Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nghịch Trần
Unknown
Chương 48: Cổ Thiên Đình Thí Luyện, Bàn Đào Quả
Thần Ma Phá Thiên Kích đã thành, đáng tiếc không có người để thử chiêu.
Những ngày này, Quảng Hàn tiên phi ôn dưỡng đan dược rất thuận lợi, hiện nay đã ôn dưỡng thành công mười viên Đế Đan. Có điều, theo như lời của nàng, con số này còn thiếu rất nhiều, ít nhất phải ôn dưỡng một trăm viên Đế Đan mới có thể chữa khỏi thương thế trên người Bách Hoa Đế.
Gánh nặng đường xa!
Quá trình ôn dưỡng đan dược hao tổn khá nhiều lực lượng, cho nên Bách Hoa Đế đã dự chi trước một phần nước Cam Lộ, trợ giúp nàng vững chắc tàn thần thân thể. Sắc mặt của Quảng Hàn tiên phi một ngày so với một ngày càng thêm hồng hào.
Ô Thiên Phong thì cực kỳ không an phận, mấy ngày gần đây thường xuyên lấy ra Sưu Bảo Quy, chạy khắp nơi tìm kiếm, giống như đang tìm tòi thứ gì đó. Đáng tiếc, quá trình giống như không quá thuận lợi, khiến gã khi thì cau mày đăm chiêu, khi thì than thở, khi thì mắt đậu xanh sáng ngời, khi thì thất vọng mất mát...
Bách Hoa Đại Hội đã kết thúc được mấy hôm, Bách Hoa Phong địa giới, lục tục có xe linh thú nối đuôi nhau tiến vào, ngồi trên xe, cơ bản đều là thiếu gia đại tộc, tông môn thiên kiêu ở Đông Hoang, được đám thi ma thiếu niên trực tiếp lĩnh đến chủ phong.
Sau đó, những người nọ liền đồng dạng trở thành khách quý của Bách Hoa Phong, được sắp xếp ở lại trong từng toà khách phòng trong Bách Hoa động phủ. Có điều, bọn họ đa phần đều đóng cửa không ra, không hề thăm viếng, tụ hội, yên lặng chờ đợi Bách Hoa Đế triệu kiến.
Khương Ly hơi hiếu kỳ, hỏi những thiếu niên thi ma, bọn họ tựa hồ nhận được dặn dò, cũng không ẩn giấu hắn mà thành thật khai báo.
Những võ giả kia đến từ hơn hai mươi cái thế lực lớn nhỏ ở Đông Hoang, thấp nhất cũng là Chuẩn Đế cấp thế lực, trong đó có bảy tám cái Đế tộc, Cổ Triều, đều là những thế lực đoạt được danh ngạch tiến vào Cổ Thiên Đình ba mươi năm sau.
Tâm tư của Khương Ly khẽ xoay chuyển, lập tức đoán được thâm ý ở bên trong.
"Thương thế của Bách Hoa Đế quá nặng, mặc dù khỏi bệnh, cũng rất có khả năng tu vi sẽ rớt xuống. Ba mươi năm sau, Cổ Thiên Đình hiện thế, bên trong di chỉ Cổ Thiên Đình nhất định tồn tại thứ gì đó, trợ giúp nàng khôi phục tu vi. Cho nên nàng sở dĩ để Bách Hoa Thành rầm rộ tổ chức Bách Hoa Đại Hội, để kinh sợ ta chỉ là một phần, một phần khác là muốn dựa dẫm những thứ thanh niên tuấn kiệt ấy giúp nàng đoạt lấy bảo vật"
Căn cứ vào tình báo mà Khương Ly thu hoạch được, mỗi lần Cổ Thiên Đình mở ra, chỉ cho phép Đế cảnh võ giả trở xuống tiến vào, Đế cảnh trở lên muốn xâm nhập di chỉ Cổ Thiên Đình, cần thiệt chịu đựng tam hình lục tổn, tu vi giảm xuống trên diện rộng, dẫn đến thực lực không mạnh hơn thanh niên tuấn kiệt của các thế lực lớn là bao.
Mà lại, tam hình lục tổn là quy tắc do Thiên Đế đặt ra, coi như Chuẩn Thánh cũng không thể làm trái.
Bách Hoa Đế cùng Đông Hoang chư Đế không quá quen thuộc, nên chỉ có thể nhờ vả những thanh niên trẻ tuổi tới trợ giúp mình.
"Nếu như vậy, ba mươi năm sau, ta hẳn là có cơ hội tiến vào Cổ Thiên Đình, chỉ không biết, làm sao để đoạt được danh nghạch..."
Ánh mắt Khương ly lấp loé.
Ba ngày đi qua, Bách Hoa Đế bỗng nhiên phái người đến khách phòng mời Khương Ly đi tới đại điện.
Dưới sự dẫn dắt của đám thiếu niên thi ma, Khương Ly khoan thai tiến vào trong chính điện của động phủ, ánh mắt nhẹ nhàng quét qua, lập tức phát hiện có không ít người đang chờ đợi ở đây.
Cơ bản đều là người tuổi trẻ, cốt linh dưới năm trăm năm, tu vi thấp nhất cũng là tam phẩm Chân Vương.
Đối với Chân Vương lão quái mà nói, cốt linh chưa đến năm trăm, đã xem như rất trẻ trung.
"Người này chẳng lẽ là..."
Khương Ly vừa đến, nhất thời liền có người chú ý tới dung mạo của hắn, sắc mặt của đám võ giả tức khắc trở nên kiêng dè không ngớt.
Hiển nhiên bọn họ đều đã nghe tới danh tiếng của hắn thời gian gần đây.
Văn không chọc Vương Bát, võ không chọc Bạch lão ma...chính là câu cửa miệng mà trưởng bối của bọn họ thường xuyên nhắc nhở.
"Làm phiền Bạch đại nhân chờ đợi ở đây, Đế Tôn sẽ lập tức tới ngay!"
Vài tên thi ma thiếu niên cung kính nói với Khương Ly, sau đó cáo lui sang một bên.
Bên trong đại điện tức khắc trở nên tĩnh mịch, tuy có ít người đối với Khương Ly vô cùng hiếu kỳ, nhưng không ai dám bắt chuyện nửa câu vài lời, bầu không khí dần dần vô cùng nặng nề.
Cũng may, bầu không khí nặng nề vẫn chưa kéo dài quá lâu, rất nhanh, bên trong một thông đạo khác của nối thẳng đại điện, bảy tên thiếu nữ mặc lụa mỏng oanh oanh yến yến đi ra, chính là th·iếp thân hầu gái của Bách Hoa Đế.
Phía sau chúng hầu gái, Bách Hoa Đế giống như nữ đế vào triều, chân đạp thảm đỏ, từng bước tiến lên kim toạ, trên người mang theo khí thế lăng nhân, đôi mắt đẹp lạnh lùng quét qua một lượt, hết thảy thanh niên tuấn kiệt dồn dập ngơ ngác cúi đầu, ôm quyền hành lễ:
"Tham kiến Đế Quân!"
"Miễn lễ, chư vị là thiên kiêu được các tộc cử ra để thăm dò Cổ Thiên Đình sao?"
Ánh mắt của Bách Hoa Đế hơi híp lại, lộ ra vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh đã bị giấu đi.
Nếu như những thanh niên tuấn kiệt nơi đây chỉ có chút thực lực như vậy, sau khi tiến vào Cổ Thiên Đình, cơ hội bắt được Bàn Đào Quả không lớn...
Dù sao, muốn chiếm được Bàn Đào, phải trải qua Cổ Thiên Đình thí luyện. Theo tình báo của nàng, muốn vượt qua ải thí luyện cuối cùng, yêu cầu phải có Đế cảnh chiến lực. Bên trong đám thanh niên tuấn kiệt phía dưới đại điện, tu vi cao nhất mới ngũ phẩm sơ kỳ. Cho dù tu luyện thêm ba mươi năm, cũng chưa chắc đã đạt tới ngũ phẩm đỉnh cao, huống chi nắm giữ Đế cảnh chiến lực.
Một mực Cổ Thiên Đình thí luyện trước giờ chỉ cho phép sử dụng thực lực của bản thân, không được phép sử dụng đồ vật phụ trợ như Đế Quân một đòn.
Quả nhiên, hành trình sắp tới chỉ có thể dựa vào vị Bạch Tôn kia.
Ánh mắt Bách Hoa Đế khe khẽ lướt qua Khương Ly một chút, khoé miệng vểnh lên, lộ ra một tia quỷ tiếu.
Người này mặc dù chỉ là tứ phẩm Chân Vương, nhưng bất kể là nhục thân hay Kiếp Huyết đều đã đạt tới Đế cảnh. Coi như hai loại lực lượng trên bị tam hình lục tổn phong ấn, thì thực lực của hắn cũng vượt xa Chân Vương cường giả bình thường, hẳn là có khả năng thông qua Cổ Thiên Đình thí luyện.
"Khanh khách, hôm nay bản cung mời chư vị tới đây, là có chuyện muốn nhờ, đồng thời vì chuyện ấy mà tặng cho chư vị chút chỗ tốt. Xem như đưa trước một phần thù lao. Tiếp theo, bản cung sẽ mở ra Bách Hoa bí khố, chư vị có thể tự mình tiến vào bên trong, có khả năng cầm được bao nhiêu đồ vật liền cầm bấy nhiêu, bản cung tuyệt đối sẽ không keo kiệt!"
Bách Hoa Đế vừa dứt lời, trong điện nhất thời truyền ra vô số tiếng hít vào hơi khí lạnh.
Bách Hoa bí khố, đây chẳng phải là tàng bảo khố của Bách Hoa Đế sao?
Bọn họ mặc dù đa phần đều sở hữu thân phận hiển hách, nhưng được tiến vào bảo khố của một vị Cổ Chi Đại Đế, chính là thiên đại cơ duyên.
Chỉ là nghe đồn, bên trong bí khố tồn tại rất nhiều trận pháp, huyễn thuật, là kỳ ngộ cũng là một loại thử thách, có thể lấy được bao nhiêu đồ vật, đều dựa vào thực lực của bản thân.
Đồn đãi, Bách Hoa Đế từng đem tu đạo cảm ngộ của nửa đời trước, ngưng tụ thành một viên Xá Lợi, hiện tại đang đặt ở trong bí khố, đến nay chưa từng bị người lấy đi.
Nghe đồn, vào thời thượng cổ, tu vi trận đạo của Bách Hoa Đế ngạo thị thiên địa, duy ngã độc tôn, đủ để vượt cấp vây khốn Chuẩn Thánh đại năng. Bên trong Bách Hoa bí khố, đồng dạng có lưu lại trận đạo cảm ngộ của nàng.
Lại nghe đồn, bên trong bí khố của Bách Hoa Đế, có trồng một cây Tiên Thiên Linh Dược Thí Thánh Tam Hoang Độc, không biết lấy được từ đâu, một giọt có thể độc c·hết Đế Quân, cả cây có thể độc c·hết Chuẩn Thánh.
Còn nghe đồn...
Bách Hoa Đế yêu mị nở nụ cười, đối với dáng vẻ kinh hỉ của đám thanh niên tuấn kiệt, cực kỳ hài lòng, bỗng nhiên chú ý tới biểu hiện bình tĩnh của Khương Ly, không khỏi nhíu mày.
Kẻ này là đang xem thường trân bảo mà bổn cung cất giữ ư?
Ngược lại cũng không trách được Khương Ly bình thản như thế, bởi vì hắn thấy qua quá nhiều đồ tốt, ngay cả Đạo Tổ di vật, cũng từng gặp được, bí khố của bát phẩm Đế Quân có gì hiếm lạ sao?
Đương nhiên, cũng không thể nói, hắn không có hứng thú với tàng bảo khố của Bách Hoa Đế.
Đây là một vị cường giả sống từ thời thượng cổ tới nay, nói không chừng thật cất giấu thứ tốt, có thể trợ giúp hắn gia tăng tu vi.
"Bạch đạo hữu, bổn cung từng nói muốn dâng lên hậu lễ. Hậu lễ kia đang nằm ở trong bí khố, có điều, lấy được hay không thì phải dựa vào bản lĩnh của ngươi!"
"Tốt!"
Khương Ly thản nhiên nói.
"Người đến, mang bọn họ đi tới bí khố của bổn cung!"
"Vâng!"
Vài tên thiếu niên thi ma mang theo gần hai mươi thanh niên tuấn kiệt, đi ra khỏi đại điện, một đường quanh co không biết đi tới đâu.
Khương Ly tự nhiên cũng đồng hành cùng đội ngũ, hai mắt loé lên thanh mang, nhìn xuyên qua cấm chế của bảo khố, càng nhìn càng phát hiện, bảo khố phía trước mặt quả thực cất giấu rất nhiều đồ tốt.