Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 30: Thử Chiêu
Có điều, Nghịch Trần Kiếm quả thực quá nặng rồi.
Một giọt Bất Diệt Thuỷ, nặng bằng một toà tu luyện cổ tinh, sáp nhập ba giọt Bất Diệt Thuỷ rèn luyện Nghịch Trần Kiếm, trọng lượng ước chừng ba toà tu luyện cổ tinh.
Đây là khái niệm gì!
Nếu Khương Ly không khống chế thanh kiếm này, khiến cho nó cử trọng nhược khinh, chỉ bằng trọng lượng của Nghịch Trần Kiếm, đặt ở trên mặt đất đủ để ép vỡ một toà võ vực.
Tu vi thấp hơn Chân Đế, căn bản không vung nổi kiếm.
May mắn, tu vi luyện thể của Khương Ly đã đạt tới Niết Bàn lục trọng cực hạn, dựa vào sức mạnh của thân thể, miễn cưỡng có khả năng sử dụng Nghịch Trần Kiếm, nhưng cũng tương đối chật vật, nhất thiết phải vận dụng Kiếp Huyết lực lượng.
"Nếu xét về lực công kích, Tam Hoang Kiếp Kiếm tạm thời mạnh hơn một đoạn, nhưng Nghịch Trần Kiếm có bổ sung thêm Luân Hồi lực lượng, có thể mạt sát Đế cảnh nguyên thần, mỗi thanh kiếm sở hữu một ưu thế riêng. Hơn nữa, hiện tại ta còn có thêm Thủy Yêm Nhất Giới Bình."
Khương Ly thu hồi Nghịch Trần Kiếm.
Đạo kiếm cần trưởng thành, cần cùng tu vi của hắn đồng bộ, tuy rằng phẩm chất của Nghịch Trần Kiếm rất cao, đáng tiếc tu vi của Khương Ly tạm thời chưa đủ.
Quan trọng hơn, hiện tại hắn còn nắm giữ Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình, đây là một kiện thượng phẩm Tiên Thiên Linh Bảo, mặc dù nước biển bên trong bình chỉ còn chưa đến một phần mười lúc toàn thịnh, nhưng uy năng vẫn mạnh hơn trung phẩm Tiên Thiên Linh Bảo quá nhiều.
"Cách sử dụng Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình, ta đã hỏi qua Ô Thiên Phong, nhưng hắn chẳng qua là qua loa hàm hồ, không chịu nói rõ. Mặc dù hắn không nói rõ, nhưng ta có thể cảm giác, sử dụng bình này, vô cùng nguy hiểm..."
Khương Ly tiến về phía biệt viện, ngồi xếp bằng ở dưới Tử Thụ, tay cầm Thuỷ Yêm Nhất Giới Bình, liên tiếp cảm ngộ nửa tháng, thử dùng tâm thần câu thông với bình ngọc.
Nửa tháng sau, hắn rốt cuộc quyết định nếm thử kích phát uy năng của Thuỷ Yêm Bình.
Vừa mới kích phát, tức khắc liền có một cỗ lực lượng phản chấn từ trên bình truyền trở lại.
Lực phản chấn kia cực mạnh, đủ để đè c·hết ngũ phẩm Chân Vương, nếu là ngũ phẩm lão quái mưu toan sử dụng Thuỷ Yêm Bình, sẽ trực tiếp sẽ bị phản chấn mà c·hết.
"Không chỉ như vậy..."
Ánh mắt Khương Ly càng thêm ngưng trọng.
Theo hắn không ngừng quán thâu chân lực, đồ án giọt nước đầu tiên trong ba cái đồ án giọt nước ở trên bình từ từ được đốt sáng, phát ra thuỷ quang chói mắt.
Thời điểm giọt nước đầu tiên được đốt sáng vượt qua một phần tư, cỗ lực lượng phản chấn trên bình đã đủ để đè c·hết Chuẩn Đế cường giả.
Lại đem giọt nước đốt sáng vượt qua một nửa, lực lượng phản chấn đã vượt qua năng lực thừa nhận của lục phẩm Đế Quân.
Đợi khi giọt nước được đốt sáng đạt tới ba phần tư, lực lượng phản chấn trực tiếp đem nửa cánh tay của Khương Ly chấn vỡ, đây đã là cực hạn của hắn hiện tại.
Chỗ tay cụt nháy mắt bốc lên tử hoả, cánh tay thoáng cái liền mọc ra, lần nữa hoàn hảo như lúc ban đầu, đây là Nghịch Luân lực lượng phát huy tác dụng.
"Ba phần tư giọt nước..."
Khương Ly âm thầm động dung.
Khó trách Ô Thiên Phong không muốn Thuỷ Yêm Bình, bởi vì lấy tu vi của gã, căn bản không sử dụng được nó.
Muốn phát huy ra thần thông của Thuỷ Yêm Bình, ít nhất phải đốt sáng một giọt nước mới được.
Hắn vừa mới đốt sáng ba phần tư giọt nước, liền bị chấn vỡ nửa cánh tay, nếu là tiếp tục...
Khương Ly mỉm cười, hắn đương nhiên còn có thể tiếp tục!
Ban nãy sở dĩ bị chấn vỡ nửa cánh tay, là bởi vì hắn còn chưa vận dụng toàn lực, nếu thi triển Trừu Hồn Thuật, vậy thì chắc chắn có thể đốt sáng cả giọt nước, cũng không biết hiệu quả sẽ thế nào.
Thế là Khương Ly trực tiếp triệu hoán tiểu bạch hồ, để nó dung nhập vào trong cơ thể hắn, đem tu vi cưỡng ép tăng lên bát phẩm đỉnh cao, rốt cuộc đem giọt nước đầu tiên đốt sáng.
Sau đó, lần nữa đốt sáng thêm nửa giọt nước thứ hai, mới lần thứ hai đạt tới cực hạn.
Tiếp theo hắn toàn lực sử dụng Kiếp Huyết lực lượng cùng Quy Khư Tổ Huyết, tu vi tăng vọt tới cửu phẩm sơ kỳ, cuối cùng miễn cưỡng đốt sáng giọt nước thứ hai.
Về phần giọt nước thứ ba, lấy tu vi của hắn hiện tại, vô luận làm thế nào cũng không thể đốt sáng.
Nếu cưỡng chế đốt sáng, mặc dù hắn có Nghịch Luân lực lượng hộ thể, cũng nhất định trọng thương, thậm chí vẫn lực.
Cho nên, võ giả bình thường căn bản không thể sử dụng của Thuỷ Yêm Bình, mà Khương Ly tuy rằng không thể phát huy toàn bộ uy năng của bình, nhưng tóm lại vẫn có khả năng sử dụng.
"Tìm người thử uy lực của bình xem sao!"
Khương Ly giải trừ lực lượng tăng phúc, đi ra Lạc Thần Giới.
"Lão đại, ngươi xuất quan rồi ư? Vì sao lại nhanh như vậy, mới có hơn nửa tháng...lẽ nào quá trình đúc kiếm không suôn sẻ? Chuyện này...hazz thật là đáng tiếc!"
Đáng tiếc cái rắm! Đây rõ ràng là tin tức vô cùng tốt!
Ô Thiên Phong âm thầm hoan hô.
Khương Ly làm việc không thuận, chính là việc vui của gã. Đương nhiên, ngoài mặt còn muốn biểu hiện ra dáng vẻ trung thành và tận tâm.
Gã tự nhiên không biết, chính mình vừa mới t·ống t·iền lừa bịp nửa tháng. Mà Khương Ly đã vượt qua ngàn năm tuế nguyệt, sớm đã hoàn thành việc đúc kiếm.
"Ngươi đối với Đế cảnh lão quái ở Đông Hoang tương đối quen thuộc, có biết tên Đế cảnh lão quái nào tinh phòng thủ, ta muốn tìm người thử xem thần thông của Thuỷ Yêm Bình!"
Hí!
Chẳng lẽ sát tinh có thể chống đỡ lực phản chấn của Thuỷ Yêm Bình, đốt sáng giọt nước đầu tiên!
Ô Thiên Phong âm thầm cả kinh, tiếp theo chỉ cảm thấy chính mình đúng là đại kinh tiểu quái. Sát tinh ngay cả Viễn Cổ Đại Tu cũng chơi c·hết được, có khả năng thừa nhận lực phản chấn của Thuỷ Yêm Bình, thì có gì kỳ quái đâu.
Hazz, sát tinh đúng là lợi hại, nếu đổi thành chính mình, sử dụng Thuỷ Yêm Bình rõ ràng là muốn c·hết nha.
"Thời điểm tiểu Ô tìm tòi tài liệu, quen biết không ít Đông Hoang lão quái, trong đó có mấy người rất giỏi phòng thủ. Nếu lão đại đang cần, Tiểu Ô nguyện ý thay lão đại dẫn đường. Có mặt Tiểu Ô, nghĩ rằng bọn hắn cũng không dám khước từ việc này"
Ô Thiên Phong lời thề son sắt nói, giọng nói lại có vài phần bá đạo, tựa hồ nếu đối phương không muốn, gã liền cưỡng bức.
Khương Ly lắc đầu, việc thử chiêu, chung quy là ngươi tình ta nguyện mới được. Hắn cũng không muốn vì loại chuyện nhỏ nhặt đó mà vô duyên vô cớ đắc tội một nhóm lớn Đông Hoang lão quái.
Người khác giúp hắn thử chiêu, hắn tự nhiên sẽ dâng lên tạ lễ.
"Dẫn đường đi."
Kết quả là, Ô Thiên Phong dẫn đầu, đem Khương Ly dẫn tới Hoàng Cân Thần Thành.
Hoàng Cân Thần Thành nguyên bản gọi là Thiên Hoả Thần Thành, từng là đại bản doanh của Tàn Hoả Đế Quân. Nhưng năm đó, Loạn Thiên Vương hoạ loạn Đông Hoang, chém g·iết Tàn Hoả Đế Quân, tộc nhân, môn đồ của Tàn Hoả Đế Quân vì lo lắng cừu gia t·ruy s·át, đã cử tông di chuyển.
Về sau, Tứ Hoang Điện bổ nhiệm tân nhiệm Đông Hoang Thập Đế, đã lựa chọn Hoàng Cân Đế Quân của Hoàng Cân Quân thị thay thế cho Tàn Hoả Đế Quân.
Từ đó, Thiên Hoả Thần Thành liền đổi tên thành Hoàng Cân Thần Thành, do Hoàng Cân Quân thị chưởng khống.
Lúc trước, Ô Thiên Phong vì tìm kiếm vật liệu, từng chạy tới Hoàng Cân Thần Thành ngồi xổm bảy ngày.
Ban đầu, Quân thị tự cho mình là Đế thống thế gia, có Hoàng Cân Đế Quân toạ trấn, không đem gã để vào trong mắt.
Mãi cho đến khi Hoàng Cân Thần Thành gặp đủ loại t·hiên t·ai nhân hoạ, ngay cả bản thân Hoàng Cân Đế Quân cũng bị vận đen quấn thân, tu hành sinh ra phản phệ, mới vội vàng giao nộp đồ vật, đem gã đuổi đi.
Bấy giờ, Hoàng Cân Đế Quân đang bế quan ở trong mật thất, nhưng vừa nghe hạ nhân báo tin Ô Thiên Phong lại tới, sắc mặt lập tức đại biến, vừa kiêng kỵ, vừa giận dữ.
Con rùa đen vương bát đáng c·hết, lúc trước ngươi muốn Thiên Hoả Tinh Mạch, bản Đế cho, ngươi muốn bảy mươi tỷ nguyên thạch, bản Đế cũng cho.
Thế nào mới qua vài tháng, con rùa đen kia lại tới rồi! Chẳng lẽ là muốn lừa bịp t·ống t·iền tiếp.
Thật coi bản Đế dễ khi dễ sao?
Tượng đá cũng có ba phần hoả khí, huống chi là một vị Chân Đế giống như Hoàng Cân Đế Quân, nếu không phải lo lắng chém g·iết Ô Thiên Phong sẽ dẫn tới vận đen quấn thân, y đã đem gã chém g·iết mấy trăm lần rồi.
"Hả? Lần này, con rùa đen kia không phải đến một mình, bên cạnh hắn là...Bạch lão ma Bạch Phàm!"
Sắc mặt của Hoàng Cân Đế Quân tức khắc trở nên âm u.
Văn không chọc Vương Bát, võ không chọc Bạch lão ma...hai tên ma đầu xú danh hiển hách cùng chạy đến Hoàng Cân Thần Thành, không biết là vì sự tình gì?
"Ô Thiên Phong, bản Đế quả thực kiêng kỵ vài phần, nhưng cũng chỉ kiêng kỵ mà thôi. Nếu thật dám làm quá mức, không quản là cái gì rùa đen vương bát đản, bản Đế nhất định g·iết không tha. Nhưng Bạch lão ma lại không thể xem thường. Hôm nay ngoại giới thịnh truyền, Bạch lão ma từng một mình xông tới Bắc Cực Cổ Vực Thông Thiên Sơn, chém g·iết bốn gã môn đồ của Thông Thiên Cổ Đế. Càng làm cho người ta khó tin đó là hắn càng chính diện đón đỡ một thức thần thông của Thông Thiên Cổ Để, lại dùng một thức thần thông ép Thông Thiên Cổ Đế cúi đầu nhận thua. Thực lực như vậy, e rằng không thua gì bát phẩm Đế Quân. Nếu hắn thật đến gây sự, chỉ sợ không ổn..."
Hoàng Cân Đế Quân cũng tự mình hiểu lấy mình. Tuy rằng, tu vi thể thuật của y còn được, nhưng tu vi chỉ mới lục phẩm đỉnh phong, miễn cưỡng có thể cùng thất phẩm Đế Quân đánh một trận. Căn bản không phải đối thủ của Cổ Chi Đế Quân như Thông Thiên Cổ Đế, càng không nói với Khương Ly.
Thế là Hoàng Cân Đế Quân mang theo quần tu của Quân thị, toàn bộ tinh thần đề phòng, nghênh đón hai người Khương Ly.
Đường đường Đông Hoang Thập Đế, lại hạ mình nghênh đón hai gã tiểu bối, toàn bộ Đông Hoang, coi như là lần đầu tiên.