Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 6: Tu Hành Giả Mạt Pháp Không Chỉ Yếu Còn Ngu!
Dần dần, trận pháp bố trí xong xuôi, cỗ uy thế ngập trời kia mới từ từ thu liễm, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Khương Ly hài lòng gật đầu, có toà Đế trận này thủ hộ, coi như lục phẩm Đế Quân cũng không dám đến Xích Hoả Thành gây sự.
Kể từ đó, liền không cần lo lắng sự an nguy của Xích Hoả Thần Cung, từ nay Xích Tuyết có thể yên tâm đi theo bên cạnh hắn.
"Trận pháp đã bố trí xong xuôi, tiếp đó, nên làm chuyện khác..."
Đến Hoang Châu ẩn cư mười mấy năm, mấy hôm nay, Khương Ly sớm đã hiểu rõ tinh tường thế cục của Đông Hoang.
Trong tay hắn càng có một phần thẻ ngọc ghi chép cặn kẽ những tin tức do thám tử của Xích Hoả Thần Cung thu thập được.
Khương Ly lật tay một cái, đem thẻ ngọc truyền âm lấy ra, lẳng lặng nghe ngóng tình báo ghi chép ở bên trong.
"....Mười hai năm trước, Đông Hoang xuất hiện một lần dị tượng Hồng Nhật Chiếu Hải...ngày đó, toàn bộ một trăm mười tám toà võ vực đồng loạt xuất hiện trẻ sơ sinh m·ất t·ích quái sự. Trừ lần đó ra, cũng không có phát sinh bất kỳ đại sự nào..."
Hồng Nhật Chiếu Hải...trẻ sơ sinh thất tung...Khương Ly nhíu mày, chỉ sợ đây không phải thất tung mà là có vị đại năng nào xuất thủ đi.
Những trẻ sơ sinh m·ất t·ích kia, bị người bắt đi, hơn phân nửa khó lòng sống sót.
Sự kiện tàn nhẫn như vậy, ở trong võ giới ngược lại không phải chưa từng phát sinh.
"...Tám năm trước, Hành Vũ Đế hoành không xuất thế, trọng lập Vũ Vân Tông. Toàn bộ Vũ Vân Tông nhảy lên trở thành một cái thế lức chạm tay có thể bỏng ở Đông Hoang..."
Hành Vũ Đế, Vũ Vân Tông?
Khương Ly thầm nhớ lại, nhiều năm trước lúc Loạn Thiên Vương hoạ loạn Đông Hoang, g·iết tới Nguyên Đan Đế Vực từng chạm trán với một vị lục phẩm Đế Quân gọi là Hành Vũ Đế. Sau đó, Hành Vũ Đế bị Loạn Thiên Vương đánh trọng thương, nguyên thần bị trấn áp ở dưới Kiếp Niệm Lao Lung, không nghĩ tới, vị Đế Quân nọ lại xuất thế, đồng thời trọng lập Vân Vũ Tông.
Hơn ngàn năm trước, Vân Vũ Tông xem như một thế lực lớn ở Đông Hoang, một môn song đế, ngạo thị thiên hạ.
Đáng tiếc, bị Loạn Thiên Vương trở tay tiêu diệt.
Hành Vũ Đế ở trong Đế cảnh cũng không phải nhân vật lợi hại gì, nhưng ông ta sở hữu một món Đạo Binh gọi là Thương Ngô Chiến Giáp, lực phòng ngự rất mạnh, Khương Ly vẫn có chút ấn tượng.
"...Bảy năm trước, Bạch Hà Tông, đại thiên kiếp của Bạch Hà lão tổ hàng lâm, thỉnh mười tên đạo hữu tương trợ, như cũ c·hết ở dưới thiên kiếp..."
Đại thiên kiếp sao? Võ giả đột phá tam phẩm Chân Vương trở lên, mỗi ngàn năm sẽ phải hứng chịu một lần tiểu thiên kiếp, ba ngàn năm phải hứng chịu một lần đại thiên kiếp.
Nếu vượt qua thì sống tiếp, không vượt qua nổi thì ngã xuống.
Giống như Khương Ly, bởi vì đột phá quá nhanh, lần trước tiêu hao hơn ngàn năm tu hành ở trong Tuế Nguyệt Tháp, càng có Tuế Nguyệt Tháp che giấu thiên cơ, dẫn tới tiểu thiên kiếp không hàng lâm, nên không rõ uy lực của tiểu thiên kiếp mạnh mẽ cỡ nào.
Nhưng đa số Chân Vương lão quái, đối với thiên kiếp đều tránh như xà hạt, hiển nhiên chẳng phải chuyện đùa.
Khó trách, nguyên cả đám Chân Vương lão quái lại kiêng kỵ Ô Thiên Phong như vậy, bởi vì nếu đang lúc độ kiếp mà nhiễm lên vận đen của Ô Thiên Phong, thì gần như xác định.
"...Sáu năm trước...Thiên Vận Tông Thiên Vận Quả nở hoa..."
"...Sáu năm trước, tổng hội của Hắc Diệu Thương Hội ở Thương Nguyên Thành tổ chức một hồi đấu giá, đấu giá một viên Cửu Chuyển Huyền Đan..."
"...Năm năm trước..."
Từng tin tức hoặc là hữu dụng, hoặc vô dụng truyền vào trong tai Khương Ly, từng màn, từng màn gần giống như tự mình trải qua mười mấy năm tuế nguyệt của Đông Hoang.
Xích Hoả Thần Vương đào tạo được một đám nhân viên tình báo năng lực không tệ, tu vi thấp kém, nhưng lại có thể sưu tầm được rất nhiều bí văn.
Đáng tiếc, phần lớn đều vô dụng.
Khương Ly bắt đầu chọn lọc từng đoạn tin tức, chỉ tìm tòi những chuyện mà mình muốn biết.
"....Mười mấy năm trước, Hồng Thiên Tuyết Cốc phát sinh một đại sự, tựa hồ có quan hệ với Tuyết Đế Ngọc Khuynh Thành. Cụ thể là loại đại sự nào, thuộc hạ cũng không biết, chẳng qua, từ ngày ấy về sau, Hồng Thiên Tuyết Cốc đã hoàn toàn phong sơn, cường giả trong cốc tựa hồ đang tìm kiếm cái gì..."
Không cần hỏi, đám cường giả của Hồng Thiên Tuyết Cốc nhất định là đang tìm kiếm Thành nhi.
"Nếu có thời gian liền đem Thành nhi trả về Hồng Thiên Tuyết Cốc đi" Khương Ly thầm nghĩ trong lòng.
"...Ba mươi năm nữa, Nam Thiên Môn sẽ lần nữa xuất thế, theo suy tính của Thiên Xu Đế Quân, lần này, Nam Thiên Môn sẽ xuất hiện ở trên bầu trời của Tuyết Lạc Đế Vực..."
Nam Thiên Môn sao? Trong mắt Khương Ly loé lên tinh quang. Nghe đồn, Nam Thiên Môn chính là lối vào di chỉ của Cổ Thiên Đình. Mỗi ba ngàn năm sẽ xuất hiện một lần, vị trí không cố định.
Cổ Thiên Đình có thể nói là một trong những thế lực lớn nhất tại Hoang Cổ Giới thời thượng cổ. Di chỉ của nó, chính là bảo địa đối với hết thảy tu hành giả khắp thế gian. Đến khi đó, nhất định sẽ là một tràng gió tanh mưa máu.
Khương Ly đang trầm ngâm suy tư, bỗng nhiên cảm ứng được điều gì, vội thu hồi thẻ ngọc, hướng về phương xa mà nhìn tới.
Tại phương hướng kia có một chiếc lâu thuyền cực kỳ lớn, treo đại kỳ hình lôi long đang không ngừng áp sát Xích Hoả Thành.
Thậm chí lâu thuyền còn chưa tới gần, đã có mấy chục đạo Chân Vương cảnh thần niệm lặng lẽ phóng xuất, phong toả bốn phương.
Càng có hai đạo thần niệm cực kỳ vô lễ, phong toả lấy người hắn, không hề che giấu địch ý chút nào.
Khương Ly khẽ nhớn mày, thoáng cái, lâu thuyền đã vọt qua hư không, xuất hiện ở trên bầu trời của Xích Hoả Thành.
"Lão phu Thương Tùng đã đến, Bạch tiểu nhi còn không mau cút ra đây!"
Cút ra đây!
Cút ra đây!!
Âm thanh nọ không ngừng xoay vòng khắp bầu trời Xích Hoả Châu, càng ẩn chứa vô tận địch ý, khiến cho từng tên võ giả trong thành mang nhĩ đau nhức, kinh hãi không thôi.
Lại có một vị cường giả tới Xích Hoả Thành gây sự.
Chẳng phải một người mà là rất nhiều, ròng rã mười vạn đại quân, trong đó, không thiếu Chân Vương cường giả.
Hí! Không nghĩ tới, Bạch Tôn vừa trở về mấy ngày, liền có nhiều cường giả như thế tới gây chuyện.
"Thương Tùng! Chẳng lẽ là Thương Tùng lão tổ của Thương Tùng Cương Quốc. Nghe nói, Thương Tùng lão tổ là Chuẩn Đế cường giả. Chậc chậc, lại có một vị Chuẩn Đế lão quái để mắt tới Bạch Tôn"
"Cổ quái, Thương Tùng võ vực và Loạn Ma Vực chúng ta cách nhau mấy cái võ vực, bình thường rất ít khi lui tới. Vì sao, Thương Tùng lão tổ lại hưng sư động chúng như vậy, dẫn theo đại quân tiến tới Xích Hoả Thành. Chẳng lẽ, Bạch Tôn đắc tội với hắn rồi?"
"Khả năng rất lớn nha, Bạch Tôn làm việc trước nay tàn nhẫn bá đạo, đắc tội với người khác là chuyện bình thường..."
"Đúng là Chuẩn Đế cường giả giáng lâm...lão phu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Chuẩn Đế cường giả!"
Toàn bộ võ giả ở Xích Hoả Châu bởi vì sự xuất hiện của lâu thuyền mà sôi trào.
Có lo lắng, có tò mò, có xem náo nhiệt, cũng có hả hê...chúng sinh bách thái, đủ hết thể loại.
Khác biệt với đám võ giả ở Xích Hoả Châu hoảng loạn nháo nhác, đoàn người kết bạn cùng Khương Ly rời khỏi Man Hoang Cổ Địa, đều bình tâm như vại.
Xích Tuyết, Vũ Như Yên, Hạ Tuyết Đình ở trong phòng chơi mạt chược, nghe nói có Chuẩn Đế lão quái tới gây sự, ngay cả mí mắt cũng chẳng thèm nhấc lên.
"Chuẩn Đế lão quái sao...ở trong Man Hoang Cổ Địa, Khương thúc thúc tựa hồ g·iết rất nhiều nha..."
"Ừm, không có gì đáng lo, chúng ta tiếp tục chơi mạt chược đi"
Quảng Hàn tiên phi đang ngồi ở trong Tế Vũ Lâu luyện hoá đan dược chữa thương, đan dược là do Khương Ly đưa tặng, trong đó thậm chí có vài viên Đế đan có thể trợ giúp khôi phục tàn thần.
Khương Ly cực kỳ khảng khái ban thưởng cho nàng rất nhiều đan dược, đồng dạng, ban thưởng Tử Hoàn...
"Tiểu d·â·m tặc ghê tởm, Tử Hoàn này có thể lừa gạt người khác, nhưng không thể lừa gạt được ta! Hắn lại dám đối với ta trồng xuống đồ vật đáng ghét như vậy...thật là vô sĩ! Hắn c·ướp mất thân thể của ta, chẳng lẽ còn muốn c·ướp đi tâm của ta hay sao?"
Quảng Hàn tiên phi khóc không ra nước mắt.
Tu vi của Khương Ly so với nàng lúc đỉnh phong thấp hơn quá nhiều, vì vậy, sau khi thu được Tử Hoàn, nàng hầu như không tăng trưởng nửa điểm tu vi.
Quảng Hàn tiên phi nhìn ra, có Tử Hoàn tồn tại, ngày sau nàng tu luyện tăng lên tu vi, thì Khương Ly cũng sẽ nhận được lợi ích.
Nhưng đây không phải mấu chốt!
Mấu chốt là Tử Hoàn còn có thể vô thanh vô thức ảnh hưởng tới tâm tư tình cảm của nàng. Nàng phát hiện, chính mình càng ngày càng ưa thích Khương Ly.
Không muốn ah!
Bị Vương tộc Kiếp Cấm không chế liền cũng thôi, ta cũng không muốn yêu tên tiểu d·â·m tặc này! A a a!
Ghê tởm, đê tiện, vô sỉ...loại mị thuật có khả năng ảnh hưởng tới tình cảm của tu hành giả, thật là đáng sợ, không biết tiểu d·â·m tặc học được ở đâu.
"Hả? Có người đến cửa gây sự với tiểu d·â·m tặc rồi? Quá tốt hê hê hê!"
Quảng Hàn tiên phi đầu tiên là vui mừng hớn hở, đợi sau khi phát hiện đối phương chỉ là hai gã Chuẩn Đế cùng một đống Chân Vương, Chân Nhân, Ngọc Mệnh...liền hoàn toàn thất vọng.
Ngu xuẩn, quá ngu xuẩn...một chút người như vậy còn muốn đối phó tiểu d·â·m tặc, các ngươi thật là quá ngây thơ!
Xem ra đám tu hành giả thời mạt pháp không chỉ thực lực thấp, trí lực cũng quá kém...
Thành nhi đang ngồi ở trên nhành cây ăn tuyết quả, mỗi một mai tuyết quả đều ẩn chứa lượng lớn huyền băng chi lực.
Trong ba năm này, trạng thái tinh thần của nàng không được tốt lắm, thường xuyên hoảng hốt, nhất là mấy ngày gần đầy, thường thường sẽ làm một chút quái mộng.
Trong mộng, Khương Ly không phải là cha của nàng, nàng tựa hồ là cốc chủ của một nơi nào đó, tựa hồ...rất lợi hại...
Nàng không dám đem những thứ quái mộng kia nói cho Khương Ly.
Lại không biết, những sự vật ở trong quái mộng đều là ký ức của nàng ngày trước, đang chậm rãi thức tỉnh...
"Ôi chao! Lại có tiểu lâu la tới gây chuyện với phụ thân sao? Giống như rất yếu, không phải đối thủ của phụ thân. Xem ra không cần ta trợ giúp rồi, hì hì!"