Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 56: Một Khúc Đàn Vang Vọng Luân Hồi
Mặc dù giờ khắc này, Luân hồi lực lượng trong cơ thể hắn còn chưa quá cường đại, nhưng chỉ cần một đường tu xuống, sẽ có một ngày tia Luân Hồi lực lượng ấy sẽ trở thành loại sức mạnh mà không phải tu hành giả bước thứ hai, thậm chí bước thứ ba nào có năng lực chống lại.
"Lão đại, mời mang Tiểu Ô đi cùng! Tiểu Ô vừa mới chiếm được bảo vật mới, thần thông tăng mạnh, có thể thay lão đại càn quét hết thảy địch nhân trước mặt!"
"Tốt!"
Tên hầu gái kia đáp lời, hành lễ rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian trôi qua, tiếng đàn càng thâm thuý, làm cho người ta có một loại cảm giác sâu không lường được.
Chuyện hắn muốn tìm kiếm Khai Thiên Thạch, không khó điều tra.
Luân hồi là gặp lại...
Khương Ly nhíu nhíu lông mày, hồi lâu sau mới mở ra hai mắt.
Nói thật, hắn cùng Bách Hoa Đế tuy có bất hoà, nhưng chưa đến mức sinh tử đại thù. Hiện tại, nếu đối phương đồng ý nhường một bước, hắn cũng không tiếp tục truy cứu.
Đáng tiếc, lúc đám hầu gái thật muốn ghi chép xuống khúc đàn, tiếng đàn trong đầu lại từ từ biến mất, không ngừng lãng quên, căn bản không cách nào ghi nhớ được chút gì.
Hắn mới yên tâm rời đi!
Đồn đãi, Lâu Đà Hình từ lâu đã đem Kim Cương Bất Diệt Thể tu luyện tới trung thành, Đế cảnh phía dưới, hiếm người là địch thủ.
Đây là loại sức mạnh chỉ thuộc về bước thứ tư đại năng.
Là chân chân chính chính Luân Hồi, một loại Luân Hồi chỉ thuộc về Khương Ly, không phải mô phỏng, cũng không phải mượn dùng của người khác!
Nội tâm ngơ ngác, đồng thời đối với Khương Ly càng thêm cấp thiết.
Người này hiện tại mới tứ phẩm Chân Vương, nhưng thành tựu ngày sau...Bách Hoa Đế không dám ngẫm nghĩ, chí ít cũng là Chuẩn Thánh đi...
Quảng Hàn tiên phi tự nhiên nhìn ra ở bên trong tiếng đàn, có một tia Luân Hồi lực lượng đang chậm rãi đản sinh, tuy chỉ mới đản sinh, nhưng cũng là thứ mà vô số Đế Quân, Chuẩn Thánh có thể gặp không thể cầu.
Luân Hồi là gặp lại...
Nhất định phải khiến hắn đồng ý giúp mình tranh đoạt Bàn Đào Quả.
Bách Hoa Đế cũng hơi nghiêm nghị.
Lại thêm mấy ngày, từng đoàn xe bắt đầu rời khỏi Bách Hoa Phong, tản mát khắp Đông Hoang.
Ánh mắt của Bách Hoa Đế hơi trầm xuống, nhưng tiếp theo liền hoà hoãn, nở nụ cười quái dị nói:
Lúc trước, có được Luân Hồi Chung, khiến cho huyết mạch của hắn tiến hoá, nắm giữ một tia Luân Hồi lực lượng, lại nhờ Hoang Cổ Chí Tôn chỉ điểm mà tia Luân Hồi lực lượng kia trở nên sâu sắc. Tiếp đó, mượn Vong Xuyên Tửu của Phong Đô Đại Đế, chính thức tu thành Luân Hồi huyết mạch, cũng ngưng tụ ra Luân Hồi lực lượng. Nhưng những Luân Hồi lực lượng ấy quá ít ỏi, cũng không phải bản thân hắn lĩnh ngộ ra.
Kim Cương Bất Diệt Thể, tu luyện tới đại thành, vạn pháp bất diệt, vạn đạo bất xâm, chỉ dựa vào thân thể có thể chiến thất phẩm Đế Quân.
Thời gian gần đây, Quảng Hàn tiên phi ăn vào nước Cam Lộ, tàn thần đã khôi phục hơn phân nửa, tối đa có thể phát huy ra lục phẩm hậu kỳ chiến lực, đã có thể tự bảo vệ mình.
Cũng cùng lúc đó, bên trên thiên nhai của Bách Hoa Phong, một đạo truyền âm phi kiếm bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Khương Ly, ầm ầm nổ tung.
Bởi vì ngay cả nàng cũng không thể ghi nhớ bất kỳ âm tiết nào, tiếng đàn lọt vào tai lập tức lãng quên...
Đạt được câu trả lời chắc chắn, Bách Hoa Đế lập tức có một tia ung dung.
Thời gian trôi qua, tiếng đàn vẫn chưa dứt.
Khương Ly thản nhiên nói.
Nhưng lại không giấu nổi hai vị đại năng ở nơi đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ô Thiên Phong vô cùng tự tin kêu gào
....
Nếu nói kiếp trước sơ ngộ là bắt đầu, kiếp này tái ngộ là điểm cuối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giống như một vòng tròn viên mãn.
Đương nhiên, vấn đề tiên quyết đó là Khương Ly đồng ý giúp nàng tranh đoạt Bàn Đào Quả.
Thời khắc này, Khương Ly giống như nhìn thấy cảnh tượng quá khứ, kể từ lúc mới quen biết Xích Tuyết ở kiếp này, đồng thời cũng nhìn thấy kiếp trước.
Đáng tiếc, thiên hạ hôm nay lại ra một cái Bạch Phàm.
Mà tiểu d·â·m tặc lại làm được rồi!
Khương Ly ngừng gảy đàn, sắc mặt biến đổi.
Tất cả mọi người, bao quát đám Bạch Hạc thượng nhân đều dồn dập ngơ ngác, kh·iếp sợ tiếng đàn quỷ dị của Khương Ly, cũng không biết tiếng đàn tuyệt diệu ấy, chân chính hay ở chỗ nào.
Hơn một tháng không ngừng uẩn dưỡng đan dược, nàng mới uẩn dưỡng được ba mươi viên Đế Đan, khoảng cách yêu cầu của Bách Hoa Đế còn kém rất nhiều, e rằng còn phải ở lại Bách Hoa Phong một quãng thời gian.
Trong lời nói, ẩn chứa ý tứ muốn hoà hoãn quan hệ giữa cả hai.
Chỉ cần có được Khai Thiên Thạch, chữa trị xong Luân Hồi Chung, một chút tính toán lúc trước, Khương Ly không thèm quan tâm.
Nhưng theo lời của Quảng Hàn tiên phi, trận pháp của Bách Hoa Phong rất mạnh, trừ phi là Tử Tộc Chuẩn Thánh chạy đến, nếu không không ai có thể bắt được nàng.
Hơn nữa, trong tay Bách Hoa Đế đã có Khai Thiên Thạch, Khương Ly cũng đỡ mất công truy tìm tung tích của Đa Bảo đạo nhân.
Hơi trầm mặc chốc lát, Khương Ly xoay tay đánh trở về một đạo truyền âm phi kiếm: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ân oán của chúng ta, có thể tiêu trừ, nhưng muốn Bạch mỗ giúp ngươi tranh đoạt Bàn Đào Quả, vậy thì ngươi phải đưa Khai Thiên Thạch ra làm tiền đặt cọc!"
Chương 56: Một Khúc Đàn Vang Vọng Luân Hồi
"Bản cung muốn cùng đạo hữu làm một cái giao dịch. Chỉ cần ngươi thay ta tham gia Cổ Thiên Đình thí luyện, đồng thời đoạt được Bàn Đào Quả, bổn cung sẽ chắp tay dâng lên hạ phẩm Khai Thiên Thạch, quyết không nuốt lời. Về phần tính toán trước kia, kính xin đạo hữu lượng giải một hai, sau khi chuyện thành công, nhất định sẽ có bồi thường khác!"
Cổ Thiên Đình thí luyện, nếu có Khương Ly tham dự, hẳn là đã đầy đủ, về phần Lâu Đà Hình, liền xem như thủ đoạn bảo hiểm vậy...
Về phần Ô Thiên Phong thì lại mặt dày mày dạn muốn cùng Khương Ly đồng hành.
Dường như có một tia Luân Hồi hạt giống, chân chính sinh ra ở bên trên đạo tâm của Khương Ly, hiếm có người biết, nhưng cũng không phải không ai biết được.
Khương Ly vươn tay thu hồi Khai Thiên Thạch, thản nhiên nói:
Một người khác cũng đang kh·iếp sợ, tự nhiên chính là Bách Hoa Đế.
"Khởi bẩm Đế Tôn! Thái tử của Lâu Đà Cổ Quốc truyền đến tin tức, hắn nguyện ý giúp Đế Tôn tham dự Cổ Thiên Đình thí luyện, nhưng yêu cầu Đế Tôn tăng gấp đôi thù lao!"
Khương Ly cũng đem chuyện Tử Tộc Thánh Tử m·ưu đ·ồ Nguyệt Âm chi khí, báo cho Quảng Hàn, để nàng cẩn thận đôi chút.
Bách Hoa Đế do dự hồi lâu, sau đó hồi đáp, đồng thời một đạo bạch quang loé lên, xuất hiện ở bên người hắn.
Đã như thế, nàng càng xác định, bên trong tiếng đàn của Khương Ly hoà vào lực lượng chính là Luân Hồi.
Dù sao Ô Thiên Phong hết chạy đông chạy tây, tìm hiểu tung tích, Bách Hoa Đế chỉ cần hơi để ý, liền sẽ phát hiện được.
Một tên hầu gái bỗng nhiên tiến vào trong điện, thấp giọng bẩm báo.
Mặc dù tu vi của gã không mạnh, nhưng chỉ dựa vào cấp bảy hắc vận, cộng thêm Đế Phỉ Mệnh Quan, coi như gặp bát phẩm Đế Quân, gã cũng chẳng ngán.
Cho nên Khương Ly chỉ hơi vận dụng được chút xíu uy năng của nó mà thôi.
Tuy rằng không phải viên mãn trên con đường tu đạo, chỉ là một lần viên mãn trên tình cảm, lại mang cho Khương Ly rất nhiều xúc động, thậm chí loại xúc động kia, làm cho hắn đối với hai chữ Luân Hồi, lần đầu tiên hiểu ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ là để hắn bất ngờ đó là trong tay Bách Hoa Đế lại nắm giữ hạ phẩm Khai Thiên Thạch.
Hắn không hề cố sức phóng to tiếng đàn, nhưng sự huyền diệu của tiếng đàn lại phảng phất có thể xuyên thấu không gian thời gian, truyền vào trong tai từng tên võ giả ở khắp Bách Hoa địa giới, thậm chí xuyên thấu Lạc Thần Giới, vang vọng khắp thiên địa.
"Nói cho hắn, thù lao có thể tăng gấp đôi. Chỉ là nếu hắn không lấy được Bàn Đào Quả, đừng trách bổn cung vô tình!"
Bách Hoa Đế không phản đối lắc lắc đầu.
Như vậy hiện tại, Khương Ly là từ điểm kết thúc đi trở về lúc bắt đầu.
Khương Ly không thể diễn tả được tâm tình của mình hiện tại là gì, nhưng mà theo tiếng đàn vang vọng, Luân Hồi khí tức trên người hắn càng ngày càng đậm, càng ngày càng thâm thuý, sâu không lường được.
Nhưng hôm nay thì hoàn toàn khác biệt!
"Vâng!"
"Người đâu, mau đem khúc đàn các ngươi vừa nghe được, ghi chép xuống!"
Thái tử của Lâu Đà Cổ Quốc, Lâu Đà Hình xem như một gã thiên kiêu hàng đầu Đông Hoang, cốt linh chưa đến năm trăm tuổi, đã tu thành ngũ phẩm đỉnh cao, tuỳ thời có thể đạp vào cảnh giới Chuẩn Đế.
"Ách! đây không phải trọng yếu. Tiểu Ô tuyệt đối không phải vì nhờ lão đại hộ pháp mới đi theo bên cạnh ngươi, mà là mỗi ngày mở mắt ra có thể nhìn thấy tuấn nhan của lão đại, mỗi một ngày hô hấp có thể ngửi thấy hương thơm trên người lão đại, mỗi một ngày..."
"Đồ vật Bạch mỗ đã nhận, Bàn Đào Quả nhất định sẽ hai tay dâng lên!"
Nàng thân là Thượng Cổ Đại Đế, càng tu hành Phật đạo, tất nhiên có hiểu biết về lực lượng Luân Hồi. Bên trong tiếng đàn của Khương Ly, bao hàm một loại lực lượng mông lung mờ mịt...chính là Luân Hồi.
Hiện tại, bản lĩnh tăng nhiều, gã đã không còn là Tiểu Ô hèn mọn ngày xưa nữa rồi!
Bách Hoa Đế vội vàng hạ lệnh, để đám hầu gái ghi lại khúc đàn.
Khương Ly tự nhiên cũng dự định lên đường, đáng tiếc Quảng Hàn tiên phi không thể đồng hành.
Bách Hoa Đế hơi vươn tay, điểm nhẹ, đánh ra một đạo truyền âm phi kiếm, loáng cái đã biến mất.
Cá tính của nàng ương ngạnh bá đạo, nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ trêu chọc một tên đại địch đã sơ ngộ Luân Hồi.
Khương Ly nhíu nhíu mày, trong lòng phát tởm, hắn có chút hoài nghi, Ô Thiên Phong là một thằng bê đê, ham muốn thân thể của hắn, theo bản năng cách xa gã mấy bước.
Trêu chọc Khương Ly, không khôn ngoan!
Hơn nữa, Lâu Đà Hình còn sở hữu một loại phật môn Thánh Thể, gọi là Kim Cương Bất Diệt Thể.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.