đợi chân chính Cổ Thương truyền nhân trở về"
"Hồn lệnh của bọn họ liền ở nơi đây, ngươi xông qua ải thứ hai của Cổ Thương thí luyện, lão phu liền đưa cho ngươi một gã Thánh Nhân nô bộc"
Thánh Nhân nô bộc! Khương Ly không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh, xông qua ải thứ hai, dĩ nhiên có thể thu được một vị Thánh Nhân nô bộc.
Để cho đường đường bước thứ ba Thánh Nhân trở thành nô bộc, thủ bút này quả thực quá lớn rồi!
Phải biết, toàn bộ Tứ Hoang Nhất Hải liền một gã Thánh Nhân cũng không có, mà hôm nay, Khương Ly có hi vọng thu được một gã Thánh Nhân nô bộc.
Hắn làm sao không giật mình cả kinh.
"Ngươi chớ nên cao hứng quá sớm. Nếu lão phu không nhìn lầm, ngươi hẳn là Trần Giới chi tu, không phải Nghịch Trần Giới chi tu, càng không phải đệ tử của Viễn Cổ Thánh Tông....có đúng không?"
Ánh mắt của Hoang Thương Cổ hơi ngưng lại, phảng phất đã sớm nhìn thấu tất cả bí mật của Khương Ly.
"Trần Giới...Nghịch Trần Giới...Viễn Cổ Thánh Tông..."
Khương Ly thì thào, đây không phải là lần đầu tiên hắn nghe qua những danh tự trên, bởi vì nó liên quan tới tam đại Chân Giới.
Trong đó, Trần Giới là thế giới do Kiếp Linh làm bá chủ.
Nghịch Trần Giới là do bốn toà Hồng Hoang Đại Lục tạo thành, tồn tại rất nhiều đạo vực.
Tịnh Giới là thế giới do các Viễn Cổ Thánh Tông trấn giữ.
Về những chuyện khác, hắn cũng không hiểu rõ quá nhiều.
Hoang Thương Cổ nhìn thấy dáng vẻ của hắn, cười nhạt nói:
"Ngươi tựa hồ không biết nhiều về tam đại Chân Giới, xem ra ngươi cũng không phải chân chính Trần Giới chi tu mà đến từ một toà mộng giới nào đó ở Chư Thiên Vạn Giới. Chỉ là không biết, thế giới của ngươi là mộng giới của vị Đạo Tổ, Chí Tôn nào?"
"Mộng giới...tiền bối nói thế giới của ta chỉ là mộng giới, hơn nữa nghe khẩu khí của tiền bối, tựa hồ trong chư thiên vạn giới có rất nhiều toà mộng giới?"
Ánh mắt Khương Ly loé lên tinh quang.
Từ lúc tu hành tới nay, hắn từng trải qua rất nhiều toà mộng giới, đều là do các vị đại năng tạo thành,
Nhưng không nghĩ tới, Hoang Cổ Giới lại cũng là một toà mộng giới.
Chẳng lẽ, tất cả những gì hắn trải qua, đều là giấc mộng của một vị Đạo Tổ, Chí Tôn nào đó?
Như vậy...
Khương Ly nhíu mày thật chặt, có cảm giác tam quan vỡ nát.
"Ngươi thân là tu hành giả ở mộng giới, không hiểu rõ chuyện đó là điều bình thường. Phương vũ trụ này tồn tại rất nhiều thế giới, trong đó chỉ có ba đại thế giới là thật. Một là Trần Giới là nơi mà Vô Lượng Kiếp Linh vãng sinh luân hồi. Hai là Nghịch Trần Giới, là nơi vãng sinh luân hồi của Nghịch Trần chi tu, ba là Tịnh Giới là vị trí của các Viễn Cổ Thánh Tông. Ngoại trừ ba đại thế giới trên ra, hết thảy thế giới, đều là giả tạo, đều là giấc mộng của đại năng bước thứ tư, bước thứ năm..."