Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 39: Kim Lôi Quỳnh Tướng, Chúng Sinh Đạo Lực

Chương 39: Kim Lôi Quỳnh Tướng, Chúng Sinh Đạo Lực


Đế Uy là uy áp đặc hữu của Đế Quân cường giả, Đế Uy vừa hiện liền có thể trấn áp sơn hà, khiến cho vạn quân thần phục, Đế Quân phía dưới hiếm ngườI có khả năng chống lại.

Thêm nữa, bên trong Đế uy của Bách Hoa Đế còn bao hàm phật tính mênh mông, để cho thân là Cổ Ma Khương Ly cảm giác cực kỳ bài xích.

Trong người hắn mang theo năm lại huyết mạch.

Luân Hồi huyết mạch, chí cao vô thượng, huyền diệu vô song

Kiếp Linh huyết mạch, là hiện thân thiên địa h·ình p·hạt, ô uế vạn vật chúng sinh.

Cổ Thần huyết mạch, lực lớn vô cùng, dùng lực chứng đạo, dùng lực hoành thiên.

Cổ Yêu huyết mạch, thần thông kinh người, trở tay diệt đạo, dùng thần loạn thiên.

Cổ Ma huyết mạch, sát lục huyết tinh, trời sinh huyết chiến, dùng tử biến thiên.

Mỗi loại huyết mạch đều cực kỳ kiệt ngạo bất tuần, mỗi loại đều không sợ hãi Đế uy.

Nhất là Cổ Ma huyết mạch, càng thêm hung hăng.

Bởi vì Đế uy của Bách Hoa Đế xung kích, mà ma uy trong cơ thể Khương Ly chợt truyền tới một cỗ vô lễ, ngỗ nghịch cùng điên cuồng.

Cỗ ma uy kia hoá thành hắc phong, từ trong người hắn gào thét mà ra, mang theo g·iết chóc của cả đời hắn, làm cho toàn bộ Bách Hoa Phong, nháy mắt hãm nhập vào bên trong ma khí ngập trời.

Ma uy liên tục tăng lên, càng cường đại đủ để nhiễm bẩn Phật môn tịnh thổ nơi đây, cùng Đế Uy của Bách Hoa Đế liên tục v·a c·hạm với nhau, không hề rơi xuống hạ phong.

Vô số lão quái quan sát xung quanh, dồn dập hít vào hơi khí lạnh.

Loạn Ma Vực vốn là chỗ ma đầu hội tụ, trong số bọn họ, có rất nhiều người đều là ma đầu g·iết người như ngoé, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy ma uy khủng kh·iếp như vậy.

"Cổ Ma..."

Bách Hoa Đế sâu sắc nhìn Khương Ly, đồng thời khí chất trên người bỗng nhiên biến đổi, nguyên bản gương mặt mang nụ cười d·â·m đãng, nhất thời trở nên từ bi nghiêm trang, hai tay tạo thành hình chữ thập, quanh thân vây quanh phật quang màu vàng chói mắt, từ bi như cứu khổ cứu nạn Bồ Tát, đẹp như cổ chi Trích Tiên, âm thanh càng là tiếng gió mát êm tai, không còn bất kỳ một chút yêu mị nào, chậm rãi tụng niệm:

"Linh Sơn lấy lôi là thiên, lấy hoả là địa, đế nộ lôi nghênh, đế tử hoả táng. Linh Sơn có thập đại phật hoa, đệ nhất hoa gọi là Kim Lôi Quỳnh, sinh ra từ cực lôi ở trên trời, hấp thu chúng sinh đạo lực, mười vạn năm mới nở một lần, hoa nở mười hơi thở liền tàn, thời khắc hoa nở, thiên địa c·hôn v·ùi..."

Nàng thấp giọng lẩm bẩm, nhất thời liền có vô số kim quang từ trong người lao ra, sau lưng Bách Hoa Đế bất chợt ngưng tụ thành một đoá kim lôi cự hoa.

Đoá cự hoa kia là do lôi đình màu vàng ngưng tụ mà thành, ẩn chứa phật tính trang nghiêm, mang theo một loại từ bi không nói được nên lời, có thể khiến cho tất cả những người chứng kiến trầm luân trong phật đạo.

Kim Lôi Quỳnh Hoa vừa hiện, càng có tiếng niệm kinh vang lên, vang vọng khắp sơn hà, truyền vào trong tai từng gã lão quái.

Tiếng niệm kinh kia tối nghĩa khó hiểu, khó phân rõ nội dung, ngữ điệu bi thương trầm trọng, làm cho người ta có cảm giác trải qua vô tậm năm tháng thương hải tang điền. Trong lúc trầm bổng du dương, càng có loại năng lực đầu độc chúng sinh.

Trong đám võ giả quan chiến, một ít người đạo tâm không kiên định, trực tiếp lạc lối ở trong tiếng niệm kinh, những người còn chưa lạc lối thì âm thầm kinh thán, nhất là đám võ giả của Bách Hoa Phong.

Kim Lôi Quỳnh Tướng!

Là tướng xếp hàng thứ hai mươi chín trong ba mươi hai tướng của Phật môn.

Kim Lôi Quỳnh Tướng đạo niệm, là Địa Phẩm đạo niệm, xếp hạng Địa Phẩm mười bảy bậc!

Tiếng tụng kinh thực tế là Kim Lôi Quỳnh Hoa dẫn dắt ra thiên địa phật âm.

"Đi!"

Ánh mắt Khương Ly khẽ đổi, trong lòng liên tục báo động, ngay thời khắc cự hoa vừa ngưng tụ ra, Bách Hoa Đế liền hướng về phía trước bước ra một bước

Bước chân nhẹ nhàng cực kỳ thướt tha, nhưng cũng mang theo hung hiểm ngập trời, chỉ một bước nhỏ liền có ngàn tỷ kim quang từ dưới chân phóng lên không trung, chính là cực kỳ chính tông Phật môn kim quang.

Kim quang trên phủ thương khung, dưới phủ đại địa, làm cho sơn hà phía sau lưng Bách Hoa Đế bị kim quang nhấn chìm ở bên trong.

Mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm!

Dưới sự thi triển toàn lực của Bách Hoa Đế, lực lượng đạo niệm đã lan tràn đến bên ngoài phương viên vạn dặm.

Sau lưng nàng, vạn dặm bầu trời hoá thành kim quang, rừng cây bạt ngàn hoá thành kim quang, tẩu thú phi điểu, thành trì, nhân loại...chỉ cần bị lực lượng của đạo niệm lan tràn đến, đều hoá thành kim quang.

Vạn dặm sơn hà phía sau Bách Hoa Đế, phảng phất chỉ còn một loại màu sắc duy nhất.

Càng làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi đó là bên trong thế giới bao trùm bởi kim quang đó, Bách Hoa Đế chính là chúa tể duy nhất!

Quần tu ở trên Bách Hoa Phong, tương tự bị nhấn chìm ở bên trong kim quang. Thời khắc bị kim quang bao phủ, đạo của bọn họ lại có chút không thể tự kiềm chế, càng bị một luồng lực lượng vô hình tróc ra ngoài thân thể, sau đó bị đạo của Bách Hoa Đế đồng hoá, hấp thu lấy, thời khắc này, đạo của bọn họ, chính là một phần trong đạo của nàng.

Đoạt đạo của chúng sinh cho mình dùng, đây chính là thủ đoạn của Bách Hoa Đế.

Vạn đạo trong thiên địa đều có thể làm việc cho ta! Hết thảy chúng sinh đều là đạo của ta! Chúng sinh hợp đạo, đạo có thể yên thiên!

"Ngươi có thể thắng bổn cung ư?"

Âm thanh của Bách Hoa Đế mang theo một luồng tự tin mãnh liệt, ý niệm khẽ động, vạn dặm kim quang, mang theo đạo lực của vạn dặm sơn hà, hướng về phía Khương Ly ầm ầm đánh tới.

Vạn dặm kim quang đi qua chỗ nào, đạo tắc trong thiên địa dồn dập tan vỡ tới đó, đủ thấy đòn đánh kia đối với đạo p·há h·oại khủng kh·iếp đến cơ nào.

Một chiêu này chính là đạo niệm công kích, nếu Khương Ly không tiếp, ngược lại cũng không đến nổi b·ị t·hương, nhưng làm như vậy, chính là chịu thua.

Khương Ly đương nhiên sẽ không chịu thua!

Thời khác kim quang lao tới, hắn chợt nhấc chỉ lên, hướng về phía trước điểm tới.

Vị trí mà chỉ tay điểm tới, quỷ dị lưu lại một điểm đen giống như nét mực, ban đầu chỉ là một cái điểm đen, nhưng dần dần, điểm đen kia không ngừng lan tràn, hoá thành một mặt kính màu đen, cao tới tận trời, dày chừng một trượng, ngăn cản ở phía trước vạn trượng kim quang.

Đây là Khương Ly dùng đạo niệm của bản thân ngưng tụ ra bình phong.

Đáng tiếc, vạn dặm kim quang của Bách Hoa Đế vừa đánh tới, lập đem mặt kính đụng vỡ tan tành, lần thứ hai áp sát.

Thử nghiệm một lần, Khương Ly rốt cuộc xác định đạo niệm của mình và Bách Hoa Đế chênh lệch đến mức nào, đạo ý quanh người điên cuồng vận chuyển, từ màu đen chuyển hoá thành màu tím đen, trước mặt liên tục xuất hiện từng cái, từng cái mặt kính.

Chốc lát đã ngưng tụ ra trăm cái mặt kính.

Vạn dặm kim quang cực kỳ hung hãn, mạnh mẽ phá tan một mặt kính, chỉ là thế tới không ngừng suy yếu, đợi đến khi hoàn toàn phá tan bốn mươi chín mặt kính, thế tới của vạn đạo kim quang mới hoàn toàn bị ngăn trở.

Năm ngón tay của Khương Ly nhấn một cái, năm mươi mốt mặt kính còn lại đồng loạt nổ tung, ngưng tụ thành một đạo cự chưởng màu tím đen, hướng về phía vạn dặm kim quang vỗ mạnh một cái, trực tiếp đem vạn dặm kim quang đập về phía sau lưng Bách Hoa Đế.

Bên ngoài vách núi, quần tu âm thầm giật mình, chỉ cảm thấy đạo niệm của Khương Ly và Bách Hoa Đế quá mức cường đại, không thể tượng tượng nổi.

Nhưng Khương Ly lại khẽ nhíu mày, tuy rằng hắn miễn cưỡng đỡ lấy một đòn của Bách Hoa Đế, nhưng hai người tiêu hao đạo lực hoàn toàn khác biệt.

Bách Hoa Đế là mượn đạo lực của chúng sinh công kích hắn, tự thân tiêu hao nhỏ bé không đáng kể, mà hắn lại lấy sức một người chống lại đạo của vạn dặm sơn hà, tiêu hao tất nhiên to lớn.

Một đòn hắn còn có thể chống đỡ, mười đòn hắn hắn cũng có thể gắng ngượng chống đỡ, nhưng trăm đòn, ngàn đòn...

Cứ tiếp tục đấu như vậy, hắn sẽ bị đối phương tiêu hao hết đạo lực, cuối cùng thua trận.

"Ngươi rất không tệ!"

Bách Hoa Đế phất tay, vạn đạo kim quang lần thứ hai phô thiên cái địa mà đánh tới.

Khương Ly lại nghe ra hàm ý trong lời nàng. Bách Hoa Đế nói hắn không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ mà thôi, muốn đối kháng với đạo niệm của nàng, vẫn còn chưa đủ.

Đòn thứ hai, Khương Ly b·ị đ·ánh nát.

Đòn thứ ba, đòn thứ bốn...đòn thứ hai mươi, Khương Ly rốt cuộc lộ ra vẻ mệt mỏi, đạo lực trong cơ thể vận chuyển trở nên trì trệ.

Đòn thứ ba mươi, thứ bốn mươi...thứ bảy mươi...

Bách Hoa Đế vẫn cực kỳ thong dong, mà Khương Ly thì đạo lực đã sắp khô cạn.

"Bạch Tôn phải thua! Có điều, hắn cũng đủ để tự kiêu, có thể chống đỡ bảy mươi chín lần đạo niệm công kích của một vị Cổ Chi Đại Đế, đã cực kỳ khó được"

"Đạo niệm của Bạch Tôn ở trong mạt pháp võ giả, xem như nhân vật lợi hại, nhưng rất khó sánh nổi một vị Cổ Chi Đại Đế. Có thể sống từ thời thượng cổ đến nay, ít ai là người đơn giản!"

Thời điểm bốn phía truyền ra tiếng bàn luận, thì đòn thứ tám mươi đã gào thét mà ra, mang theo vạn đạo kim quang ầm ầm lao tới, uy thế khủng kh·iếp, nặng nề khó địch.

"Nếu chỉ so về đạo niệm, ngươi căn bản không phải đối thủ của bổn cung. Sau trận chiến hôm nay, ngươi đến từ đâu thì trở về nơi đó đi thôi!"

Bách Hoa Đế tự nhiên có lưu thủ, một đòn cuối cùng, sẽ trọng thương Khương Ly, nhưng tuyệt đối không lấy mạng của hắn.

Kim quang nhấn chìm Khương Ly, nhấn chìm vạn dặm sơn hà phía sau lưng hắn, nhưng lại không chú ý tới, Khương Ly thân ở kim quang, ánh mắt vẫn cực kỳ bình tĩnh.

Không, nói bình tĩnh cũng chưa hoàn toàn chính xác, đó là một loại ánh mắt giống như đang lĩnh ngộ.

Chương 39: Kim Lôi Quỳnh Tướng, Chúng Sinh Đạo Lực