Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 344: Bạch Tử Hoạ Ta Chưa Từng Phụ Người
Những ý niệm ấy chỉ loé lên trong đầu Khương Ly chốc lát, nhưng chưa suy nghĩ nhiều.
Hắn thử nghiệm khống chế h·ình p·hạt lực lượng trong cơ thể mình, đè xuống h·ình p·hạt uy áp đang xao động, lập tức cỗ h·ình p·hạt uy áp bao trùm toàn bộ tầng thứ bảy của Cổ Hoang Táng Địa bắt đầu chậm rãi biến mất.
Uy lực của ba mươi sáu toà h·ình p·hạt chi sơn không phải chuyện đùa, hầu như muốn ép c·hết sơn hải hư ảnh của Bạch Tử Hoạ.
Khi luồng áp lực kia biến mất, Bạch Tử Hoạ mới thở nhẹ một hơi, mặt đẹp hơi tái nhợt, có chút phức tạp nhìn Khương Ly.
Hồi lâu sau, nàng mới miễn cưỡng nói:
"Đa tạ!"
Không nghĩ tới sẽ có một ngày, nàng sẽ nói cảm ơn một gã Vô Lượng Kiếp Linh.
Ba mươi sáu toà h·ình p·hạt chi sơn, đúng là một tên hậu bối đáng sợ, trong lịch sử của Hoang tộc, sợ rằng cũng chỉ có sơ đại Hoang Thần mới có thể ngưng tụ ra nhiều h·ình p·hạt chi sơn như vậy.
Lúc trước, nàng là người hàng kiếp cho Khương Ly, thậm chí còn muốn đem hắn chém g·iết ở trong Cổ Hoang Táng Địa.
Ai mà ngờ tới, Khương Ly càng nhảy lên trở thành thất đại Hoang Thần.
Thân phận chuyển đổi để cho Bạch Tử Hoạ không biết nên đối mặt với hắn như thế nào, bầu không khí trở nên tương đối lúng túng.
Nhắc tới, Cổ Hoang đệ thất kiếp của Khương Ly vẫn còn chưa độ xong, có nên nhường hắn một chút...?
"Các ngươi lần nữa nhận thức đi. Vị này là tứ thế Hoang Thần Bạch Tử Hoạ. Vị này là thất thế Hoang Thần Khương Ly"
Hoang Thương Cổ vừa nói xong, Khương Ly và Bạch Tử Hoạ đưa mắt nhìn nhau, nhưng không có gì để nói.
"Tốt rồi, chuyện phiếm chấm dứt ở đây, đệ thất kiếp của Khương tiểu Hoang Thần còn chưa độ xong, tứ thế, ngươi mau giúp hắn hàng kiếp đi. Có một điều ngươi nhất định phải nhớ kỹ, vô luận xuất thân của Khương tiểu Hoang Thần là gì, nhưng hiện tại hắn đã cùng ngươi giống nhau là Hoang tộc Thần Chỉ, ngươi không thể tiếp tục ôm địch ý với hắn. Đây là mệnh lệnh của lão phu, ngươi nhất định phải tuân thủ. Nếu ngươi dám tiếp tục ám hại hắn, lão phu không ngại mạt tiêu sơn hải hư ảnh của ngươi!"
Hoang Thương Cổ thâm ý nhìn về phía Bạch Tử Hoạ, trầm giọng cảnh cáo.
Bạch Tử Hoạ là người phụ trách hàng kiếp cho Khương Ly, bởi vì nội tâm căm hận Vô Lượng Kiếp Linh mà khiến cho đệ thất kiếp của hắn hung hiểm hơn của những người khác rất nhiều.
Tuy rằng Khương Ly đã thành công xông lên tầng thứ bảy, nhưng sát kiếp cuối cùng của đệ thất kiếp vẫn chưa chân chính hàng lâm, đang nắm giữ trong tay Bạch Tử Hoạ.
Nếu Bạch Tử Hoạ âm thầm làm khó dễ, không tiếc bất cứ giá nào giáng xuống sát kiếp mạnh nhất, dù cho Khương Ly có Luân Hồi Chung, có uy áp của ba mươi sáu toà h·ình p·hạt chi sơn bảo vệ, cũng có khả năng cao sẽ c·hết ở trong sát kiếp.
Hoang Thương Cổ đáp ứng Khương Ly giúp hắn hộ pháp, tự nhiên sẽ làm được, sẽ không tuỳ ý để cho Bạch Tử Hoạ lung tung hàng sát kiếp, ám hại Khương Ly.
Hắn không cầu Bạch Tử Hoạ thủ hạ lưu tình, chỉ cầu nàng làm được công bình công chính, đối xử công bằng với Khương Ly.
Nếu Bạch Tử Hoạ hàng xuống sát kiếp chỉ tương đương với trình độ thông thường của những Hoang tu khác, lão tin tưởng Khương Ly có thể ung dung vượt qua.
"Sẽ không, bản cung hiểu được phân tấc. Hắn đã thành thất đại Hoang Thần, là hi vọng của Hoang tộc ta ...ta sẽ không tiếp tục ám hại hắn..."
Bạch Tử Hoạ thở dài đáp.
Nàng cũng không phải hạng người cố chấp bảo thủ. Phẩm tính, tư chất của Khương Ly, nàng đã hiểu rõ đôi chút.
Có Khương Ly lãnh đạo, có lẽ Hoang tộc còn một chút cơ hội lần nữa phục hưng.
Cho dù Khương Ly chính là một gã Vô Lượng Kiếp Linh, nàng cũng sẽ cố gắng vứt bỏ thành kiến đối với hắn.
"Thất đại, lại gần một chút, tiếp theo, bản cung sẽ hạ xuống đạo sát kiếp cuối cùng của Cửu Hoang đệ thất kiếp"
Bạch Tử Hoạ muốn nở nụ cười với Khương Ly, nhưng làm thế nào cũng không cười nổi.
Nàng có thể đè xuống thành kiến trong lòng, nhưng không cách nào nguỵ trang chính mình, cho Khương Ly một nụ cười xảo trá.
Nàng hận Vô Lượng Kiếp Linh đến tận xương tuỷ, trong lòng có thể tiếp thu Khương Ly, nhưng thân thể lại không thể hướng hắn nở nụ cười.
"Tiền bối sở dĩ có địch ý với vãn bối, hẳn là bắt nguồn từ thân phận Vô Lượng Kiếp Linh của ta sao?"
Khương Ly chưa vội độ đệ thất kiếp, mà mở miệng dò hỏi.
"Đúng vậy! Ta xác thực chán ghét thân phận Kiếp Linh của ngươi, nhưng ngươi đã thành Hoang tộc Hoang Thần, ta sẽ cố gắng bỏ xuống những thành kiến trước kia"
"Vậy thì không cần. Có một chuyện, tiền bối hẳn là hiểu lầm. Tuy rằng ta nắm giữ Kiếp Huyết, nhưng cũng không phải Vô Lượng Kiếp Linh chân chính. Ta là nhân tộc, nếu nói đúng ra xem như một gã Hoang Cổ chi tu đi, từ một loại ý nghĩa nào đó, ta vốn là kẻ địch của bộ tộc Kiếp Linh"
Khương Ly hờ hững nói, bất kể là thần, yêu, ma, kiếp đều chỉ là sức mạnh của hắn mà thôi, không thể quyết định được chủng tộc của hắn.
Hắn là nhân tộc, chuyện đó sẽ không bao giờ thay đổi.
Nếu nhất định phải th·iếp cho mình một cái nhãn mác, như vậy hắn liền hẳn là Hoang Cổ chi tu.
Khương Ly không biết quá rõ về lịch sử của Hoang Cổ Giới, hay Hoang Cổ đạo vực, nhưng đã có không ít suy đoán.
Hoang Cổ Giới hẳn là giấc mộng của vị Hoang Cổ Chí Tôn trong lời của Hoang Cổ Thánh Nhân.
Mà Hoang Cổ đạo vực rất có khả năng đã bị diệt, kẻ địch của Hoang Cổ đạo vực, tám chín phần mười là bộ tộc Kiếp Linh.
Hắn xuất thân từ Hoang Cổ Giới là mộng giới của Hoang Cổ Chí Tôn, cho nên hắn miễn cưỡng xem như là Hoang Cổ chi tu.
Cộng thêm, Kiếp tộc xâm lấn Hoang Cổ Giới nhiều năm như vậy, tai hoạ thương sinh, chính là kẻ thù chung của hết thảy tu hành giả ở Hoang Cổ Giới, bao quát Khương Ly.
Dẫn đến, nếu nói Vô Lượng Kiếp Linh là kẻ địch của hắn, hoàn toàn không sai.
"Ngươi nói cái gì! Ngươi không phải chân chính Vô Lượng Kiếp Linh? Ngươi...ngươi là Hoang Cổ chi tu?"
Đôi mắt đẹp của Bạch Tử Hoạ bỗng nhiên sáng lên.
Thời gian nàng ngã xuống chính là thời điểm Hoang Thần Cổ Giới triệt để luân hãm, cũng là thời gian mà cuộc chiến giữa Trần Giới và Nghịch Trần Giới diễn ra căng thẳng nhất.
Khi đó, Hoang Cổ Chí Tôn chỉ vừa mới thành đạo, bắt đầu thành lập Hoang Cổ đạo vực.
Nhưng cũng không có nghĩa, nàng cùng Hoang Thương Cổ giống nhau, chưa từng nghe tới Hoang Cổ Chí Tôn.
Ngược lại, nàng thời thời khắc khắc quan tâm tới hưng suy của Hoang tộc, coi như nàng đ·ã c·hết vô số năm, vẫn như cũ chú ý tới tình huống của tam đại Chân Giới.
Nàng biết được, sau khi mình ngã xuống, Hoang Thần Cổ Giới liền triệt để sụp đổ, hơn một nửa cổ vực bị huỷ diệt hoá thành Kiếp Diệt Thế Giới, một nửa cổ vực còn lại quy hàng, trở thành nô tộc của Vô Lượng Kiếp Linh, hậu thế Hoang Thần đều là nô tài của bộ tộc Kiếp Linh.
Nàng nghe nói qua, Nghịch Trần Giới thời điểm đó đi ra một vị Hoang Cổ Chí Tôn, thiên tư tung hoành, thần uy cái thế, thậm chí có thể cùng trong truyền thuyết Kiếp Niệm Chi Chủ đánh hoà với nhau.
Hoang Cổ Chí Tôn lấy sức một người đánh bại chín toà đạo vực, thống nhất Bắc Hoang, khai sáng Hoang Cổ đạo vực, trở thành người mạnh nhất của Nghịch Trần Giới.
Nhưng mà sau đó phát sinh đủ loại biến cố, khiến cho Hoang Cổ đạo vực gặp phải tai ương ngập đầu, càng diệt vong dưới tay Vô Lượng Kiếp Linh.
Tu hành giả của Hoang Cổ đạo vực là đám tu hành giả có huyết tính nhất tam đại Chân Giới.
Thời điểm Kiếp Linh xâm lấn, bọn họ thường thường cử giới c·hết trận, hiếm người lựa chọn đầu hàng.
Mặc dù có chút ít tu hành giả may mắn sống sót cũng xem Vô Lượng Kiếp Linh là tử địch không đội trời chung, thề c·hết chống lại Vô Lượng Kiếp Linh, tuyệt đối không thoả hiệp.
Vì thế, mặc dù Hoang Cổ đạo vực đã huỷ diệt, nhưng Kiếp Linh bộ tộc vẫn đem Hoang Cổ chi tu là đại địch số một, bằng mọi cách tìm kiếm những Hoang Cổ chi tu còn sót lại, diệt cỏ tận gốc.
Khương Ly càng nói mình là một gã Hoang Cổ chi tu!
Hắn rõ ràng là tử địch của bộ tộc Kiếp Linh, lại mang Kiếp Linh huyết mạch?
"Ngươi...ngươi...thật không phải Vô Lượng chi tu?"
"Không phải."
Khương Ly lắc đầu nói.
"Thật sao..."
Bạch Tử Hoạ bỗng nhiên thở dài một hơi, hiện tại, nàng đã chân chính từ bỏ thành kiến với Khương Ly.
Không chỉ như vậy, nội tâm nàng càng có mấy phần áy náy.
Trước đó, nàng cho rằng Khương Ly là Vô Lượng chi tu, mới sẽ không ngừng hạ tử thủ muốn ám hại hắn, hiện tại mới biết rõ Khương Ly căn bản không phải là chân chính Kiếp Linh, nàng dằn vặt nửa ngày, hoá ra là một trận hiểu lầm...
Làm sai, thì phải bù đắp!
Nàng Bạch Tử Hoạ là hạng người ân oán rõ ràng, sẽ không phụ bất kỳ người nào.
Nếu như vậy, nàng đã nghĩ kỹ, đạo sát kiếp cuối cùng nên hàng như thế nào.
"Bản cung Bạch Tử Hoạ chưa bao giờ phụ người. Nếu tất cả đều là hiểu lầm, trước đó ám hại ngươi là sai lầm của ta. Cho nên, ta liền đưa ngươi một hồi tạo hoá để đền bù!"
Bạch Tử Hoạ nói năng khí phách, nhưng không rõ vì sao sắc mặt lại hơi ửng đỏ, ánh mắt lại vô cùng kiên quyết.
Lời nói của nàng tựa hồ có thâm ý, Khương Ly không đoán ra, nhưng Hoang Thương Cổ lại biết được, ánh mắt khẽ chấn động quát to:
"Tứ thế, không cần làm như vậy. Nếu ngươi làm vậy, không chỉ đành tiết mất hết, mà sơn hải hư ảnh cũng theo đó mà hủy diệt"
"Bạch Tử Hoạ ta chưa từng phụ người khác!"
Bạch Tử Hoạ chỉ nhàn nhạt đáp.