Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 33: Lập Uy, Một Chưởng Vỗ C·h·ế·t Đế Cảnh Phân Thân

Chương 33: Lập Uy, Một Chưởng Vỗ C·h·ế·t Đế Cảnh Phân Thân


"Bạch Tôn giá lâm, không biết là vì chuyện gì?"

Dẫn đầu đoàn người là một mỹ phụ mặc lụa mỏng, tu vi ước chừng tứ phẩm sơ kỳ, dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn, quốc sắc thiên hương. Nhưng điều khiến Khương Ly kinh ngạc đó là dung mạo hay khí tức của nàng cùng vị Bách Hoa Vương từng bị hắn chém g·iết trước đây giống nhau như hệt.

Khương Ly không khỏi nhớ đến lời của Xích Hoả Thần Vương ngày trước, đồn đãi, hơn phân nửa nữ nhân ở Bách Hoa Thành đều là hoá thân của một vị cường giả, bao quát vị Bách Hoa Vương trước mặt.

"Nếu bản toạ là đến để gây sự, các ngươi định làm thế nào?"

Khương Ly cười lạnh bảo.

Nghe Khương Ly nói thế, sắc mặt của mỹ phụ trở nên cực kỳ khó coi.

Mà đám lão quái vây xem ở bốn phía, biểu lộ cũng hơi biến đổi, có chờ mong, có kiêng kỵ, có cười trên đau khổ của người khác...

Bách Hoa Thành và Khương Ly có thù oán với nhau, ai mà chẳng biết.

Nghe nói, Bách Hoa Thành sở dĩ phô trương thanh thế, mời rất nhiều cường giả tới dự lễ là muốn tìm kiếm đồng minh, kinh sợ Bạch lão ma.

Bây giờ, Bách Hoa Đại Hội chuẩn bị diễn ra, thì Khương Ly chạy tới sinh sự, tựa hồ cũng là điều bình thường.

Vẻ mặt xinh đẹp của mỹ phụ biến ảo chập chùng, vừa định nói cái gì, thì đã bị người dành trước lên tiếng:

"Ngươi chính là Bạch Tôn? Hừ! Bách Hoa Thành, không phải là chỗ để ngươi dương oai!"

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn sang, người vừa lên tiếng là một thanh niên mặc kim bào, tu vi ước chừng tam phẩm Chân Vương, thần sắc kiệt ngạo, ngông nghênh.

"Ngươi là ai nha?"

Khương Ly kinh ngạc nhìn gã.

"Ta là Triệu thị thứ ba Thiếu Đế, hôm nay là ngày diễn ra Bách Hoa Đại Hội, có rất nhiều cường giả ở Đông Hoang tới tham dự. Chúng ta đã ở đây, liền sẽ không cho phép nhà ngươi thích làm gì thì làm. Nếu ngươi dám vô cớ gây chuyện, đừng trách Triệu thị ta không nể mặt mũi!"

Thanh niên mặc kim bào hừ lạnh nói.

Đứa nhỏ này không phải não tàn chứ?

Tất cả mọi người đồng loạt dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn về phía thanh niên mặc kim bào nọ.

Triệu thị là một cái Đế tộc khá có tiếng ở Đông Hoang, Triệu thị lão tổ Triệu Vô Cực là một vị thất phẩm Đế Quân, uy tín lâu năm.

Nhưng mặc dù là Triệu thị Thiếu Đế, cũng không nên nói chuyện với Bạch lão ma như vậy.

Bạch lão ma là ai, là nhân vật dám một mình xông vào Thông Thiên Sơn, chém g·iết môn đồ của Thông Thiên Cổ Đế, sau đó toàn thân trở ra.

Đây là một tên ma đầu không sợ trời không sợ đất, không thua kém Loạn Thiên Vương ngày trước.

Ở bên cạnh Bách Hoa Vương còn có hai vị Chuẩn Đế đến từ hai phương Đế tộc khác, nhưng bọn họ chưa hề lên tiếng khuyên can, một tên tam phẩm Chân Vương như ngươi nhảy ra làm gì? Ngại mình sống quá lâu rồi sao?

Khương Ly cũng hơi im lặng.

Thanh niên mặc kim bào trước mặt sẽ không phải là cái loại võ giả cả đời ru rú ở trong gia tộc, chưa từng xông xáo thiên hạ đi?

Chưa trải qua đối nhân xử thế, chưa trải qua võ giới ngươi lừa ta gạt, vừa sinh ra liền phục dụng đan dược lớn lên, cho nên tâm trí mới không được đầy đủ...

Lấy thực lực của hắn hôm nay, hoàn toàn có thể hoành hành Đông Hoang, còn sợ Triệu thị, Trương thị cái c·h·ó gì.

Vừa vặn, Khương Ly cũng muốn để cho thiên hạ biết rõ, hắn hôm nay, không phải người nào cũng có thể tuỳ ý trêu chọc, trêu chọc hắn, nhất định phải bỏ ra cái giá lớn, liền cầm thằng ngu này đùa giỡn một trân đi.

Thân là Bạch lão ma ác danh lan xa, nên làm như thế nào?

Bị một gã tam phẩm Chân Vương ngỗ nghịch, nếu không giáo huấn đối phương một trận, sẽ không ăn khớp với ma danh của hắn.

"Nếu ta dám gây chuyện ở Bách Hoa Thành, Triệu thị các ngươi sẽ cho ta đẹp mặt, đúng chứ?"

Khương Ly mặt không đổi sắc, híp mắt nhìn thanh niên mặc kim bào.

"Đúng vậy! Nếu ngươi ngoan ngoãn tiến vào Bách Hoa Thành, Triệu mỗ liền khách khí với ngươi ba phần. Nhưng nếu ngươi dám gây sự, ta sẽ cho ngươi biết, Bạch Tôn ở trong mắt ta, không bằng cái rắm!"

Thanh niên mặc kim bào ngạo nghễ nói, tổ phụ của gã là một vị thất phẩm Đế Quân uy tín lâu năm. Mà Khương Ly mặc dù hung hanh hiển hách, nhưng thật dám bốc lên nguy hiểm đắc tội với Triệu thị, xuất thủ với gã sao?

Chính mình dám công khai chống lại Bạch lão ma, trợ giúp Bách Hoa Thành, biểu hiện như vậy, nhất định sẽ lọt vào mắt xanh của vài vị tiên cơ, hơn nữa cũng sẽ đánh ra danh tiếng của Triệu thị Thiếu Đế...

"Vậy bản toạ cũng muốn nhìn xem, Triệu thị các ngươi cho ta đẹp mặt như thế nào, cút!"

Khương Ly bỗng nhiên trừng mắt, hướng về thanh niên mặc kim bào quát lớn một tiếng.

Chỉ một chữ đơn giản, lại mang theo thiên uy hạo hãn, trong nháy mắt, ý chí của Khương Ly, giống như thay thế thiên ý, trở thành chư thiên đại đạo.

Cút!

Cút!!

Cút!!!

Không dùng bất kỳ tu vi, không dùng bất kỳ một tia chân lực, một cổ ma uy khủng bố, giống như cuồng phong quét về phía thanh niên mặc kim bào, thời điểm vừa tới gần, lập tức hoá thành một đạo hắc sắc ma chưởng, hướng về thiên linh của gã vỗ mạnh xuống.

Đạo ma chưởng kia mang theo uy thế khủng bố, rung động lòng người, uy lực mạnh mẽ càng trong nháy mắt phá huỷ hết thảy bí bảo hộ thân của thanh niên mặc kim bào, bao quát một kiện Đế Binh.

Khó trách người này dám lớn lối như vậy, vẻn vẹn là tam phẩm Chân Vương, trong người lại mang theo Hoàng Cực Đế Binh, hiển nhiên rất được coi trọng trong gia tộc.

Nhưng mà ngay cả Hoàng Cực Đế Binh cũng không che chở được gã, trong chớp mắt đã bị ma chưởng chấn vỡ, tiếp đó, nhục thân của thanh niên mặc kim bào cũng bị ma chưởng vỗ thành sương máu. Để lộ ra thần hồn đang run sợ tới cực điểm, khuôn mặt nhỏ tái nhợt nhìn hắc sắc ma chưởng đánh lên người mình, cảm giác t·ử v·ong chưa bao giờ đến gần như vậy.

Sẽ c·hết, sẽ c·hết, sẽ c·hết!

Đây là loại thần thông gì? Bạch lão ma rõ ràng không sử dụng tới một tia chân lực, làm sao có thể đánh ra chưởng ấn khủng bố như vậy.

Vô pháp đối kháng, vô pháp ngăn chặn, loại cảm giác ấy, gã chỉ từng cảm nhận qua từ trên người của Triệu thị lão tổ.

Kẻ trước mặt tuyệt đối là một vị Đế Quân, hơn nữa tu vi không thua gì lão tổ nhà mình.

Đáng c·hết đáng c·hết đáng c·hết!

Tại sao ta lại dám vô lễ với một vị Đế Quân, tại sao không tin hắn là Đế Quân.

Ma chưởng này ta không tiếp nổi, coi như tứ phẩm, ngũ phẩm thậm chí Chuẩn Đế cường giả cũng không có người tiếp được, chỉ có lão tổ, chỉ có lão tổ...

Ngay thời khắc hẳn phải c·hết, viên ngọc bội treo ở trên cổ của thần hồn gã bỗng nhiên vỡ làm đôi, tiếp theo có một đạo thân ảnh thương lão từ trong ngọc bội bạo kích mà ra, vươn tay hướng về phía hắc sắc ma chưởng đối oanh cùng một chỗ.

"Đạo hữu bớt giận! Đây chỉ là hiểu lầm! Triệu thị ta tuyệt đối không muốn trở mặt với ngươi!"

Trên người của lão giả kia mang theo khí thế của lục phẩm Đế Quân, có điều cũng không phải bản thể mà là một đạo phân thân. Nhưng mà lấy tu vi lục phẩm phân thân vẫn như cũ không ngăn nổi hắc sắc ma chưởng hàng lâm, cả người bị ma chưởng vỗ nát bấy, hoá thành vô số điểm sáng tiêu tán tại chỗ.

Một chưởng huỷ đi Hoàng Cực Đế Binh cùng nhục thân của tam phẩm Chân Vương, không tính là chấn động, nhưng một chưởng đánh nổ Đế Quân phân thân, tuyệt đối chấn động lòng người!

"Là phân thân của Triệu thị lão tổ Triệu Vô Cực, càng bị Bạch Tôn một chưởng huỷ diệt!"

Tất cả mọi người, bao quát Bách Hoa Vương lẫn hai tên Đế tộc Chuẩn Đế đều âm thầm kinh hãi.

Người ngoài có lẽ không nhận ra thân phận của lão giả vừa xuất hiện, ba người bọn họ tự nhiên nhận biết. Triệu Vô Cực chính là lão tổ của Vô Cực Đế Vực Triệu thị, là một vị Đế Quân thành danh lâu năm, đã thành Đế hơn năm ngàn năm, tu vi sớm đạt tới thất phẩm sơ kỳ đỉnh cao. Ở trong Đông Hoang chư Đế cũng xem như nhân vật có mặt mũi.

Bản thân lão khổ tu một đạo phân tân nhiều năm, có thể địch nổi lục phẩm Đế Quân bình thường.

Một màn vừa rồi là thật sao? Bạch lão ma dùng một chưởng g·iết c·hết Đế cảnh phân thân của Triệu Vô Cực!

"Ngay cả phân thân của lão tổ đều bị diệt, ta sẽ c·hết, ta sẽ c·hết..."

Thanh niên mặc kim bào hầu như tuyệt vọng, bị sự cường đại của Khương Ly làm cho sợ choáng váng.

Nhưng mà t·ử v·ong cũng không hàng lâm, đạo ma chưởng kia đánh lên thần hồn của gã, bỗng nhiên hoá thành một trận cuồng phong, đưa gã thổi bay ra ngoài Bách Hoa Thành.

Quần tu run sợ!

"Bản toạ không thèm lấy lớn h·iếp nhỏ, nhưng, không có lần sau! Thân phận Triệu thị Thiếu Đế của ngươi, không doạ được bản toạ. Đổi thành lão tổ nhà ngươi tới đây, mới miễn cưỡng có tư cách nói chuyện với ta"

Khương Ly lạnh nhạt nói.

"Đạ tạ tiền bối hạ thủ lưu tình, đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình!"

Thanh niên mặc kim bào sợ mất mật, thần hồn cuống cuồng hướng về phía Bách Hoa Thành ôm quyền, sau đó xám xịt bỏ chạy.

Xong đời, cử động của gã e là đã chọc giận Bạch lão ma....chuyện tiếp theo chỉ sợ phải để lão tổ tự mình đứng ra giải quyết.

Triệu thị Thiếu Đế rời đi, nhưng toàn bộ Bách Hoa Thành lại yên ắng tĩnh mịch, hầu như có thể nghe được tiếng kim rơi.

Không người dám thở mạnh!

Ngay cả Bách Hoa Vương lẫn hai gã Đế Tộc Chuẩn Đế cũng im thin thít.

Đúng lúc này, từ bên ngoài thành, chợt có bốn gã nữ tu đạp cánh hoa bay vào trong thành, hướng về phía Khương Ly ôm quyền:

"Đế Tôn có lệnh, mời Bạch Tôn tới Bách Hoa Phong gặp mặt một lần!"

Chương 33: Lập Uy, Một Chưởng Vỗ C·h·ế·t Đế Cảnh Phân Thân