Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Nghịch Trần

Unknown

Chương 59: Lãnh Địa

Chương 59: Lãnh Địa


Võ giả đạt tới tam phẩm, dựa vào thực lực của bản thân có thể chống lại không gian loạn lưu, tự do hành tẩu ở trong tinh không.

Đến tứ phẩm, có khả năng đánh vỡ không gian, trốn vào hư không, mà đến lục phẩm liền có thể xé rách giới diện, dạo chơi chư thiên vạn giới.

Đây chính là thường thức trong tu hành giới.

Nhưng người tu hành Không Niệm Quyết thì là một ngoại lệ.

Chỉ cần đem Không Niệm Quyết tu luyện tới tiểu thành, liền sẽ nắm giữ Không Gian lực lượng, coi như tu vi chỉ là nhất, nhị phẩm Chân Nhân, nhưng dựa vào thần niệm cường hoành cũng có thể dễ dàng xé rách hư không, thậm chí xé rách giới diện.

Đương nhiên, đây không phải là diệu dụng duy nhất của Không Niệm Quyết.

Trải qua mấy chục năm chuyên tâm nghiên cứu, Khương Ly rốt cuộc tìm thấy tinh tuý của Không Niệm Quyết, bị hắn mệnh danh là Lãnh Địa.

Lãnh Địa, hiểu nôm na là ở trong phạm vi thần niệm bao phủ, hắn chính là không gian chúa tể, có khả năng tuỳ ý thuấn gian di động.

Ví dụ như phạm vi thần niệm của Khương Ly hiện tại là trăm vạn dặm, như vậy toàn bộ phương viên trăm vạn dặm xung quanh người hắn chính là Lãnh Địa.

Bên trong Lãnh Địa của mình, hắn muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, vô thanh vô tức, công thủ tuỳ ý.

Loại thần thông như vậy, ở trong chiến đấu hữu dụng hơn Túng Địa Kim Quang rất nhiều.

Muốn phá mất Lãnh Địa, trừ phi đối thủ nắm giữ thần thông hoặc bảo vật có năng lực áp chế thần niệm của hắn, nếu không, các loại thuật pháp khó lòng đánh trúng Khương Ly.

Không Niệm Quyết ngược lại là một niềm vui ngoài ý muốn.

Ngàn năm Tuế Nguyệt trong nháy mắt đi qua, Luân Hồi Chung hút hết lực lượng của Khai Thiên Thạch, đã triệt để chữa trị xong xuôi.

Khương Ly đem Luân Hồi Chung một lần nữa thu vào trong đan điền, từ giờ trở đi, coi như bị nhất giai Chuẩn Thánh truy sát, hắn cũng sở hữu đôi chút sức lực tự vệ.

Sau khi đồng tháp tan vỡ, Khương Ly trở lại Lạc Thần Giới, đem vườn cây ăn quả tạm thời trồng ở dưới bóng Tử Thụ, chờ đợi chúng chậm rãi thành thục.

Tiếp theo, hắn lắc người biến mất tại chỗ, nháy mắt sau đã xuất hiện trước thành Tuyết Mai.

Bên trên đường phố, Hoang dân đã sớm trở về cuộc sống ngày xưa, người đi đường tấp nập, bốn phía có từng gánh hàng hô to gọi nhỏ, bán đủ loại vật dụng, bao quát đồ dùng sinh hoạt lẫn thịt yêu thú, linh thảo, đan dược...

Bên ngoài thành, có từng nhóm Hoang dân kết đội với nhau chạy tới Ngũ Lĩnh Sơn săn g·i·ế·t yêu thú.

Cũng có người ở trong núi mở động phủ tiềm tu.

Đối với cuộc sống của Hoang dân, Khương Ly không để ý cho lắm, mặc cho bọn họ tự mình sinh hoạt.

Hoang dân săn g·i·ế·t yêu thú lấy nội đan, huyết nhục, yêu thú ăn thịt Hoang dân, Khương Ly đều chẳng thèm quan tâm, đồng thời hắn cũng hạ lệnh để cho đám Nghiệt Long, Xích Tuyết, không nên can thiệp quá sâu.

Hắn có thể bảo hộ Hoang dân vài ba lần, nhưng không thể bảo hộ bọn họ cả đời.

Hoang dân muốn sinh tồn, cần thiết nâng cao thực lực của bản thân.

Quan sát chốc lát, thân hình hắn loáng một cái, liền xuất hiện ở trong Khương phủ.

Lúc này, ba nữ đang tổ chức yến tiệc ở sau lâm viên, bên ngoài lâm viên xếp đầy gần ngàn vò rượu.

Rượu là Long Huyết Hoa Tửu, là do Nghiệt Long rảnh rổi không có việc gì làm, lấy Long Huyết Hoa cùng đủ loại quả dại ủ ra một loại Long Tửu đặc biệt của Long Tộc, chuyên môn dâng lên cho Khương Ly, bị hắn cất trữ ở trong khố phòng.

Long Huyết Hoa Tửu, có mùi vị của bách quả, uống vào ban đầu sẽ nóng bỏng cháy cả cổ họng.

Nhưng sau khi vào bụng lại êm ái dịu dàng, xem như một loại rượu thuốc, có tác dụng chữa thương cực tốt, chỉ một vò giá trị không dưới trăm vạn nguyên thạch, huống chi là ngàn vò.

"Phu quân, chàng đến thật đúng lúc. Mau ngồi xuống đây, hôm nay ta muốn chứng minh với chàng, tửu lượng của ta cực kỳ tốt. Đúng rồi, chàng mau đem đầu tiểu bạch hồ kia cũng thả ra, cùng uống!"

Xích Tuyết vừa thấy Khương Ly, lập tức vui vẻ đứng lên, chạy tới kéo hắn xuống nhập tiệc.

Khương Ly tương đối im lặng, ba nữ từng người mặt đỏ tía tai, rõ ràng đã uống không ít rượu, bất đắc dĩ nói:

"Hôm nay, các ngươi có chuyện gì vui sao?"

"Chuyện vui?"

Ba nữ nhìn nhau, sau đó đồng loạt nở nụ cười duyên dáng.

Xích Tuyết thấp giọng nói:

"Đình Đình muội muội đã đạp qua Chân Phàm Kiều, có tính là chuyện vui hay không?"

Khương Ly nghe thế thì ngẩn người, âm thầm xấu hổ.

Những ngày qua, chính mình bận bịu nhiều việc, chưa quá chú ý đến chúng nữ, ngay cả chuyện Hạ Tuyết Đình đạp qua Chân Phàm Kiều, hắn cũng không biết.

"Đình Đình, chúc mừng ngươi!"

"Hì hì, đều là nhờ sự trợ giúp của thúc thúc!"

Hạ Tuyết Đình nhoẻn miệng cười đáp, tiện tay rót xuống một bát rượu, đẩy đến trước mặt hắn.

Tiếp theo, dưới sự đề nghị của Xích Tuyết, Khương Ly triệu hoán ra tiểu hồ ly, để nó gia nhập tiệc rượu.

Mà Xích Tuyết cũng gọi ra tiểu Chu Tước, để hai con vật nhỏ ngồi cạnh nhau.

Vốn còn muốn đem Ô Thiên Phong cũng gọi vào chung vui.

Kết quả, con hàng này vừa mới từ trong vết nứt không gian chuẩn bị tiến vào Lạc Thần Giới, liền bị Xích Tuyết ném ra hai vò rượu, vừa vặn đập trúng người, đem gã đập bay ra ngoài, ngã sấp mặt c·h·ó trên thân Nghiệt Long.

Ô Thiên Phong bị người đánh lén, theo bản năng muốn chửi ầm lên, nhưng vừa nhìn thấy thứ đập trúng người mình là hai vò Long Tửu nguyên khí bức người, lập tức đại hỉ, miệng chảy nước miếng, oán khí trong lòng tiêu tan chín phần mười. Lại phát hiện người ném gã chính là đại phu nhân của Khương Ly, lập tức nhẫn nhục chịu đựng, ngay cả tia oán khí cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tan, thậm chí hướng về phía Xích Tuyết khom lưng uốn gối.

"Đại tẩu cát tường, Tiểu Ô cảm tạ đại tẩu ban thưởng!"

"Miễn lễ, bổn cung không thích uống rượu với nam nhân khác, ngươi cùng đầu xú long kia chia nhau mà uống đi, nếu không đủ, lại cho ngươi thêm hai vò, nói chung, không nên quấy rầy chúng ta!"

Xích Tuyết hào phóng vứt thêm hai vò rượu nữa cho Ô Thiên Phong.

Ô Thiên Phong lập tức mặt mày hớn hở, trở lại trên lưng Nghiệt Long, rầm rầm uống Long Tửu, không lâu lắm đã say bí tỉ, ngủ khò khò như c·h·ế·t.

Trong giấc mộng, gã cũng không trách cứ Xích Tuyết cầm vò rượu ném mình, ngược lại tiếc nuối nàng không ném thêm mấy vò, để gã kiếm thêm tý lộc.

Người tiện như vậy, thuốc thang không cứu nổi, bệnh đã đến giai đoạn cuối...

Thế là toàn bộ tiệc rượu, chỉ còn Khương Ly, ba nữ cùng hai con thú nhỏ.

Ba nữ chúng tinh phủng nguyệt vây quanh Khương Ly, liên tiếp mời rượu, đương nhiên không thể khiến hắn hắn say ngã.

Tửu lực của Long Tửu quá mạnh, Hạ Tuyết Đình rất nhanh liền say khướt, nằm ở trên bàn, thấp giọng nói lung tung.

Sau đó đến hai con thú nhỏ cũng không chịu nổi tửu lực, ôm nhau nằm lăn quay trên mặt đất.

Cuối cùng, ngay cả Vũ Như Yên cũng say ngã, quần áo bán giải, một bên ngủ say, một bên vung tay đập bàn bình bịch.

Ngày thường hiền lành, dịu dàng bao nhiêu, đến lúc say rượu liền thô bạo bấy nhiêu.

Chậm chạp vẫn chưa say rượu, một người là Khương Ly, một người khác chính là Xích Tuyết.

Chẳng biết từ lúc nào, Xích Tuyết đã ngồi ở bên cạnh Khương Ly, cũng không nói nhiều, chỉ rầm rầm uống rượu.

Số lượng vò không, chậm rãi bắt đầu tăng lên, nhưng tửu lượng của cả hai cực kỳ kinh người, chưa có người nào ngã xuống.

Khương Ly lĩnh ngộ tinh tuý của rượu, tửu lượng rất mạnh, đừng nói ngàn vò rượu, coi như vạn vò rượu cũng không thể làm hắn say.

Để cho Khương Ly kinh ngạc đó là Xích Tuyết bình thường chỉ một vò rượu đã say, hôm nay tửu lượng lại tốt như vậy. Đã uống hơn trăm vò, vẫn còn chưa say ngất.

Điều ấy, khiến cho Khương Ly đối với tửu lượng của nàng có nhận thức mới.

Nhớ năm đó, lúc cả hai còn làm tham tướng ở Kiêu Dương Thành, mỗi tràng tiệc rượu, nàng đều là người say đầu tiên, bị hắn vất vả bế về phòng.

"Thế nào phu quân! Tuyết nhi không lừa gạt chàng chứ! Tửu lượng của ta thực sự rất tốt! Năm xưa mỗi lần say rượu, đều là ta cố ý lừa gạt phu quân mà thôi hì hì!"

Khuôn mặt Xích Tuyết ửng hồng, mắt đẹp óng ánh có thể nhỏ ra nước, môi đỏ mang theo ánh rượu lóng lánh, mang theo một loại kiều diễm không nói ra lời.

"Thì ra lúc trước nàng đều là gạt ta!"

Khương Ly bật cười nói.

"Có phục hay không!"

"Phục!"

"Ta từng nói, tương lai muốn tìm một cơ hội liều mạng đọ tửu lượng với chàng, hôm nay chính là cơ hội tốt, có dám cùng ta so đấu một lần, bất chấp hậu quả?"

"Được rồi, ngươi đã uống đủ nhiều!"

"Không dám ư? Hay là sợ sau khi say rồi, bị ta ăn thịt?"

Xích Tuyết đưa tay gạt gạt cằm của hắn, khích tướng nói.

Chương 59: Lãnh Địa